Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu không giống ai

Tiểu thuyết gốc · 1996 chữ

Thấy tiểu Mặc thuận lợi bắt đầu tu luyện, Lý Bái cũng thu hồi thần thức đang quan sát tiểu Mặc, cũng bắt đầu quá trình khôi phục thương thế của mình.

Ở lại Cầm gia bảy ngày, mặc dù rất muốn dẫn tiểu Mặc về tông môn, nhưng thân mang nhiệm vụ, Lý Bái đành cáo biệt, mà hắn cũng bảo với tiểu Mặc, ba tháng sau, Thái Thanh môn sẽ một lần mở đại môn chiêu đệ tử, khi đó, tiểu Mặc chỉ cần đem Tầm Căn lệnh tới, là sẽ được nhận vào tông môn.

Lý Bái rời đi. Sinh hoạt của tiểu Mặc lại bình lặng trở lại. Chỉ là, hắn dành nhiều thời gian để đả tọa tu luyện, cũng như luyện thể.

Hôm đó, chỉ hơn một canh giờ, hắn đã đả thông được đường kinh mạch đầu tiên, cũng là có thể vận hành tiểu chu thiên đầu tiên. Nhưng sau đó, hắn liền hiểu được, tu hành, tiền vốn để bắt đầu, chỉ là cần mệnh căn phù hợp, nhưng muốn tiến bước, lại là vô cùng gian khó.

Hắn phát hiện, tốc độ hấp thu cùng luyện hóa thiên địa nguyên khí của hắn hết sức chậm chạp. Theo như lời Lý Bái, thì dường như tốc độ như thế là rất bình thường. Thực ra hắn cũng không lo gì cả, hắn mong muốn một cuộc sống bình lặng, tu luyện chậm một chút, cũng không sao.

Ngày qua ngày, nguyên khí trong cơ thể tiểu Mặc dần nhiều lên, mà càng là dồn nén trong đường kinh mạch thứ nhất.

Trong một lần dùng thần thức nội thị, hắn lại vô tình nhìn thấy những thứ kỳ lạ, mà thực ra, là nhìn thấy nguyên khí.

Cũng nhớ thế, hắn liền hiểu ra thực chất luyện hóa nguyên khí là gì. Đem hút nguyên khí ở ngoài cơ thể vào bên trong, đem đám nguyên khí đó vận chuyển theo chu thiên trong kinh mạch, trong suốt quá trình vận chuyển đó, những gì có thể hấp thu được, sẽ bị cơ thể hắn rút ra khỏi kinh mạch, chứ vận chuyển như thế, tới cuối cùng, đám nguyên khí chỉ còn lại những gì hắn không thể hấp thu, khi đó, phần nguyên khí này được đẩy ra ngoài sau khi kết thúc tu luyện.

Hắn nhớ lại cách vận hành chu thiên mà Lý Bái từng làm, rất khác với hắn hiện tại. nguyên khí trong kinh mạch Lý Bái luôn cuồn cuộn không ngừng, hoàn toàn không giống như hắn tu luyện bây giờ, sau một lúc tu luyện, hắn liền phải ngừng chu thiên, ép hết nguyên khí không thể hấp thu ra ngoài.

Tiểu Mặc liền nổi tính, hắn đem hết những gì liên quan tới tu luyện mà hắn biết viết ra, rồi mò mẫm, thử cố liên kết các dữ kiện lại.

Đi tong một ngày. Nhưng tiểu Mặc đặt xuống một giả thuyết rất lớn mật. Nếu có thể đả thông huyệt đạo, liền có thể đem chúng làm cửa vào của nguyên khí, mà toàn bộ phần da còn lại, đều có thể xem như cửa ra.

Nếu như thế, ngoại trừ, bởi vì nguyên khí sau tu luyện đã đậm đặc hơn nhiều, lại còn đẩy ra ngoài qua da, sẽ hình thành chút cáu bẩn nhỏ, làm cho đả tọa tu luyện thời gian dài, sẽ khiến cơ thể dần bẩn thỉu hơn, thì còn lại đều là chỉ lợi không hại.

Kinh mạch bởi vì có nguyên khí cuồn cuộn không ngừng bên trong, mà dần dần sẽ cứng cỏi, mạnh mẽ hơn, các huyệt vị càng ngày càng vững chắc hơn. Tốc độ tu luyện lại nhanh.

Rõ ràng là, tu sĩ Trúc Cơ, bởi vì đã giải khai huyệt vị, sử dụng cách như hắn nghĩ tới, mới có thể như Lý Bái đả tọa tu luyện liên tục cả ngày trời.

