Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2218 chữ

Vĩnh Hy năm thứ 48 – Cao Dật đế băng hà, lục hoàng tử Vĩnh Túc Hiên vừa tròn mười tuổi dưới sự phò tá của Cửu Nguyên Tuế ,hoạn thần cận thân của tiên đế lên ngai vị lấy hiệu Nam Vũ, nối tục cai trị Vĩnh Hy.

Phía bắc có Thiên Cơ thiện chiến hùng mạnh, phía nam có Bắc Hải quy phục mấy mươi năm nhưng dẫu vậy vẫn có tham vọng, phía đông có Tây Đan bí ẩn luôn tìm tàng nguy cơ. Triều thần Vĩnh Hy lúc này đấu đá, Nam Vũ đế căn cốt chưa vững khó có thể trị thần yên dân, mà trước giờ vẫn luôn duy trì bằng thủ đoạn của Cửu Nguyên Tuế. Lúc này trong nhân gian Đạo trưởng Nguyên Hà xuất môn, nhớ năm đó Nguyên Hà gây sóng gió một thời, từ thôn nhỏ đến kinh thành không ai không biết đến tên Nguyên Hà, tài mạo xuất chúng lại có khả năng liệu sự như thần. Nhân vật phong vân một thời tái xuất dân chúng lại đứng ngồi không yên một hồi. Có người truyền lại rằng năm đó nhờ Nguyên Hà đạo sĩ chỉ điểm Cao Dật đánh đâu thắng đó mới có thể bảo toàn Vĩnh Hy tồn vinh, sau đó ngài muốn giữ Nguyên Hà ở vị trí tể tướng dưới một người trên vạn người, Nguyên Hà lấy đạo làm đầu vẫn khước từ vị trí nhiều người cả đời ao ước. Lúc này Người trở lại phải chăng lại có tiên đoán gì cho Tân Hoàng? Đấy lại là chủ đề được nhắc nhiều nhất trong các tửu lâu buôn chuyện.

Lúc này trong triều đình cũng gấp rút thúc giục người ngồi trên hoàng vị truyền đòi Nguyên Hà hay nói cách khác là chờ người phía sau màn kia cho một câu trả lời. Cửu Nguyên Tuế ngồi sau màn che, khẽ nhếch môi. Giọng nói trầm ấm có lực khi cất lên lại mang ý vị sâu xa. “ Hoàng thượng có chỉ cho truyền... đạo trưởng Nguyên Hà, ngày mai giờ Mão thăng triều nghị sự” –“ Còn gì bẩm tấu? Vô sự bãi triều” Bá quan nhìn nhau hồi lâu, trăm miệng một lời cất tiếng “ Vĩnh hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế”

---------- Túy Nguyệt Lâu

Trong phòng đôi bích nhân ngồi trên ghế quý phi hồi lâu nam nhân mới cất tiếng “ Nguyệt Thi khi ta giành lại được ngai vàng nàng sẽ trở thành hoàng hậu của ta mẫu nghĩ thiên hạ, ta sẽ dành cho nàng tất cả, nàng phải là nữ nhân tôn quý nhất, Nguyệt Thi~” Cổ nhân nói lời thề non hẹn biển của nam nhân là thứ không đáng tin nhưng đấy lại chính là điều nữ nhân thích nghe nhất. Thiếu nữ khẽ nhướng mày đôi mắt đầy phong tình hướng đến nam nhân, làn da tựa bạch ngọc, đôi môi anh đào khẽ mỉm cười, nàng ngồi đó giống như một bức tranh Mỹ Nhân Thí Nguyệt sinh động khiến người khác không thể rời mắt. “ Nguyên Hà... Ngai vị quan trọng vậy sao? “ Nguyệt nhi đây là tâm nguyện một đời của ta” Nàng giẫy ra khỏi người nam nhân, hướng ra cửa sổ nhìn xa xăm “ Tâm nguyện một đời sao? Tâm nguyện của ta chỉ có chàng.

Nguyên Hà khoác lên người y phục đạo sĩ mà cả đời hắn cho là thấp kém, lòng mang mối hận đối với tiên đế, từng bậc thang đi về chính điện xa hoa nơi có long ngai đáng nhẽ phải thuộc về hắn. Khẽ nhìn vị phía trên “ Vĩnh hoàng vạn tuế”.. “ Cửu Nguyên gia vạn phúc” hắn cắn môi thầm khinh bỉ kẻ bán nam bán nữ khuynh quyền triều chính kia, cả thiên hạ đều biết thiên hạ của Vĩnh gia từ khi lập tân hoàng quyền lực phần lớn đã rơi vào tay người kia

