Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5 : Mẹ

Tiểu thuyết gốc · 1442 chữ

Nhưng chiếc máng nhỏ này, không thể che chở hết chỉ Amu tội nghiệp trong giữa trận bão lớn thế này. Thân thể cô bây giờ đã ướt đẫm bởi những hạt mưa và bị lạnh cóng những cơn gió buốt lạnh , từng đợt thổi qua người cô khiến cô đang đói cồn cào thì lại phải chịu cái lạnh thấu xương của cơn mưa. Cảm giác này chẳng khác gì sống không bằng chết.

Ào~~ào

Những cơn gió rào ngày càng lớn thêm, mà chẳng có dấu hiệu dừng lại . Tiếng mưa tích tách khí va vào mái nhà thật to lớn và ồn ào, nhưng nó lại cho người ta cái cảm giác dễ chịu và thoải mái. Khung cảnh lúc bấy giờ thật đẹp và mát mẽ , nhưng nó chỉ là cảm giác của những người có nhà để ở ,có hơi ấm để sưởi khi bị những cơn gió lạnh thổi qua, có những món ăn ngon khi đói.

Còn Amu thì chỉ biết nằm ở một góc sâu trong cái máng nhỏ của cô và co người lại nhằm tự sưởi ấm cho mình, đồng thời tránh cho các con của mình bị lạnh. Nhưng tất cả chỉ là một biện pháp tạm thời không hơn không kém, dần dần cái lạnh và cơn đói chiếm lấy đầu óc của Amu.

Cơ thể cô co giật liên tục những tiếng rên rĩ đầu đớn bắt đầu cất lên. Có lẽ ngày hôm nay sẽ là ngày chết của cô , cái chết đầy cô độc và đau đớn trong cơn bão này. Có thể bởi vì cái lạnh giá rét cũng có thể bởi vì cơn đói. Nhưng điều đó không quan trọng đối với cô , đối với cô chết thì chẳng sao nhưng các con cô thì sẽ ra làm sao , cô bắt đầu nghĩ liệu mình có nên cố gắng chịu lấy cơn đau này để nó dày thân xác cô , đổi lại con cô sẽ sống được chút thời gian nữa. Hay cô cứ NGỦ đi cho cơn đau qua đi rồi các con cô sẽ NGỦ theo cô.

Ha...Một câu hỏi ngu ngốc đối với một người làm mẹ như cô, không .... không phải đó là một câu hỏi ngu ngốc đối với tất cả mọi người mẹ trên thế giới này. Tất nhiên là cô sẽ chọn cố gắng chịu đựng cho các con mình sống rồi, dù nó chỉ kéo dài một phút đi chăng nữa, cô vẫn sẽ làm. Mọi người mẹ trên thế giới này đều muốn con mình sống và lớn lên thật tốt, thật hạnh phúc. Sau này những đứa con đó sẽ lập gia đình riêng, có cuộc sống riêng và tiếp túc vòng tuần hoàn làm cha mẹ. Nên những người mẹ họ phải cố gắng đùm bọc con của mình cho đến khi họ chút hơi thở cuối đời . Hay khi các con họ lớn lên và bỏ rơi họ trong cuộc sống bon chen này đi nữa, thì họ vẫn yêu thương nó , vì giản là nó là con của họ . Đó là tình yêu thương, tấm lòng ấm áp bao la vô bờ bến của người mẹ , chứ không phải là trách nhiệm máy móc của họ phải hoàn thành cho con của mình.

Ôi!! chúa ơi!!...liệu ngài có nghe thấy những hơi thở cuối cùng của một người mẹ , trong cơn mưa buốt giá . Sao ngài lại cho những hạt mưa rơi mãi thế kia. Hơi thở cô ấy thật ấm áp nhưng nó ngài càng yếu dần rồi thưa ngài, thứ níu giữ cô ấy lại thế giới này chỉ có các con của cô ấy thôi. Nó thật mỏng manh và nhỏ bé như một sợi chỉ nhỏ, nhưng nó lại cứng cáp hơn bất kì thứ gì trên thế giới này. Xin ngài buôn lòng vị tha của mình cho người mẹ, mà khiến cơn mưa ngừng rơi đi. Ôi !! ...chúa ơi.

Sao cơn mưa chẳng ngừng, mà lại khiến nó một to thêm vậy. Liệu ngài có đang nghe tôi nói không ? liệu ngài có nhìn thấy không? Không sao?? Vậy liệu ngài có tồn tại hay không ?

