Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm của chúng ta bị ngươi ăn rồi à

Phiên bản Dịch · 1628 chữ

​Vu Hoan bị người chặn lại, trong hẻm nhỏ, lít nha lít chít, vậy bên trong ba vòng, ngoài ba vòng vây lại chật nêm cối.

Tất cả mọi người đều là ánh mắt tham lam nhìn vào Kinh Tà đao trong tay Vu Hoan.

"Tiểu cô nương, ngoan ngoãn đem cây đao kia giao ra, chúng ta sẽ không làm khó các ngươi." Có người lớn tiếng gọi cô.

"Giao ra, sau đó thì sao? Các ngươi ở đây nhiều người như vậy, làm sao chia?" Một thanh Thần khí phải vỡ thành mảnh vụn mới có thể chia ra a!

"Đây là chuyện của chúng ta, ngươi chỉ cần mang thanh đao kia đem ra là được rồi."

Hiển nhiên có ngươi đối với chuyện chia chiến lợi phẩm rất quen thuộc, không lo lắng chút nào lên tiếng.

Có người nói như vậy, những người khác cũng nhao nhao phụ họa, "Đừng vì một thanh binh khí mà mất mạng, không vì mình mà nghĩ thì cũng nên vì muội muội của mình mà suy nghĩ?"

Muội muội?

Èo, có dạng muội muội này, cô thật là xui xẻ tám đời!

"Nếu như ta nói không thì sao?" Lại còn coi cô là tiểu cô nương dễ ức hiếp à?

"Vậy thì cũng đừng trách chúng ta không biết thương hoa tiếc ngọc."

"Nha đầu này dáng dấp cũng không tệ, lát sau lưu lại sung sướng cũng không tệ." Trong đám người đột nhiên vang lên tiếng cười dung tục.

Sắc mặt Dung Chiêu âm trầm lên mấy phần, trong con ngươi bình tĩnh dường như ngưng kết băng sương, từng trận hàn ý từ trên người hắn phát ra ngoài.

Diêm Chiêu thu liễm lại khí thế của mình, liền rất dễ dàng khiến người khác không chú ý tới hắn. Lúc này khí thế của hắn vừa để xuống, đám người đã cảm thấy một lực lượng mạnh, ngực không thở nổi.

Bọn hắn lúc này mới phát hiện, nam tử cứ luôn giữ yên lặng ở bên kia, khuôn mặt thế mà lại rất kinh diễm.

"Ngươi là ai?" Có người có lá gan hơi lớn kiên trì tiến lên.

Nhân vật như vậy, vi sao bọn họ lại chưa hề nghe qua trên đại lục??

"Loly, thời điểm đánh nhau tới rồi." Vu Hoan đem Kinh tà đao nhét vào trong tay Linh La, trong giọng nói mềm mại mang theo hàn ý khát máu.

"Sao? Vì cái gì, bọn chúng lại không có động thủ với ta.." Linh La nắm lấy Kinh Tà đao, có chút mê mang.

Vu Hoan đột nhiên ngưng kết một đạo linh lực đánh vào đám người, nguời bên kia cơ hồ là phản xạ có điều kiện đánh trả lại mấy đạo linh lực.

Vu Hoan liền lui về sau, mấy đạo linh lực kia liền rơi về phía Linh La.

"Cái này còn không phải động thủ." Vu Hoan ở phía sau cười híp mắt nói.

Đám người đối diện nhất trí sầm mặt, rõ ràng là ngươi động thủ trước a!!

Linh La đem Kinh Tà đao dựng thẳng, ngăn lại mấy đạo linh lực kia, khuôn mặt loly lập tức âm trầm.

Một cỗ khí thế dọa người từ trên thân nàng phát ra, trong bầu trời đột nhiên tiếng sấm vang rền. Thời điểm đám người còn đang kỳ quái, mấy tia chớp không có dấu hiệu nào từ trên trời đánh xuống người bọn chúng.

Chạy nhanh thì xem như chỉ là bị hù dọa, chạy chậm thì trực tiếp bị bổ lên người.

Những tia chớp này không phải là những tia chớp bình thường , mà là cửu thiên kiếp lôi do Kinh Tà đao dẫn tới.

Ngoại trừ một trong cửu trọng tử lôi là lợi hại nhất, nó là đồ chơi lợi hại nhất, bị thứ này bổ chúng, không chết cũng tàn phế.

Tia chớp đùng đùng bổ xuống, lập tức đánh ngã một đám người, lúc này những người này đều dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn vào ba người Vu Hoan.

Tiên khí có thể dẫn lôi điện, rất trâu bò, rất muốn!!

Thế nhưng hiện tại bọn chúng ngay cả mạng cũng khó giữ, muốn cái rắm a, nhanh chạy trốn!!

Vu Hoan phát hiện những lôi điện này bổ người cũng không khác biệt lắm, nhiều lần đều xém chút nữa bổ tới cô.

Động mấy lần, Vu Hoan liền không muốn động nữa, dùng tay chọc chọc vào Dung Chiêu, "Tạo một cái kết giới, chạy tới chạy lui mệt mõi quá."

Khóe miệng Dung Chiêu giật một cái, "Vừa rồi là ta ôm cô tránh." Cô căn bản ngón tay cũng không nhúc nhích, mệt cái lông a!

Vu Hoan suy tư một lát, đổi thành một cái lý do khác, "Nhảy qua nhảy lại ta hoa mắt."

"..." Dung Chiêu thật sự là không muốn cùng với nữ nhân tam quan bất chính này nói cái gì đạo lý, trực tiếp tạo một cái kết giới.

