Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký ức và một ngày ở nhà

Tiểu thuyết gốc · 2561 chữ

Chương 3: Ký ức và một ngày ở nhà

“Mệt quá trời ơi”

Đặt tay lên trán Ngọc Trọng nằm xuống ghế sofa trong phòng khách, trước khi thật sự đánh một giấc ngủ sâu, anh quan sát xem ngôi nhà mà mình đang ở trông như thế nào đã.

Ghế sofa rất mềm, xung quanh được bày biện khá hiện đại, so với thời gian mà anh đã từng sống thì nó có khi còn tốt hơn nhiều, có 4 bình hoa lớn ở 4 phía, ngạc nhiên là với một nhà thực vật học chuyên gia như anh mà còn không biết loài hoa này tên là gì !!! Loài mới sao ??

Chính giữa ngôi nhà là một tấm thủy tinh hơi lõm vào, có các nút xanh đen nhỏ nhỏ phía trước, thậm chí còn có cả 1 cái công tắc điều khiển phiên bản mini siêu tiện dụng, đây ắt hẳn phải gọi là thời đại thông tin kỹ thuật số phát triển quá, TV siêu cấp chính là đây !!!

“Ôhhhh”

Hai mắt tỏa sáng lung linh nhìn cả ngôi nhà, đây quả nhiên là thiên đường mơ ước của một nhà nghiên cứu gia như anh rồi, quá sướng !!!

Hưng phấn quá độ làm cho Ngọc Trọng cảm thấy mệt mỏi nhanh chóng hơn, ký ức lại một lần nữa đánh sâu làm anh lập tức nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ, để lại phía ngoài 2 bé gái đang lục đục dưới nhà bếp.

“An An, em giúp chị đập trứng na”

“Oki oki okeyyy”

My My nhờ em gái mình phụ việc bếp, tiểu An An thì rất ngơ ngác đưa tay lên trán tỏ vẻ hoang mang, sau đó bé nhanh chóng đưa tay ra làm dáng Ok mà cười nói ngay lập tức, mặc dù chắc chắn là bà nội nhỏ này chả hiểu gì đâu .

“Ô sù, Trứn nà, An An ngoan nắm”

Đưa cho bé An 3 quả trứng trắng nõn ( chắc là vịt đó) , mấy quả trứng này chắc cũng trắng ngang ngữa da của hai chị em rồi đó, An An lập tức đưa tay ra đón nhận chúng.

“Đập nóa ra ?? Chị Myy ??”

Nghiêng nghiêng đầu, An An đưa tay ra chọc chọc vào mấy quả trứng, ù uây, không di chuyển ? Không phải hồi trước baba nói trong những quả trứng sẽ sinh ra bảo bảo sao ? Vậy là An An phải làm việc xấu ?

“Ưm, đúng rồi đóa”

Gật gật đầu, My My cười thật tươi, cô đang bê một cái nồi thật to, bên trong có chứa gạo và nước, chắc là đang vo gạo mà, cơ mà bé đang nấu cơm hay nấu cháo vậy ???

Trong nồi cơm có một lượng nước lớn, gạo thì cũng không thua kém là mấy, nhưng mà kết hợp cả 2 lại thì có nấu cháo cũng không xong, mà nấu cơm thì cũng không đúng, đừng nói hai đứa nhóc này là sát thủ nhà bếp chứ ??

“An An, hai chị em ta phải cố nên !! nâu nâu mới có dịp ba ba ốm, chúng ta phải trổ tài na !”

My My đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt, vì một chút sơ suất mà có vài giọt rơi vào trong nồi vo gạo của bé.

“AH”

Tiểu My nhìn chằm chằm vào cái nồi cơm với một cặp mắt cá chết, bé gái đang phân vân suy nghĩ cực độ, nếu mà nấu lại thì quá mệt, còn nấu tiếp thì …

“Te – heh ~ !!!”

Lè lưỡi ra tạo một post siêu siêu dễ thương, tất nhiên là ông bố trẻ của chúng không thấy được, My My tiếp tục bỏ qua các sai sót hiện có, làm lơ và tiếp tục chiến đấu tiếp với nồi cơm.

