Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Quan tiên sinh

Phiên bản Dịch · 1960 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 9: Vũ Quan tiên sinh

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 34 : 19

dd: hiepcongtudaica

Chương 9: Vũ Quan tiên sinh

Nhạn thành, năm chỗ cứ điểm xung quanh đều tăng cường binh lính, nhưng trong thành lại nhiều hơn lời đồn về đại quân của đế quốc Uyên Lâm sắp áp sát nội thành Cự tượng, người hữu tâm tự nhiên minh bạch nguyên do trong đó. Chỉ vài ngày sau, phụ cận Nhạn thành không biết tại sao lại nhiều hơn là các nhân sĩ võ lâm.

Thời điểm ngày thứ hai Viêm Phong đi tới Cự tượng thành, Trâu Chính lại tự mình dẫn theo một gã văn sĩ đi vào trong phủ thành chủ.

Tên này văn sĩ này nhìn qua bất quá mới trên dưới bốn mươi, cả người mặc trang phục thư sinh, khi nhìn thấy Viêm Phong cũng chỉ gật đầu mỉm cười mà thôi.

Viêm Phong bây giờ dù gì cũng là thành chủ Cự tượng thành, càng là nhi tử của nguyên soái đệ nhất đại lục Viêm Trung Tín, người bình thường nhìn thấy hắn, tất nhiên đều rất cung tất kính, nhưng người này thật hiếm có, giống như văn sĩ thanh cao vậy.

Viêm Phong vốn cho rằng Trâu Chính trịnh trọng mang người tới nhất định là một vị cao thủ thành danh, nhưng không nghĩ tới vừa nhìn thấy đã biết là một người vị văn sĩ, nhất thời hoàn toàn thất vọng.

Hắn ngay cả cao thủ Tiên thiên đều đã gặp qua không ít, ít nhất nhãn lực tự nhiên không kém, người trước mắt căn bản không có tập luyện qua bất kì vũ kĩ nào, chỉ là một người văn nhân mà thôi.

Trên khuôn mặt Viêm Phong không chút nào che giấu được biểu tình của sự thất vọng, Trâu Chính cùng với tên kia văn sĩ trong mắt đều nhìn thấy biểu tình của hắn nhưng vẫn như cũ cười nhạt mà không nói gì, Trâu Chính lại khẩn trương nhắc nhở:

"Cửu thiếu gia, vị này chính là danh sĩ của đế quốc của chúng ta Vũ Quan tiên sinh, Cao Lạc Trần ".

Danh sĩ đế quốc? Viêm Phong cũng không để ý, hắn là võ giả cũng không phải văn nhân tri thức, huống hồ lấy tình cảnh hiện tại cũng không có tâm tình kết giao với những người này, nhưng đập vào tai là bốn chữ 'Vũ Quan tiên sinh' làm cho hắn nhất thời cả kinh.

Có khả năng được quan triều đình xưng hô 'Tiên sinh' đều là người rất có danh vọng, địa vị tương đối được tôn sùng, coi như là Viêm Trung Tín nhìn thấy đều phải lấy lễ đối đãi.

Hơn nữa Cao Lạc Trần cũng không phải là một danh sĩ bình thường, không nói tài học của bản thân hắn như thế nào, chỉ sợ hắn đã kết giao bằng hữu khắp thiên hạ, cần một câu nói là có thể mời tới một nhóm cao thủ có bản lĩnh đến đây tương trợ, trên đời này chỉ sợ cũng không có người giám cùng hắn trở mặt.

Viêm Phong từ nhỏ tuy chưa bao giờ rời khỏi Nhạn thành, nhưng đại danh đỉnh đỉnh Vũ Quan tiên sinh Cao Lạc Trần, hắn đã sớm có nghe qua.

"Nguyên lai là Vũ Quan tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Biết được thân phận của người văn sĩ, Viêm Phong lúc này cung kính hành lễ, về phần vừa mới có thái độ thất lễ nếu như đổi thành mấy người anh cả của hắn, có lẽ sẽ không một chút do dự lấy lòng, thậm chí còn có thể mượn lễ bồi tội nói lời xin lỗi, nghĩ hết biện pháp mà kết thân với Vũ Quan tiên sinh, nhưng hắn thì quyết không như vậy.

