Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngự tiễn cửu thiên (2)

Phiên bản Dịch · 3028 chữ

Sắp tới phải tập trung chuẩn bị những thứ cần thiết để ra trường. Cho nên cũng không có thời gian rảnh. Mình tạm nghỉ dịch một thời gian. Bạn nào có khả năng mời dịch và post tiếp những chương tiếp theo.

Nghĩ đến sự trả thù vô tình của Lý Nhạc Phàm, Lạc Dung nhất thời cảm thấy kinh động và sợ hãi! Nàng thống khổ nhìn lướt qua Thái Tư Khắc trong lòng ngực, sau đó lại khẩn trương nhìn về chỗ Lý Nhạc Phàm.

"Khụ! Khụ khụ khụ!"

Thân thể Nhạc Phàm run lên, ngay sau đó phun ra một ngụm máu tươi nồng đặc, không ngừng ho khan... Càng ho càng tái nhợt vô lực, tựa hồ như đang thừa thụ thống khổ lớn lao!

Trong hoảng hốt, Nhạc Phàm không khỏi hồi tưởng lại lúc rời khỏi Tuyệt Mệnh cốc, Đại trưởng lão của Bạch gia đã dặn dò qua:

"Hài tử, tuy rằng ta đã giúp ngươi trọng khai chín khiếu, ổn định sự tiêu tán của mệnh hồn, nhưng thương thế phần đầu của ngươi quá mức nghiêm trọng, ta cũng vô pháp đem bệnh này hoàn toàn chữa khỏi, trừ phi ngươi có thể tìm được phương pháp trọng tu mệnh hồn, nếu không sớm muộn cũng có một ngày, mệnh hồn của ngươi tiêu tán, chỉ có thể vĩnh viễn ngủ say trong bóng tối... Cho nên, ngươi ngàn vạn lần không nên sử dụng lực lượng vượt quá sức thừa thụ của thân thể, bằng không thời giờ của ngươi sẽ rút ngắn hơn. Nhớ lấy! Nhớ lấy!"

Trong mắt Nhạc Phàm chợt lóe lên sự sầu thương, hắn kiên cường chống đỡ thân thể mệt mỏi hướng phía Thái Tư Khắc đi đến...

Nhưng ngay khi hắn vừa bước tới bước đầu tiên, hai bóng đen lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở hai bên của Nhạc Phàm... Đúng là Cát lão và Cảnh Hành Viễn liên thủ đánh lén, phát động thế công như sấm sét!

Chuyện đột nhiên xảy ra biến hóa, ai cũng không ngờ tới.

Đám người Lạc Khuê thấy thế không khỏi vui mừng, bọn họ đương nhiên là hết sức hy vọng có thể đem Lý Nhạc Phàm một kích diệt trừ, bất kể thủ đoạn gì, chỉ cần có thể đem Lý Nhạc Phàm diệt trừ là được.

Đám người Quan Trọng Nghĩa vô cùng khinh thường, đường đường là hai vị tu sĩ thiên đạo lại dùng thủ đoạn ti tiện như vậy, quả thực đáng để người ta phỉ nhổ!

Không thể không thừa nhận, sự kiên cường, kiên quyết, cùng với lực lượng của Lý Nhạc Phàm đã chiếm được sự tôn trọng của đám người Quan Trọng Nghĩa. Chỉ tiếc, Cát lão và Cảnh Hành Viễn đã chực sẵn, bọn họ cho dù muốn ra tay cứu giúp cũng không kịp!

- Lý Nhạc Phàm, đi chết đi!

Hai vị tu sĩ thiên đạo đồng thời tung ra một kích, uy thế không phải bàn cãi.

Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm!

Nhạc Phàm hoàn toàn hãm nhập trong hiểm cảnh...

Hắn giờ phút này, thực đã hầu như dùng hết lực lượng toàn thân, nếu bằng vào chút lực lượng nhỏ nhoi còn lại đối kháng với hai vị tu sĩ thiên đạo, tuyệt đối là hữu tử vô sinh. Nhưng nếu hắn lại sử dụng tiễn mang, thân thể tất nhiên là không thể thừa thụ nổi sự cuồng bạo của lực lượng, hậu quả khó mà tưởng tượng nổi!