Nam Vũ Đế nhướng mắt về phía người sau rèm kia đợi khi hắn gật nhẹ đầu mới cất giọng non nớt: “ Nay Nguyên Hà đã ở đây hẳn các khanh đã yên lòng, niệm công năm xưa sắc phong Nguyên Hà thành tể tướng, lâu nay phong vị này vẫn để trống từ thời tiền đế cũng chỉ chờ đợi khắc này. Nguyên Hà ngươi có nguyện ý?”-“ Thân là thần dân của Vĩnh gia, Nguyên Hà có trách nhiệm vì Vĩnh gia phân ưu, mong không phụ lòng thánh ý”-“ Tốt lắm! Từ đây mong Nguyên tướng gia vì triều đình nhọc lòng”. Nguyên Hà hành đại lễ “ Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế”, các đại thần góp lời âm thanh khí thế vang vọng khắp chính điện “ Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế”

Mỗi người mang một tâm tư riêng rời hoàng cung, một số đại thần có thâm niên từng gặp qua Nguyên Hà cũng giữ hắn lại trò truyện “ Tướng gia đã trở lại, khó trách hạ quan nhớ chuyện xưa thật lòng vẫn vì người tự thấy tiên hoàng bất công.” lời này do Tống thượng thư nói thầm với Nguyên Hà. “ Tống lão chớ bận tâm, chuyện năm xưa ta không còn để trong lòng, người vẫn nên cẩn thận tai mắt”-“ Hạ quan hiểu rõ tạ tướng gia nhắc nhở”.

Lúc này Tiểu Quế Tử tay cầm phất trần từ nội điện bước ra “ Tướng gia hoàng thượng cho truyền ngài đến thượng thư phòng”. Dù không nói nguyên nhân nhưng phần lớn ở đây là lão thần sao lại không hiểu đây là người nào truyền đây. Nguyên Hà xoay người khẽ cúi đầu với đám người quan thần rồi đi theo phía sau Tiểu Quế Tử.

Thật ra Nguyên Hà không cần người dẫn đường vẫn có thể đi đến thượng thư phòng, hoàng cung này hắn nắm rõ trong lòng bàn tay. Cảm khái một hồi cũng đã đến thượng thư phòng, Tiểu Quế Tử làm cử chỉ mời rồi đứng ngoài canh giữ. Nguyên Hà đi tới phía sau bình phong thêu kim long, nhìn người có vóc dáng to lớn kia cũng tự cảm thấy thua kém. Cửu Nguyên Tuế vốn là nhân trung chi long từ nhan sắc, khí chất đến tài hoa kia không thua kém bất kì vị hoàng tự nào của tứ quốc nhưng hắn lại chọn con đường hoạn thần khuynh quyền này.

“ Đây là có ý gì Nguyên Tuế gia?”. Hắn từ từ nâng mắt, cử chỉ tao nhã nâng tay mời Nguyên Hà ngồi “ Tướng gia chớ có gấp gáp chúng ta từ từ ôn lại chuyện cũ... Ta nên gọi ngài là gì đây.. Vĩnh Húc hay đại hoàng tử?”. Hắn như khơi lại nỗi nhục của lòng Nguyên Hà, trong không gian vạn phần yên tĩnh có thể nghe tiếng nghiến răng tức giận.

Nói đến thân phận thật của Nguyên Hà lại là một câu chuyện khác. Thật ra hắn chính là đại hoàng tử, huynh trưởng của đương kim thánh thượng. Tuy thế hắn được hạ sinh bởi một cung nữ sử thô trong cung tiên hoàng hậu. Do một lần tiên hoàng say rượu mà để lại một tạp chủng là hắn. Lúc đó Hoàng Hậu nắm giữ hậu cung, thủ đoạn cao thâm lại có nhà mẹ đẻ quyền uy chống lưng, khó trách không vừa lòng một cung nha ti tiện mang hoàng tự trước mình. Đọ về thủ đoạn oan độc ai có thể vượt mặc bà. Khi cung nữ kia hạ sinh bà lập tức muốn giết cả mẹ lần con. Lúc nguy cấp tiên hoàng ra mặt mới được giữ được tính mạng của hắn đến bây giờ. Hoàng hậu không đồng ý danh phận của đại hoàng tự nhất quyết muốn diệt trừ. Tiên hoàng lúc này căn cơ còn yếu phải nhờ đến thế lực nhà hoàng hậu củng cố, khó lòng không nhượng bộ. Dẫu sao vẫn là cốt nhục thân sinh của mình, hoàng đế thỏa hiệp không nhập hoàng tịch để đổi lại một mạng cho hắn. Sau đó đưa hắn rời hoàng thành lên núi Đạo Nha nuôi dưỡng, đây chính là bí mật lớn nhất của hoàng gia bao lâu nay. Nguyên Hà là tên tự khi hắn học đạo được ban. Còn Vĩnh Húc là tên trong lúc gấp gáp mà tiên hoàng đặt cho, mang họ Vĩnh, gia tộc cao quý nhất Vĩnh Hy quốc nhưng cũng chỉ là một cái tên tùy tiện đặt ra.