Không phải Viêm Phong coi thường thân phận Cao Lạc Trần, vì hắn là võ giả không phải là văn nhân, mặc dù đối phương có thể hiệu lệnh cao nhân dị sĩ trong thiên hạ, hắn cũng không bởi vì như thế mà cố ý lấy lòng.

Huống chi hắn là nhi tử của đại soái Viêm Trung Tín phải có sự thanh bạch, chỉ cần hắn thấy mình không làm sai điều gì, dù đối mặt với một vị văn nhân nổi danh hậu thế, khom người hành lễ đã coi là khách khí lắm rồi.

Tính cách của Viêm Phong, Trâu Chính cũng có thể đoán ra một ... hai ..., hắn là trưởng bối của Viêm Phong nhưng Viêm Phong thân phận đặc thù, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể để bản thân im lặng.

Làm thành chủ, tự nhiên phải chiêu đãi hiền sĩ, vì mời chào mà tiếp đãi nhiều hơn mới phải, nhưng Viêm Phong hoàn toàn không có nửa phần giác ngộ, Trâu Chính định nhắc nhở một chút nhưng vẫn do dự, cuối cùng thì bỏ qua quyết định này.

May mắn Cao Lạc Trần hoàn toàn phảng phất không có để ý đến chuyện vừa rồi, mỉm cười nói:

"Không có gì, Cửu thiếu gia là một gã võ giả, ta mặc dù là danh sĩ của đế quốc nhưng trên danh nghĩa vẫn là văn nhân, lấy sự kiêu ngạo của võ giả, đích xác không cần đối với một văn nhân phải khách khí."

Cao Lạc Trần một lời liền nói toạc ra,Viêm Phong ngẩn người còn Trâu Chính đắc dĩ thầm âm thở dài.

Viêm Phong cũng nao nao gật đầu, nói ra:

"Tiên sinh minh bạch là tốt rồi, kỳ thực bất kể là võ giả hay là danh sĩ đế quốc, tiên sinh tự mình chạy tới tương trợ, Viêm Phong đại biểu dân chúng trên dưới trong Cự tượng thành hướng tiên sinh nói lời tạ ơn."

Do cứ điểm xung quanh Nhạn thành cũng có năm tòa, Cự tượng thành chỉ là một trong số đó, Cao Lạc Trần kết giao hào kiệt thiên hạ, đi bất kỳ một tòa thành thị nào đều nhất định có thể nhận được đãi ngộ tốt nhất, nhưng hắn vẫn chọn Cự tượng thành nơi Viêm Phong đóng quân.

Viêm Phong nói lời cảm tạ đối với Cao Lạc Trần cũng không phải đại biểu cho soái phủ, mà là đại biểu cho chính Cự tượng thành?

Cao Lạc Trần cũng không phải là người có tiếng mà không có miếng, nghe Viêm Phong nói xong, trong mắt hắn nhất thời xuất hiện một đạo quang mang, chỉ dựa vào những lời này hắn cũng đã đoán được Viêm Phong dự định sẽ cố thủ trường kỳ trong Cự tượng thành.

"Cửu thiếu gia muốn cứu Cự tượng thành ngược lại cũng không tính là việc khó, đại thiếu gia phủ nguyên soái viện đóng ở bên phải cứ điểm Cẩm lan thành, mà đại thiếu gia còn nắm giữ năm vạn binh lực, thủ thành hoàn toàn không thành vấn đề, Cửu thiếu gia nếu là nguyện ý, ta có thể hướng đại thiếu gia xin một chút giúp đỡ, ta tin nhóm quân địch số lượng tuy có tầm khoảng mười vạn tên, nhưng khẳng định chiến sự ở Cự tượng thành Cửu thiếu gia có thể nắm chắc trụ vững."

Năm tòa cứ điểm trong thành thị, lấy hai tòa hai bên làm chính, bên phải cứ điểm Cẩm lan thành đóng ở đó chính là đại ca Viêm Húc của Viêm Phong, đã ở trong quân đội năm năm lịch duyệt.

