Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được mùa lớn

Phiên bản Dịch · 2372 chữ

Có cường giả đang ở gần, Trác Vũ lập tức đề phòng.

"Là ai? Đừng trốn trốn tránh tránh." Trác Vũ quát lạnh một tiếng, đem phá kiếm cầm trong tay.

Lúc này, một lão giả gầy gò, mặc áo xám, tóc trắng xoá, trên mặt che kín nếp nhăn xuất hiện ở trước mặt Trác Vũ, trong tay hắn cầm một thanh lợi kiếm lấp loé hàn mang, cười lạnh nhìn về phía Trác Vũ nói: "Nói cho ngươi biết để ngươi chết được nhắm mắt, ta là người của hoàng thất Đại Xương, ta nghe Thiên Kỳ nói, ngươi chiếm được một cây linh hoa ngàn năm, hơn nữa còn bị ngươi nuốt vào bụng, chỉ cần ta giết ngươi, sau đó dùng máu của ngươi luyện đan, hiệu quả mặc dù sẽ suy giảm, nhưng cũng miễn cưỡng dùng được, ha ha..."

Lão giả này khắp khuôn mặt đều là vẻ điên cuồng, âm u cười lớn.

"Hừ, ngươi là Tiên Thiên võ giả lại mặt dày ra tay với ta. Nga, ta đã quên, ngươi đường đường Tiên Thiên võ giả, cũng cam nguyện đi làm chó săn cho người khác, hẳn là đã sớm mất mặt rồi đi!"

Trác Vũ trắng trợn trào phúng lão giả này, ngoài miệng mang theo nụ cười khinh miệt.

"Ngươi muốn chết! Trầm Sơn ta chưa bao giờ bị người ta nhục mạ như thế, ngày hôm nay ta bắt buộc phải giết ngươi." Lão giả nổi giận quát một tiếng, mặt đỏ lên, cao cao tại thượng như hắn, đâu chịu nổi nhục mạ như vậy.

"Đi chết đi!"

Trầm Sơn sau khi nộ quát một tiếng, thân hình loáng chớp mắt một cái đã đến trước mặt Trác Vũ, sau đó một kiếm đâm vào yết hầu Trác Vũ. Nhưng hắn bỗng nhiên choáng váng, mắt suýt chút nữa lòi cả ra ngoài, hắn thấy được một màn quỷ dị sợ hãi.

Yết hầu của Trác Vũ bị đâm trúng nhưng lại vẫn có thể cười với hắn, hơn nữa còn là nụ cười vô cùng khinh miệt.

"Ha ha... Lão chó, nếu như ngươi không đến giết ta ngươi còn có thể sống thêm mấy năm, nhưng bây giờ đã chậm rồi!" Trác Vũ cười to, thân thể đột nhiên trong suốt, hoàn toàn Ảnh Hóa.

Trầm Sơn sợ hãi nói không ra lời, hắn cũng là người sống hơn 100 tuổi nên phản ứng cũng rất nhanh, hắn liền vứt kiếm xoay người chạy trốn, nhưng lúc này hắn chỉ cảm thấy sau gáy đột nhiên truyền đến đau đớn kịch liệt...

"Hừ, sống lâu như vậy, chỉ có chút thực lực này, cũng dám đi ra kêu gào!"

Trác Vũ một kiếm đâm vào sau gáy Trầm Sơn, một chiêu giết chết. Đừng nói là người, cho dù yêu thú Trác Vũ cũng có thể giết trong nháy mắt.

Trầm Sơn ngã sấp trên đất, vẫn trừng mắt sợ hãi, chết không nhắm mắt.

Trác Vũ nhanh chóng tìm kiếm trên người Trầm Sơn, liền có thu hoạch.

"Hơn 100.000 lạng kim phiếu (vàng) , 200.000 lượng ngân phiếu (bạc), Tiên Thiên võ giả thật là giàu có, bên người lại mang theo nhiều tiền như thế." Trác Vũ đem những kim phiếu và ngân phiếu nhét vào trong lòng, tiếp tục tìm.

