Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn một quả, trả cục vàng

Phiên bản Dịch · 2174 chữ

Chương 17: Ăn một quả, trả cục vàng

Dịch: Đỗ Gia Đại Thiếu

Hai người cẩn thận di chuyển giữa những tán lá trong rừng, từng bước áp sát khu vực chiến đấu. Xuyên qua kẽ hỡ của những tán cây mà quan sát cuộc chiến cách đó trăm thước.

Một nam hai nữ.

Nam anh tuấn điển trai, nữ xinh đẹp tuyệt trần.

Vết thương trên thân ba người chồng chất, vất vả chống lại hơn chục tên sát thủ áo đen đang vây công.Thỉnh thoảng ba người lại chịu thêm một vết thương chí mạng, cứ như thế này, hẳn họ phải chết không nghi ngờ.

"Là hắn?"

Dược nô lẩm bẩm, trên mặt lộ vẻ tiếc hận.

Diệp Đồng nhỏ giọng hỏi:"Người quen à?"

Dược Nô cười đáp:"Thanh niên mặc tử bào là nhị công tử của quận vương Tử Phủ quận, Mục Hiểu Thần, trước đây lão nô cùng với lão chủ nhân đã từng có duyện gặp hắn một lần. Năm hắn mười tám tuổi đã đột phá Tiên Thiên Cảnh, là thiên tài tu luyện của Tử Phủ quận. Dù là so sánh với vị công chúa yêu nghiệt của Thiên Võng đế quốc cũng chỉ kém có nửa năm.

Mục Hiểu Thần?

Nhị công tử của Tử Phủ quận vương?

Ánh mắt Diệp Đồng sáng lên, khoé miệng nở nụ cười, hắn không ưa những hoàn khố đệ tử, nhưng không ghét những thiên tài tinh anh, nhất là con của quận vương Tử Phủ quận. Nếu hôm nay có thể kết giao, sau này hắn làm mưa làm gió ở Tử Phủ quận cũng không lo có người không nể mặt.

"Để xem nào. . ."

"Có lẽ nên ra vẻ hung hăng một chút cho giống với mấy tên quần là áo lụa này."

Diệp Đồng vừa quan sát cuộc chiến vừa suy nghĩ biện pháp kết giao với Mục Hiểu Thần.

Cách kết giao tốt nhất là chính là giúp người đang gặp nạn, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, tuy nhiên Mục Hiểu Thần lại biết thân phận Dược nô, cho dù hôm nay mình cứu hắn, chỉ sợ sẽ đem phần ân tình này mà ghi nhớ lên người Độc Ma Hoắc Lam Thu.

Vừa cứu được người, vừa kết giao, là cả một nghệ thuật.

Một lát sau, Diệp Đồng rốt cuộc cũng hành động, hắn vỗ vào bả vai Dược nô ra hiệu cho lão, thuận tiện ngắt một ngọn cỏ ngậm vào miệng, đi thẳng về phía chiến trường.

Mặc dù Dược nô không muốn nhúng tay vào trận chiến này, nhưng lão không thể làm trái quyết định của tiểu chủ, đành phải chống quải trượng đầu rồng, chậm rãi đi theo Diệp Đồng.

Mục Hiểu Thần sau nhiều lần bị quần công, thương thế đã rất nặng, trái tim hắn như rơi vào hầm băng.

Tuyệt vọng!

Bao phủ nội tâm hắn.

Nhìn hai hồng nhan tri kỷ sắp phải phụng bồi mình chết ở đây, trong nội tâm hắn không đành lòng, hận không thể giết chết hết những tên sát thủ này.

Diệp Đồng và Dược nô xuất hiện làm tất cả mọi người bất ngờ, đặc biệt là tên đại hán áo đen từ nãy đến giờ vẫn đứng im không động thủ, hàn quang trong mắt gã loé lên nghi hoặc.

Lần ám sát này.

Đã được bọn chúng tính toán kỹ lưỡng, cuối cùng mới chọn địa điểm ở nơi vắng vẻ không dấu chân người này, thế nhưng không ngờ vẫn có hai người xuất hiện ngoài dự đoán của chúng.

"Là hắn?"

Dù đang bị vây công nhưng Mục Hiểu Thần vẫn có thể nhìn thấy hai người, mặc dù không biết Diệp Đồng, nhưng hắn nhận ra Dược nô, mấy năm trước mình gặp Độc Ma Hoắc Lam Thu, lão nhân này cũng đi theo bên cạnh.

Giờ khắc này.

Mục Hiểu Thần như thấy được một chút hy vọng.

Diệp Đồng vừa ngậm ngọn cỏ trên miệng vừa cười híp mắt:" Cử tưởng cái chỗ rừng sâu núi thẳm này rất buồn chán, ai ngờ lại náo nhiệt như vậy, chậc chậc, một đám người nhiều như thế vây giết ba người mà lâu như vẫy vẫn không xong, đúng là phi thường kém."

