Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn Thiên môn đồ

Phiên bản Dịch · 2471 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 33: Vấn thiên môn đồ

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 01 : 14 : 18

dd: hiepcongtudaica

Chương 33: Vấn thiên môn đồ

Đợi một vạn người hành quân gấp gáp nhanh chóng biến mất ở phương xa, Viêm Phong trèo lên lưng ngựa, đi theo phía sau là Viêm Bách cùng hơn mười người hộ vệ, chậm rãi trở lại Cự tượng thành.

"Cửu thiếu gia, ta không rõ, một ngàn hắc Uyên chiến sĩ vì sao đột nhiên nhanh chóng rời đi, lẽ nào bọn họ phát hiện ra chúng ta, suy nghĩ tương tự, đều không hi vọng phát sinh xung đột ở chỗ này? "

Viêm Bách là thủ lĩnh hộ vệ, lần trước dưới địa cung đã tự mình lĩnh giáo qua sự lợi hại của hắc Uyên chiến sĩ, từ đó đến nay trong lòng hắn vẫn còn lưu lại sự sợ hãi, cho nên lúc trước hắn nhịn không được chen vào một câu, nhắc nhở Viêm Phong cùng Trâu Chính.

Nhưng bây giờ lại thấy quân địch đi trước một bước, hắn không nhịn được đưa ra ý kiến khó hiểu ở trong lòng.

Chỉ là, Viêm Bách lúc này lại hồn nhiên quên mất, trước mắt hắn tuy là người dùng nhất chỉ liền giết chết ngụy tiên thiên, đánh bị thương nặng cao thủ Tiên thiên, trên thực tế chỉ có mười sáu tuổi mà thôi, làm sao có thể nghĩ nhiều như vậy?

Viêm Phong hơi giật mình, sững sờ tự hỏi địch nhân tại sao đột nhiên phải đẩy nhanh tốc độ hành quân? Tình thế nguy cấp chính là Cẩm Lan Thành, cũng không phải là đế quốc Uyên Lâm, coi như sốt ruột chạy tới, chắc chắn phải là bọn họ viện quân mới phải?

Viêm Phong đang suy tư, thì trong lòng đột nhiên báo hiệu nguy hiểm, ngay sau đó đã thấy một gã trung niên mặc áo vải, đang thúc ngựa chạy tới bên này, thẳng đến khi cách bọn họ mười thước mới ghìm cương dừng lại.

Tên trung niên trên người mặc bố y, những bộ vị trọng yếu đều có nhuyễn giáp bao quanh, mà con ngựa bên dưới vô cùng tráng kiện, nhìn qua tương đối bất phàm.

Trong lúc Viêm Phong quan sát tên trung niên này, đồng thời hắn ta cũng tương tự quan sát tỉ mỉ Viêm Phong.

Viêm Phong lại hồn nhiên không có phát hiện, từ khi tên trung niên giục ngựa đi tới, đám người Viêm Bách bảo hộ bên cạnh hắn nhao nhao đổ mồ hôi lạnh, lẳng lặng đứng im tại chỗ, chỉ dám mắt mở trừng trừng nhìn tên trung niên dần dần tiếp cận, mà không có bất kỳ hành động nào.

Rất hiển nhiên, trung niên nhân thực lực cách xa đám người Viêm Bách, chỉ dựa vào khí thế áp bách, cũng đủ để cho một đám hộ vệ mất đi đại bộ phận chiến lực.

Viêm Bách trong đám người thực lực mạnh nhất, do đó còn có thể miễn cưỡng ngẩng đầu lên, ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào tên trung niên trước mắt, thời khắc mấu chốt xả thân bảo hộ Viêm Phong. Còn những hộ vệ khác, lúc này ngay cả dũng khí xuất thủ cũng không có.

"Tiên thiên!"

Trầm mặc một hồi, nhận thấy không khí chung quanh càng ngày càng áp bách, Viêm Phong không nhịn được cắn răng phun ra hai chữ.

