Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sớm hơn đều tốt

Phiên bản Dịch · 1639 chữ

​Ba chữ, thành công khiến Dung Chiêu dừng lại bộ pháp, hắn khó hiểu nhìn Vu Hoan, tựa hồ như đang hỏi vì sao.

"Đứng ở chỗ đó, đừng nhúc nhích, cũng không được nói." Vu Hoan lại tranh thủ nói thêm một câu.

Dung Chiêu tuy có chút bất mãn, thế nhưng hắn cũng không nhúc nhích, hai tay chắp ở sau lưng, lạnh lùng nhìn cô.

Giải quyết xong Dung Chiêu, Vu Hoan mới đem ánh mắt chuyển về trên mặt Phong Khuynh Dao.

Vốn nên là khuôn mặt xinh xắn động lòng người, thế nhưng lúc này lại là vẻ mặt lo lắng, con ngươi âm u đầy tử khí, trống rỗng vô hồn.

Bất quá thời gian cũng chỉ cách một ngày, Phong Khuynh Dao cứ như biến thành người khác.

"Phong Khuynh Dao, ngươi ...hiz.." Vu Hoan hit một hơi khí lạnh.

Lưỡi kiếm đột nhiên cắt trên cổ trắng nõn của cô một đuờng, máu tươi tràn ra, mùi máu tươi lập tức bay tới mũi của Vu Hoan.

Cánh tay cô siết chặt đem Thiên Khuynh kiếm một mực ôm vào trong ngực, khí tức lạnh buốt không ngừng từ Thiên Khuynh kiếm truyền vào thân thể cô, áp chế luồng lệ khí đang muốn bạo động.

"Cần ta giúp không?" Dung Chiêu trông thấy, ánh mắt lấp lóe, nhưng cũng chỉ lạnh lùng hỏi một câu

"Không cần." Vu Hoan từ trong hàm răng gạt ra mấy chữ, Thiên Khuynh kiếm trong tay cô hướng lên vẩy một cái đem trường kiếm của Phong Khuynh Dao đẩy ra, thân hình nhẹ nhàng lui về sau đem cổ của mình giải cứu ra.

Vu Hoan đưa tay sờ tới, đầu ngón tay liền truyền tới độ ấm càng làm cô thêm hưng phấn.

Cô khẽ cắn mỗi, bàn tay khẽ vuốt mấy lần, vết thương trên cổ liền biến mất, tựa như chưa từng xuất hiên ra.

Con ngươi trống rỗng của Phong Khuynh Dao hiện lên một tia sáng, tựa như đối với vết thương nhanh như vậy đã khép lại của Vu Hoan có chút hiếu kỳ cùng kinh ngạc.

Bất quá rất nhanh lại quay về bộ dáng không có linh hồn kia, giống như chỉ là ảo giác của cô.

"Phong Khuynh Dao, ngươi có bệnh a!" Chữa trị cho mình xong, Vu Hoan liền xù lông, "Đi lên liền động thủ, có hiểu quy củ hay không! Thiệt uổng công lão nương còn muốn cứu ngươi ra khỏi đây, thật là uổng công lão nương kiên nhẫn chờ đợi ."

"Đều phải chết, đều phải chết, Nguyên Thanh... Nguyên Thanh... Vì cái gì..." Thanh âm Phong Khuynh Dao vỡ vụn, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.

Nói cũng không nỗi, hồ ngôn loạn ngữ.

Thần sắc bi thương trên mặt mang theo dữ tợn, bóp méo đi khuôn mặt nhu mì xinh đẹp kia.

"Vì cái gì ... chết ... chết ... đều phải chêt, đều phải chết.." Phong Khuynh Dao không ngừng nỉ non mấy từ này, con ngươi trống rỗng vô hồn nhìn chắm chằm Vu Hoan.

"Là làm sao?" Vu Hoan nói nhỏ một tiếng, ôm Thiên Khuynh kiếm nhanh chóng vọt tới bên cạnh Dung Chiêu, "Dung Chiêu, nàng ta không phải bị nhập ma rồi chứ?"

Vu Hoan khẽ động, Phong Khuynh Dao cũng động theo, mang theo luồn kiếm khí sắc bén lao thẳng tới chỗ cô.

Dung Chiêu phất tay đem mình cùng Vu Hoan vào trong kết giới mà mình bày ra, những luồn kiếm khí kia đánh lên trên kết giới, trong nháy mắt liền biến mất.

Phong Khuynh Dao nhìn thấy hai người kia hoàn hảo không chút tổn hại đứng đó, lập tức mang trường khí màu đen lao đến, từng đao từng đao chém lên trên kết giới, trên kết giới lập tức tràn ra từng gợn sóng.

"Thanh thần khí kia... " Dung Chiêu có chút không chắc chắn, thân thể đi về phía trước mấy bước, trực tiếp đứng biên giới của kết giới, nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm trong tay Phong Khuynh Dao.

"Thế nào?" Vu Hoan ôm Thiên Khuynh kiếm đi tới, cũng quan sát một chút, ngoại trừ so với trước đó đen hơn một chút, hình như cũng không có thay đổi gì.

"Linh hồn của nàng ta bị thanh thần khí kia khống chế." Dung Chiêu cuối cùng cũng đưa ra kết luận, "Thời điểm Thần khi cùng nàng ta dung hợp, nàng ta là quỷ thân, vốn là âm thể, mà bản thân thanh thần khí này cũng có âm khí, âm khí của thanh thần khí kia mạnh hơn nàng ta, cho nên lúc này nàng ta đã không biết được bản thân mình đang làm gì?"

