Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái sư thụ kỹ

Phiên bản Dịch · 2446 chữ

Chương 3: Bái sư thụ kỹ

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 09 : 01

dd: hiepcongtudaica

Chương 3: Bái sư thụ kỹ

Đỉnh núi lạc phượng sơn, dưới ánh trăng chiếu rọi phát hiện trên mặt đất không có một chỗ nào là bằng phẳng, trong đó một mảnh phương viên hơn trăm thước trên mặt đất trống càng là hoang tàn chỉ có đầy đất cát đá vụn, cùng với chi chít các hố sâu. Rõ ràng ở đây vừa trải qua một phen tranh đấu kịch liệt.

Vừa vặn lên tới đỉnh núi, Viêm Phong liếc mắt liền nhìn thấy được trên đất trống hai đạo nhân ảnh, bên cạnh ở đây lại không xuất hiện có người nào khác, không cần suy nghĩ đều có thể đoán được, bọn họ chính là hai gã cao thủ Tiên thiên chiến đấu kịch liệt vừa nãy.

Cẩn thận tiến tới phía trước quan sát một phen, Viêm Phong âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thân thể lạnh lẽo không có hô hấp, hẳn hai người đều đã khí tuyệt bỏ mình .

Nhưng hai người sinh tiền tốt xấu đều là cao thủ Tiên thiên, mặc dù là hai cỗ thi thể nhưng hắn cũng không dám vọng động chút nào.

Suy tính một chốc, hắn trực tiếp tìm trên sườn núi một chỗ đất trống đào hai cái hố, chuẩn bị để cho hai vị cao thủ Tiên thiên nhập thổ vi an.

Nhưng mà giữa lúc Viêm Phong chôn xong một vị cao thủ Tiên thiên, chuẩn bị đem người còn lại chôn cùng xuống dưới đất, lúc này một tiếng ho khan nhất thời làm hắn cả kinh, toàn thân run lên lập bập, đứng ở một chỗ cũng không dám cử động.

Hai cỗ thi thể, trong đó một đã xuống mồ, xung quanh lại không người, như vậy tiếng ho khan từ đâu tới?

Nghĩ tới đây, Viêm Phong mồ hôi lạnh ứa ra đồng thời không nhịn được hít một hơi thật sâu, ánh mắt chậm rãi di động tới cỗ 'Thi thể' trên mặt, chỉ thấy rõ ràng vị cao thủ Tiên thiên kia từ lâu đã không còn hô hấp, vậy mà lúc này đang trợn tròn con mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới.

Tiếp xúc ánh mắt của tên cao thủ Tiên thiên như thực chất, Viêm Phong chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, sự sợ hãi mãnh liệt trong nháy mắt xông lên tận đầu, thậm chí can đảm nhúc nhích thân thể đều không thể nhấc lên được.

"Tiểu quỷ, xem ra lương tâm ngươi coi như không tệ, nếu như ban nãy ngươi đối với ta có nửa điểm bất kính, tin tưởng bây giờ nằm ở nơi đó tuyệt đối không phải chỉ có một cỗ thi thể."

Thanh âm lão nhân rất yếu hiển nhiên bởi vì trận chiến ban nãy, hắn tuy rằng hắn không chết nhưng cũng cách cái chết không xa. Nhưng dù sao hắn cũng là cao thủ Tiên thiên, cho dù chỉ còn lại một hơi thở sau cùng, Viêm Phong chỉ là một hậu thiên giết chỉ sợ cũng không phải là việc gì quá khó.

Nghe được lời nói từ trong miệng lão nhân, Viêm Phong thầm nghĩ may mắn, đồng thời vừa mới kinh sợ cũng theo đó tán đi một chút, dù sao lão nhân mở miệng nói chuyện mà không phải lập tức động thủ, cũng biểu thị hắn tạm thời không có gặp nguy hiểm về tánh mạng, nhưng hắn vẫn như cũ không dám tùy tiện lộn xộn.

