Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiến niên cường thế (2)

Phiên bản Dịch · 1437 chữ

"Phanh! Phanh!"

Kình khí chấn động, tiếng vang như lôi đình phía trên cự đỉnh, hai đại cao thủ quyền qua cước lại, mọi người phía dưới nhìn như say như mê.

Tông Lạc Thần tấn công dũng mãnh bưu hãn, thủ đoạn của Bộ Vân Thiên lại càng tinh diệu tuyệt luân, vô chiêu vô thức, tùy tâm động thủ.

Nhìn khách quan mà nói, tất nhiên là Bộ Vân Thiên đang chiếm thượng phong.

"A! Mặc dù đã tôi luyện trên chiến trường, nhưng mình so với tu sĩ vẫn chênh lệch rất lớn a! Long huynh đệ nói đúng, nửa năm quả nhiên là không đủ."

Tông Lạc Thần âm thầm kêu khổ, thực lực chênh lệch làm hắn cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cừu hận lại khiến cho hắn không cam lòng.

Nghĩ tới cũng đúng, Bộ Vân Thiên dù sao cũng là tu sĩ, hơi xa tiên thiên cao thủ, nếu như không phải vì công kích của Tông Lạc Thần cường hãn cùng với sát ý lăng lệ thì chỉ sợ hắn ngay cả mười chiêu cũng đỡ không nổi.

Tông Lạc Thần cảm thấy mình sắp chống đỡ hết nổi. Kỳ thực, Bộ Vân Thiên giờ khắc này thì tâm tình phức tạp hơn Tông Lạc Thần rất nhiều. Sáu tháng trước, đối phương chỉ là một cao thủ phổ thông trong giang hồ, nhưng hiện lại lại có thể cùng mình giằng co bất bại...

“Sáu tháng ngắn ngủn, hắn đến tột cùng là đã làm gì? Chẳng lẽ hắn đã lĩnh ngộ được « Thiên Địa Chí Tình Sách »! Không đúng, nếu hắn làm được điều này sao chẳng thấy nửa điểm khí tức của chân nguyên? Nó chính là tu hành chí bảo mà!”

Tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, lực đạo của Bộ Vân Thiên càng ngày càng lớn, hắn hoàn toàn vứt bỏ chiêu thức huyền diệu, lấy khí thế cường đại áp chế đối phương.

- Tiểu tử thúi, để ta cho ngươi biết sự lợi hại của tu sĩ!

Hét to một tiếng, khí tức quanh thân Bộ Vân Thiên đột biến, mượn thiên địa lực lượng vững vàng vây khốn Tông Lạc Thần, khiến cho lực lượng trong cơ thể của đối phương không thể điều động.

"Oành!"

Một quyền của Bộ Vân Thiên nặng nề giáng vào bả vai của Tông Lạc Thần, phát ra một tiếng va chạm rung động lòng người!

Đây chính là lực lượng của tu sĩ!

Thiên địa lực lượng, đại uy đại thế; cảm thụ được rõ ràng, nhân sĩ giang đồ đều có vẻ mặt hoảng sợ.

- Lạc Thần đại ca!

Tạ Tiểu Thanh thấy Tông Lạc Thần thụ trọng thương, vẻ mặt nhất thời tái nhợt. Nàng vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn, trong lòng hối hận không thôi. Nếu không phải mình cố chấp thì chuyện hôm nay sao có thể phát sinh?

"Khụ khụ khụ!"

Tông Lạc Thần ho ra một ngụm máu bầm, cố nói:

- Thanh nhi, chỗ này của ta còn có một viên "Tử Mẫu Độc Hỏa Lôi", ta sẽ dùng nó bám trụ bọn họ, ngươi hãy nhân cơ hội này chạy xuống núi, sẽ có người tiếp ứng ở đó.

- Không! Ta không đi, là ta đã hại người! Chúng ta nếu chết thì sẽ chết chung một chỗ!

Tạ Tiểu Thanh như thế nào không rõ Phương Sinh muốn liền chết? "Tử Mẫu Độc Hỏa Lôi" so với "Tử Mẫu Dựng Hỏa Lôi" chỉ khác nhau một chữ, nhưng uy lực của nó lại cường đại hơn gấp mấy lần. Lấy trạng thái của Tông Lạc Thần lúc này mà dùng tới nó, cũng chẳng khác đồng quy vu tận là bao.

- Muội đi mau, muội nhất định phải vì những người đã chết mà sống sót.

Tông Lạc Thần cảm thấy ấm áp trong lòng, nhưng đối phương càng như vậy, hắn càng cảm thấy nguy hiểm cận kề.

- Công tử hạ thủ lưu tình.

Bộ Vân Thiên đang muốn tiếp tục ra tay, thì ở xa xa Diệp Thiên Tầm và Diệp Thiên Hằng đang chậm rãi đi tới.

