Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sáng sớm ta phải đến trường

Phiên bản Dịch · 1714 chữ

Khuyết Cửu vừa trở lại hình người, trong bụi cây đã nhảy ra một đoàn người.

Kỳ Nghiêu bò từ dưới đất dậy, ôm Khuyết Cửu vào ngực mình, có lẽ Khuyết Cửu còn chưa thích ứng được việc biến đổi từ người thành chim nên bị Kỳ Nghiêu ôm vào ngực cũng không có phản ứng dư thừa nào.

Người Vu Hoan nhìn thấy đầu tiên là một cô nương mặc váy trắng, tiên khí bức người, theo sau nàng ta là một nam tử mặc cẩm phục màu đen.

Hai người này cũng chẳng xa lạ gì, là Đông Phương Cảnh và Sở Vân Cẩm.

Hai người này lại vong vò thế nào lại ở cùng nhau rồi? Thật không ngờ đó!

"Bách Lý Vu Hoan!"

"Bách Lý Vu Hoan!"

Ầy, đến gọi tên của nàng cũng ăn ý như vậy!

Biểu cảm của hai người cũng không khác nhau là mấy, phẫn hận chiếm phần nhiều nhưng Đông Phương Cảnh hình như kiêng kị điều gì đó, sau khi kinh ngạc chỉ cau mày đánh giá một lát rồi thân mình rời ra bên cạnh, bộ dạng không có ý định muốn liên lụy vào.

Sở Vân Cẩm nhìn thấy động tác của Đông Phương Cảnh, mày liễu nhẹ nhàng cau lại.

Mà đám người phía sau bọn họ nghe thấy cái tên Bách Lý Vu Hoan lập tức bộ ra thần sắc phức tạp nhiều loại, có ngạc nhiên, có chán ghét, có xem thường và cũng có căm hận.

Từ lúc Sở Vân Cẩm xuất hiện, sắc mặt Tô Tú đã trở nên âm trầm, nhìn ánh mắt nàng ấy như thể hận không giết được Sở Vân Cẩm ngay lập tức.

Ban đầu Sở Vân Cẩm vốn không chú ý tới Tô Tú nhưng bị ánh mắt nóng rực ấy nhìn chằm chằm, Sở Vân Cẩm sao có thể không cảm giác được, nàng ta hơi nghiêng đầu, thấy rõ khuôn mặt của Tô Tú, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Tô Tú vẫn còn sống được, hơn nữa còn ở cùng với Bách Lý Vu Hoan.

Nghĩ đến chuyện mình làm, đáy lòng Sở Vân Cẩm dâng lên sự lo lắng. Phải tìm cơ hội diệt trừ nha đầu này.

"Mấy vị tới đây đón tiếp ta sao?", Vu Hoan vẫn ỷ lại trong ngực Dung Chiêu, mỉm cười mở miệng: "Vậy thật không tốt lắm nha. Mặc dù thân phận ta cao quý hơn các ngươi nhưng các ngươi nhiều người lao ra cùng lúc như vậy, dọa ta sợ rồi."

"Chi chi chi!", đúng vậy, dọa nó sợ rồi.

Thú nhỏ phối hợp lên tiếng nhưng người ở đây không một ai nghe hiểu nó nói gì.

Người phía đối diện hơi sững sờ, có lẽ do không ngờ đại ma đầu bọn họ truyền miệng lại không biết xấu hổ, vô sỉ đến một tầm cao mới như vậy.

Đáy lòng Sở Vân Cẩm hận chết Vu Hoan nhưng trên mặt lại giả bộ dạng tiên nữ phong khinh vân đạm, không trả lời mà hỏi lại: "Bách Lý cô nương, vừa rồi cô có thấy một con chim mày xanh không?"

"Thấy thì sao mà không thấy thì sao?", nữ nhân này càng ngày càng biết nhịn nha. Lúc trước nhìn thấy nàng chí ít sẽ lộ ra một tia cảm xúc, còn bây giờ nàng hoàn toàn không thấy hận ý nàng ta đối với mình.