Hơn nữa, hắn chú ý ra được, ba đường kinh mạch lớn đầu tiên cần đả thông ở Luyện Khí cảnh, lại rất gần với ba mươi sáu sinh huyệt trên cơ thể. Rõ ràng là có liên quan không hề nhỏ.

Tiểu Mặc liền bắt tay vào việc khai thông huyệt vị.

Nhưng nói dễ hơn làm. Vị trí huyệt vị ở đó, tiểu Mặc dù mới tu hành không lâu, nhưng đem nguyên khí từ trong kinh mạch đẩy tới huyệt vị cũng là làm được, nhưng ở nơi đó, lại giống hết như ngõ vào của các đường kinh mạch, có một "bích chướng" cản trở nguyên khí xuyên qua huyệt vị.

"Chín đường kinh mạch, một trăm lẻ tám huyệt vị, hẳn là huyệt vị sẽ dễ hơn. Làm!", tự lẩm bẩm, rồi tiểu Mặc liền dồn toàn bộ nguyên khí trong cơ thể tới huyệt vị đầu tiên này, bắt đầu cố gắng dồn ép, đánh thủng nó.

Gần nửa canh giờ kiên trì cố gắng, tiểu Mặc thất bại thảm hại. Nhưng không phải không có thu hoạch gì. Tiểu Mặc hắn đã đoán sai, khai thông huyệt vị không dễ hơn khai thông kinh mạch. Với lượng nguyên khí hiện tại, hắn cũng từng thử đả thông đường kinh mạch lớn thứ hai, kết quả giống nhau, đều chỉ khiến tầng bích chướng kia rung rung, mà không có phá vỡ.

Tiểu Mặc tuy có chút buồn phiền, nhưng cũng không có lắng xắng nữa, lại trở lại tu luyện thông thường.

"Aiz... chỉ cần thêm một phần nguyên khí thôi, liền đủ rồi" tiểu Mặc than vãn một câu, nhưng vừa dứt lời xong, thì hắn hét lớn một tiếng "AAA...", mà bởi vì đang vận hành chu thiên, đột ngột dừng lại, cũng khiến mặt hắn đỏ bừng lên, thiếu chút là nôn hết mọi thứ ra ngoài.

"Đại thiếu gia, ngài có sao không?" tiểu Mặc tu luyện, mấy người hầu liền từ ở trong phòng chuyển ra ngoài phòng, mà giờ nghe thấy đại thiếu gia nhà họ hét lớn như thế, liền sốt ruột lên, thiếu điều phá cửa xông vào.

"Không cần hoảng, ta vừa ngộ ra được một chút tri thức mà thôi, các người không cần vào." tiểu Mặc nói láo một câu, xua bọn họ lui về.

Kỳ thực, vừa xong, hắn vừa muốn có thêm một phần nguyên khí, từ trong phần nguyên khí đang vận hành trong kinh mạch, liền có một phần hơi tách ra, rồi sau đó, là cảnh hắn rất quen thuộc: phần nguyên khí này phân đôi, phân đôi thành hai phần đều giống hệt phần ban đầu.

"Không ngờ được, thần thông này còn tác dụng tới nguyên khí.' xong như ngộ ra được, tiểu Mặc "à" một tiếng "Nguyên khí trong người mình, hiển nhiên là tiếp xúc với mình rồi."

Xong rồi chợt nhớ mình còn chưa thu công, tiểu Mặc liền mau chóng tập trung lại, hoàn thành nốt chu thiên của mình.

Thu công, tiểu Mặc lại tụ tập nội nguyên khí lại vào trong đường khi mạch, bắt đầu thử nghiệm thần thông sao chép của mình.

Có vẻ như, nhờ thần thông của mình, tiểu Mặc có thể tùy ý tạo thêm bao nhiêu nội nguyên khí cũng được, miễn là hắn còn nội nguyên khí.

Nhưng thử nghiểm không kéo dài lâu được, bởi đường kinh mạch lớn của hắn đã bị lấp đầy bởi nội nguyên khí rồi. Đây là một hoàn cảnh tốt để khai thông huyệt đạo, hoặc là đường nội nguyên khí thứ hai. Nhưng việc thử nghiệm thần thông có hấp dẫn hơn hẳn.

Tiểu Mặc rời phòng, tìm kiếm đồ vật thử nghiệm thần thông.

Thời gian còn lại của ngày hôm đó, hắn thử nghiệm thần thông với rất nhiều thứ, cũng như rất nhiều cách.

