Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Qủy chết đói

Phiên bản Dịch · 2672 chữ

Tâm Quỷ chẳng qua là tiểu quỷ cấp tám, quỷ chết đói trước mắt này có thể làm cho Tâm Quỷ sợ hãi như thế, tối thiểu nhất cũng đã là Oán Quỷ cấp bảy.

Oán khí quấn thân, có hoá hình dị năng, nhưng lại chuyển biết giữa vô hình và hóa hình, đây đúng là Oán Quỷ cấp bảy.

Quỷ chết đói quét ngang quỷ trảo nhỏ dài, vang lên tiếng âm phong gào thét, người đứng mũi chịu sào chính là Triệu Tĩnh Minh.

Khẽ quát một tiếng, da thịt trên hai tay Triệu Tĩnh Minh nứt ra, lại có mấy chục cây cốt thứ từ trong da thịt hiển hiện ra, xen lẫn tạo thành một tấm lá chắn xương người ngăn cản ở đằng trước, nhưng bị quỷ trảo kia trực tiếp quét bay, Triệu Tĩnh Minh cũng như hồ lô đất bị bắn ngược ra ngoài.

Bởi vì cùng ở một tổ chấp hành nhiệm vụ, Cố Thành cùng Tiểu Ất đã nghe qua con đường tu hành của hai người Triệu Tĩnh Minh cùng Vương Kỳ.

Vương Kỳ là võ đạo chính thống, một thân Hắc Hổ có sức lực lực lớn vô cùng, kình lực bùng nổ có thể dùng tay không bóp nát đao kiếm bình thường.

Mà Triệu Tĩnh Minh thì tu luyện một bộ phận võ đạo, đồng thời còn tu luyện thêm một môn tên là bạch cốt bí đạo thuật tả đạo bí pháp, thuộc nhất mạch Tương Tây đuổi thi, nếu là võ đạo cũng đạt tới thất phẩm đoán cốt, dưới sự phối hợp uy năng tăng gấp bội, chỉ có điều bây giờ Triệu Tĩnh Minh cũng chỉ là bát phẩm nội luyện hậu kỳ.

"Ngăn lại hắn! Chớ có để cho tên quỷ chết đói này rời đi khỏi phố Khang Bình! Tiểu Ất lập tức phát tín hiệu thông tri đại nhân!"

Bị đánh bay Triệu Tĩnh Minh đứng lên, lập tức quát to một tiếng.

Tiểu Ất bên kia lập tức xuất ra một đạo bùa chú, tiện tay hất lên bùa chú ngay lập tức nhóm lửa, xông hướng lên bầu trời, bạo phát ra một cỗ pháo hoa còn muốn chói mắt hơn so với quang mang phát ra từ kim sắc.

Lúc này Vương Kỳ đã xông tới, phía trên hắc thiết quyền sáo trong tay hắn quanh quẩn một tầng khí kình màu đen, một quyền đón hướng tới quỷ chết đói kia.

Quỷ trảo bén nhọn cùng hắc thiết quyền sáo đụng nhau, phát ra một tiếng 'Âm vang', thân hình Vương Kỳ lui về phía sau, nhưng không có giống như Triệu Tĩnh Minh bị một bàn tay đánh bay trực tiếp như thế.

Hắn gầm thét một tiếng, trong cơ thể bạo phát ra một tiếng thanh âm Hổ Bào vang dội, khí kình trong nội phủ bùng nổ, gắt gao cầm lấy một đầu quỷ trảo của quỷ chết đói nhất quyết không buông tay.

Cùng lúc đó, tay Triệu Tĩnh Minh làm thành ấn quyết, vỗ mạnh lên mặt đất một cái, sau một khắc dưới thân quỷ chết đói kia xuất hiện mấy thanh bạch cốt lợi trảo từ dưới đất đâm lên, giam cầm hai chân của hắn.

Tiểu Ất cũng cầm lấy bùa chú không ngừng ném lên trên thân của quỷ chết đói, những bùa chú kia nkhi đụng trúng thân thể quỷ chết đói liền bạo phát ra một cỗ ánh vàng nhàn nhạt, Cố Thành rất quen thuộc, đó là Kim Quang ấn trong Huyền Cương đạo thuật, chỉ có điều bây giờ bị Tiểu Ất dùng phù pháp khu động ra tới.

Nhưng Kim Quang ấn đối phó với một chút u hồn cấp chín nhỏ yếu có lẽ sẽ quản được một chút, nhưng đối phó với quỷ chết đói, có cao hơn nữa cũng chỉ thể gây cho đối phương cảm giác gãi ngứa ngứa mà thôi.