"Nếu Bách Lý cô nương nhìn thấy có thể nói cho chúng ta biết không. Vừa rồi nó ở trên không ngay trong khu vực này, nếu Bách Lý cô nương không nhìn thấy vậy thật hết cách nói tiếp."

Vu Hoan hừ hừ, vẻ mặt kiêu căng: "Ngươi xin ta đi!"

Xin ông nội ngươi!

Sắc mặt Sở Vân Cẩm cứng ngắc trong nháy mắt nhưng lại mau chóng khôi phục vẻ tiên nữ thanh nhã: "Bách Lý cô nương muốn làm khó chúng ta?"

Vu Hoan bật cười một tiếng. Cuối cùng là ai khó xử ai hả!

Nàng không nhìn thấy là chuyện của nàng, nàng nói hay không cũng là chuyện của nàng, sao giờ lại biến thành làm khó? Thật sự là chết cười!

"Bách Lý Vu Hoan, Sở cô nương nói chuyện với ngươi là nể mặt ngươi, người đừng có không biết tốt xấu, mau nói cho bọn ta biết con chim kia đi đâu rồi? Ngươi không nói có phải là bị ngươi độc chiếm rồi không !"

"Đừng tưởng ra ngươi là ác bá của cả đại lục thì chúng ta sẽ sợ ngươi, mau giao con chim kia ra đây!"

Sở Vân Cẩm thầm đắc ý trong lòng, cho dù nàng ta không nói lời nào thì cũng sẽ có người nhảy ra giúp nàng ta.

Vu Hoan không nhìn người kia, khiêu khích nhìn Sở Vân Cẩm một cái, thần sắc cuồng vọng: "Ta nói chuyện với nàng là cho nàng mặt mũi rồi, cứ xem như bị ta độc chiếm thì đã sao, ngươi muốn cướp à? Ngươi có mạng để cướp không?"

Uy hiếp!

Uy hiếp trắng trợn!

Trên mặt Vu Hoan chỉ kém mỗi viết thêm hàng chữ 'ta đang uy hiếp đấy thì sao nào, ngươi làm gì được ta' to đùng.

Sắc mặt Dung Chiêu có phần đen, cũng may đã quen với tính cách gặp ai cũng phải khiêu khích chọc tức của nàng.

Yên lặng đánh giá người đối diện một lượt, ừm, rất yếu, đánh nhau không có vấn đề gì.

Đám người im lặng giật khóe miệng tập thể, ác bá trên đại lục có vô số nhưng thật sự chưa từng thấy tên ác bá nào phách lối như vậy! Thật sự luôn! Có biết xấu hổ và vô sỉ không vậy!

Xấu hổ và liêm sỉ tất nhiên Vu Hoan không có.

Nhưng bây giờ chuyện bọn họ nói liên quan cọng lông gì đến xấu hổ với liêm sỉ hả!

"Nếu con chim kia trên tay Bách Lý cô nương vậy ta cũng không tranh giành nhưng nếu không, hi vọng Bách Lý cô nương có thể báo cho mọi người."

Nghe qua, lời này, tiến lui rất thoải đáng.

Nói mấy tháng không gặp mà cấp bậc của Sở Vân Cẩm tăng lên không ít nha!

Vu Hoan dùng ánh mắt nhìn quái vật nhìn Sở Vân Cẩm hồi lâu, đáy lòng thầm suy nghĩ, con hàng này lại không giống như nàng, trong cở thể không phải linh hồn ban đầu...

Bị ánh mắt ấy của Vu Hoan nhìn chằm chằm, Sở Vân Cẩm chịu đựng phẫn nộ trong lòng, giả trang bộ dạng thản nhiên bình tĩnh.

"Ta cứ không nói cho các ngươi biết.", Vu Hoan cực kì ngạo kiều hừ một tiếng.

