Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh và trở thành Baba ???

Tiểu thuyết gốc · 2351 chữ

Chương 1 : Trọng sinh ? trở thành Ba Ba ?

Sau khi chết đi cùng với bầy thực vật trong dự án, Ngọc Trọng một lần nữa có lại ý thức của bản thân, anh mở mắt ra đối mặt với ánh sáng mặt trời, cảm giác chói chang làm mắt anh vô thức khép lại, hơi rát rát, cảm giác thật khó chịu.

Cơ thể mệt mỏi đau nhức, cảm giác lười biếng và khó chịu đan xen, anh cố gắng một lần nữa mở mắt ra, đối diện với anh là một bầu trời rộng lớn, ít mây và mặt trời là thứ duy nhất anh có thể thấy rõ nhất

“Ừm … ? Đây .. là đâu vậy ?”

Mở miệng ra, họng của anh hơi khô và khàn khàn, cảm giác khô rát làm anh rất khó chịu, hai bờ môi vốn dĩ đỏ hồng nay lại khô ran khô rát, Aaa, ước gì có nước uống nhỉ ?

Vốn đang thắc mắc tự hỏi bản thân đang ở đâu, suy nghĩ của Ngọc Trọng lập tức chuyển hướng sang kiếm nước ở đâu bây giờ, khát quá, khô họng quá, anh chết mất ~

“Nước !”

“Nước !!”

Một cái ống hút được đút thẳng vào miệng Ngọc Trọng, cảm giác mát mẻ và trơn truột được anh cảm nhận thật rõ ràng, Aa~ …, nước a, thật thoải mái, hè hè hè …

Ừm … !!! Ủa, cơ mà ? nước từ đâu ra đây ?

Đột ngột nhớ lại tình trạng của bản thân, bây giờ anh còn không biết bản thân đang ở đâu, thậm chí còn không biết mình là cái quái gì, anh chỉ nhớ rằng mình đã chết đi rồi cơ mà ?

À, cơ mà biết được bản thân còn nói được, chí ít thì anh còn là con người đi ??

Liếc con mắt sang hai bên, anh đang cố gắng tìm xem ai là người cho anh uống nước, thứ đập vào mắt anh đầu tiên là 2 cô bé xinh xắn đáng yêu cực kỳ.

“Th..Thiên thần ???”

“Ahhh, sặc sặc, khụ khụ”

Bất ngờ trước vẻ đẹp tinh khiết của hai đứa bé gái, anh còn nhầm tưởng rằng hai đứa bé này là thiên thần luôn cơ chứ ??

Vì bất ngờ nên anh không kiểm soát được bản thân, bật thốt lên hai chữ thiên thần thì thôi xong, anh quên mất là mình đang uống nước cmnr …

“Ổn không vậy ?”

“Ổn chứ ??”

Hai đứa bé ngơ ngác nhìn anh ho sặc sụa, mặt Ngọc Trọng tái hết đi vì cơn sặc vừa rồi, thật là, mấy đứa bé xinh đẹp vừa rồi nguy hiểm vãi đái , chết tiệt, anh cần tránh xa hai đứa nhóc vừa rồi ra, vì sinh mệnh thiêng liêng của bản thân.

“À, khụ khụ, cảm ơn 2 đứa vì đã cho ta miếng nước !!”

Theo phép lịch sự Ngọc Trọng vẫn rất lễ phép quay lại đối với 2 cô bé mái tóc màu hồng nhạt, cặp mắt xanh biển lung linh như pha lê tuyết mà nói lời cảm ơn, dù sao thì việc bị sặc cũng là vấn đề do anh mà !!

Đột nhiên một trong hai đứa bé nhảy lên người anh, hai tay giang ra ôm lấy cổ của Ngọc Trọng, dụi đầu mình vào trong người anh mà cọ cọ, cảm giác mái tóc màu hồng mượt mà và thơm tho này đang ma sát với cơ thể anh, một cảm nhận, à ừ…, cũng rất là dễ chịu đó…

Không hiểu sao, anh vốn cũng chả phải là lolicon, cũng không thích hay cuồng gì mấy đứa bé, mặc dù cô bé này đúng là dễ thương thật, nhưng anh cảm thấy thế này … cũng được đấy chứ ?

“À.. mà c..”

Đang tính nói điều gì đó thì Ngọc Trọng đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi nặng nặng, ủa ? Cô bé tóc hai búi còn lại đâu rồi ?

Quay đầu lại phía sau tìm kiếm, một cái gì đó mềm mềm va vào má anh, cảm giác mềm mại lại đàn hồi, có mùi thơm của sữa và bơ …

“Chuập kích nòa”

Cô bé với hai búi tóc thắt nơ trèo lên sau lưng của Ngọc Trọng, đợi đến khi anh quay đầu lại thì cho anh một nụ hôn ngọt ngào lên má, hương thơm của sữa vẫn còn chưa dứt.

“Aaa hhh, .. aaa… aa”

Không hiểu sao anh cảm thấy xấu hổ vê lù, chết tiệt, cái cảm giác bị một đứa bé hôn này là sao ? nóng quá, mặt anh đỏ lên hết rồi … aaaaa !!!