“Hừmmmmm , Hừmmmmmmmm, Hừm mơ, Hừm mơ”

Đứng ở một phía khác, An An đang phải đối mặt với việc phải trở thành sát nhân đập trứng, cô đặt 3 trứng vào trong tô rồi cầm một trái lên.

Cặp mắt sát thủ của An An nhìn thẳng vào quả trứng trắng nhỏ, bé nhìn nó như đang nhìn kẻ thù không đội trời chung với mình vậy.

“Tuyệt Sát”

Ném quả trứng lên trời, An An tung ra tuyệt kỹ của mình, khí thế của một chiến binh oai hùng được thể hiện hết trên người của bé, như là một nhà tướng thiên tài, Tiểu An dẫm chân lên ghế, lấy lực đà nhảy lên thật cao !!

“Hây !”

Xoay người 180 độ lượn thành một vòng cung xinh đẹp, bé bay lên như một con chim rời tổ, tiểu An đưa hai tay ra chộp lấy kẻ thù của mình, dùng đầu như búa, sử dụng thần công xuất chiêu tái thế giang hồ :

“ Sát chiu : Thiết đầu côngggg”

“Hây daaaaaaa”

Cầm quả trứng đập vào đầu mình, “Rắc” Quả trứng bị đập bể ra, nứt võ ra làm 2 phía, Tiểu An dùng tay làm chưởng, tụ nội công, luyện thân thể, đập vào quả trứng thêm một phát nữa

Hai phía vỏ trứng bị đập bay đi, để lại phần lòng trắng và lòng đỏ nguyên vẹn rơi xuống tô đựng, tiểu An thần kỹ thật bá đạo.

“He he he”

Khoanh hai tay lên ngực, tỏ vẻ cao thủ bất khả xâm phạm, mặt tiểu An ngưỡng lên trời, đầu đội trần nhà, chân đạp ghế phòng bếp, ta, Ngọc An An, chính là thiên tài bất lộ thế, Ồ dé dé dé.

“Cốp”

Vâng, tất nhiên là thiên tài bất lộ thế của chúng ta lập tức dính chưởng của chị gái mình, một cao nhân ngoại thế lại một lần nữa nhập vào thế tục.

Lấy giá bới cơm làm thượng phương bảo kiếm, muỗng múc canh làm tuyệt thế thần thương, Ngọc My My, đại trưởng lão môn phái “Nhà bếp phụ Baba” xuất chiêu trúng đích, cây thương thần lập tức gây sát thương uy lực lớn.

“Oaaaaaaaaa, oaoa oe hức hức, oaaaa”

Ôm đầu đau đớn, tiểu An An bị dính chưởng, cô khóc không thành tiếng, à nhầm … cô khóc ra một đống tiếng, ngang ngữa với mấy bà bán chợ, mặt bí xị, hai má phồng lên, cặp mắt vì khóc mà lung linh thấm đẫm nước mắt, khóe mắt hồng hồng…

“Đau quóa”

Đưa hai tay lên đầu xoa xoa, sau lại đưa hai tay xuống trán xoa xoa tiếp, con bé này, biết là dùng đầu đập trán là đau mà vẫn nghịch dại, hầy …, làm chị khó vật.

“An An, em phải nghiêm túc na, không cho quậy nữa đâu !”

Cầm cái muôi múc canh, My My ra dáng bà mẹ trẻ dặn dò em gái mình, mặc dù chính con bé này vừa mới nhỏ mồ hôi vô nồi cháo, à.. nồi cơm ? … nói chung nó sẽ là một cái nồi gì đó là thành quả của gạo và nước, biết vậy thôi, đừng tìm hiểu sâu thêm

“Ưm, em xin nỗi ~ ~ ~ !!”

Khuôn mặt nhỏ bé của tiểu thiên thần vẫn còn chảy nước mắt nước mũi, cô đưa hai tay lên xoa mặt, con bé này trông thế chứ rất thông minh, cô thừa sức biết câu thần chú pháp thuật vốn chả có thể làm dịu cơn đau đâu, cô đã thử nhiều lần mà không được, vậy nên bà dì nhỏ này cũng chả thèm làm phép với chính bản thân.