Tên trung niên tựa hồ lười trả lời, từ trên ngựa cao ngạo đánh giá Viêm Phong, khẽ gật đầu từ tốn nói:

"Ngươi chính là tân nhiệm thành chủ Cự tượng thành, nhi tử Viêm Trung Tín, Viêm Phong sao? "

Cao thủ Tiên thiên, Viêm Phong coi như cũng đã gặp qua không ít, tên trung niên khí thế áp bách tuy rằng rất mạnh, nhưng còn kém sư phó hắn, Chân Dương lão nhân ở một đoạn xa xa, nên hắn rất nhanh thích ứng với loại cảm giác này, khẽ thở hổn hển, không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Ngươi là ai? "

Hơi có chút kinh ngạc nhìn lại Viêm Phong một cái, tên trung niên hiển nhiên có chút ngoài ý muốn. Không nghĩ đến tên tiểu tử này, vậy mà có thể thoát khỏi khí thế chèn ép của mình một cách nhanh chóng, ý chí còn vững hơn tên hộ vệ bên cạnh có thực lực mạnh nhất, lại dám hỏi ngược lại chính mình, nhìn qua tiểu tử này mới hơn mười sáu tuổi mà thôi, bất quá, vừa nghĩ đến đối phương tuy tuổi còn nhỏ, nhưng trước sau đã chém giết hai đại tướng bên mình, trong lòng Hắc Đàn liền bình thường trở lại.

" Đệ nhị đại tướng đế quốc Uyên Lâm, đại thống lĩnh hắc Uyên chiến sĩ, Hắc Đàn! "

Nhàn nhạt báo ra danh hiệu của mình, Hắc Đàn thuận tay đem khí thế vừa mới phóng ra toàn bộ thu hồi, không có điểm trì trệ, hiển nhiên hắn ta phương diện vận dụng khí thế tạo nghệ quả không tệ.

Hắc Uyên chiến sĩ, là binh sĩ tối tinh nhuệ của đế quốc Uyên Lâm, thân làm đại thống lĩnh hắc Uyên chiến sĩ, Hắc Đàn càng nổi danh ở bên ngoài, phàm là tiến nhập chiến trường đế quốc, sợ rằng không có người nào không biết đến uy danh hiển hách của hắn.

Đám người Viêm Bách phía sau lại càng hoảng sợ, dũng khí nghênh chiến đang dần dần lấy lại, lại bởi một câu nói nhẹ nhàng bỗng dưng trong nháy mắt tan thành mây khói.

Viêm Phong bên ngoài bình tĩnh, trong lòng lại âm thầm kêu khổ không thôi.

Đùa gì thế, lần trước xuất hiện năm mấy tên hắc Uyên chiến sĩ, đã làm cho tập thể bọn họ lâm vào tình cảnh nguy hiểm, cuối cùng nếu không có đám người Cơ Vũ Y hỗ trợ thoát khốn thì bọn hắn đã xong đời.

Lần này đúng là trời cao có mắt… hàiiiii…! Ngay cả đại thống lĩnh hắc Uyên chiến sĩ đều đã xuất hiện. Đây chính là tầng thứ cao thủ ngang bằng với phụ thân hắn, mà hắn chỉ là một tên Hậu thiên nho nhỏ mà thôi, cứ muốn khinh dễ người ta như vậy sao? Chẳng lẽ những đại nhân vật đế quốc Uyên Lâm này đều rảnh rỗi, không có chuyện gì để làm, chuyên tìm những bọn tiểu bối như hắn để gây phiền phức?

Chỉ vẻn vẹn một cái danh hiệu đã đem đám người Viêm Phong trấn trụ tại chỗ, nhưng vẻ mặt Hắc Đàn tựa như không thèm để ý, trường kiếm bên hông đột nhiên rời khỏi vỏ, tiếng vang ong ong nhất thời đem Viêm Phong cùng các hộ vệ toàn bộ thức tỉnh.

Cao thủ Tiên thiên tốc độ xuất kiếm hậu thiên phổ thông làm sao có thể đuổi kịp, đám người Viêm Bách thậm chí còn chưa kịp phản ứng, hàn quang đã gần đến bên người Viêm Phong.