Quay đầu lại một lần nữa, anh đang tính thả cô bé với mái tóc đuôi gà phía trước xuống trước, nhưng thật bất ngờ.

Bé gái đột nhiên nhảy chồm lên, hai tay ôm lấy sau đầu Ngọc Trọng, cơ thể mềm mại của một đứa bé , ừm … mặt của anh, c..c. cảm nhận hết rồi…

“Chụt, chuập kích nần 22222”

Một nụ hôn lên trán của Ngọc Trọng, hai đứa bé này thật là,… sao đột nhiên lại chuập kích ,.. à tập kích anh chứ ????

Mặt đỏ bừng như trái táo, Ngọc Trọng cố gắng giữ bình tĩnh và kiềm chế bản thân, mặc dù lúc này anh rất muốn ôm cả 2 đứa vào lòng mà cọ cọ như mấy tên biến thái, nhưng mà hiện tại thì không thể, anh muốn biết bản thân là ai và anh đang ở đâu cái đã ? Tiện thể được thì cho anh xin luôn cái gương để anh xem mặt mình có biến thái luôn được không,.. làm ơn đó,.. anh rất muốn xem mặt mình bây giờ , anh đã quấy rối tình dục trẻ em sơ sinh chưa dứt sữa mẹ và trẻ nhỏ mới lớn rồi!! Ai đó cứu anh với !!!

Để hai đứa xuống phía dưới đất, hai cô bé rất ngoan ngoãn và không làm gì cản trở cả, ngược lại là đằng khác, chúng còn rất ngoan ngoãn và nghe lời …

“Ừm.. ta.. ta có phải là tội phạm biến thái bắt trẻ con không ?”

Bắt đầu bằng một câu hỏi không đâu ra đâu, đáng lý ra anh phải hỏi rằng anh đang ở đâu và 2 nhóc là ai chứ ???

“A aa , kho.. không phải., ừm, hai đứa ..”

“Chội phạm ?”

“Bín thoái ?”

Hai đứa bé ngây ngốc nhìn về phía anh, có vẻ chúng không thật sự hiểu lắm về từ ngữ mà anh vừa nói, cặp mắt ngây thơ đó làm Ngọc Trọng cảm thấy càng trở nên xấu hổ và tội lỗi, ây dà, bàn tay của anh đã nhuốm bẩn và làm dơ hai đứa bé thiên sứ này roài ….

“Hầy ! được rồi, hai nhóc là … ?”

Thở dài một hơi thật mạnh, Ngọc Trọng lấy lại bình tĩnh bản thân, cuối cùng thì anh cũng hỏi được một câu cho ra hồn, may quá bà con ơi, cảm tạ trời đất thiên địa ơi, tý nữa con xin cúng bái người sau !!!

“Ễ ~ , baba, baba không phân biệt ra chúng con nữa sao ? Mồ, dù chúng con có là song sinh nhưng với mái tóc có style khác biệt này, baba làm tụi con thất vọng quá” Dẫn đầu bằng cô bé tóc đuôi gà, cô phồng hai má hồng của mình lên, hai tay chống nạnh dúi đầu về phía Ngọc Trong mà nói.

“Thất vọng, thất vọng, hì hì, thất nọng”

Cô bé tóc hai búi thắt nơ như hai cái bánh bao vỗ tay liên tục mà lặp đi lại lời của chị mình, bé gái nhảy tưng tưng như một con cún con đang hưng phấn không ngừng, hai cái bánh bao trên đầu lắc la lắc lư làm anh muốn bóp bóp ghê , hê hê …

“À…, ok…, bình tĩnh…, ba .. ba… BABAAAA ????”

Một tiếng hét thất thanh như tiếng xử nữ vừa bị phá trính gào lên, Ngọc Trọng hoàn toàn không hiểu tình huống vừa rồi lắm !!! Baba ? Baba !!! Anh là baba của 2 con bé này ư ? Cơ mà,… anh còn chưa kết hôn.. chưa có gia đình.. chưa có vợ và cũng chưa từng hẹn hò !!! Làm sao mà anh có con được hay vậy !!!

“Hủm.. hủm , sao dzậy Bà bá ?”

Cô bé tóc hai búi thấy ba mình cư xử hơi là lạ, cô bèn tiến lên phía ba mình, đưa hai tay nhỏ bé và trắng trẻo của mình lên xoa xoa hai má của Ngọc Trọng, như đang an ủi một con mèo con hay một con thú nhỏ nào vậy á… ==”

“Ba ba đừng bùn nhá, An An iu ba ba nhìu lém !!” Ngọc An ngốc nghếch đang cố gắng an ủi ba của mình, có vẻ cô đã rất cố gắng, nhưng hành động của cô nói thật là làm anh khó xử và không thể đỡ được ….

Mặt đầy hắc tuyến và mồ hôi hột khắp đầu, giờ thì anh phải phản ứng sao với cách cô bé này an ủi mình đây ,… ừm .. bỏ hai tay nhóc tỳ này ra thì anh không làm nỗi rồi, từ chối một thiên sứ như vậy là quá khó đối với một lão già như anh aaaa.