"Tiểu tử, qua đây giúp lão phu tới trước mặt sơn động nào."

Thân thể lão nhân khẽ nhúc nhích, sau cùng cũng cau mày thở dài, ngẩng đầu nhìn hướng sơn động. Viêm Phong cũng không dám vọng động chỉ nhìn thoáng qua, lúc sau cái gì cũng không có hỏi, theo lời đi ra phía trước đỡ lão nhân dậy, đi theo hướng lão nhân chỉ đến.

Đêm đã khuya, trong sơn động Viêm Phong lặng lẽ ngồi ở một bên, thỉnh thoảng không nhịn được quay đầu nhìn một chút lão nhân ngồi xếp bằng ở cách đó không xa.

Lão nhân phảng phất quên mất còn có Viêm Phong ngồi tại đây, người này tự nhiên nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cũng không lâu lắm, lão nhân đột nhiên mở hai mắt ra, hầu như cùng lúc đó một đạo nhân ảnh lắc mình đi đến.

"Chân Dương lão quỷ, không nghĩ tới ngươi không có chết "

Đi tới là một hắc y nhân, hắn vừa vào trong sơn động ánh mắt âm lạnh trực tiếp theo dõi thân thể đang hư nhược của lão nhân, về phần Viêm Phong, một hậu thiên nho nhỏ thì bị hai người trực tiếp bỏ qua.

"Âm dương nhị quỷ quả nhiên thật sự có tài truy tung, đáng tiếc.. đáng tiếc, lão phu vốn có thương thế trong người, bằng không thì các ngươi làm gì có cơ hội ra oai!"

Lão nhân cố hết sức thở dài, nhớ lại Chân Dương lão nhân trên đại lục cũng là một nhân vật nổi danh hiển hách, nếu như bình thường, hắn căn bản không đem âm dương nhị quỷ để vào trong mắt, cũng không nghĩ tới lần này không cẩn thận bị thụ thương, sau đó lại bị hai tên tiểu nhân bắt được cơ hội.

Bât đồng với biểu hiện thở dài của lão nhân, hắc y nhân biểu tình vẫn như cũ lạnh lẽo, chỉ là trong con mắt mơ hồ lóe ra cừu hận cùng với quang mang kích động.

"Không sai, Chân Dương lão nhân ngươi nếu không phải là có thương thế trong người, hai người chúng ta căn bản không dám ra tay, nhưng bây giờ ngươi muốn lưu lại toàn thây mà nói, tốt hơn hết vẫn nên đem đồ vật giao ra đây. "

Không phải hắc y nhân không muốn tự mình động thủ lục soát mà hắn biết rõ, mặc dù với thực lực bây giờ của Chân Dương lão nhân, lấy thực lực âm dương nhị quỷ của bọn họ sợ rằng vẫn như cũ có chút không bằng.

Phải biết lúc trước Dương quỷ trực tiếp để lại tánh mạng trên đỉnh núi trong tay Chân Dương lão nhân, kết quả cũng chỉ để cho Chân Dương lão nhân thương thế tăng thêm một chút mà thôi, Âm quỷ hắn tuy rằng không muốn kéo dài thời gian cho Chân Dương lão nhân khôi phục thương thế , nhưng hắn lại càng không muốn bước theo gót chân của đồng bạn, đồng dạng vong mạng ngay tại Lạc phượng sơn.

Sắc mặt lão nhân trắng xám nhưng cũng không có bởi vì hắc y nhân bức bách mà lộ ra thần tình hốt hoảng, trái lại ngẩng đầu lạnh lùng liếc nhìn Âm quỷ.

"Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn từ trên tay lão phu cướp đi đồ vật? Hừ! Ban nãy, đồng bạn của ngươi cũng đã nói lời giống như vậy, nhưng những lời này sau cùng của hắn lại biến thành di ngôn, ngươi có muốn biết hắn đã chết như thế nào hay không?"

