Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy cấp

Phiên bản Dịch · 2216 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 16 nguy cấp

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 31 : 12

dd: hiepcongtudaica

Chương 16 nguy cấp

Trong cánh đồng hoang vu đại quân Uyên Lâm không ngừng có đánh lén cùng phản kích lẫn nhau, năm ngày sau đó hai bên giao chiến rốt cục cuối cùng cũng kết thúc.

Gần năm mươi ngàn đại quân tiên phong của đế quốc Uyên Lâm hầu như chiếm ưu thế về số lượng tuyệt đối, Cự tượng thành bên này nhân số tuy ít, thậm chí không bằng một phần mười quân số địch nhân, nhưng dựa vào chiến lược đánh lén, chỉ cần từng cá nhân có thực lực cường hãn, giết kẻ địch không phải là việc quá khó. Hơn nữa chủ tướng không có ở đây, nên binh lực Đế quốc Uyên Lâm cũng không thể nào phát huy ra ưu thế sở trường, thậm chí còn bị lợi dụng ngược lại, khiến cho tình hình hỗn loạn nhiều hơn nữa.

Chỉ vẻn vẹn năm ngày, Đế quốc Uyên Lâm sở hữu năm mươi ngàn đại quân cuối cùng chỉ còn lại không tới mười ngàn người, ngay cả đại tướng tiên phong Bắc Đường Ngạo cũng ngã xuống.

Chiến đấu đã kết thúc ngay trên cánh đồng hoang vu, nhìn từ một điểm này mà nói, phương thức chiến đấu của Cao Lạc Trần đã rất thành công mĩ mãn.

Bất quá, diệt được bốn mươi ngàn quân địch thì tại đây cũng tổn thất không nhỏ, đến đây viện trợ là hơn ba ngàn vị cao thủ võ lâm, nhưng có thể bình yên sống sót trở về lại không đến một ngàn người. Mặc dù gom cả số người bị cụt tay hay gãy chân, tổng nhân số cũng không hơn một ngàn rưỡi.

Nhưng những người trong võ lâm này sau khi trở về lại không có oán hận câu nào, Viêm Phong vừa mới trở về vừa may nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng đối với mấy vị võ lâm nghĩa sĩ chân chính kính nể không thôi.

Tổng quan về trận chiến vừa rồi mà nói, dùng tính mệnh của hai ngàn cao thủ võ lâm của để đổi lấy bốn màn ngàn đại quân Đế quốc Uyên Lâm thật sự khó tin.

Nếu không có tự mình trải qua, người nghe được tin tức này bao quát cả mấy vị trong võ lâm, sợ rằng cũng không dám tin tưởng việc mình vừa làm, kể cả Viêm Phong cũng giống như vậy.

Phải biết rằng, người trong võ lâm tham dự chiến tranh hai nước trước đây cũng không phải là không có, nhưng trong mắt đại đa số cách nhìn thì người trong võ lâm đều là một đám ô hợp.

Trên thực tế, đừng nói trận chiến này nhân số tỉ lệ cao thủ võ lâm và quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh là một với mười, coi như là mười với một, đối mặt với sự bày binh bố trận trên chiến trường, người trong võ lâm thông thường cũng đều nhận lấy kết cục thảm bại.

Nhưng vào lúc này đây, Cao Lạc Trần chính bằng một đám ô hợp này lại có thể chặn đứng năm mươi ngàn đại quân tiên phong, đúng là kì tích!

Trên chiến trường, cao thủ võ lâm từ trước đến nay đều là năm bè bảy phái, đối mặt với mấy ngàn đại quân được nghiêm chỉnh huấn luyện, đối diện chiến đấu bị giết là điều không thể nghi ngờ. Dù cho đám cao thủ này thực lực mạnh hơn nữa thì cũng không sửa đổi được, nhưng hết thảy xoay chuyển chỉ vì sự xuất hiện của Cao Lạc Trần.

Quân địch đang sẵn sàng tác chiến chính diện thì gây ra cục diện hỗn loạn rồi thừa dịp đánh lén. Sau đó ở trong loạn cục tìm kiếm được một đường thắng, đây chính là kế hoạch lớn mật, mà Cao Lạc Trần ban đầu đã nói ở trước mặt đám người Viêm Phong.

Đám người Viêm Phong hiện tại cũng không biết, do trận chiến tranh này đã xảy ra kết quả ngoài ý liệu của mọi người nên hấp dẫn được không ít ánh mắt. Đặc biệt là những tướng lĩnh luôn luôn khinh thường người trong võ lâm, thì bây giờ nhao nhao đưa mắt kính ý nhìn về phía Cự tượng thành hiện đang tọa chấn tại biên quan.