Dung Chiêu nói một hơi, thấy Vu Hoan vẫn có chút mê mang, lại tiếp tục giải thích cặn kẽ: "Quỷ với thần khí vốn là khắc tinh, thế nhưng trong thanh thần khí kia ẩn chứa âm khí, vì vậy liền cùng quỷ khế hợp, thời điểm dung hợp, lực lượng quỷ thân so với lực lượng của thần khí nhỏ hơn nhiều, vì vậy quỷ thân liền sẽ bị đồng hóa, lúc này Thần khí vân chưa hoàn toàn đồng hóa với nàng ta, cho nên nàng ta vẫn còn giữ lại chút ý thức."

"Cho nên, ta hiện tại có thể giết nàng ta rồi?" Vu Hoan ngửa đầu, ánh mắt sáng lên.

Dung Chiêu đỡ trán, thanh âm nhàn nhạt, "Đừng nghĩ, ta sẽ không để cô giết người."

"...." Vu Hoan vẻ mặt mất mát gục đầu xuống, "Tốt a, vậy ngươi hiện tại có thể xác định thanh thần khí này có phải thứ ngươi đang tìm không?"

"Không phải." Dung Chiêu nghiêm túc lắc đầu, "Thần khí ta muốn tìm là đồ vật chỉ âm chí dương trên thế giới."

Vu Hoan gật đầu, lại ngắm nhìn Phong Khuynh Dao vẫn đang tiếp tục chém vào kết giới, vẻ mặt thất vọng lắc đầu.

Rất muốn giết người, làm sau đây, online chờ, rất gấp.

Không phải thần khí hắn muốn tìm, vậy liền rút...

Vu Hoan đang suy nghĩ, cửa phía sau liền bị người đạp bay, Diêm Tố trốn sang bên cạnh, run rẩy, vẻ mặt vô cùng đáng thương nhìn phía Vu Hoan.

Tổ tông ... cứu mạng a!

Ngoài cửa nhanh chóng có mấy người tiến vào, dẫn đầu chính là Hứa Bác, bên cạnh hắn còn có Sở Vân Cẩm với khí chất tiên nữ hạ phàm.

Tiếng chém giết từ phía xa cũng dần dần ngừng lại.

Sở Vân Cẩm trước tiên đánh giá Vu Hoan một luợt , bất quá rất nhanh liền dời mắt, đem ánh mắt khóa chặt lên trên thân Phong Khuynh Dao vẫn còn duy trì một động tác duy nhất kia.

"Hứa bá bá." Sở Vân Cẩm hướng về Hứa Bác nhẹ gật đầu, Hứa Bác hiểu ý, phất tay những người khác liền vây lấy Phong Khuynh Dao.

Tất nhiên, lấy vị trí của Phong Khuynh Dao lúc này, Vu Hoan cùng Dung Chiêu cũng bị vây lấy.

Bọn hắn tựa như không có nhìn thấy Vu Hoan, nhanh chóng niệm những chú ngữ dài dòng khó hiểu.

Vu Hoan nghe mấy câu, sắc mặt lập tức đại biến, đưa tay níu lấy cánh tay Dung Chiêu, vội vàng nói: "Bọn chúng đang thiết lập sát trận, nhanh lao ra."

Dung Chiêu đối với trận pháp cũng không phải rất quen thuộc, dù sao hắn đã ngủ say một thời gian dài, có nhiều việc hắn biết cũng không nhiều

Hắn phá trận, hoàn toàn là dựa vào lực lượng của bản thân, đơn giản thô bạo.

Nghe Vu Hoan nói vậy, hắn trực tiếp ôm cô vào trong ngực, một tay ôm lấy cô xông ra ngoài.

Nhưng mà đã chậm, thanh âm đột nhiên ngừng lại, bốn phía đột nhiên dâng lên bốn đạo ánh sáng, hiện lên đường cong hướng trên đỉnh đầu bọn họ hội tụ.

Kết giới phát ra thanh âm răng rắc vỡ vụn.

Ở giữa bạch quang lấp lánh, Vu Hoan duờng như nhin thấy Sở Vân Cẩm tươi cười đắc ý.

"Dung Chiêu... Ngươi có thế phá sát trận không?" Vu Hoan hữu khí vô lực dựa vào bả vai Dung Chiêu, vẻ mặt sống không có gì luyến tiếc.

"Hẳn là... có thể."

Vậy chần chờ cái quỷ gì a!!!

Đây là việc sống còn đó??

Không phải bảo ngươi đi thử đâu!!

Vu Hoan cảm thấy tâm thật mệt mõi, nếu như ông trời cho cô cơ hội để sửa sai, cô nhất định sẽ lựa chọn cô không tới không gian kia, cũng như chưa từng gặp gỡ Dung Chiêu

Đáng tiếc ...

Vu Hoan từ trên thân Dung Chiêu tách ra, còn chưa kịp đứng vững, kết giới liền bể nát.

Bể nát rồi...nát rồi...

Sau đó,ừm, sau đó Phong Khuynh Dao liền vung trường kiếm lao đến, trực tiếp hướng về phía cô

Này này... Dáng dấp cô như vậy làm sao lại bị kéo thù hận như vậy?

Rõ ràng bên cạnh vẫn còn một người đứng, vì cái lông lại chỉ hướng cô mà chém.

Vu Hoan không chút suy nghĩ, liền kéo Dung Chiêu qua ngăn lại trước mặt mình.

Cô sợ cô động thủ, muội tử này ngay cả toàn thây cũng không giữ được.

Nhịn xuống, không được động thủ, không được động thủ.

A di đà phật, a di đà phật...

Bản thân tự thôi miên một phen, niệm niệm thanh tâm chú, VU Hoan cảm thấy bản thân dường như tốt hơn lên một chút

Nhưng mà ...

Vì cái lông mà thân thể mình lại động a??

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Bà đây đem vai ác dương oai (Mặc Linh) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.