Lúc này Cố Thành đã sớm đi ra sau lưng quỷ chết đói, trong nháy mắt quỷ chết đói kia bị hai người giam cầm, bước chân Cố Thành đạp mạnh, kình lực bùng nổ, trực tiếp nhảy đến trên đỉnh đầu của quỷ chết đói.

Trường kiếm trong tay Cố Thành bộc phát ra một tiếng kiếm reo, xâm lược như lửa, chém thẳng tới phía sau cổ của quỷ chết đói!

Nhất Tự Viêm Dương Kiếm!

Chiêu kiếm thế này mặc dù cần bát phẩm nội luyện, có thể sau khi phóng xuất ra khí kình mới có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất, nhưng lúc này bị Cố Thành dùng đến, như kiếm thế phát ra lửa mãnh liệt chói mắt, cắm thẳng vào trong cổ của quỷ chết đói.

Nhưng sau đó sắc mặt của Cố Thành liền nhất biến.

Trường kiếm chẳng qua là cắm vào tới ba tấc da thịt của quỷ chết đói kia liền bị cơ bắp khô cứng ngăn lại cản, không có cách nào tiếp tục đâm sâu hơn một chút.

Lúc này đầu của quỷ chết đói kia lại quỷ dị bóp méo 180 độ, khuôn mặt dữ tợn đối diện với Cố Thành, đầu lưỡi chảy nước bọt như trường tiên, mang theo kình phong gào thét bất ngờ vung tới!

Cố Thành lập tức thu kiếm lùi lại, nhưng đầu lưỡi kia vậy mà có thể ở giữa không trung rẽ ngoặt, xẹt qua một đường vòng cung thẳng đến chỗ Cố Thành.

Thời khắc mấu chốt, Hắc Cương cánh tay bị Cố Thành gọi ra, cản trước người.

'Ba!'

Cố Thành cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ kéo tới, cả người hắn cũng bị đánh bay ra ngoài.

Chật vật nghiêng người, coi như là có cánh tay Hắc Cương ngăn cản, Cố Thành cũng có thể cảm giác được cỗ lực lượng vô cùng khủng bố kia, nếu đổi lại là một võ giả cửu phẩm bình thường, dưới một kích này có khả năng đã bị rút chia năm xẻ bảy.

Lúc này cánh tay của quỷ chết đói kia đột nhiên vung mạnh, trực tiếp nắm Vương Kỳ vung bay ra ngoài.

Triệu Tĩnh Minh hao hết toàn lực thi triển bạch cốt bí đạo thuật cũng chống đỡ không nổi, bị quỷ chết đói kia thoát khỏi, trong nháy mắt bạch cốt vỡ vụn đầy đất.

Đúng lúc này, một thanh âm treo đỉnh đầu bọn họ truyền đến.

"Các ngươi làm không tệ, tạm thời lui ra phía sau, còn lại giao cho ta đi."

Mấy người ngẩng đầu nhìn lên, Mạnh Hàn Đường không biết lúc nào đã đến, hắn đứng trên nóc nhà nhảy xuống, Bạch Sương kiếm trong tay lóng lánh màu băng lam phong mang ra khỏi vỏ, kiếm khí mang phong mang lấp lánh, theo hàn mang xẹt qua, trên cánh tay quỷ chết đói kia đã xuất hiện một vết kiếm, da thịt màu nâu xanh nứt ra, không có một chút máu tươi chảy ra ngoài, nhưng đủ sâu để thấy xương.

Đây là lần đầu tiên Cố Thành thấy võ giả Thất Phẩm Đoán Cốt ra tay.

Bát phẩm nội luyện đã đem khí kình tu luyện vào trong nội phủ, có thể tùy thời phóng xuất khí kình.

Mà thất phẩm đoán cốt thì là khí liễm tận xương, Tẩy Tủy sinh tinh, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều bị đã được khí kình tẩy luyện, trở nên ngưng tụ vô cùng, lúc này thả ra bên ngoài liền không phải là khí kình lỏng lẻo, mà là chân khí, còn như thực thể chân khí.

Kiếm pháp của Mạnh Hàn Đường nếu để cho Cố Thành hình dung, vậy liền chỉ có một chữ, nhanh!

Kiếm pháp nhanh, thân pháp càng nhanh, cả người Mạnh Hàn Đường vây quanh quỷ chết đói bốc lên tung hoành, như một mảnh bông tuyết, thấy được nhưng nhưng không cảm giác được.

