Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm hôm khuya khoắt được đổi mới

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Hứa Bác vào lúc Vu Hoan cùng Dung Chiêu đối thoại, vọt tới bên cạnh Phong vân, bị người coi nhẹ lâu như vậy, Hứa Bác cũng tỏ vẻ bản thân cũng rất tức giận.

Đi lên liền là lớn tiếng chất vấn:" Vừa rồi có người báo nhìn thấy bạch quang, không biết hai vị có nhìn thấy?"

Hắn mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng vẫn cảm nhận được một cổ khí tức áp bức kia, sợ là toàn bộ thành Phong Tuyết đều cảm nhận được.

Vu Hoan vô tội lắc đầu,"Không có, bạch quang cái gì? Dung Chiêu ngươi nhìn thấy không?"

Kỹ năng giở ngốc vừa ra, ai dám tranh phong.

Người sau cũng phối hợp lắc đầu, ở tình huống bình thường, để bảo trì hình tượng cao lãnh của mình, Dung Chiêu sẽ không dễ dàng mở miệng nói chuyện.

Mà tình huống này rơi vào trong mắt của Phong Vân cùng Hứa Bác, lại thành

Biến thành cao thủ có phong độ....

"Hai vị thật sự không nhìn thấy?" Hứa Bác rõ ràng không tin, mặc dù nữ tử kia nói ra lời thề son sắt, thé nhưng trực giác nói với hắn rằng nữ tử này là đang nói dối.

Khóe miệng Vu Hoan nơi khóe miệng cong lên, lóe lên một tia khinh miệt, "Lừa ngươi, ngươi có thể cho ta tiền hay là cho ta nam nhân? Lão tứ không quen biết ngươi, lừa ngươi có ích gì??

Trái tim nhỏ của Hưa bác run lên mấy cái, đáy lòng một cỗ nộ khí muốn lên không được, muốn xuống cũng không được.

Phong Vân căn bản đã tin lời Vu Hoan, hắn nhìn trên thân Dao nhi ngoài có chút dơ, quả thực không có bất cứ điểm gì không thích hợp.

Lấy thực lực vị công tử kia, muốn hại Dao nhi, cho dù bọn hắn ở đây cũng chưa chắc giữ được mạng.

Người có tu vi như thế, không cần nói dối với bọn hắn.

Hiển nhiên Phong Vân quá ngây thơ rồi, Dung Chiêu sẽ không nói dối thế nhưng Vu Hoan sẽ nói dối a!!!

Thần khí hiện là trên thân Phong Khuynh Dao, cô hiện tại nếu rời đi, muốn lần nữa tiếp cận Phong Khuynh Dao kia e là khó a!!!

Cô cũng không hoàn toàn nói dối, dù sao cô cũng thật sự cứu Phong Khuynh Dao.

Mặc dù... vừa rồi cô là muốn giết nàng ta.

"Xem ra hai vị là phải tới phủ thành chủ nghỉ ngơi một chút." Hứa Bác đi về phía trước một bước, hai đầu lông mày đều lộ vẽ dữ tợn.

Trong bạch quang kia hẳn la có đồ vật gì ghê gớm.

Hắn làm sao có thể buông tha như vậy.

Thực lực mạnh thì như thế nào, hai tay khó địch bốn tay, ở phủ thành chủ nhiều người như vậy còn không giải quyết được hai người??

"Hứa Bác, đây là khách nhân của Phong gia ta, ngươi đừng khinh người quá đáng."Phong vân đi bước lớn ngăn lại phía trước.

Vu Hoan nháy nháy mắt, rất hài lòng với Phong Vân như vậy, quyết định thời điểm hạ thủ với Phong Khuynh Dao sẽ nhẹ tay một chút.

Tốt, Dung Chiêu nói tới nửa ngày, vị này đều là một chữ cũng nghe không lọt.

Hứa Bác cười lạnh, chỉ vảo Vu Hoan, ngôn từ chính nghĩa mở miệng,"Đêm hôm khuya khoắt lại xuất hiện ngoài thành, nữ nhi của ngươi trên thân lại một bộ dơ dáy bẩn thỉu, vết máu loang lỗ, ngươi không nghi ngờ bọn họ thì quên đi, vậy mà vẫn nói giúp cho bọn họ, lẽ nào các ngươi đã sớm cấu kết với nhau."

Cấu kết cái em gái ngươi, nhân loại ngu xuẩn như vậy làm sao cùng cô cấu kết.

Dung Chiêu bất động thanh sắc đè lại Vu Hoan, dùng ánh mắt biểu đạt ý tứ. 'Người ta chó cắn chó, ngươi xông lên để bị cắn, đầu óc của ngươi là có vấn đề à."

Con ngươi Vu Hoan khẽ híp mắt, trở tay giữ chặt tay Dung Chiêu, đầu ngón tay có chút dùng lực, thấp giọng trào phúng,"Dung Chiêu, ngươi sẽ không phải bị quỷ nhập vào thân rồi chứ?"

Đáy mắt Dung Chiêu trong nháy mắt kết băng hàn, hất tay Vu Hoan ra, động tác khá lớn, khiến Hứa Bác cũng nhìn thoáng qua.

Bất quá đang cùng Phong Vân cãi nhau khiến hắn không có có cách nào để để tâm, chỉ vẻn vẹn nhìn thoáng qua liền thu hồi lại ánh mắt.

"Ngươi không nên thông minh như vậy mới phải chứ." Vu Hoan cũng không tức giận việc Dung Chiêu hất tay mình ra, cô sờ lên mặt, một bộ cao thâm, "Chẳng lẽ lúc trước trí thông minh của ngươi bị chó ăn mất rồi?"