“Ừm, An An ngoan lắm, cảm ơn tiểu An An nhé !!” Đưa hai tay ra ôm lấy cô bé nhỏ nhắn mềm mại dễ thương này, Ngọc Trọng chiếm tiện nghi của bé, bế cô nhóc lên và hôn vào trán của cô một cái thật ngọt.

Bỏ tiểu An An xuống, Ngọc Trọng cuối cùng cũng lau mồ hôi được một lúc, anh đang tính hỏi tiếp về tình trạng hiện tại của mình thì đột nhiên hai viên pha lê lấp la lấp lánh đang nhìn anh không ngừng, độ moe 100% đủ để làm bất cứ ai xịt máu mũi ngay lập tức !!!!!

“Ba ba, My My cũng muốn hun, hun trán tiểu My My điiii”

À, rồi… một lời dụ dỗ ngọt ngào trần trụi bộc toạc từ một thiên thần nhỏ tuổi, nếu anh mà là lolicon thật sự thì hai bé này chết với anh rồi đó…

“Ờ, rồi, rồi… My My ngoan nhé”

Bế cô bé với mái tóc đuôi gà lên, một nụ hôn ngọt ngào lên trán My My, anh chỉ cảm thấy môi mình chạm vào một cái gì đó mềm mềm trắng nõn, chứ thật ra là anh không biết gì đâu nhá … ha ha ha…

My My được baba hun, cô cảm thấy vui sướng không ngừng, lâu lắm rồi baba mới quan tâm lại tụi cô, cái đuôi gà sau đầu lắc qua lắc lại dữ dội, hai má đỏ bừng thể hiện cảm giác hưng phấn tột độ.

“Ba ba, ba ba thương My My dzòi , My My cũng iu ba ba nhứt”

“Iu nhứt, iu nhứt nhứt lun”

Hai đứa bé trong có vẻ vui lắm, Ngọc Trọng không tiện làm phiền cơn vui sướng của hai thiên thần nhỏ, anh đành ôm đầu tỏ vẻ bất lực.

“Tchhh”

Đột nhiên đầu hơi đau, một cái gì đó đang xông vào não bộ anh, trí nhớ ? ký ức ? ây dà dà, cảm giác đau quá đi mất, anh cần 2 bé loli lúc nãy an ũi ghê !!!

“Ba ba làm sao vậy ?” My My thấy ba mình có vẻ khó chịu và đau đầu, bé lập tức lại gần quan tâm hỏi !!

“Bà bá ? đau đau ? An An giúp ba ba niệm phép chữa khỏi đau nhóa !! Úm bơ na úm bơ na, cơn đao bây điii… bây điiii”

Cố gắng dùng hai tay xoa xoa đầu Ngọc Trọng, cô nhấn mạnh hai từ cuối cùng, như rặn hết sức mạnh của mình ra, khuôn mặt của cô hồng như trái táo đỏ, miệng còn chu lại, hai hàng lông mày thì nhíu lại hết mức, chết thật, anh không nhịn được cười rồi.

“Phụt… ha ha ha, An An và My My, hai con ngoan lắm, còn An An, câu thần chú của con hiệu nghiệm lắm, ba ba đỡ rồi nha, giờ ba ba vô nhà nằm một lát, hai đứa đi chơi một tý đi được không ?” Ngọc Trọng bật cười, anh cố nhịn cơn đau đầu lại mà dặn dò hai đứa nhóc trước khi mình đánh một giấc lấy trí nhớ,.. hầy… thật là, nếu biết là đợi một chặp là có thể lấy được trí nhớ thì mắc công gì anh phải cố hết sức như vậy nhờ ! ==”

“Ưm, My My ngoan lắm, ba ba xoa đầu con một phát nữa đi”

“Con nữa, con nữa nà !!”

Hai đứa bé tranh công và tỏ ra ngoan ngoãn, nếu có cái đuôi sau lưng chắc giờ nó lắc dữ dội lắm đây !!! haha…

“Ừm, hai đứa chơi vui vẻ !”

Xoa xoa đầu làm hai đứa bé hồng hết cả mặt lên, có lẽ chúng thích lắm, không ngờ hai đứa bé này dễ thõa mãn đến vậy, thời của anh nếu như không có bánh kẹo hay đồ chơi, trang phục thì thách trời cũng không dỗ được bọn nó, xem ra hai đứa bé này ngoan thật, cứ như chúng thật sự là thiên sứ mà ông trời gởi đến cho anh vậy.

Quay người lại, chui vô nhà để đánh tiếp một giấc ngủ, cơ mà không biết nguyên thân làm gì mà phía trước lại ngủ thẳng cẳng trong sân vườn vậy nhỉ ? Mắc hại anh lúc thức dậy đau hết cả mắt !! Nhưng được cái có hai bé loli, số anh còn tốt chán hè hè hè.

Bạn đang đọc Thực Vật Nghiên Cứu Lão Ba Ba sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.