Nhưng chỉ cần Mạnh Hàn Đường xuất kiếm, vậy thì nhất định sẽ lưu lại trên thân quỷ chết đói một vết kiếm hằn sâu.

Mà Cố Thành còn chú ý tới, từ lúc Tiểu Ất phát ra tín hiệu đến bây giờ, cũng chỉ mới có mấy phút, nhưng đoạn này đường trước đó bọn người Cố Thành dùng tốc độ bước đi của người bình thường phải mất hết nửa canh giờ mới đến, có thể thấy tốc độ của Mạnh Hàn Đường nhanh cỡ nào.

Tiểu Ất ở một bên dùng giọng nói mang theo sùng kính nói: "Đây là kiếm thức Tuyết Bay của Mạnh đại nhân, hắn có danh xưng là Hà Dương phủ đệ nhất khoái kiếm, coi như là Thôi Thống lĩnh trên phương diện tốc độ, cũng không bằng Mạnh đại nhân.

Mặc dù lực lượng của quỷ chết đói này lớn, nhưng lại ngây ngốc, tốc độ cũng không tính là quá nhanh, Mạnh đại nhân vừa ra tay liền rất dễ dàng có thể giải quyết."

Tiểu Ất lời mới vừa dứt , quỷ chết đói bên kia đã bị Mạnh Hàn Đường cắt ra một thân vết thương bỗng nhiên nộ khiếu kêu một tiếng, mồm to há lớn như muốn nứt ra, so với mặt mình còn muốn lớn hơn, hấp lực cuồng bạo theo miệng nó truyền đến, trong nháy mắt âm phong nộ khiếu, đem mấy trượng vây quanh người hắn bao quát lại.

Tốc độ thân pháp của Mạnh Hàn Đường cũng bị cỗ lực hút này ảnh hưởng nghiêm trọng, cũng không còn cách nào ung dung né tránh, chỉ có thể bộc phát ra toàn bộ chân khí hộ thân, khiến cho kiếm mang trên Bạch Sương kiếm tăng vọt ba thước, chém về phía quỷ chết đói kia, phát ra từng tiếng âm vang.

Mặc dù lực lượng của Mạnh Hàn Đường cũng không yếu, nhưng lực lượng quỷ chết đói kia so với thất phẩm Đoán Cốt võ giả còn mạnh hơn một chút, chấn động đến mức khiến cho Mạnh Hàn Đường phải lùi lại từng bước, thậm chí hắn muốn tạm thời thoát ly cũng làm không được, chỉ có thể liều mạng bị ép cùng với lực lượng của quỷ chết đói kia.

Cố Thành liếc mắt nhìn Tiểu Ất, đứa nhỏ này có độc sữa tiềm chất.

Mắt thấy Mạnh Hàn Đường rơi vào hạ phong, Vương Kỳ nghĩ muốn giúp đỡ, nhưng dùng lực lượng của hắn, lúc này thậm chí không dám thân cận.

Triệu Tĩnh Minh thi triển ra bạch cốt bí đạo thuật lần nữa, trong cánh tay ngưng tụ ra hai chi cốt mâu, kình lực bùng nổ, trong nháy mắt liền ném về phía tên quỷ chết đói kia.

Một kích này có vẻ như hao hết tất cả sức lực của Triệu Tĩnh Minh, sắc mặt nguyên bản đã trắng bệch của hắn nay càng trắng hơn một chút.

Quỷ chết đói kia vung đầu lưỡi to lớn ra, đem cốt mâu kia quấy đoạn, nhưng cứ như vậy trong nháy mắt, cũng nhờ vậy mà hấp lực truyền đến từ miệng của quỷ chết đói nhỏ hơn một chút, trên thân kiếm Bạch Sương trong tay Mạnh Hàn Đường trong tay Bạch Sương phát ra kiếm khí màu xanh, trực tiếp rời khỏi tay, như một mũi tên, chặt đứt đầu lưỡi của quỷ chết đói kia!

Đầu lưỡi của quỷ chết giống như là chỗ yếu hại của nó chỗ, bị trường kiếm chặt đứt, âm khí quanh thân nó liền bắt đầu tràn lan ra.

Ngay lúc Mạnh Hàn Đường muốn điều khiển chân khí, thu hồi lại Bạch Sương kiếm, đầu lưỡi bị đứt gãy của quỷ chết đói chủ động cuốn lên thân Bạch Sương kiếm, gắt gao bao chặt lấy nó.

Trước đó thời điểm Mạnh Hàn Đường xuất thủ, cho dù là bị chết đói quỷ áp chế, hắn đều mang một bộ bộ dáng bình tĩnh.