Cơn mưa cứ kéo dài mãi . Amu đã không chịu nổi nữa rồi. Người cô đã tê hết bởi vì nước mưa rồi, người cô giờ ướt sũng như một con chuột lột nhưng một phép nhiệm màu nào đó đã khiến, chỉ riêng ở phần bụng cô không bị ướt chút nào chắc đó là phép màu mang tên tình thương.

Và đó cũng là sự cố gắng cuối cùng của cô , cô sắp chết rồi. Cô bắt đầu mơ màng ước , điều ước của cô không phải là ước cô được sống hay là một nơi ở sạch sẽ và ấm áp hay là có những món ăn ngon . Mà cô chỉ ước liệu chỉ có bản thân cô chết đi, nhưng con cô sẽ được sống chỉ mình cô thôi không liên quan đến bọn nhỏ, nó chỉ như thế thôi nhưng như vậy là quá đủ rồi.

Lúc cô ước thì sức lực cô đã gần như hai mòn hết rồi, có lẽ cô sẽ chết đây . Nhưng cô không can tâm à , cô vẫn còn luyến tiếc cho các con của mình . Chúng còn chưa được sinh ra mà, chúng chưa thấy được thế giới đẹp và nhiệm màu thế nào mà . Cái nóng ôi bức của mùa hè nhưng có những bài hoà ca của các chú ve sầu , những bóng râm mát mẽ của các cây to lớn khi ta nằm nghỉ trưa .Cái lạnh ê buốt của mùa đông nhưng có những hạt tuyết trắng rơi trên cả bầu trời , mà thiên tạo ra vô cùng đẹp mắt. Cái nắng sớm của mùa xuân dịu kì, nó tràn năng lượng đất trời làm con tim ta không thể không thể đập rộn lên. Cuối cùng là những cơn gió hiu hiu của mùa thu, cùng những chiếc lá vàng rơi trên đất khi các cây thay lá chuẩn bị cho mùa xuân tươi mới.

Chúng chưa thấy hết mà sao lại chết chứ , thật đáng thương làm sao .Có lẽ đây là lỗi của cô khi không cho chúng trải nghiệm được những thứ như thế, thậm chí không cho chúng được sống.

Cô từ từ nhắm hai đôi mắt mình lại , cô đã cố gắng hết sức rồi.

Bỗng có một bàn tay ấm áp xoa xoa đầu cô, cô bất ngờ tột cùng định theo bản năng của mình, mà nhảy tránh xa khỏi bàn tay lạ lẫm ấy.

Nhưng bây giờ sao cô có sức làm được chuyện đó chứ, khi vừa chuẩn bị dùng sức đứng dậy thì cô ngay lập tức ngã xuống. Bốn chân của cô run rẩy lật bật, cô chỉ biết ngước nhìn lên ai đã chạm vào cô , vì đây chính là việc duy nhất cô có thể làm được. Thật bất ngờ làm sao.

Đó là một cô gái trẻ xinh đẹp , cô gái trẻ ấy có một mái tóc màu tím đẹp tuyệt trần cùng với khuôn mặt như được khắc từ các loại đá quý hiếm có nhất. Tất cả hội tụ với nhau trên người cô , cùng nhau chúng tạo nên một nhan sắc nghiên nước nghiên thành tuyệt hảo cho cô. Nhưng cô không có vì nhan sắc của mình mà kiêu ngạo. Điều chứng minh tốt nhất đó chính là cô dám chạm vào một con chó hoang như Amu mà không sợ bẩn tay mình.

Khuôn mặt cô hiện lên một vẻ mặt non nớt tràn đầy sự ấm áp tình thương , thật là làm cho người ta có cảm giác như muốn bảo vệ cô khỏi thế gian trần tục này vậy. Nhưng cô gái trẻ ấy có lẽ bị dị tật bởi vì cô đang ngồi trên một chiếc xe lăn , phía sau cô là một chàng thanh niên trẻ tuổi , trông rất là suất khí có lẽ là người thân của cô gái xinh đẹp này.

Cô dùng bàn tay của mình nhẹ nhàng xoa xoa đầu Amu nói.

" Em đừng sợ nha ! chị không có hại em đâu, chị tên là Tâm Hạ . Lúc nãy chị đi ngang qua đây mà nghe thấy tiếng rên của em nên vào xem sao . Nhưng không ngờ em được em sao em lại đáng thương như thế "

Bạn đang đọc Thứ nguyên diệt giả : Yêu đạo sáng tác bởi manhero1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manhero1
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.