Năm hắn 18 tuổi, biên giới gặp nạn, Vĩnh Húc lần đầu xuất quan với thân phận đạo sĩ hiến kế cho triều đình đánh bại quân của Thiên cơ. Khi hắn trở thành công thần một nước được người dân yêu quý thì ở triều đình lại một hồi sóng gió. Trong cung người biết rõ thân phận Nguyên Hà chỉ có ba người tiên hoàng, tiên hậu và tên tiểu thái giám cận thân của tiên hoàng. Các quan thần trong triều đều cảm kích Nguyên Hà hiến kế, muốn giữ hắn lại nhiệm chức tể tướng gia song đó cũng là ý định bù đắp của hoàng thượng. Nhưng tiên hoàng hậu há có thể dể dàng bỏ qua, hắn chính là cái gai trong mắt bà. Đa số cái quan thần từ những người nhiệm chức cao tới thấp đều có dính líu đên nhà mẹ đẻ hay thế lực riêng của bà. Một lần nữa dùng quyền uy trấn áp khiến Nguyên Hà bị đưa về núi Đạo Nha. Nói ra lại thấy tiên hoàng thật vô lực.

Đọ mắt mồi hồi, Nguyên Hà thở dài từ tốn vén tà sau ngồi xuống “ Đều là danh xưng thôi Tuế gia tùy tiện. Hiện tại quyền lực ở đây ai có thể vượt qua ngài chứ”. “ Tướng gia quá lời nói sao tạp gia cũng chỉ là một hoạn quan”- “ Tướng gia!.. ta mời người đến đây chúng ta đều biết nguyên do cần gì phải vòng vo đúng chứ. Ta biết ngài là người thông minh làm việc gì ắt có chủ đích, đến cả cái chết của tiên hoàng hậu hẳn không phải là trùng hợp đi. Rốt cuộc người có ý định gì với Nguyệt nhi?” Nguyên Hà cười thầm “ Tuế gia người quen Nguyệt nhi? Sao có thể trùng hợp như vậy, cô ấy là đứa bé năm xưa sư tổ ta nhặt được, hiện tại lại là tiểu sư muội mà ta rất-cưng-chiều...~”. Nguyên Hà cố tỏ ra ngạc nhiên nhưng không dấu được vẻ đắc ý trong đó. Cửu Nguyên Tuế híp mắt, người dần tỏa ra sát khí nồng đậm. Chính Nguyên Hà cũng cảm nhận được áp lực này rốt cuộc cũng thu lại nụ cười đắc ý. “ Tuế gia thứ ta ngươi sao lại không rõ" - “ Ngươi cố chấp như vậy ích gì, ngai vị này vốn không thuộc về ngươi, ngươi được sinh ra đã là một sai lầm”. Nguyên Hà như phát điên, gân xanh hiện rõ trên khuôn mặt đỏ như có thể búng ra máu, hắn gằn từng chữ “ Thiên hạ này là của ta, vốn là của ta, Vĩnh Hy tồn tại được đến bây giờ cũng là công của ta, ngươi nói xem nếu không phải do ả đàn bà thối tha đó người ngồi trên ngai vị kia là ta chứ không phải là một tên vô dụng”.

Trái với kẻ đang phát điên kia hắn vẫn thản nhiên quan sát “ Túc Hiên rất lạnh lợi” câu nói giống như châm chọc sự điên rồ của Nguyên Hà. Hắn cố bình tâm trở lại dáng vẻ vân đạm phong khinh thường ngày, hừ nhẹ rồi quay lưng hướng về phía cửa hắn chợt dừng bước, nắng trưa gay gắt chiếu lên bóng lưng của hắn, sự ẩn nhẫn bao lâu nay đều có nguyên do của nó “ Tuế gia ta và ngươi đều là người thông minh, một hoạn quan như ngươi sao lại bảo vệ một cô nương lai lịch bất minh như vậy, một thiếu nữ thanh khiết như tuyết linh thân phận lại là một bí ẩn... khó trách, khó trách ha ha...” Hắn chợt im bặt “ Tuế gia, ngươi hiểu ta cần gì, ta sẽ cho ngươi thời gian suy nghĩ” Cửu Thiên Tuế gạt lá trà điềm tĩnh nhấp một ngụm cũng không vội trả lời “ Nguyên Hà.. ngươi quá tự tin, ngươi nghĩ ta sẽ vì một cô nương mà phản bội long ân sao?” Nguyên Hà im lặng hồi lâu “ Dù có phải tự cho là mình thông minh hay không ta vẫn muốn đặt cược một lần” nói rồi hắn đẩy cửa bước ra. Tiểu Quế Tử bên ngoài thấy vậy khẽ bẩm “ Tuế gia..” – “ Lui ra đi” hắn khom lưng cẩn thận khép lại cửa. Khi còn một mình Cửu Nguyên Tuế ngày thường luôn lạnh lùng, mới lộ ra vẻ bất lực, hắn lầm bầm " nàng thật biết cách làm người khác lo lắng, Nguyệt Nhi à!"

Bạn đang đọc Thượng Vị Nguyên Sử Ký sáng tác bởi Tainha165

Truyện Thượng Vị Nguyên Sử Ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tainha165
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.