Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàm Nghĩa Của Minh Tinh Mới Nổi

Phiên bản Dịch · 1673 chữ

Sau khi trở lại Hong Kong, thời gian vẫn không có bất kỳ thay đổi nào cả.

Tề Lâm từ nơi nào biến mất, thì vẫn từ nơi đó xuất hiện.

May mắn lúc đó vì nghe trộm nữ thần và đạo diễn Đỗ nói chuyện, nên Tề Lâm lựa chọn một nơi rất hẻo lánh, vì vậy khi xuất hiện lại một lần nữa cũng không bị ai phát hiện.

Kiểm tra một chút thân thể của chính mình, Tề Lâm phát hiện tu vi lại tăng lên.

Khoảng cách luyện khí tầng 6 đã không xa, Tề Lâm phỏng chừng nhận thêm vài nhiệm vụ bình thường, là có thể đột phá.

Quả nhiên ủy thác độ khó càng cao, lợi nhuận mà mình kiếm được sẽ càng lớn.

Chỉ có điều nguy hiểm cũng sẽ càng lớn.

Lần ủy thác này, kỳ thực chính là vô cùng mạo hiểm, mọi chuyện phát triển hoàn toàn nằm ngoài khống chế của Tề Lâm.

Tề Lâm đứng tại chỗ điều chỉnh lại tâm tình của mình, sau khi ổn rồi mới đi tìm Vu Vũ Chân.

Nhưng khi thấy Vu Vũ Chân, đồng tử Tề Lâm bỗng nhiên co rụt lại.

Hắn thấy bên người Vu Vũ Chân xuất hiện một tên đàn ông mặc cổ trang, quần áo thư sinh, đang đứng đối diện nàng mà nói gì đó, mà Vu Vũ Chân thì có vẻ như sắp không nhịn được nữa.

Tề Lâm biết tên này.

Lạc Phong, một trong những minh tinh mới nổi trong giới điện ảnh, lượng fan hâm mộ rất đông.

Lần này đạo diễn Đỗ làm phim Tân Thiện Nữ U Hồn đã được xem như là một dự án lớn, nhưng bởi vì ngôi sao quá cố Hữu Dĩ Thệ đã từng đóng vai Ninh Thái Thần, vậy nên có rất ít nam diễn viên trong nước muốn nhận vai diễn lần này.

Tất cả đều sợ bị so sánh với cố nhân, người thông minh đều biết, so sánh với một người chết, cho dù có giỏi cách mấy cũng không thể sánh bằng.

Bất quá Lạc Phong tuy rằng có fan hâm mộ đông, nhưng trong giới điện ảnh cũng chỉ là nhân vật mới chưa có tiếng tăm gì.

Hơn nữa hắn mới du học bên Hàn Quốc về, bây giờ đang có ý định tham gia vào thị trường Hong Kong, cho nên người đại diện của mới khuyên hắn chủ động nhận vai diễn này.

Sau đó là bị chửi liên tục đến tận bây giờ...

Fan hâm mộ của ba phần phim Thiện Nữ U Hồn mắng hắn, fan hâm mộ Hữu Dĩ Thệ mắng hắn, fan hâm mộ không thích Hàn Quốc mắng hắn, fan hâm mộ của các minh tinh khác cũng hùa theo mắng hắn.

Bị mắng liên tục như vậy nên Lạc Phong rất tức giận.

Tề Lâm có thấy ủy thác của hắn trong Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới.

Bất quá, Tề Lâm lười nhận.

Không phải là làm không được, mà là đối với loại minh tinh mới nổi này Tề Lâm cũng không có ấn tượng tốt gì.

Nếu lựa chọn con đường này, kiếm được số tiền mà người thường có làm mấy trăm năm cũng chưa chắc có, thì cũng nên chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình.

Hắn ủng hộ cho quyền lợi của minh tinh, nhưng cũng chỉ là ủng hộ trên tinh thần thôi.

Hành động thực sự thì đừng tìm hắn, trừ phi là người có đạo đức tốt như giáo sư Trần, hắn mới nguyện ý ra tay giúp đỡ một lần.

Thấy Lạc Phong dường như có ý muốn dây dưa với Vu Vũ Chân, Tề Lâm ngay lập tức đi qua.

Thấy Tề Lâm tới đây, mắt Vu Vũ Chân liền sáng ngời, hô với Tề Lâm còn đang ở xa:

"Lão công, em ở chỗ này."

Tề Lâm khẽ mỉm cười.

Vu Vũ Chân là rất ít khi gọi hắn là lão công, trừ phi là trong tình huống đặc biệt.

Giống như bây giờ, Vu Vũ Chân không muốn bị Lạc Phong tiếp tục làm phiền, cho nên mới lấy Tề Lâm làm lá chắn.

Đối với việc làm lá chắn cho bạn gái, Tề Lâm hết sức vui lòng.

"Chân Chân, đi cả ngày rồi, em chắc cũng đói bụng rồi, chúng ta đi ăn cơm đi."

Sau khi hắn đi tới, không nhìn thèm nhìn vào Lạc Phong đang vươn tay phải ra, điều này làm cho sắc mặt Lạc Phong có chút cứng ngắc.

Vu Vũ Chân cười về sự ngọt ngào của hắn, ngay lập tức ôm lấy cánh tay hắn, mỉm cười nói:

- Tốt, em muốn ăn hải sản.

"Vu tiểu thư nếu mà muốn ăn hải sản, thì ta biết một nhà hàng rất tốt, hơn nữa ta và ổng chủ chỗ đó quen biết, có thể đặt cho Vu tiểu thư một chỗ ngồi tốt."