Bên ngoài thành nhỏ hiện có hơn ngàn thiết kỵ cưỡi ngựa đang đạp rung chuyển trời đất, khiến cho bụi bay đầy trời. Từ xa nhìn lại như một đám mây đen từng bước kéo đến gần, thẳng đến khi cách bên ngoài tường thành một dặm rồi mới đình chỉ tiến đến, cùng giằng co với năm ngàn quân coi giữ trên tường thành.

Đứng ở trên thành lầu, Viêm Phong mang vẻ mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào địch nhân bên dưới tường thành.

Binh thư, Viêm Phong từ nhỏ cũng có nghiên cứu qua một chút, tuy nói là lý luận suông nhưng một ít thủ đoạn cơ bản thì vẫn biết.

Đừng xem thường Cự tượng thành lúc này chỉ có năm ngàn quân bảo vệ. Do thủ thành khác với công thành, cho dù Đế quốc Uyên Lâm mất đi năm mươi ngàn lợi khí công thành và binh lực không tổn hao, thì muốn phá thành nhanh nhất cũng phải mất ba ngày.

Mà bây giờ, đại quân đế Uyên Lâm quốc chỉ còn hơn mười ngàn người, mặc dù nhìn có vẻ vẫn uy phong như cũ, nhưng trên thực tế thì đã sớm mất đi tiên cơ rồi.

"Cửu thiếu gia, tuy Vũ Quán tiên sinh rất có năng lực, quyền chỉ huy giao cho ông ấy thì cũng không sao. Nhưng tiểu nhân có một thắc mắc rằng… ngài đã là thành chủ đại nhân tại sao Cửu thiếu gia vẫn còn một mực đứng chung một chỗ cùng những binh lính này? "

Tên hộ vệ này gọi là Viêm Bách, do đại soái Viêm Trung Tín đặc biệt phái tới phụ trách thiếp thân bảo hộ an toàn của Viêm Phong.

Đại soái Phủ trong Nhạn thành cũng không phải là một địa phương tầm thường, có khả năng được chọn lựa từ hàng ngàn binh lính thì năng lực tự nhiên không thể nghi ngờ.

Mới bắt đầu thì Viêm Bách cũng không có để Viêm Phong vào mắt, cho dù mang danh Cửu thiếu gia, hay danh sĩ đế quốc Cao Lạc Trần. Nếu không có ngại mệnh lệnh do đại soái đặc biệt phân phó, thì hắn cũng lười chạy đến để tọa trấn thành này.

Nhưng ngay ngày hôm qua đã chứng kiến được tài nghệ của Vũ Quán tiên, cho dù bằng sức trói gà còn không chặt nhưng vẫn như cũ thong dong chỉ huy ba ngàn đám ô hợp rồi thành công đánh bại năm chục ngàn đại quân hiếu chiến.

Mà phải kể đến công lao nhiều nhất là vị Cửu thiếu gia vừa mới tròn mười sáu tuổi này, cũng đồng dạng không đơn giản chút nào, chỉ lấy thực lực Hậu thiên cao giai lại có thể chém giết đại tướng Bắc Đường Ngạo, một trong những người xếp thứ nhất của Đế quốc Uyên Lâm.

Cũng từ lúc tin tức đánh bại đại quân đế quốc Uyên Lâm truyền về. Một khắc kia, trong ánh mắt mọi người đều nhìn những người trong võ lâm, đã bắt đầu không có sự khinh thị trong dĩ vãng. Mà hai người Vũ Quán tiên sinh cùng Viêm Phong lại càng thông qua một trận đánh để tạo uy tín cho chính mình.

Nhưng việc làm cho Viêm Bách không chút nào hiểu được là, Viêm Phong tuổi nhỏ còn mà đã có được uy vọng trước quân lính lại không có ý định muốn nổi tiếng. Không chỉ không có thu hồi quyền chỉ huy Cự tượng thành, thậm chí còn đem chiến công chém giết đại quân tiên phong và đại tướng Bắc Đường Ngạo, không một chút do dự ghi danh những vị cao thủ võ lâm kia trên danh sách lập công.

Càng kỳ quái hơn chính là khi hai quân giao tranh, làm người đứng đầu một thành Viêm Phong dĩ nhiên lại chạy theo chân bọn họ, cùng những quân sĩ coi giữ tường thành đứng chung một chỗ.