Mắt thấy kiếm quang lóe lên, khuôn mặt Viêm Phong nhất thời trắng bệch, biết rõ sống chết ở ngay trước mắt, không kịp suy nghĩ gì nhiều, quanh thân kình khí tức tốc khởi động, ngay sau đó, một lực lượng vô danh từ đầu ngón tay hắn đột nhiên bạo nổ.

Keng!

m thanh thanh thúy qua đi, hàn quang chớp động hạ xuống, đã thấy Hắc Đàn đột nhiên thối lui đến mấy chục bước bên ngoài, trên mặt mang theo mấy phần kinh ngạc, không chớp mắt nhìn chằm chằm ngón tay Viêm Phong thật lâu không nói, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.

Lúc này, đám hộ vệ Viêm Bách rốt cục mới phản ứng, xấu hổ cúi đầu, vội vàng tiến lên một bước, đem Viêm Phong hộ tống ở sau lưng, chỉ trên khuôn mặt Viêm Phong càng thêm tái nhợt trông thật muốn dọa người. Nhưng lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều không ngoại lệ, trong sự hoảng sợ và kinh ngạc nhìn chăm chú vào nửa chuôi kiếm gãy còn lại trong tay Hắc Đàn.

Hắc Đàn trầm ngâm hồi lâu, khuôn mặt biến đổi nhiều lần, cuối cùng ngưng trọng hỏi một câu:

"Càn Khôn Chỉ pháp! Ngươi có phải là đệ tử Vấn Thiên môn? "

Tuy là người đặt câu hỏi, nhưng trong lòng Hắc Đàn đã sớm xác định, trong ý nói đã thấy sự chắc chắc, coi như lúc này Viêm Phong tự mình không công nhận là môn nhân Vấn Thiên, hắn cũng dứt khoát không tin.

Vấn Thiên môn? Đây là môn phái võ lâm sao? Trong đầu Viêm Phong đầy nghi hoặc, hướng về phía đám người Viêm Bách nhìn lại, chỉ tiếc rằng, đám hộ vệ Viêm Bách so với hắn nghi ngờ không ít hơn chút nào, nhao nhao lắc đầu.

Đúng lúc này, một tiếng cười nhạt đột nhiên từ nơi không xa truyền đến.

"Ha ha ha, sư huynh, ngươi không phải đã biết còn phải hỏi lại hay sao? Càn Khôn Chỉ, chính là độc môn bí pháp của Vấn Thiên môn, lấy tạo nghệ một chỉ vừa rồi của vị này, sợ rằng chỉ có mấy vị đệ tử nòng cốt thân phận sư huynh, sư tỉ trong tông môn mới có thể so được !"

Trong lòng Viêm Phong bất chợt cả kinh, nơi đây lúc nào lại có người khác? Khi hắn nhìn lại địa điểm phát ra âm thanh, lúc nãy đã thấy ở cách đó không xa, trên một gò đất, có một vị thanh niên giống như đã từng quen biết đang mỉm cười gật đầu đối với hắn.

Thời điểm Viêm Phong cố gắng nghĩ ra người này là ai , Viêm Bách đột nhiên mở miệng nhắc nhở:

"Cửu thiếu gia, người này chúng ta đã gặp qua, chính là một trong người năm vị cao thủ Tiên thiên bên người Cơ Vũ Y, mấy ngày hôm trước, trong lòng địa cung chúng ta đã gặp đó. "

Lại là một vị cao thủ Tiên thiên? Viêm Phong tuy kinh ngạc, nhưng trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Khá tốt, nhìn qua thái độ hẳn không phải là địch nhân.

Trong lúc Viêm Phong phục hồi lại tinh thần, chuẩn bị tiếp tục nghênh chiến, Hắc Đàn lúc này đột nhiên hướng hắn chắp tay hành lễ, sau đó xoay người lên ngựa, không chút do dự, ngược hướng Cẩm Lan Thành thúc ngựa chạy như bay.

Viêm Phong lẳng lặng nhìn bóng dáng Hắc Đàn dần biến mất, trong lòng một mảnh mờ mịt, chỉ cảm thấy cử động trong lúc bất chợt của Hắc Đàn thật sự không hiểu nổi.