"Tư..."

Một tiếng kêu nhỏ vọng bên tai, tiểu hoàng xà hạ xuống trên đầu vai Nhạc Phàm.

"Tư tư..."

Tựa hồ hiểu được tình cảnh hiện tại của Nhạc Phàm, thân thể tiểu hoàng xà trong giây lát bạo trướng mấy chục lần, hóa thành một con rắn khổng lồ, đem Nhạc Phàm quấn quanh ở giữa.

Răng nanh âm u lạnh lẽo, thái dương cứng rắn, lân giáp vàng kim phi vũ bất phàm, toàn thân tản mát ra khí tức hung bạo, quả thực cùng với hung tính của Lý Nhạc Phàm giống nhau như đúc.

Công kích của Cát lão và Cảnh Hành Viễn trực tiếp rơi vào trên thân của tiểu hoàng xà, phát ra tiếng va chạm kịch liệt. Đáng tiếc thế công như vậy cũng chỉ lưu lại hai vết thương nhàn nhạt trên thân tiểu hoàng xà, ngay cả da cũng không có bị rớt ra miếng nào, lân giáp kiên cố thật không thể tưởng tượng nổi!

Đây là quái vật gì!? Phòng ngự thật khủng khiếp!

Cát lão và Cảnh Hành Viễn ngưng trọng hẳn lên, bọn họ bây giờ mới phát hiện, nguyên lai tiểu gia hỏa không chút nào thu hút nằm trên vai Nhạc Phàm lại có bản lãnh lợi hại như thế, vậy bọn họ muốn giết Lý Nhạc Phàm lại càng khó khăn hơn.

Cũng may Lý Nhạc Phàm hiện tại đang thụ trọng thương, chỉ cần đem quái vật kia đánh lui, Lý Nhạc Phàm tất nhiên phải chết không thể nghi ngờ.

Trong lòng đã có quyết định, Cát lão và Cảnh Hành Viễn đưa mắt nhìn nhau, lại lần nữa hướng Lý Nhạc Phàm xông tới!

Đang lúc hai người chuẩn bị buông tay đánh cược một lần, lại có phát sinh ngoài ý muốn!

- Đồ vô sỉ, cút cho ta...

- Cút cút cút...

Một tiếng quát mắng truyền đến, như sấm bên tai! Chỉ thấy hai đạo tiễn mang từ trên trời giáng xuống, hướng Cát lão và Cảnh Hành Viễn bắn thẳng tới!

Không sai! Đúng là tiễn mang, tiễn mang màu vàng thẫm.

Tiễn mang sắc bén, phá tận sinh cơ!

Cát lão và Cảnh Hành Viễn còn chưa kịp phản ứng, liền bị tiễn mang thấu qua cơ thể... Như muốn mang đi tánh mạng của bọn họ...

Hai người thấy thế hoảng hốt, vội vàng vận chuyển bí pháp ổn định tâm thần, đồng thời cấp tốc lui về phía sau.

Cùng lúc đó, một người áo đen đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nhạc Phàm.

Tiểu hoàng xà biến thân về nguyên trạng, quanh quẩn ở đầu vai của Nhạc Phàm, Nhạc Phàm cẩn thận nhìn hai tiễn vừa bắn tới. Đúng là hai tiễn!

Tâm thần Nhạc Phàm run lên, trong mắt lần đầu tiên lộ ra vẻ khiếp sợ, hắn có thể thấy rõ ràng, người áo đen mới vừa rồi ngưng tụ ra hai tiễn! Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, trên thế gian trừ mình ra vẫn còn có người ngưng tụ được tiễn mang!?

Phải biết rằng, cho dù là Long Tuấn, Đinh Nghị lúc trước nhận được truyền thừa của Nhạc Phàm cũng không thể ngưng luyện ra tiễn mang, đừng nói tới việc đạt tới sự cường đại như tiễn hồn ngày hôm nay. Hiện tại cư nhiên lại gặp được một người giống như mình có thể sử dụng tiễn mang, hỏi hắn sao không khiếp sợ!