Cuối cùng, Trác Vũ lấy được một quyển sách, một phong thư, một lệnh bài màu đen có khắc hoa văn kỳ quái, cùng một trên nhẫn ngọc trên đầu ngón tay Trầm Sơn.

Về phần thanh kiếm thì Trác Vũ không lấy, bởi vì hắn cảm thấy phá kiếm trong tay hắn so với mấy cái vũ khí cửu phẩm kia còn lợi hại hơn.

Trác Vũ đang cần tiền, không nghĩ tới lại có người đưa tới cho hắn, để hắn càng thêm vui vẻ, ở trong rừng này, chỉ cần là đơn đả độc đấu, hắn gần như vô địch!

"Long Thiên Kỳ, ngươi lại dám phái người tới giết ta! Nguyên bản ta còn muốn cho ngươi sống thêm một chút, ngươi cùng đừng trách ta!" Trác Vũ nghĩ đến, trong lòng giận dữ.

Có một người muốn giết hắn, hơn nữa còn ngay bên cạnh hắn, hắn làm sao có thể buông tha!

Cho dù Long Thiên Kỳ có một lão sư lợi hại, có bối cảnh hiển hách, Trác Vũ cũng không thể lưu hắn. Bất luận chịu đựng áp lực lớn cỡ nào, hắn cũng muốn lập tức trở lại Tinh Vũ viện giết Long Thiên Kỳ!

Hắn hận nhất chính là loại người vì một việc nhỏ như lông gà liền ra tay lấy mạng người khác.

"Hừ… Đại Xương hoàng triều! Lão tử nếu đã chọc một cái Đại Tấn hoàng triều, thì nhiều hơn một cái cũng không sợ!" Trác Vũ đã sớm có kế hoạch, chờ thực lực hắn cường đại lên, nhất định phải đem những thế lực này diệt trừ!

Trác Vũ bây giờ còn đang trong rừng, muốn đi ra ngoài phải cần một khoảng thời gian, lúc này hắn móc ra quyển sách của Trầm Sơn, quyển sách này bìa ngoài không có chữ, nhưng bên trong lại làm cho Trác Vũ suýt chút nữa nhảy dựng lên!

"Cuồng Long quyền! Hơn nữa còn là một bộ đầy đủ!"

"Ha ha..."

Trác Vũ vui vẻ lăn lộn mấy vòng, lúc trước hắn cũng chưa xem qua quyển sách này, do đó cũng không biết đây chính là Cuồng Long quyền.

"Xem ra địa vị của Trầm Sơn này tại Long gia cũng không thấp, lại có một bộ Cuồng Long quyền hoàn chỉnh, thật quá bất ngờ... Ha ha." Trác Vũ nghĩ đến Trầm Sơn bị giết, liền mắc cười.

Trác Vũ cũng không vội tu luyện, hắn phải chờ tới khi Kim Cương nội lực và lực lượng tinh thần của hắn tu luyện thành, đến thời điểm đó nếu có thể từ Càn Khôn Châu lấy ra Noãn ngọc, hắn liền có thể làm cho nội lực được tinh thuần, hơn nữa những nội lực này đều là Kim Cương nội lực!

Cuồng Long quyền sở dĩ là Thiên cấp vũ kỹ bởi vì thời điểm ra đòn sẽ sản sinh ra nội kình!

Nội kình, là năng lượng mà Hậu thiên lục phẩm trở lên mới có thể thi triển, vô cùng cường đại! Nếu như Trác Vũ sử dụng Kim Cương nội lực đánh ra, so với người Long gia phải mạnh hơn gấp mấy lần!

"Ồ? Đây là cái gì?"

Trác Vũ bỗng nhiên thấy bên trong quyển sách có một tờ giấy màu vàng kim, hắn lấy ra tỉ mỉ nhìn, chỉ chốc lát sau hắn hít vào một ngụm khí lạnh! Trong lòng khiếp sợ cực kỳ!

Tờ giấy này vẽ một địa đồ, đồng thời cũng có rất nhiều văn tự chú giải, những chữ này đều là chữ viết xa xưa, bất quá Trác Vũ có thể miễn cưỡng hiểu một ít, dù sao văn tự hiện tại đều là từ văn tự cổ đại mà ra.