Hai tay Dung Chiêu nắm thành quyền, ánh mắt như ngàn năm lạnh lẽo, đáy lòng lại hung hăng run rẩy, nữ nhân này...

Thật là khiến người ta hận dến ngứa răng...

"Ha, Dung Chiêu ngươi nói ngươi thân là kiếm linh, làm thế nào lại không có tiết tháo như thế, khiến người ta đánh nhau không khuyên giải thì xem như bỏ đi, ngươi lại ngăn không muốn để ta đi lên đánh bọn hắn, nộ khí của ta nếu không thể phát tiết, lâu ngày tích tụ đến một lúc nào đó thì ta nhất định sẽ phải tẩu hỏa nhập ma nha."

Lời phía trước ghép vời lời phía sau, Dung Chiêu có thể vẫn nghe hiểu.

Khóe miệng hung hăng giật giật mấy cái, đột nhiên có chút hiểu rõ nữ tử này thời điểm lúc trước một bộ muốn chém mình tâm tình như thế nào.

Dung Chiêu chợt sửng sốt, hàn băng trong đáy mắt dường như bị gió ấm thổi tan, biểu lộ sự bối rối sâu thẳm cùng với sự kinh hãi.

Đã rất lâu chưa từng có loại tâm tình chấn động này nay lại có biến hóa

Bởi vì...

Nữ nhân này???

Vu Hoan quệt miệng đợi Dung Chiêu tiếp lời, nhưng vị này đứng ở nơi đó, thân ảnh cao ráo giống như đang dung nhập vào trong bóng tối, đem hắn kéo vào một thế giới độc lập.

Vu Hoan dưới đáy lòng dâng lên một trận bực bội, cô rất không thích bộ dáng này của Dung Chiêu.

Dưới chân khẽ động, tới gần Dung Chiêu, đem tay giữ chặt lấy cố tay hắn, hơi dùng sức, con ngươi Dung Chiêu cũng không có tiêu cự, chuyển động mấy lần.

"Phát ngốc cái gì" Vu Hoan thấy hắn hoàn hồn, lập tức buông tay hắn, chắp tay trước ngực xoa xoa đi về, xua đi sự lạnh lẽo trên đầu ngón tay.

Dung Chiêu nhìn tay Vu Hoan, tầm mắt buông xuống, hàn ý trên thân lại tăng thêm mấy phần.

"Có bệnh a." Vu Hoa hướng bên cạnh thối lui.

Cái này đặt ở mùa hè tuyệt đối là Thần khí hóng mát, thế nhưng hiện tại trời đã vào thu, còn thả khí lạnh, cái này không muốn mạng của cô sao.

Nghe được tiếng mắng giận dữ của Vu Hoan, Dung Chiêu đem hàn khí quanh thân mình thu vào, muốn phát động linh lực để thân thể ấm áp lên.

Nhưng sự thật chứng minh, hắn thân là kiếm linh, không có cách nào làm cơ thể mình ấm lên được chút nào.

"Cô nương, công tử."

Phong Vân đứng cách đó không xa, đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Vu Hoan a một tiếng, đi lại, lại nhìn bốn phía một chút vừa rồi còn dày đặc người, vậy mà hiện chỉ còn đám người Phong Vân mang tới.

Chuyện này thế mà xong rồi à??

Không đánh một trận à??

Không đánh một trận thì ít nhất cũng phải ầm ỹ thêm một chút a??

Quá không chuyên nghiệp!!!!

Vu Hoan đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn về hường Phong Vân, nghữ khí bất thiện mở miệng, "Có việc?"

Phong Vân trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh, vừa rồi nhìn vị cô nương này rõ ràng vẫn rất tốt mà, thế nào lại cùng hắn nói chuyện liền giông như hắn thiếu nợ tiền???

Lớp mồ hôi lạnh biến mất, Phong Vân mới mở miệng mời,"Hôm nay sắc trời cũng đã tối, ngoài thành không an toàn, hai vị lại là ân nhân cứu mạng của con gái ta, không bằng ghé hàn xá tạm một lát, đợi tiểu nữ tỉnh lại rồi đem nó tới nói lời cảm tạ."

Đối chất nhau mới đúng chứ!

"Dẫn đường đi." Vu Hoan tay nhỏ vung lên, bày ra bộ dạng đại gia mười phần.

Phong Vân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cô nương ngươi không giả vờ từ chối một chút à??

Tại sao có thể tiếp nhận một cách đương nhiên như vậy chứ!!!

Mặc kệ đáy lòng Phong Vân bị dày vò như thế nào, đều rất cung kính mời Vu Hoan cùng Dung Chiêu đến Phong phủ, an bài khách phòng tốt nhất, Phong Vân mới mệt mỏi rời đi trấn an trái tim bị kinh sợ của hắn.

Lần nữa lại bị vứt bỏ, Diêm Tố ở bên ngoài Phong phủ đi qua đi lại, nước mắt rơi trong đêm tối, không dám đi vào.

Tổ tông, nói xong sẽ không vứt bỏ hắn đâu!

Không có cách nào làm bằng hữu vui vẻ được mà.

Vu Hoan nhìn cửa phòng vừa đóng, ngẫm nghĩ một lát muốn đi trộm Phong Khuynh Dao.

Nhưng cô vẫn chưa kịp áp dụng kế hoạch này, Dung Chiêu liền xuất hiện trong phòng cô, bày ra một bộ dạng nghiêm túc 'Ta đã biết cô muốn làm cái gì, ta đến để ngăn cản cô.'

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Bà đây đem vai ác dương oai (Mặc Linh) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.