Nhạc Phàm đánh giá cẩn thận người áo đen đeo mặt nạ trước mắt, cái gì báo thù, cái gì đánh lén, toàn bộ đều bị vứt ra sau ót.

- Tiểu tử, ngươi làm không tệ, đúng là làm không tệ!

Người áo đen đồng dạng cũng đánh giá Lý Nhạc Phàm, thanh âm khàn khàn:

- Tiễn chính là binh khí chí cương chí dương chí cực chí cường trong thiên địa! Thời viễn cổ, tiễn là ngoại vật, ngăn địch săn bắn, đại biểu cho chiến tranh và sinh tồn... Ngươi đã dùng tiễn, hôm nay ta liền dạy ngươi một bộ Ngự tiễn thuật chân chính, ngươi hãy nhìn cho kỹ!

Cũng không đợi Nhạc Phàm đáp lại, trong tay người áo đen đã ngưng tụ ra một tiễn mang màu vàng thẫm!

- Lấy người làm cung, hai tay làm dây cung, hóa thần thành tiễn, tùy tâm mà biến hóa...

Tiễn mang màu vàng thẫm trong tay người áo đen nhúc nhích một cách có tiết tấu, phát tán ra một loại khí tức khủng bố, hủy diệt hết thảy sinh cơ!

Tiễn mang rung động, ngay sau đó phân hoá thành hai mũi tiễn mang...

Tiếp theo, hai mũi tiễn mang hóa thành bốn mũi bốn đạo, bốn mũi tiễn mang lại hóa thành tám mũi, lưu quang màu vàng thẫm lập lòe, rực rỡ mà quỷ dị.

Người áo đen vừa động tâm niệm, tám mũi tiễn mang bắn ra một lượt, mang theo uy thế phá khai hết thảy, chia ra hướng Cát lão và Cảnh Hành Viễn lao tới.

Vô luận là tốc độ hay lực lượng, tiễn đều có được một cách tuyệt vời!

Tiễn mang bay múa đầy trời, trận trận khí tức rét lạnh làm da đầu người ta tê dại.

Hai người thấy tình hình nguy ngập, nào dám có gì giữ lại, đều xuất ra tuyệt chiêu bảo mệnh của bản thân...

- Nhật nguyệt bách biến, đấu chuyển tinh di...

- Cửu chuyển kim luân...

Cát lão và Cảnh Hành Viễn áp dụng phương pháp thuần chất phòng ngự, ngưng tụ thiên địa lực xung quanh tạo thành một bình chướng bảo hộ khổng lồ, mặc cho tiễn mang va chạm thế nào cũng vô pháp phá tan.

Ngay khi hai người nghĩ đến việc có thể thở phào nhẹ nhõm, người áo đen lại thay đổi thủ ấn:

- Tiễn hóa cửu cực!

Quát khẽ một tiếng, bát mũi tiễn mang hợp lại làm một, diễn sinh ra một mũi tiễn mang cường đại hơn!

- Phá!

Nhẹ nhàng một chữ, dường như là pháp ngôn của thiên địa, trực tiếp đem bình chướng thiên địa của Cát lão và Cảnh Hành Viễn đán tan thành phấn vụn!

Mất đi bình chướng thiên địa, hai người giống như hai con dê đợi làm thịt, bại lộ lõa lồ trước uy thế của tiễn mang...

"Phác!"

Tiễn mang lại xuyên thấu thân thể của Cát lão và Cảnh Hành Viễn. Lần này, hai người lập tức phun ra một ngụm máu tươi, trọng thương ngã xuống đất!

Đối mặt với tình huống như thế, người áo đen cũng không có thừa dịp người bị thương và ra tay đem hai người tru diệt, ngược lại chuyển sang phía Nhạc Phàm nói:

- Thuật này gọi là « Ngự tiễn cửu thiên », luyện đến cao thâm, có thể hóa thành vạn nghìn tiễn mang... Ngươi hãy nhớ cho thật kỹ, chớ bôi nhọ danh dự của nó!

- Ngươi, là ai?