Nhưng lúc này Bạch Sương kiếm không ở trong tay, sắc mặt của hắn cuối cùng cũng khẽ biến.

Mạnh Hàn Đường là Kiếm giả tiêu chuẩn, từ lúc bắt đầu tập võ đã luyện kiếm, không tu thêm bất luận quyền cước võ công cùng Huyền môn bí pháp gì, đối với hắn mà nói, kiếm chính là mệnh, hắn không cần những vật khác.

Lúc này không có kiếm, hắn liền tương đương với việc mất đi nữa phần thực lực.

Âm khí quanh thân quỷ chết đói tràn lan ra, nhưng hai mắt lại là trở nên càng thêm oán độc, thậm chí âm khí quanh thân đã tạo thành một vòng xoáy cỡ nhỏ, đem Mạnh Hàn Đường bao phủ lôi kéo vào bên trong, như muốn kéo người trước mặt mình xuống.

Đúng lúc này, thân hình Cố Thành bỗng nhiên khẽ động, chủ động đánh tới phía sau lưng của quỷ chết đói kia.

Triệu Tĩnh Minh cùng Vương Kỳ đều ngẩn người, tiểu tử này là điên rồi sao? Loại chiến đấu mang lực lượng cường hãn như vậy hắn cũng muốn nhúng tay.

Bọn hắn không phải là không muốn giúp Mạnh Hàn Đường, mà là Triệu Tĩnh Minh đã tiêu hao hết lực lượng, Vương Kỳ chỉ am hiểu chém giết cận chiến, nhưng lúc này chỉ cần hắn đi vào phía trong vòng xoáy, Mạnh Hàn Đường có thể ngăn cản, còn hắn chỉ sợ trực tiếp bị hút vào trong miệng quỷ chết đói kia.

Cố Thành dĩ nhiên không phải đang chịu chết, mà là hắn không muốn từ bỏ một cơ hội như thế.

Chỉ cần chém giết yêu quỷ, hắc ngọc không gian liền có thể có được lực lượng, chém giết được một Oán Qủy thất cấp, bản thân liền có thể đạt được bao nhiêu lực lượng?

Trước mắt, đầu lưỡi của quỷ chết đói đã bị trảm, âm khí bắt đầu tràn lan, tất cả lực chú ý đều dồn vào Mạnh Hàn Đường, điều này cũng cấp cho Cố Thành một cơ hội, cũng chỉ có một cơ hội duy nhất!

Hắc Cương cánh tay lại được Cố Thành gọi ra, bất quá lần này Cố Thành lại dùng Hắc Cương cánh tay cầm trường kiếm, lần nữa nhảy đến phía sau lưng quỷ chết đói, thi triển ra Nhất Tự Viêm Dương Kiếm đâm vào phía sau lưng của quỷ chết đói!

Nguyên bản Cố Thành làm không được khí kình ngoại phóng, nhưng lúc này hắn dùng Hắc Cương cánh tay thi triển ra Nhất Tự Viêm Dương Kiếm, lại khiến cho trên trường kiếm của hắn hiển hiện ra một vệt quỷ hỏa u ám, không hiện ra vẻ nóng rực, lại có chút hơi tà dị.

Đầu quỷ chết đói lại đảo ngược 180 độ lần nữa, nhưng lần này không có đầu lưỡi, nó chỉ có thể bộc phát ra hấp lực, muốn đem Cố Thành hút vào trong miệng.

Cố Thành lại mượn cỗ lực lượng này, chủ động tuôn tới hướng quỷ chết đói, trong nháy mắt khi tiến vào trong miệng của nó, trường kiếm nhiễm lấy u minh quỷ hỏa, lại dễ dàng đâm vào chỗ mi tâm của quỷ chết đói kia, mãi đến tân chuôi kiếm!

Phía sau Mạnh Hàn Đường tịch chỉ làm kiếm, băng hàn kiếm mang quanh quẩn tại giữa ngón tay, lập tức chém lên trên cổ của quỷ chết đói một nhát, một tiếng răng rắc giòn vang lên, quỷ chết đói đã đầu thân tách rời.

Hấp lực trong nháy mắt hơi ngừng, một cổ lực lượng cường đại tràn vào trong hắc ngọc không gian, giữ lại một bộ phận, sau đó trả cho Cố Thành một bộ phận, cỗ lực lượng kia trong nháy mắt tràn vào dân lên cảm giác sảng khoái, kém chút khiến cho Cố Thành kêu thành tiếng.

Bạn đang đọc Thông U Đại Thánh của Phong Thất Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vọngtinhđài
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.