Với những thứ không thể tính toán ra đơn vi, hắn có thể điều khiển lượng sao chép ra tùy ý, thậm chí còn có thể chọn bản gốc của sự sao chép tùy ý nữa, nhưng vẫn phải chạm vào hắn mới được.

Tuy nhiên, nhìn bề ngoài thực sự rất ngầu. Cầm một chén nước trong tay, khẽ chạm đầu ngón tay vào nước trong chén, thế là nước cứ tràn ra, tràn ra mãi.

Nhưng mấy thứ kiểu như một nắm đất thì rất khác, hắn sẽ phải chọn một trong số đám đó như là đơn vị để sao chép, và không thể "bao nhiêu cũng được", hắn không thể tạo thêm một nửa nắm cát, mà không quyết định xem hạt cát nào hắn chạm vào sẽ được nhân lên.

Nước thì tính là một khối, cát thì không, đại khái chính là vật.

Buổi tối, tiểu Mặc quyết định xung kích huyệt vị thêm lần nữa. Quả thực, sau khi xác định dược huyệt vị, đả thông nó chỉ cần đại lượng nguyên khí, chưa tới một phần ba thời gian so với lần trước, tiểu Mặc liền phá vỡ bích chướng của huyệt vị đầu tiên này.

Cơ mà sau đó thì là một khoảng thời gian cực kỳ bối rối. Nguyên khí tràn đầy trong kinh mạch cứ thế lũ lượt phun ra qua huyệt vị. Cũng may, rất nhanh sau đó, tiểu Mặc liền tìm ra cách khống chế huyệt vị này.

Sau đó, tiểu Mặc bắt đầu thử nghiệm suy nghĩ trước đây.

Huyệt vị thông thẳng vào kinh mạch lớn, nguyên khí bên ngoài cuồn cuộn chảy vào. Chu thiên khởi động, nguyên khí trong cơ thể hình thành một dòng chảy ổn định. Theo thời gian, nguyên khí tinh thuần được giữ lại, mà phần nguyên khí không đủ tinh thuần kia, tiểu Mặc để chúng thẩm thấm qua kinh mạch, lan khắp cơ thể.

Như thế, tới cuối cùng, những gì còn lại bị đẩy ra ngoài, chỉ còn phần nguyên khí không thể hấp thu được, không thể sử dụng được.

Chỉ là, sau khi tu luyện một chốc, tiểu Mặc chợt nhận ra, một chuyện chẳng đặng đừng. Tu luyện như vậy, so với việc tạo thêm nội nguyên khí bằng thần thông sao chép, quả thực là gân gà. Nhờ thần thông, hắn muốn bao nhiêu nguyên khí cũng được, thế nên, mục tiêu của hắn chỉ còn đơn thuần là tinh luyện nguyên khí, làm cho nó ngày càng tinh thuần hơn, ngày càng chất lượng hơn.

Thế là hắn đổi phương pháp tu luyện. Ngưng đưa thêm nguyên khí từ bên ngoài, mà từ phần nguyên khí tinh thuần nhất trong người, sinh ra thêm thật nhiều nguyên khi giống như thế, rồi tu luyện với nguyên khí mới.

Cứ thế, suốt một đêm. Toàn bộ nội nguyên khí của tiểu Mặc được thay mới hoàn toàn, đều là nguyên khí tinh thuần nhất mà hắn tu luyện ra. Mà bởi vì nguyên khí cứ ùn ùn sinh ra, toàn bộ kinh mạch cũng cơ thể tiểu Mặc lúc nào cũng như căng phồng lên, tạp chất trong cơ thể cũng bởi vì nguyên khí tràn ra từ cơ thể tiểu Mặc quá nhiều, theo đó bị nguyên khí cuốn ra ngoài.

Khi tỉnh lại từ tu luyện, tiểu Mặc liền thấy cơ thể cùng trang phục bẩn thỉu hết sức, mà không khí trong phòng lại dường như tươi mát kỳ lạ.

Dường như cảm thấy việc tu luyện của bản thân có gì đó là lạ, tiểu Mặc rất muốn tiếp tục dành thời gian tu luyện cùng tìm hiểu, nhưng, hôm nay, ba người chị họ của hắn từ Nam Đô tới chơi, hắn dù muốn yên tĩnh cũng đừng hòng được, đừng nói là ngồi một chỗ tu luyện.

Thế nên, chuyện tu luyện bèn gác lại sau. Mà đem ba vị "lão tỷ" này đi chơi, xem ra mới là chuyện khó nhằn.

Bạn đang đọc Thủy Trúc sáng tác bởi hiasbcwm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiasbcwm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.