Nghe Chân Dương lão nhân nói lời này, hắc y nhân sắc mặt nhất thời đại biến, ngay khi toàn bộ tinh thần đều tập trung đề phòng chuẩn bị lập tức động thủ giết người, đã thấy lão nhân mặt không đổi sắc, đột nhiên chậm rãi giơ cánh tay lên, ngón trỏ vươn ra.

Một bên Viêm Phong ngừng thở, sợ hãi nhìn hết thảy tình hình trước mắt, chiến trường của cao thủ Tiên thiên tuyệt đối không phải một tên Hậu thiên như hắn có thể chen chân trong đó.Chỉ tiếp xúc một chút dư uy nhưng thân thể hắn lần thứ hai lại không nghe theo sai bảo, trực tiếp cứng ngắc tại chỗ.

Ngay tại lúc lão nhân giơ cánh tay lên, trong nháy mắt đó Viêm Phong chỉ mơ hồ thấy được một đạo kim quang bắn thẳng đến âm quỷ, ngay sau đó lại thấy động tác rút kiếm của tên Âm quỷ đột nhiên đình chỉ.

"Càn khôn chỉ!"

Hắc y nhân vẻ mặt sợ hãi chỉ kịp phun ra ba chữ này sau đó trực tiếp ngã xuống mặt đất, cho đến giờ phút này Viêm Phong mới rốt cục chú ý tới hắc y nhân lúc này trên đầu xuất hiện một lỗ máu thật sâu.

Tại Nhạn thành trong phủ khổ tu hơn mười năm, Viêm Phong hoàn toàn cho rằng mình tuy rằng chỉ có thực lực hậu thiên lục giai nhưng ở trong phủ nguyên soái có cái gì không biết? Nói như thế nào hắn cũng coi như có kiến thức uyên bác, nhưng trước mắt nhất chỉ đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của hắn.

Tiên Thiên? Đây thật là Tiên Thiên sao? Tiên Thiên thật có như vậy lực lượng cường đại như vậy sao?

Hiện tại sau khi thấy được một chỉ này, Viêm Phong lần đầu tiên hoài nghi lão nhân trước mắt thật sự có phải là cao thủ Tiên thiên hay không. Chỉ tại, trong ấn tượng của hắn Tiên Thiên đã cực hạn, bên trên Tiên thiên có còn cảnh giới khác hay không hắn hoàn toàn không biết nữa.

Nhưng điều duy nhất có thể kết luận chính là toàn bộ tuyệt chiêu mà hắn biết, thậm chí bao gồm bí thuật cần hi sinh một chút mới có khả năng phát huy ra uy lực cực mạnh, trong đó không có bất kỳ cái nào có thể cùng nhất chỉ hiện tại có thể so sánh.

"Khụ! Khụ!"

Viêm Phong vẻ mặt hoảng sợ đứng ngẩn ngơ, ở bên cạnh vài tiếng ho kịch liệt vang lên nhất thời làm hắn bừng tỉnh, lúc này hắn mới đột nhiên phát hiện, uy áp ban nãy khiến cho hắn hoàn toàn không cách nào nhúc nhích sớm đã biến mất vô tung.

"Người trẻ tuổi, ngươi là người của đế quốc Hồng tín hay đế quốc Uyên lâm?"

Lão nhân ho ra mấy ngụm máu tươi nhưng hoàn toàn không có ý tứ nghỉ ngơi dưỡng thương, trái lại đột nhiên đưa ánh mắt chuyển dời về phía Viêm Phong.

"Đế quốc Hồng Tín , ta cư ngụ chính ở Nhạn thành ".

Viêm Phong suy nghĩ một chút, không có giấu diếm nào nói thẳng ra sự thực.

Kỳ thực, hắn đã cảm giác lão nhân tuy rằng xuất thủ chính là giết người, nhưng ít ra đối với hắn cũng không hề có ác ý, chỉ là thấy tận mắt lão nhân thực lực kinh người, sự sợ hãi trong lòng nhất thời đề cao lên một cấp bậc lớn.