Một lần nữa rữa mặt và tay chân, An An bắt đầu với công việc đập trứng gian nan và vất vả của mình.

“Hừm, vỏ trứng , zứt”

Cúi đầu xuống đưa tay ra bóc lên từng mảnh nhỏ của vỏ trứng vứt vào thùng rác, điều này rất là đáng khen nếu như không phải là bên trong tô còn khá nhiều mảnh vụn của vỏ.

“Phần thừa, cho qua nà”

Cười thật tươi rói, An An quyết định mặc kệ cho số phận mấy quả trứng còn lại, cô mệt rồi nè, he hé.

Hai đứa bé đang hì hục trong phòng bếp để cố gắng làm một nồi .... cho Ngọc Trọng ăn, con anh thì đang chật vật với cơn đau đầu vật vã.

Hàng loạt các ký ức chui vào bên trong não bộ làm anh cảm thầy đầu mình sắp nứt đi, 25 năm trời, 25 năm cuộc sống, anh cứ như đang coi một bộ phim full HD màn hình toàn cảnh, anh được phép lựa chọn đứng phía ngoài quan sát, hoặc là tiến nhập vào người thanh niên Ngọc Trọng này để cảm nhận rõ từng khung bậc cảm xúc.

Tất nhiên là Ngọc Trọng đứng ở phía xa mà xem rồi, không dại gì mà anh chui vô trong cả, phải mất một khoảng thời gian rất lâu anh mới có thể hồi phục và tỉnh lại, đại đa số thông tin thì anh đã nắm bắt rõ.

Thanh niên mà anh vừa nhập vào trọng sinh cũng tên là Ngọc Trọng, tuy nhiên không có họ Phạm, Ngọc chính là họ của anh hiện thời.

25 tuổi, có một vợ và 2 con, nhưng vào 7 năm trước thì vợ anh vì khó sinh mà từ trần, để lại Ngọc Trọng làm ông bố đơn thân và 2 người con nhỏ.

Lý do vì sao mà tên ngốc này chết thì chỉ có thể là vì buồn bực quá mà chết thôi, nhớ vợ quá đến nỗi trở nên điên cuồng, nhớ đến nỗi mỗi đêm hắn đều ra sân vườn nhà mình, nơi mà Thải Vi, vợ anh hay ngồi.

Vì lý do khó sanh mà chết, Ngọc My và Ngọc An là hai đứa con của anh đã phải chịu sự ghẻ lạnh của bản thân, đó có lẽ là lý do vì sao hai đứa rất khao khát tình yêu của cha, khi được Ngọc Trọng ôm vào lòng chúng đã hạnh phúc đến không thể ngừng khóc, và giờ thì 2 bé đang hì hục làm một bữa ăn “Thịnh soạn” cho ba của chúng ==”.

Hơn hết, nơi đây không còn là Trái Đất nơi mà anh còn sống nữa, vì lý do nào đó mà anh lại trọng sinh và xuyên không qua đây, thế giới này có tên Thiên Lam Đại Lục.

Thiên Lam đại lục, một khu vực rộng lớn gồm 5 châu, mỗi châu gồm cả chục tiểu vực, mà mỗi tiểu vực lại có từ 5 đến 6 tinh khu, mỗi tinh khu hoạt động như một quốc gia độc lập, không có chế độ phong kiến xã hội, mọi thứ được thiết lập theo hình thức công ty hay tập đoàn, người đứng đầu là người mạnh nhất, nhiều tiền nhất, có quyền lực nhất, hay nói cách khác, Thiên Lam đại lục là một nơi coi vũ lực và tri thức làm số 1, kẻ mạnh có quyền kiểm soát tất cả, kẻ yếu thì cơ cực sống bần hèn nghèo đói.

Hắc Sa Tinh Khu, đây là tinh khu mà Ngọc Trọng được trọng sinh, giờ thì anh đang nhận nghề và làm giáo viên cấp sơ học cho một trường nhỏ gần thị trấn.