Mục Hiểu Thần cố gắng đánh lui một tên sát thủ trước mặt, hô lớn:"Hai vị có phải là người của Hoắc Lam Thu tiền bối không? Tại hạ là con trai của quận vương Tử Phủ quận, đã từng gặp Hoắc tiền bối và Dược nô tiền bối một lần, không biết Dược nô tiền bối còn nhớ chăng?"

Dược nô mắt nhìn mũi, mũi hướng tâm, đứng im làm bộ không nghe thấy gì.

Mục Hiểu Thần hoảng sợ,

Hắn cắn răng nói tiếp: "Dược Nô tiền bối, cầu ngài xuất thủ cứu giúp. Sau này ta ắt tự mình hậu tạ."

Dược Nô vẫn trầm mặc như trước.

Diệp Đồng lộ vẻ hứng thú, nhổ bọ ngọn cỏ ngậm nãy giờ, cười hỏi:" Ta thích nhất có người muốn "Hậu tạ". Ha ha, cổ nhân nói "Ăn một quả, trả cục vàng", ta thực không rõ cái mà ngươi gọi là "hậu tạ" rốt cuộc nặng tới mức nào?"

Mặc dù không rõ thân phận của Diệp Đồng, nhưng hắn ý thức được Dược nô hành xử như lấy thiếu niên trước mặt này làm chủ. Ngay lập tức, hắn lớn tiếng hỏi:" Các hạ cần gì?"

Cần gì?

Diệp Đồng cười thầm, lấy viên Ngân Tinh trong ngực ra, nghịch nghịch trên tay, sau đó cố ý làm rơi xuống đất, sau đó ra vẻ đau lòng la lớn:" Ai da, vốn tiểu chủ ta đây chỉ còn lại một viên Ngân Tinh, sao lại rơi xuống đất bẩn như thế này rồi..."

"Mười viên ngân tinh."

Mục Hiểu Thần lập tức nhìn thấu tâm tư của Diệp Đồng, hô lớn.

"Ai. . ."

Diệp Đồng trong lòng sửng sốt, lập tức ra dấu cho Dược nô để lão chuẩn bị cứu người.

Mục Hiểu Thần không rõ Diệp Đồng đang nói cái gì, nhưng thấy hắn giơ tay ra hiệu, liền vội nói:"Hai mươi viên thì hai mươi viên, mau tới hỗ trợ, chúng ta sắp không kiên trì nổi nữa rồi."

Hai mươi viên?

Sắc mặt Diệp Đồng khó hiểu, ánh mắt có chút dại ra.

Lúc đó, hắn làm dấu giơ tay lên, lại nói ám hiệu "Ai" nghe hình như hơi giống "hai" thì phải. Diệp Đồng cuối cùng đã hiểu, nhất thời có chút nửa khóc nửa cười, tuy nhiên ù ù cạc cạc được thêm mười viên ngân tinh nữa, đúng là cầu còn không được.

"Dược Nô, cứu người."

Tên sát thủ áo đen từ nãy đến giờ vẫn đứng im rốt cuộc cũng hành động, bước chân phiêu hốt, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Đồng và Dược nô, tản mát ra khí thế ác liệt, như một thanh lợi kiếm vừa rút ra khỏi vỏ, uy nghiêm nói:" Tả Doanh làm việc, hai vị vẫn muốn nhúng tay vào sao?"

Tả Doanh?

Sắc mặt Dược nô khẽ biến, cái lưng còng của lão cũng dần thẳng tắp, khí tức mênh mông trên người bùng nổ, Diệp Đồng có lẽ không biết Tả Doanh, nhưng lão thì rất rõ ràng, bởi vì lão... Đã từng là một thành viên trong Tả Doanh, đã từng đi qua cái chỗ huyết hải thi sơn kia.

Nâng quải trượng lên, ngón tay cái của lão khẽ chạm vào một cơ quan trên đó.

Sáu thanh phi đao mỏng như lá liễu xuất hiện trong tay trái Dược nô, trên lưỡi đao hiện lên lam sắc nhàn nhạt, rõ ràng đều được tẩm kịch độc.

"Giết!"

Đại hán áo đen hô to rồi vung đao chém tới, tầng tầng đao ảnh bao phủ Dược nô vào bên trong.

"Đinh đinh đinh. . ."

Ba thanh phi đao bắn ra theo hình chữ Phẩm(品), mặc dù bị đại hán áo đen chặn lại, nhưng cũng phá hỏng đao thế của gã.

"Tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy."

Những lời này rất hợp để miêu tả phong cách chiến đấu của Dược nô, lúc lão đứng im thì không khác gì một ông già tuổi xế chiều, gần đất xa trời, nhưng thời điểm chiến đấu, lại lộ ra vẻ cường hãn nhanh nhẹn hiếm thấy.