Đứng ở bên cạnh một đám binh sĩ, nghe được nghi vấn của Viêm Bách Viêm Phong chỉ là hướng trên đài cao liếc mắt nhìn Viêm Bách một cái, rồi lập tức quay đầu:

"Những người này đều trong võ lâm, chỉ nghe mệnh lệnh của Vũ Quán tiên sinh cùng tiền bối Thiết Long, vậy ta đứng đó làm chi? Huống hồ,trong trận chiến tranh này, người trong võ lâm bị thương cùng bỏ mạng là rất nhiều, có chút vinh quang này thì cũng nên thuộc về bọn họ. Ta cũng không muốn chỉ vì một sự việc không cần thiết, mà cùng với các vị nghĩa sĩ nổi lên va chạm. "

Kỳ thực, Viêm Phong làm sao có thể không rõ, có thể chém giết một gã đại tướng tiên phong phe địch, coi như không lấy thân phận của hắn thì phần này công lao cũng thật sự không nhỏ.Nhưng tính cách của hắn thật sự rất tùy ý, người nào có ân với mình thì sẽ báo đáp một cách chân tình mới thôi.

Hắn sở dĩ muốn tới Cự tượng thành, chủ yếu là vì chứng minh năng lực của mình với phụ thân, cho nên chỉ cần có thể bảo vệ được Cự tượng thành, coi như bảo hắn đem hết thảy công lao tặng không cho người khác, thì hắn vẫn sẽ vui vẻ không có một chút do dự chút nào.

Trên cửa thành, Cao Lạc Trần cùng Thiết Du Bích hai người vẻ mặt ngưng trọng nhìn chăm chú vào quân đội dưới thành thật lâu không nói.

Đừng nói là Cao Lạc Trần khi nhìn thấy đám quân địch đen kìn kịt ở phía xa, coi như là Thiết Du Bích đều biết rõ ràng. Những kỵ binh này so với quân đội trước kia bọn hắn đánh lén thì đều cường đại hơn rất nhiều, rất hiển nhiên đây mới chính là lực lượng tinh nhuệ của Đế quốc Uyên Lâm. Bọn họ đánh lén thành công năm mươi ngàn đại quân, nhưng thật ra sức mạnh cũng không có hao tổn bao nhiêu. Đem so với năm ngàn kỵ binh tinh nhuệ này thật không đủ nhét kẽ răng.

"Thư sinh, ngươi định làm gì bây giờ? Những người trong võ lâm bảo họ đánh lén còn tạm được, nếu muốn nói thủ thành thì sợ rằng ngay cả năng lực như binh lính bình thường cũng đều không bằng. Chỉ bằng năm ngàn binh lính bình thường trong cái thành này, sợ rằng chưa chắc có thể kiên trì mà đợi viện binh từ Nhạn thành chạy đến. "

Viêm Phong đi tới Cự tượng thành nhiệm vụ chính là kéo dài thời gian. Làm cho Nhạn thành có đầy đủ thời gian để điều binh khiển tướng, tận mắt chứng kiến lực chấn nhiếp đến từ quân địch, ngay cả Thiết Du Bích cũng không nhịn được, bắt đầu hoài nghi Cự tượng thành có hay không chống đỡ nổi sự công phá.

"Tại sao lại muốn kiên trì thủ thành? Bất quá chỉ là mười ngàn binh lính mà thôi, ba ngàn người trong võ lâm chúng ta lúc trước còn giết chết được bốn mươi ngàn đại quân, bây giờ chỉ còn dư lại một phần năm, ta tin tưởng năm ngàn chiến sĩ của chúng ta có thể giải quyết. "

Nói xong, Cao Lạc Trần đột nhiên cười cười thần bí hô lớn:

"Mở cửa thành, chuẩn bị nghênh chiến! "

Cao Lạc Trần vừa mới hô lớn, tất cả mọi người trong thành không nhịn được bắt đầu hoài nghi tai mình có phải bị vấn đề nên nghe lầm hay không.

Ngoài thành xếp đầy ra đó chính là mười ngàn binh lính tinh nhuệ. Nhìn cỗ khí thế tất sát đó, so sánh với tinh thần đang bất an của năm ngàn binh lính quân ta thì đã hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Vào lúc này, nếu như trú đóng ở trong thành cũng là một ý kiến không tồi... ít nhất ... Nếu có khả kiên trì thời gian nhiều hơn một ít, chỉ cần viện binh Nhạn thành có khả năng chạy tới đây, tình thế tự nhiên chuyển biến tốt đẹp. Còn nếu chủ động chạy ra khỏi thành nghênh chiến, không phải là đem Cự tượng thành chắp tay nhường cho người sao?

Thanh âm của Cao Lạc Trần vang lên sau một khắc thì hết thảy binh sĩ đều nhao nhao ngẩng đầu ,nhìn về hướng bên trên cổng thành.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.