- Bộ công tử, biên quan cùng với Thiên Địa Minh chúng ta vẫn luôn giao hảo, kính xin công tử nể mặt Thiết Huyết minh chủ buông tha cho hai người bọn họ đi!

Thân là gia chủ, hắn tự nhiên cũng không thể đứng yên không quản.

Lão nhân càng nói nhỏ nhẹ, Bộ Vân Thiên lại càng khinh thường:

- Ta cùng với Thiết Huyết không có qua lại, tại sao ta phải cấp mặt mũi cho hắn? Hừ!

"..."

Diệp Thiên Tầm tức giận mà không dám nói, biểu tình lúng túng dị thường.

Diệp Thiên Hằng thấy gia gia chịu nhục, trong lòng cũng vô cùng tức giận, nhưng chuyện này can hệ quá lớn, nếu như xử lý không tốt thì có thể phá vỡ sự cân bằng giữa các đại thế lực.

Diệp Thiên Hằng cố nén giận nói:

- Bộ công tử, Thánh Vực tổng tuyển cử đã tới gần, không nên phát sinh thêm sự cố, kính xin Bộ công tử nghĩ lại.

Bộ Vân Thiên liếc mắt nhìn đối phương, ngạo nghễ nói:

- Ngươi là người nào? Dám quản chuyện của bọn ta?

- Tại hạ Diệp Thiên Hằng, chính là ngoại sứ của Thiên Địa Minh, phụ trách những việc có liên quan đến Thánh Vực tổng tuyển cử lần này.

Diệp Thiên Hằng không hèn không ngạo mà nói, toát ra khí chất hờ hững, không thể không khiến người ta có vài phần kính trọng.

Bộ Vân Thiên trầm mặc không nói. Hắn cũng không phải là một kẻ không biết suy nghĩ, Thánh Vực tổng tuyển cử có tính trọng đại, nếu như có gì sai sót thì mình cũng phải mang tội. Nhưng nếu hiện tại lưu lại tính mệnh của hai người Tông Lạc Thần thì khác nào lưu lại hậu hoạn? Điểm này khiến hắn khó xử vô cùng.

Vong Tình công tử thờ ơ lạnh nhạt, Thống Ba tiên tử cũng không không ra mặt.

Đang lúc này, Bộ Vũ Tình đột nhiên truyện âm tới: Đại ca, hai người này hôm nay nhất định phải chết, bằng không tai họa ngập đầu. Một lát ta sẽ ra tay, đại ca hãy ngăn cản họ Dịch kia, Cổ tỷ tỷ cùng ta có quan hệ rất tốt, chắc hẳn sẽ không làm khó ta.

Bộ Vân Thiên nghe vậy, liền làm ra vẻ không cam lòng thối lui đến bên cạnh Vong Tình công tử.

Mọi người đều cho rằng Bộ Vân Thiên có ý định thu tay, ai ngờ, lúc này Bộ Vũ Tình lại nhảy ra, chỉ vào Tạ Tiểu Thanh giận dữ nói:

- Tiện tỳ này chẳng những đánh lén chúng ta, lại còn dám nói xấu đại ca của ta, hôm nay nếu như ta không giết nàng thì khó lòng ngui giận được.

Lời còn chưa dứt, Bộ Vũ Tình đã vận chuyển chân nguyên, lấy kiếm làm vật dẫn hình thành kiếm quang dài ba trượng, hướng hai người Tạ Tiểu Thanh chém xuống!

- Dừng tay!

Vong Tình công tử muốn ra tay ngăn cản, nhưng Bộ Vân Thiên đã sớm có chuẩn bị, đem một chiêu của hắn ngăn cản. Về phần Thống Ba tiên tử lại càng không nghĩ tới Bộ Vũ Tình sẽ ra tay nên cũng không có chuẩn bị. Hết thảy đều đúng như dự đoán của Bộ Vũ Tình.

Kiếm thế đã phủ xuống, mọi người ai cũng cho rằng hai người Tạ Tiểu Thanh phải chết là không thể nghi ngờ.

Song, kỳ tích cuối cùng cũng phát sinh.

Không có bất kỳ va chạm dữ dội nào, kiếm quang khổng lồ cứ như vậy mà treo lơ lững giữa hư không, thật lâu cũng không chịu hạ xuống.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ là Bộ Vũ Tình đổi ý? Hay là, có một nhân tố bên ngoài mà nàng không thể kháng cự?

"Phác!"

Khẽ run lên, kiếm thế tiêu tán đi, Bộ Vũ Tình cả kinh nhìn quanh:

- Ai? Là ai phá rối, lăn ra đây cho ta!

Biểu tình của Bộ Vũ Tình cho thấy, xem ra còn có cao thủ ở chỗ này!

Về phần Tạ Tiểu Thanh cùng với Tông Lạc Thần thì lại vừa kinh hỉ, lại vừa mờ mịt. Bọn họ cũng không nghĩ tới lại có người giúp đỡ mình.

Bạn đang đọc Thương Thiên của Tử Mộc Vạn Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.