Âm thanh của Lạc Phong tới ngay lập tức, để cho Tề Lâm cau mày.

Bà nội ngươi a, trước mặt ta mà dám tán tỉnh bạn gái ta à.

Ngươi có mong muốn tự sát như vậy, ba mẹ ngươi biết không?

Xoay người, Tề Lâm nhìn chằm chằm Lạc Phong, trong mắt lóe ra tia sáng nguy hiểm.

"Lạc Phong?"

Lông mày Lạc Phong nhướn lên,

Không có trả lời, thần tình cũng bắt đầu cao ngạo hẳn lên.

Hắn vừa rồi chủ động chào hỏi với Tề Lâm, Tề Lâm lại không để ý hắn.

Hiện tại Tề Lâm bắt đầu chào hỏi hắn, Lạc Phong cũng trả lời bằng thái độ kênh kiệu.

Với độ tuổi của hắn mà có được danh tiếng và gia sản như vậy, Lạc Phong quả thật có tư cách phách lối.

Chỉ bất quá, tán gái tới trên đầu Tề Lâm thì hắn không may rồi.

"Chỉ là một minh tinh mới nổi thôi đã cảm giác mình rất trâu bò sao? Muốn làm ngôi sao lớn sao? Ngươi không đủ trình."

Lạc Phong không nghĩ tới Tề Lâm lại nói lời khó nghe như vậy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

"Tại Hàn Quốc ăn đồ chua lâu quá, đầu óc lên men rồi phải không. Người khác gọi ngươi minh tinh mới nổi, thật sự tự cho mình là một ngôi sao rồi à, có biết minh tinh mới nổi tại Thiên triều là có ý gì sao?"

"Có ý gì?" Lạc Phong vô ý thức hỏi.

"Thời xưa khi mấy bà xồn xồn tìm trai bao, bởi vì nói trai bao khó nghe quá, cho nên không gọi trai bao mà gọi là minh tinh mới nổi. Về sau cái từ này đi vào giới điện ảnh, trong giới hay nói 'Bộ phim này chúng ta quyết định tìm minh tinh mới nổi đến diễn', phiên dịch lại chính là 'Bộ phim này chúng ta quyết định tìm trai bao đến diễn'."

Lạc Phong tức giận muốn mắng người.

Nhưng Tề Lâm vẫn còn tiếp tục phổ cập tri thức cho hắn:

"Trai bao lúc mới gặp mấy bà đại gia thì phải ngồi quỳ gối, sau đó vùi đầu vào trong váy mấy bà đó, mấy bà thì dùng tay vuốt ve khắp cơ thể trai bao, nếu như nói 'Thịt tươi lắm', vậy là mấy bà vừa ý với tên trai bao đó."

Lạc Phong trợn mắt, há hốc mồm.

Hắn đúng thật là không biết minh tinh mới nổi còn có ý nghĩa này.

"Hiện tại đã biết rõ chưa? Tại Thiên triều làm minh tinh mới nổi, thực tế không có gì đáng để kiêu ngạo. Trừ cái đám fan cuồng của ngươi ra, người bình thường đều chướng mắt mấy tên như ngươi. Các ngươi cũng chỉ đáng giá trong mắt fan hâm mộ và trong mắt đại gia tìm trai bao mà thôi. Ngươi chỉ nên tán tỉnh loại người như vậy thôi, tránh xa bạn gái của ta một chút đi."

Tề Lâm cho Lạc Phong một kiến nghị rất thật lòng, sau đó liền mang theo Vu Vũ Chân rời đi.

Chờ sau khi hai người rời đi rồi, Lạc Phong mới có phản ứng muốn tìm Tề Lâm liều mạng.

Nhưng đâu còn có thể tìm tới Tề Lâm.

Một bên khác.

Vu Vũ Chân nhìn Tề Lâm, khuôn mặt tràn đầy sự sùng bái.

"Anh vừa mới nói là thật hay giả?"

"Đương nhiên là thật, anh chưa bao giờ gạt em." Tề Lâm mặt không đổi sắc nói.

"Sao anh biết được chuyện này?"

"Nhận vài vụ kiện của mấy bà đại gia, sau đó thì biết thôi."

Tề Lâm trả lời một cách đơn giản, sau đó hỏi Vu Vũ Chân:

- Tại sao tên Lạc Phong đó lại tìm tới em?

"Bản cô nương trời sinh đã quyến rũ mà." Vu Vũ Chân tự luyến nói:

- Bất quá bản cô nương ánh mắt rất cao, còn chướng mắt hắn.

"Hắn vừa đẹp trai, vừa có tiền, tại sao em lại từ chối hắn?"

"Bởi vì bạn trai bây giờ của bản cô nương so với hắn còn đẹp trai hơn, so với hắn còn có nhiều tiền hơn." Vu Vũ Chân cười khanh khách.

Tề Lâm cũng mỉm cười:

- Đáp án này anh rất thích, đi, chúng ta đi ăn cơm, cơm nước xong đi dạo phố, ngày hôm nay muốn mua món gì cứ mua, anh liều mình bồi mỹ nhân.

"Thật sao?" Mắt Vu Vũ Chân.

"Đương nhiên là thật rồi." Tề Lâm có dự cảm, thời điểm mình và Vu Vũ Chân kết thúc quan hệ đã còn không xa nữa.

Cho nên hắn đang cố hết sức bù đắp về mặt vật chất cho Vu Vũ Chân.

Tề Lâm không muốn bị gọi là đàn ông cặn bã.

Mọi người gặp nhau trong vui vẻ, chia tay cũng trong vui vẻ.

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.