Trong hẻm nhỏ chật hẹp, người có thể chạy đều đã chạy, người không thể chạy thì đều nằm.

Vu Hoan lúc này mới tiến lên vỗ vào Linh La, "Bảo nó thu hồi lại." Nhìn những lôi điện kia cô liền tâm đắc.

Ai biết Linh La vẻ mặt mê mang: "Làm sao thu?"

"..." Lại bị hố sao?

Ở không gian kia không phải ngươi chơi rất vui sao?

Ra ngoài kỹ năng cũng quên hết rồi à?

Ai biết câu tiếp theo của Linh La lại càng mang boom, "Lôi điện này cũng không phải ta kêu đánh."

Không phải ngươi kêu đánh?

Vậy lôi điện này là từ đâu tới?

Tự nhiên xuất hiện sao?

Vu Hoan ngửa đầu nhìn lôi điện bổ đến sung sướng, đáy lòng như có vô số sinh vật không rõ tên lao vào.

"Trung tâm ở bên kia, nơi này của chúng ta chỉ là biên giới." Dung Chiêu đột nhiên chỉ vào một chỗ.

Nhìn qua tầng tầng tia chớp lấp lóe, Vu Hoan nhìn thấy tia chớp đánh dày đặc nhất là ở bên kia.

Trong hẻm nhỏ, tầm mắt bị ngăn chặn, chỉ có thể phán đoán kiến trúc kia, hẳn là ở Phong gia.

Vậy thanh thần khí kia lại quay về trong tay Phong Khuynh Dao rồi?

"Kinh Tà đao lẽ nào có thêm sinh đôi?" Mi tâm Vu Hoan nhảy lên, việc này làm sao phát triển càng ngày càng kỳ quái...

Cô vẫn là nên đi thành Từ An tìm Diệp gia chơi thôi!

"Chúng ta đi xem một chút." Linh La khiêng Kinh Tà đao nhanh chóng bay đi.

Nhóm của chúng ta bị ngươi ăn rồi à?

Vu Hoan vừa mới chuyển thân: "..." Tê liệt quay lại, cô không nên đi cái trung tâm phiền phức kia a!

"Kinh tà đao đang ở cùng nàng ta chạy tới nơi đó." Dung Chiêu tiếng nói bình tĩnh.

"Ngươi không biết ngăn cản nàng ta a? Kinh Tà đao là vật ngươi muốn không phải sao?" Giống như là cô muốn thần khí không bằng.

Dung Chiêu lẳng lặng đưa mắt nhìn lên kết giới, một đạo lôi điện đúng lúc bổ lên đỉnh đầu, 'Đùng' một tiếng liền biến mất ở trên kết giới.

Vu Hoan: "..." Quên mất Dung Chiêu còn phải chống đỡ kết giới.

Kết định nhất định phải có người duy trì mới có thể vận hành, điểm linh lực trong cơ thể cô phát ra ngoài kết giới cũng chỉ có thể ngăn chặn hoa, chim , cá, côn trùng. Linh hồn chi lực thì càng không cần phải nói, ra khỏi thân thể liền mất, càng không có phương pháp gì.

Nặng nề thở dài, hùng hải tử là đáng ghét nhất!

Linh La chạy rất nhanh, Vu Hoan đuổi tới cửa lớn của Phong gia mới nhìn thấy nàng ta. Thân thể nho nhỏ đang khiêng đại đao, đứng ở trong tia chớp dầy đặc, thấy thế nào cũng thấy quỷ dị.

Lôi điện kia hình như không bổ tới nàng ta...

Có mấy đạo lôi điện bổ nghiêng xuống, rõ ràng là hướng về phía Linh La bổ tới, Kinh Tà đao run lên, những lôi điện kia liền biến mất trong không khí.

A, nhìn lầm, là không dám bổ Kinh tà đao.

"Tiểu Hoan Hoan, ngươi mau qua đây," Linh La hưng phấn hướng Vu Hoan ngoắc tay.

Vu Hoan cau mày đi tới bên cạnh nàng ta, có chút khó chịu mở miệng, "Xem đủ chưa? Đi hay không? Không đi thì đưa Kinh Tà đao cho ta?"

"Sao? Không được, Kinh Tà đao đưa cho ngươi ta liền bị bổ." Linh La nắm chặt lấy Kinh Tà đao.

Cô còn biết mình sẽ bị bổ a!

Còn tưởng cô không biết? Chạy nhanh như con thỏ.

"Tiểu Hoan Hoan, ngươi có cảm giác thấy, ở đây có một cỗ tà khí." Ngữ khí Linh La đột nhiên ngưng trọng.

"Ừm, có liên quan gì tới ta?" Vu Hoan tùy ý gật đầu.

"Cỗ tà khí này rất giống.." Trong tay trống rỗng, Kinh tà đao liền không còn thân ảnh, nàng ta sửng sốt một chút, liền quay người hô lên, "Ngươi làm cái gì, Tiểu Hoan Hoan!"

Vu Hoan lấy được Kinh Tà đao, thuận tay kéo lấy tay Linh La, kéo nàng ta tránh khỏi lôi điện bổ tới, "Ngươi không đi, ta đi."

Cô hiện tại tuyệt không lo lắng tới thanh thần khí kia, dù sao vẫn còn nằm trong tay Phong Khuynh Dao, Sở Vân Cẩm có muốn lấy cũng không thể.

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Bà đây đem vai ác dương oai (Mặc Linh) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.