Nhạc Phàm không đáp, hỏi ngược lại:

- Ngươi đến tột cùng là ai? Tại sao phải dùng tiễn? Tại sao muốn giúp ta?

- Ta là người như thế nào ngươi không cần biết, có lẽ ngươi sau này sẽ biết, nhưng cũng không phải bây giờ.

Trong mắt người áo đen lộ vẻ kinh dị, nhìn đối phương thật sâu nói:

- Trời có thiên đạo, tiễn có tiễn đạo, ta tu tiễn đạo, tự nhiên phải dùng tiễn. Ta giúp ngươi, chỉ vì ngươi cũng tu tiễn đạo, đơn giản như vậy mà thôi.

"..."

Trong lòng Nhạc Phàm tràn đầy nghi hoặc, nhưng đối phương lại dùng một loại ngữ khí xa cách ngoài ngàn dặm, khiến cho hắn không cách nào hỏi nhiều được.

Ngay khi hai người lâm vào trầm mặc, một trận gió lạnh như băng quét qua thân thể của mọi người. Bây giờ là tiết xuân phân, gió lạnh thấu xương từ nơi nào đến?

Người áo đen và Nhạc Phàm đồng thời cảnh giác, đột nhiên thấy phía trước có một trận gió quái đản nổi lên, đem Thái Tư Khắc cuốn vào trong đó.

- Khắc nhi...

Mắt thấy hài tử bị bắt đi, Lạc Dung và Thái Vũ đều thấy thương tâm muốn chết!

Mà Cát lão và Cảnh Hành Viễn lại thừa dịp này rời đi.

Lạc Khuê và Lạc Tề chỉ có thể trơ mắt nhìn, khư khư không biết làm thế nào.

- Người nào...

Người áo đen khẽ động tiễn mang, bắn thẳng đến đạo quái phong kia.

Lúc này, một thanh âm trong veo từ trong đó truyền ra, đúng là tiếng của một nữ tử:

- Lý Nhạc Phàm, ngươi muốn biết tung tích của Trần Hương thì đi theo ta...

Người áo đen đang định ra tay, nhưng nghe được lời đối phương nói như thế, cũng là thu tay lại, sau đó chuyển sang phía Lý Nhạc Phàm nói:

- Chuyện nơi này coi như xong, ta cũng nên đi rồi. Bảo trọng cho tốt tiểu tử!

Lời vừa nói ra, người áo đen đã hóa thân thành tiễn, bay thẳng đi, trong nháy mắt đã biến mất ở phía chân trời.

Hắn đi rồi...

Nhìn bóng lưng của người áo đen đang dần biến mất, trong lòng Nhạc Phàm sinh ra một chút thương cảm, hắn phát hiện ra, chính mình ngay cả hai chữ "tái kiến" cũng còn chưa kịp nói.

Bị hủy, phủ tổng đốc xong rồi, bóng đen bao phủ ở trong lòng của mỗi người!

Tất cả binh lính đều tràn ngập sự bất an, phủ tổng đốc xong rồi, vậy bọn họ sau này nên làm cái gì bây giờ?

Nhạc Phàm vẫn ngắm nhìn vô số thi thể chung quanh, trên mặt để lộ vô tận thương cảm.

Nhiều sinh mệnh như vậy bởi vì hắn mà biến mất, cuối cùng không có gì để lại. Cho tới hôm nay, Nhạc Phàm vẫn như cũ quý trọng từng sinh mệnh, tôn trọng từng sinh mệnh, nhưng hắn cũng chưa từng có hối hận qua cho quyết định của mình... Bởi vì, hắn có sự kiên trì của riêng mình, cũng có lý do cho sự kiên trì này.

Nhìn thoáng qua lần cuối, Nhạc Phàm vọt lên, hướng phía thanh âm kia đuổi theo. Tuy rằng hắn không biết người này có tính toán ra sao, nhưng hắn không thể không đi được, bất kể là vì đoạt lại Thái Tư Khắc hay là vì tin tức của Trần Hương.

Tiểu hoàng xà ở trên vai Nhạc Phàm tức giận lộn đầu trở lại, phun ra một ngụm hơi thở rất nóng màu xanh lục về phía đám người trong đại viện!