"Bách Lý Vu Hoan, ngươi đừng quá phách lối...", Người kia còn chưa nói hết lời đã bị Sở Vân Cẩm chặn lại.

Mặc dù hơi bất mãn nhưng nể mặt Sở Vân Cẩm người kia chỉ có thể không cam lòng lùi về phía sau.

"Bách Lý cô nương chắc hẳn cũng tới vì Tù Linh cốc, Tù Linh cốc là nơi chưa một ai vào, mức độ nguy hiểm không ai biết nên bây giờ không phải thời gian để gây nội loại. Bách Lý cô nương có thực lực hơn người, nếu có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, chúng ta nguyện ý hợp đội với Bách Lý cô nương."

"Ta thích tính hiềm khích lúc trước.", Vu Hoan nhếch miệng cười một tiếng: "Nhìn ta giống người rộng lượng đến vậy à? Sở Vân Cẩm, chưa nói ân oán lúc trước của chúng ta, mà chỉ những người này... Dáng vẻ thế nào ta hoàn toàn không phân biệt nổi, ta không thèm ở cùng với bọn họ."

Không phân biệt nổi dáng vẻ là cái quỷ gì?

Ý nói bọn họ xấu sao?

Dung mạo là cha mẹ bọn họ cho, sao lại trách bọn họ!

Sắc mặt Sở Vân Cẩm bắt đầu có vết tích rạn nứt. Nàng ta cảm thấy, nếu tiếp tục nói chuyện với nữ nhân này, nàng ta sẽ không giả bộ được nữa.

Bầu không khí bắt đầu trở nên quỷ dị, ánh mắt những người kia nhìn Vu Hoan cũng bắt đầu trở nên sắc bén.

Sở Vân Cẩm nhíu mày, nói khẽ: "Nếu Bách Lý cô nương đã không nguyện ý, vậy Vân Cẩm cũng không ép buộc, chỉ có điều... Bách Lý cô nương cũng phải cẩn thận hơn."

"Sở cô nương, cứ thế bỏ qua cho nàng ta?", có người bất mãn.

"Sở cô nương, cô thật quá thiện lương, người như nàng ta nên đi chết đi."

"Đúng vậy, Sở cô nương, diệt trừ nàng ta cũng coi như là làm một chuyện tốt cho đại lục.", phía sau là vô số lời phụ họa.

Vu Hoan nhìn bọn họ như đang xem kịch. Bọn họ đứng trên lập trường gì mà đòi trừng trị nàng?

Sở Vân Cẩm nhỏ giọng nói thầm với mấy người kia vài câu sau đó gật đầu với Vu Hoan rồi mang theo đám người vô cùng không cam lòng trở về.

Đông Phương Cảnh chần chừ một lát rồi cũng đi theo sau.

Bọn họ vừa đi, Tô Tú đã đỏ mắt muốn đi theo sau. Vu Hoan nhanh tay lẹ mắt níu nàng ta lại, ngữ khí lạnh đi: "Vừa rồi người không động thủ, lúc này đi theo sau để chịu chết à?"

Thực lực của Tô Tú mới chỉ là Địa Huyền đỉnh phong, muốn đối phó với Sở Vân Cẩm là hoàn toàn không có khả năng.

Sở Vân Cẩm kiêng kị nàng, không dám đối phó với Tô Tú ngay trước mặt nàng nhưng một khi Tô Tú rời khỏi tầm mắt của nàng, Sở Vân Cẩm chắc chắn sẽ nghĩ hết biện pháp để giết Tô Tú.

Lại nói... Ân oán của hai người này bắt đầu từ đâu?

Không thể không nói, Vu Hoan rất hiểu Sở Vân Cẩm.

Tô Tú nghe thấy Vu Hoan nói vậy cũng lấy lại tinh thần, nhìn người đã đi mất tung nghĩ lại mà thấy sợ.

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Ta Đem Vai Ác Dưỡng Oai (Dịch) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaDanTr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.