Chế độ đào tạo và nuôi dưỡng mầm non ở đây rất tốt, các trẻ từ 7 tuổi phải tiến nhập vào các trường sơ học, trải qua 1 năm trời học các kiến thức cần thiết, chúng sẽ thức tỉnh năng lực của mình, một trong 2 loại năng lực là Thiên Lực hoặc Lam Lực để trở nên mạnh mẽ hơn.

Việc thức tỉnh năng lực này sẽ do Vũ Linh công hội chịu trách nhiệm, đó là 1 trong 3 công hội lớn nhất trực thuộc đại lục, dù là ở bất cứ tinh khu nào trong bất cứ tiểu vực nào, đều sẽ có một phân hội của Vũ Linh công hội này.

Ngoài ra, còn có 2 loại công hội khác là Ngôi sao công hội và Nghề nghiệp phụ công hội, nhờ vào cơ chế đào tạo có chất nên việc phát triển tiềm năng trẻ nhỏ và tạo nhân tài cho xã hội rất thành công, nghề giáo viên càng được coi trọng và tôn kính hơn nhiều.

Mục đích chính của Thiên Lam Đại Lục bấy giờ là phải phá đảo 3 tòa tháp chính : Thiên Tháp, Địa Tháp, Âm Nhạc Tháp.

Dân số đang tăng lên khá nhanh nên việc mở rộng đất đai để ở là một việc rất quan trọng, có khá nhiều cường giả đã rời thành phố mà di cư sống trong các tòa tháp, thánh lập các khu vực nhỏ hơn bên trong.

Là một giáo viên mới nhận chức, hay là nói vừa đủ tư cách để làm giáo viên, anh có sơ quát toàn bộ kiến thức của đại lục này, tuy không sâu, nhưng chúng khá thực dụng, còn 3 tháng nữa là lúc anh chính thức phải dạy học, dạy ra đi là anh sẽ mất việc nên giờ chắc anh cần ăn một phát rồi đi đọc sách và nghiên cứu thực lực bản thân nhỉ ?

“Hầy, mệt quá”

Thở dài ngao ngán đến tận ruột, Ngọc Trọng xoay người tính vô phòng bếp kiếm ăn, nhưng hai bé tiểu thiên sứ con anh hình như đang hì hục làm cái gì đó.

“Ba ba, Ba ba, cháo, My My và An An làm cháo cho ba ăn nà”

Lanh ta lanh chanh, Ngọc My với mái tóc đuôi gà đằng sau, hai cái má nóng hổi vì phải tiếp cận với nhiệt cao liên tục, cô cười rất tươi mà đưa cho ba mình nồi “cháo” mà 2 chị em cô đã “đặc chế”

“Đây ! đây !!! An An cũng giúp nữa đóa !”

Ngọc An giơ tay tranh công, cô cũng có góp sức đập trứng vịt nha, tiểu An An cũng có công nha.

Nhìn vào hai đứa trẻ đang cố gắng làm bữa ăn cho anh, thật sự là rất khó để anh từ chối, nhưng mà … hai đứa này chưa từng vào bếp bao giờ ==” ! Anh chỉ muốn hỏi một câu thôi – “Ăn xong có chết không ?”

Tất nhiên là anh không làm vậy rồi, ngồi hạ người xuống, Ngọc Trọng xoa đầu hai đứa nhóc đáng yêu của mình, bế lấy nồi “cháo” của 2 đứa và dịu dàng nói.

“2 Thiên thần của ba ngoan lắm, chúng ta cùng ăn chứ ?”

Hừ hừ, muốn đầu độc anh ? Phải cho 2 đứa nhóc này tự nếm thử đồ ăn của mình mới được, có vậy chúng mới từ bỏ ham muốn nấu ăn nỗi, nếu mà giờ anh khích lệ thì khoảng thời gian sau này, chắc chắn là địa ngục luôn !!!

“Dzâng”

“Dânggggg”

Hai bé giơ tay tỏ vẻ đồng ý, chúng hoàn toàn không biết ba chúng đang âm mưu triệt trứng trước khi nỡ, không thể để hai con nhóc sát thủ đầu bếp này tiếp tục phá hoại của công được nữa !! Anh xin thề !!!!

Bạn đang đọc Thực Vật Nghiên Cứu Lão Ba Ba sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.