Tu vi của đại hán áo đen là Tiên Thiên Cảnh tầng bốn, cao hơn Dược nô một tầng, hai người chém giết hăng máu, dưới sự dẫn dắt của Dược nô, dần dần kéo dãn khoãng cách với Mục Hiểu Thần ra xa.

"Chém. . ."

Dược nô ấn mạnh ngón cái, phần đáy của quải trượng bắn ra một thanh phi tiêu dài nửa thước, sát chiêu bất ngờ này đã làm bị thương đại hán áo đen, tranh thủ thời điểm đối phương lui lại, Dược nô lập tức tiếp cận những sát thủ đang vây giết Mục Hiểu Thần. Lão như hổ lạc bầy dê, nhanh chóng hạ sát được ba tên bằng ba thanh phi đao.

Chiến thuật dương đông kích tây thành công hoàn mỹ.

Diệp Đồng đứng xa thầm khen chiến thuật này của Dược nô, chính hắn khi chém giết với hai con sói nanh kiếm cũng dùng chiến thuật đồng dạng. Tiếp theo hắn lấy ra một cái bình sứ,mở nắp, lấy chân đá văng cái bình ra xa.

"Còn hai khắc đồng hồ."

Nhìn đại hán áo đen giận dữ tấn công Dược nô, Diệp Đồng lẩm bẩm một mình.

Dụng độc!

Một loại độc rất mạnh!

Độc này được chính tay Diệp Đồng luyện chế, vô sắc vô vị, nhờ vào gió mà phát tán, theo như hắn suy tính, dù là cường giả Tiên Thiên Cảnh mà hít phải một lượng đủ lớn độc này, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bất quá.

Hắn không đem toàn bộ hy vọng của mình đặt lên loại độc này, một tay giả vờ đưa vào trong ngực, rồi lấy Sinh Tử Bộ trong thức hải ra, lật tới trang màu đen, âm thầm truyền chân nguyên vào Sinh Tử Bộ, mười mấy cái tên lần lượt xuất hiện trên trang giấy đen.

Dựa theo kinh nghiệm trước đây của mình, chỉ cần đem chân nguyên rót vào Sinh Tử Bộ, hắn có thể biết được tên những người xung quanh, dĩ nhiên, xung quanh này chỉ có phạm vi mười thước mà thôi, xa hơn nữa thì không được.

"Obato!"

Diệp Đồng nhìn một lúc rồi tập trung vào cái tên này.

Trong Sinh Tử Bộ, thực lực càng mạnh thì chữ viết tên của đối phương cũng sẽ có màu đậm hơn. Mà vị đại hán áo đen kia là người có tu vi cao nhất ở đây, nên cái tên này chính là của gã. Chút nữa chỉ cần chính mình viết lại cái tên này lên Sinh Tử Bộ, hẳn là có thể làm trọng thương được đối phương.

Quan sát!

Tìm cơ hội!

Diệp Đồng đang đợi đến thời điểm Dược nô vào Obato chém giết đến mức nguy cấp, mới xuất kỳ bất ý đả thương hắn, cho dù không giết được hắn, nhưng cũng có thể ảnh hưởng đến kết quả trận đấu.

Cường giả chém giết, chỉ cần hơi sơ ý, kết quả sẽ là thân tử đạo tiêu.

Ba gã đồng bọn bị giết, áp lực của ba người Mục Hiểu Thần giảm hẳn, dù cả người chồng chất vết thương, nhưng vẫn có thể tạm thời tự bảo vệ chính mình. Dược nô và Obato chém giết càng lúc càng hăng, mới chỉ vài phút, trên người Dược nô đã xuất hiện vô số vết thương, máu tươi nhỏ giọt. Dù sao, tu vi của Obato vẫn mạnh hơn Dược nôm, kinh nghiệm chiến đấu của Dược nô mặc dù phong phú nhưng cũng không thể lấp đầy chênh lệch cảnh giới.

"Tới nữa. . ."

Dược nô phi thân lên trời, quải trượng đầu rồng vung lên tạo thành từng tầng trượng ảnh, giống như thuỷ triều đánh về phía Obato, rốt cuộc Dược nô cũng vẫn dùng chiêu thức mạnh nhất của mình.

Cường giả tương phùng, dũng giả thắng.(Dịch: ý nói hai cường giả quyết chiến, người dũng cảm hơn sẽ thắng)

Obato càng đánh càng cảm thấy khó hiểu, một ít kỹ xảo chiến đấu của Dược nô cơ hồ giống y như đúc những kỹ xảo của Tả Doanh. Thế nhưng giờ phút này cũng không quản được nhiều chuyện như vậy, gã cũng bắt đầu sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình.

"Chính là lúc này."

Diệp Đồng nãy giờ tập trung khoá chặt hai người, rốt cuộc đã phát hiện được cơ hội của mình. Ngay lập tức, chân nguyên trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, viết tên Obato vào Sinh Tử Bộ.

Bạn đang đọc Tiên Cung (dịch) của Đả nhãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐỗGiaĐạiiThiếu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.