Để hắn khiếp sợ chính là nội dung này có quan hệ tới Long gia Đại Xương.

Tổ tiên Long gia Đại Xương đã gặp được Rồng, lúc đó hắn nhìn thấy con Rồng kia bị thương, chảy ra rất nhiều Long huyết. Tổ tiên Long gia cũng bởi vì uống một giọt Long huyết nên mới nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ, thành lập nên Long gia. Nguyên bản tổ tiên Long gia cũng không phải họ Long, bởi vì uống Long huyết nên mới đổi họ!

"Tổ tiên Long gia lúc đó lấy được một lọ Long huyết, nhưng hắn chỉ uống một giọt, bởi vì hắn thấy đời sau của hắn dùng quá nhiều Long huyết nên bị bạo thể mà chết, do đó Long huyết cũng bị dấu đi. Do tổ tiên Trầm gia canh giữ, cho nên chúng ta biết vị trí cất giấu, bất quá nơi đó quá nguy hiểm, chúng ta vẫn không dám đi vào."

Trác Vũ nhìn thấy câu này, trong lòng hưng phấn không cách nào hình dung, bởi vì tấm bản đồ này chính là địa phương cất giấu Long huyết!

"Chẳng trách sao Long gia lại mạnh như vậy, nguyên lai là có Long huyết truyền thừa." Trác Vũ thầm nghĩ, hắn hiếu kỳ lai lịch Trầm gia này, bởi vì Trầm gia này cùng Long gia vô cùng mật thiết, chỉ là hắn chưa từng nghe qua Đại Xương có Trầm gia.

"Địa phương cất giấu Long huyết xác thực rất nguy hiểm, được đặt ở Đại Xương đệ nhất hiểm địa, Thiên Lôi tử địa!" Trác Vũ nhìn một chút rồi đem địa đồ thu vào, Thiên Lôi tử địa này xác thực vô cùng nguy hiểm, quanh năm suốt tháng đều bị một tầng mây đen bao phủ, người tiến vào rất ít khi có thể đi ra, bởi vì bên trong bất cứ lúc nào cũng sẽ có sét đánh, rất nhiều người đi vào đều là bị sét đánh chết.

Trác Vũ mặc dù có Ảnh Hóa thần thông, nhưng hắn cũng không dám xác định sau khi hắn Ảnh Hóa có thể chịu được sấm sét hay không, chuyện như vậy hắn cũng không dám tùy tiện thử nghiệm, không cẩn thận có thể sẽ mất mạng.

Buổi tối Trác Vũ mới rời khỏi được Quần thú sơn, hắn tổng kết thu hoạch lần này một thoáng.

"Săn giết một con yêu thú tứ phẩm, nuốt một đóa linh hoa ngàn năm, chiếm được Băng Tâm tinh thần quyết, Cửu Long cuồng nộ, Cuồng Long quyền, Long huyết địa đồ, 100.000 lạng hoàng kim, 200.000 lượng bạc trắng, còn có một lệnh bài màu đen, một cái nhẫn ngọc."

Có thể nói là thu hoạch cực kỳ phong phú, còn có Ba Diệp tử nhưng bởi vì đây là nhiệm vụ nên không tính. Mà cái lệnh bài màu đen kia thì Trác Vũ không biết là vật gì, bất quá đồ vật Trầm Sơn mang theo bên người, tất nhiên không phải thứ tầm thường.

Trác Vũ quyết định chờ trở lại Tinh Vũ viện, đầu tiên chính là đem những công pháp, vũ kỹ kia toàn bộ học thuộc lòng, mãi đến tận thuộc làu mới thôi, sau đó sẽ thiêu hủy. Dù sao nếu những thứ này truyền ra, sẽ khiến cho một hồi gió tanh mưa máu, cho dù hiện tại đang mang theo bên người, nhưng Trác Vũ cũng cảm thấy có chút bất an.