Thanh niên cách đó không xa lúc này chầm chậm đi tới, cười nhạt nói ra nguyên do trong đó:

"Môn nhân trong Thiên môn tu vi gặp phải bình cảnh, thông thường đều sẽ chọn thế gian để trải nghiệm, nhưng Vấn Thiên môn của chúng ta cùng những môn phái khác có chút bất đồng. Trong lúc chu du, không giới hạn biên giới, không phân biệt thân phận đều có thể đi, muốn làm cái gì cũng không có người can dự vào. Nhưng chỉ có một vấn đề, để tránh cho đồng môn bên ngoài phát sinh mâu thuẫn, trong lúc xuống hồng trần, đồng môn khi gặp mặt, chỉ luận thân phận, bất luận nguyên do. Nói một cách đơn giản, sư đệ nhìn thấy sư huynh, nếu như lập trường bất đồng thì phải đi đường vòng, chủ động tách ra, mà đệ tử bình thường nhìn thấy đệ tử chân truyền, kết quả cũng giống như vậy."

Vấn Thiên môn là môn phái nào, Viêm Phong hoàn toàn chưa có nghe nói đến, nhưng lần này người kia giải thích, lại làm cho hắn hiểu được một điều, bất kể là người trước mắt hay tên đại tướng Hắc Đàn, tất cả đều đang lịch lãm bên ngoài Vấn Thiên môn, chỉ là hai người này tựa hồ đang có chút hiểu lầm thân phận của hắn.

"Đa tạ các hạ mới vừa rồi đã tới tương trợ, bất quá, ta cũng không phải là môn nhân Vấn Thiên môn mà các ngươi nói tới, cũng chưa từng nghe nói qua tên của môn phái này. "

Mặc dù nhìn ra được, danh phận môn đồ Vấn Thiên môn tương đối hữu dụng, nhưng Viêm Phong vốn không có hứng thú mạo danh thế thân, cũng không muốn vì lí do đó mà mình càng tăng nhiều hơn phiền phức, hơn nữa, Hắc Đàn đã đi, suy cho cùng nói rõ thân phận thì vẫn tốt hơn.

Tên thanh niên tựa hồ đã sớm ngờ tới Viêm Phong sẽ nói như vậy, không ngần ngại chút nào mà chắp tay:

"Ta mặc dù chỉ là một gã ngoại môn đệ tử Vấn Thiên môn, nhưng tuyệt học Càn Khôn Chỉ pháp của bổn môn vẫn còn nhận biết được, hơn nữa, vừa rồi Hắc Đàn ly khai cũng không phải bởi vì sự xuất hiện của ta, mà chính lại là bởi vì sư huynh ngươi."

Không đợi Viêm Phong đặt câu hỏi, tên thanh niên tiếp tục giải thích:

"Càn Khôn Chỉ, mặc dù không phải là công pháp mạnh nhất trong Vấn Thiên môn, nhưng đệ tử bình thường căn bản không có tư cách tu luyện, mà ta với Hắc Đàn đều là đệ tử ngoại môn, căn cứ theo môn quy, ở trên chiến trường gặp phải đồng môn là đệ tử chân truyền, Hắc Đàn và ta phải chủ động tách ra. Tựa như lúc nãy, ta tuy đã tới sớm, nhưng Hắc Đàn chưa biết lại ra tay đối phó các ngươi, bởi vì thân phận sư đệ, ta cũng không có quyền nhúng tay vào, đây chính là môn quy bổn môn. "

Cho đến lúc này, Viêm Phong mới nhớ tới, làm đại tướng đế quốc Uyên Lâm, vậy mà phương hướng vừa mới ly khai của Hắc Đàn không phải chiến trường trước cổng Cẩm Lan Thành.

Nói cách khác, đường đường là đại tướng đứng đầu đế quốc Uyên Lâm, đại thống lĩnh hắc Uyên chiến sĩ uy danh hiển hách, bởi vì một cái môn quy từ Vấn Thiên môn,Hắc Đàn dĩ nhiên không để ý tới quân lệnh, lặng yên thối lui ra khỏi chiến trường.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.