Độc khí nồng nặc tràn ngập cả đại viện, lại mang đi thêm vô số sinh mệnh!

Trên ngọn núi, ba người lặng lẽ đứng cả nửa ngày, Quan Trọng Nghĩa vẫn là nhịn không được hướng Ngưng nhi hỏi:

- Ngưng nhi cô nương, bên các người tin tức thế gian linh thông, có biết người áo đen vừa rồi là ai không? Cư nhiên lại lợi hại như vậy! Còn có nữ nhân kia là ai nữa? Trần Hương trong miệng nàng ta là ai? Ta sao lại cảm giác quan hệ trong chuyện này thật phức tạp.

Trầm ngâm trong chốc lát, Ngưng nhi nhàn nhạt hồi đáp:

- Người áo đen kia là ai ta không rõ lắm, bất quá nữ nhân kia hẳn là môn đồ của Thánh Ngôn tôn giả, về phần Trần Hương kia... Cũng là môn đồ của Thánh Ngôn đại tôn, hơn nữa còn là một nhân vật vô cùng lợi hại, chẳng qua là đã mất tích mười năm, sinh tử không rõ.

Quách Tường Phong gật đầu nói:

- Cái tên Trần Hương ta đã từng nghe tôn giả nhắc qua, người này đúng là "thiên chi kiều nữ" một thời, từng tại đại hội Ẩn Lâm mười năm trước dùng lực áp quần hùng, trọng chấn uy danh của Thiên môn. Chỉ tiếc nàng ta quá mê luyến tình ái, chọc giận Thánh Ngôn đại tôn, về sau bị phế đi một thân tu vi, không biết sống hay chết.

Quan Trọng Nghĩa nhún vai nói:

- Người Thiên môn đều là những kẻ đầu óc có vấn đề, tính cách của Thánh Ngôn đại tôn lại càng cực đoan, rơi vào trong tay nàng còn có thể có kết cục tốt đẹp gì, ta thấy hơn phân nửa đều là hung nhiều may ít mà thôi.

Quách Tường Phong nhướng mày, lạnh lùng nói:

- Lão Quan, ngươi nếu còn muốn giữ lại cái đầu để uống rượu, tốt nhất là quản cái miệng của mình cho tốt. Chuyện ở giữa đại tôn, há phải ta và ngươi có khả năng bình phẩm? Ngươi không muốn sống nữa sao?

- Được được được, là ta sai được chưa!

Quan Trọng Nghĩa nghe vậy rụt cổ lại, vội vàng nói sang chuyện khác:

- Quách tử, ngươi nói Thánh Ngôn đại tôn phái người tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ bọn họ muốn khống chế phương thế lực nơi này phải không?

Quách Tường Phong trầm giọng nói:

- Hiện tại quan hệ giữa các thế lực lớn hết sức vi diệu, nếu như Thiên môn thật muốn nhúng tay nào chuyện nơi này, tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới tranh đấu trong thiên hạ!

Quan Trọng Nghĩa uống một ngụm rượu nói:

- Bọn họ muốn xen vào thì cứ mặc kệ bọn họ đi, dù sao chuyện này cũng không liên quan tới chuyện của chúng ta.

Quách Tường Phong đang muốn phản bác, Ngưng nhi đột nhiên mở miệng nói:

- Nếu chuyện nơi này đã xong, ta xin phép cáo từ trước.

Vừa nói, nàng liền chuyển thân rời đi.

Đợi hai người phục hồi tinh thần trở lại, người đã đi xa rồi.

Quan Trọng Nghĩa vỗ vỗ bả vai Quách Tường Phong, bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, người cũng đã đi rồi, còn nhìn cái gì vậy, muốn nhìn thì đi Ngưng Hương các mà nhìn đi. Chuyện tôn giả dặn dò còn chưa có xong xuôi đâu.

- Duyên tới duyên đi chỉ một niệm, đa tình so với vô tình khổ...

Quách Tường Phong cảm khái một phen, nói:

- Lão Quan, chúng ta cũng đi thôi.

Bạn đang đọc Thương Thiên của Tử Mộc Vạn Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.