Buổi tối, cũng là thời cơ tốt để Trác Vũ thi triển Ảnh Hóa thần thông chạy về Tinh Vũ Thành, hắn kinh ngạc phát hiện thời gian hắn Ảnh Hóa đã tăng lên. Nguyên bản chỉ có thể Ảnh Hóa trong thời gian 13 cái hô hấp, bây giờ có thể kéo dài đến 14 cái hô hấp.

Trác Vũ không trực tiếp trở lại Tinh Vũ viện, hắn tại Tinh Vũ Thành đi dạo một thoáng chung quanh, để cho người khác biết hắn đã trở lại, sau đó tại đi vào bên trong Tinh Vũ viện.

Lúc này trời còn mờ tối, Trác Vũ trở về phòng đả tọa đến hừng đông, mới đi tới phòng nhiệm vụ báo cáo.

"Lão tiên sinh, đây là Ba Diệp tử." Trác Vũ đứng trước quầy, đưa tới một cái hộp gỗ.

Loại hộp gỗ đặc chế này, có thể đem dược vật hái được tạm thời bảo tồn một quãng thời gian.

Lão giả mở hộp gỗ ra nhìn, liền ngẩn người, sau đó nói: "Không nghĩ tới vận may của ngươi tốt như vậy, lại bị ngươi tìm được!"

Người trong đại sảnh nghe được lão giả nói như vậy, lập tức quay đầu nhìn về phía hộp gỗ trong tay lão giả, nhất thời đều kinh thán, bởi vì nhiệm vụ tìm Ba Diệp tử bọn hắn đều thấy qua, chỉ là chưa từng có ai hoàn thành, bây giờ lại có người có thể tìm được Ba Diệp tử!

"Trác Vũ, nhiệm vụ tháng này hoàn thành! Thu được một hạt Cường Thân đan." Lão giả nhanh chóng ghi chép, sau đó đưa cho Trác Vũ một hạt đan dược.

Trác Vũ tiếp nhận một cái tiểu bình, Cường Thân đan này là đan dược nhị phẩm, tuy rằng chỉ là thứ đẳng, nhưng có thể làm cho Tinh Vũ viện luôn luôn keo kiệt đối với học viên lấy ra làm phần thưởng cũng xem như không tệ.

"Trác Vũ, ngươi lại còn có thể sống sót trở về!" Lúc này một tiếng kinh hô truyền đến.

Trác Vũ quay đầu nhìn thấy Long Thiên Kỳ và bộ hạ của hắn.

"Ta sáng sớm đã trở lại, có vấn đề gì sao?" Trác Vũ hướng hắn cười một tiếng rồi nói.

"Ngươi không phải tiến vào sâu trong Quần thú sơn sao? Ngươi làm sao không chết, nơi đó thường xuất hiện yêu thú vô cùng lợi hại cơ mà." Long Thiên Kỳ cau mày nói. Hắn để Trầm Sơn đi vào giết Trác Vũ nhưng lại mất liên hệ, ngược lại Trác Vũ thì bình yên vô sự trở về.

"Các vị, ta có lời cần nói, Trác Vũ này đã cướp giật linh hoa chúng ta phát hiện, sau đó hắn nuốt vào trong bụng!" Long Thiên Kỳ lớn tiếng nói, nhớ tới linh hoa kia, hắn liền canh cánh trong lòng.

"Ngươi ngậm máu phun người, đây căn bản không phải linh hoa gì, chỉ là Ba Diệp tử mà thôi, hơn nữa ta cũng không có nuốt vào trong bụng!" Trác Vũ gầm lên.

"Hừ, 6 người chúng ta đều nhìn thấy!" Long Thiên Kỳ cười lạnh nói.

6 người phía sau Long Thiên Kỳ cũng dồn dập quát mắng Trác Vũ.

"Các ngươi 6 cái miệng, ta tự nhiên nói không lại các ngươi! Ngược lại Ba Diệp tử ta đã nộp lên, nếu như là của các ngươi, ta giúp các ngươi đòi về là được rồi." Trác Vũ cười lạnh một tiếng.

Bạn đang đọc Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch) của Tịch Tiểu Tặc

Truyện Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nutadu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.