"Nhạn thành? Ha ha, vậy là tốt rồi ".

Lão nhân khẽ mỉm cười một cái:

"Lão phu chính là Chân Dương lão nhân tung hoành đại lục hơn trăm năm, không nghĩ tới sắp chết lại cách cảnh giới bất hủ bất diệt còn kém nửa bước cuối cùng."

"Người tuổi trẻ, mới vừa rồi là chỉ pháp lão phu đắc ý nhất trong tất cả các công pháp của ta, ngươi đã thấy rõ uy lực của nó, vậy có muốn học hay không?"

Cố hết sức cảm khái một phen , lão nhân trịnh trọng nhìn chằm chằm Viêm Phong, đợi Viêm Phong trả lời câu hỏi của mình.

Uy lực của nhất chỉ ban nãy Viêm Phong đã chấn kinh cả buổi rồi, hôm nay nghe ý tứ lão nhân lại có ý tưởng đem chỉ pháp hiện tại truyền thụ cho hắn, hắn làm sao có thể không đồng ý, ngay lúc lão nhân mở miệng hỏi,đồng thời Viêm Phong vội vàng đáp ứng gật đầu không ngừng.

Đại lục Hồng uyên, học tập bí kỹ của người khác cùng bái sư học nghệ không có gì khác biệt, cho nên Viêm Phong một khi gật đầu cũng có ý nghĩa hắn nguyện ý hành lễ lão nhân trước mắt làm vi sư.

Mắt thấy Viêm Phong không có phản đối, lão nhân cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Trên thực tế, không phải của mỗi người đều nguyện ý hành lễ một người sắp chết làm sư phụ, dù cho danh khí người sắp chết có lớn hơn nữa cũng không đáp ứng, bởi vì rất nhiều bí kỹ công pháp không có lão sư dưới tình huống tự mình chỉ đạo, hoàn toàn không có biện pháp tu luyện.

Đại lục mọi người đều biết đạo lý này, Viêm Phong đương nhiên cũng minh bạch, nhưng hắn hiểu kỳ ngộ khó cầu, mặc kệ tương lai của hắn có thể thành công học được nhất chỉ uy lực kinh người hay không, chí ít bây giờ nếu cứ chủ động buông tha sau này chắc chắn sẽ hối hận cả đời.

Viêm Phong theo lời đi tới bên người lão nhân, Chân Dương lão nhân không có nhiều lời, một lần nữa chậm rãi nâng tay phải lên trước ánh mắt kinh sợ của Viêm Phong chỉ xuống một điểm ở mi tâm của hắn.

"Không cần phải sợ hãi, nhắm mắt lại tỉ mỉ cảm thụ hết thảy chung quanh!"

Viêm Phong còn tưởng rằng lão nhân cải biến chú ý, dự định giết người diệt khẩu, nhưng nghe thấy lão nhân một lần nữa truyền tới thanh âm, hắn nhất thời buông lỏng thần kinh đang căng thẳng một lần nữa, cũng y theo lời lão nhân nói, hết sức chăm chú cảm thụ được hết thảy chung quanh.

Ngay tại thời điểm Viêm Phong trầm tĩnh, trong nháy mắt hắn đột nhiên cảm giác được một cỗ nhiệt lưu từ mi tâm rót vào, ngay sau đó lại phát hiện trong đầu tự nhiên liên tiếp hiện ra một chút tràng cảnh xa lạ, khi đó hắn thấy đó một màn một đạo nhân chỉ cần đưa một ngón tay thạch bích trong nháy mắt đã bị xuyên thủ, trong lòng nhất thời kinh hãi.

Càn khôn chỉ pháp! Đây chẳng phải võ công lão nhân vừa thi triển ra hay sao?

Trong đầu hắn không hiểu sao xuất hiện tràng cảnh một người không ngừng đem càn khôn chỉ từng chút diễn luyện lại một lần, đồng thời cũng để cho Viêm Phong biết tên bộ chỉ pháp này.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.