Tuy Nhạn thành binh lực có hạn, phân công tới Cự tượng và bốn tòa thành còn lại chỉ đều có năm ngàn chiến sĩ. Nhưng Viêm Húc cùng Viêm Phong lại bất đồng, Viêm Húc sau lưng còn có Chu gia là một trong tứ đại gia tộc của đế quốc, tuy rằng chỉ còn hơn nửa tháng, nhưng lấy thế lực Chu gia, muốn thay Viêm Húc tìm đủ năm vạn đại quân cũng không tính là quá khó khăn.

Nghe Cao Lạc Trần đề nghị, Viêm Phong trầm ngâm hồi lâu, sau cùng cũng buồn bã lắc đầu, nhưng cũng không có giải thích nguyên do trong đó.

Mắt thấy đề nghị của mình cũng không có được tiếp thu, gương mặt Cao Lạc Trần vẫn mỉm cười như cũ, tựa hồ đã sớm liệu vậy, chỉ có Trâu Chính một bên vài lần muốn mở miệng, chần chờ một chút lại thôi.

Sự tình mời chào cao thủ tự nhiên Viêm Phong không cần phải tự mình đốc thúc, Trâu Chính đem tin tức thả ra ngoài, ngoại trừ Cao Lạc Trần, ở ngoài còn có một vài cao thủ Hậu thiên lục tục tìm đến Cự tượng thành.

Hiện tại Trâu Chính đang bận rộn chiêu đãi những dân chúng và cao thủ, đồng thời mấy ngày Viêm Phong nay bề bộn rất nhiều việc, bởi vì chiến tranh ngoại trừ nhân thủ vật tư đồng dạng chiếm cứ vị trí tương đối trọng yếu, có thể thấy hắn phải đi theo vật tư từ Nhạn thành chuyển đến, ngoại trừ lấy thân phận Cửu thiếu gia tiếp đãi khách ở bên ngoài, Cự tượng thành thật đúng là không có ai có thể giúp.

Hai nước chiến tranh cũng không phải võ lâm tranh đấu, mặc dù võ lực cá nhân trọng yếu, nhưng cũng không phải là then chốt của thắng bại, trước tiên tạm thời số quân dụng và vật tư phải đủ, mới là một trong nhiều cái điều kiện trọng yếu chiến thắng trên chiến trường.

Vốn vật tư dự phòng của Nhạn thành cũng không đủ, Viêm Trung Tín phải nghĩ biện pháp hướng bên trên xin viện trợ, cho nên Viêm Phong đợi hai ngày vẫn như cũ cũng chỉ có được năm nghìn binh sĩ và vật tư không tới nửa tháng mà thôi, mặc dù có Trâu gia viện trợ đại bộ phận, Cự tượng thành nhiều lắm cũng chỉ có thể kiên trì trong một tháng, đây là dựa vào tính toán đối với năm nghìn chiến sĩ chính, còn chư có tính qua cao thủ võ lâm khắp nơi sắp đến đây tương trợ.

Hậu viện Phủ thành chủ, Viêm Phong hiện đang khổ não sự tình vật liệu, trước cửa đột nhiên vang lên một tiếng thật lớn, mặt đất đột nhiên chấn động mạnh.

"Thế này là sao? Lẽ nào trong thành có cao thủ tiên thiên đánh lén?" Không kịp ngẫm nghĩ nữa, Viêm Phong vội vàng chạy hướng cửa chính phóng đi .

Cũng trong lúc đó, trước đại môn phủ thành chủ có gần trăm binh sĩ võ trang đầy đủ, tạm thời khuôn mặt mỗi người đều rất phẫn nộ, mà người bị những binh lính này vây vào giữa lại là một đại hán thân hình to lớn tay cầm một thanh đại đao.

Mười mấy tên binh sĩ khẩn trương đem đại hán vây vào bên trong, trên mặt đại hán thủy chung treo nụ cười thản nhiên, tựa hồ bị vây bên trong không phải hắn vậy.

Bất quá, ngay tại thời điểm Viêm Phong chạy đến, một khắc kia trong mắt đại hán thần sắc khinh miệt lúc này mới thu liễm một chút, không để ý tới mười mấy tên binh sĩ đang uy hiếp xung quanh, trái lại trầm ngâm nhìn Viêm Phong đang chạy tới từ trên xuống dưới một lượt như có điều phải suy ngẫm.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.