Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Huyền Thông Thiên Trụ. (2)

Phiên bản Dịch · 1394 chữ

Trần lão không biết đã phát hiện ra sự khác thường của hắn Chu Báo, trên thực tế hắn vừa rồi đứng trước người Chu Báo, cũng đứng sau lưng một trong Tam công - Thái Tế, đầu cúi xuống, con mắt bị phía sau lưng Thái Tế che khuất, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn lộ ra chút sơ hở, nhưng hắn cũng không cho rằng người khác có thể phát hiện ra sơ hở này.

Lúc hắn nghe được Chu Báo nói hắn không thể không quản, trong lòng liền có chút bối rối, hắn không phải người trong võ lâm, thậm chí cũng không biết tí tẹo võ công nào, nhưng không thể nói là hắn không biết thực lực của Chu Báo được, thực lực của Chu Báo, đã được rất nhiều cường giả, rất nhiều thế lực, rất nhiều tông môn dùng tánh mạng và tôn nghiêm của mình để chứng minh qua.

Hắn cũng không cho rằng một gia hỏa có thể đánh tới Minh Nghĩa Kinh Viện rồi toàn thân trở ra lại không có chút biện pháp nào với cái trận này được, chuyện này không thực tế.

Nhưng đối mặt chuyện như vậy, hắn hiện tại quả thật bất lực, hắn không biết võ, coi như biết cũng sẽ không ngốc đến mức ra tay đối phó với Chu Báo vào lúc này, đó chính là muốn chết, hiện giờ việc duy nhất có thể làm chính là yên lặng theo dõi kỳ biến.

- Việc này quả thật có chút phiền phức, những người kia, không phải nói cái này trận uy lực vô cùng hay sao? Vì sao đến bây giờ còn chưa giải quyết được Yến Vân Thiên? !

Yến Vân Thiên vẫn còn kiên trì, cho dù hiện giờ hắn đã hoàn toàn phẫn nộ rồi.

Hoàng đế Đại Tấn vương triều Yến Vân Thiên với tư cách là một gã quân vương có thành tựu lớn nhất kể từ khi Đại Tấn vương triều khai quốc đến nay, với tư cách một lòng muốn làm thiên cổ nhất đế, muốn thành tựu Nhân Hoàng đại nghiệp mà nói, địch nhân của hắn, đều ở bên ngoài triều đình, bên trong triều đình đều bị hắn một mực khống chế, tranh đấu trong triều đình, cũng là do hắn dung túng, các phái đối lập cân đối, chính là cân đối chi đạo của đế vương, là đế vương rắp tâm vận dụng, nhưng hiện giờ, xảy ra vấn đề, vấn đề lớn, có người muốn ở trong hoàng cung của mình ám sát mình, muốn giết chết mình, hơn nữa còn làm ra thanh thế lớn như vậy, đây là một thủ đoạn quyết không bình thương, cũng tuyệt đối không phải là kiệt tác của người ngoài.

Bố trí một cái bẫy lớn như vậy trong hoàng cung, ngay cả sự tử vong của hoàng hậu cũng tính toán trong đó, điều này nói rõ người bên cạnh mình xảy ra vấn đề, hơn nữa không chỉ một người, địa vị cũng sẽ không thấp.

Chuyện như vậy, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một vũ nhục, vũ nhục cực lớn, đây là đang vẽ mặt, đây là đang tùy ý nhổ nước bọt lên mặt hắn, đây là triệt để phủ nhận đối với thủ đoạn thống trị của hắn, đây là cười nhạo hắn, đây là đối với một trong Tam Thiên Đại Đạo - Đế Vương chi đạo hoàn toàn chối bỏ.

Cho nên, hắn phẫn nộ, phẫn nộ tới cực điểm.

- Không cần biết ngươi là ai, mặc kệ sau lưng ngươi là gì, ta nhất định phải khiến người trả giá thật nhiều, một cái giá cực lớn!

Trong lòng hắn phẫn nộ gầm thét, cương khí màu vàng kim óng ánh chung quanh thân thể giống như hỏa diễm thiêu đốt sôi trào lên, từng đạo phù văn thần bí sâu thẳm hiển hiện trong ngọn lửa chung quanh hắn, hình thành một tia, một đám lực trường, những lực trường này liên kết cùng một chỗ, tổ hợp thành một văn tự vô cùng cổ xưa.

Ký tự, nổi trên đỉnh đầu Yến Vân Thiên, vậy mà sinh sinh nhất trụ bạch quang kia lên, ở trên đỉnh đầu của hắn, tạo thành một không gian cách tuyệt.

- Thái Huyền Thông Thiên Trụ!

Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào đạo bạch quang chiếu thắng xuống đỉnh đầu, mang đến cho hắn áp lực rất lớn, trong ánh mắt toát ra phẫn hận cực độ, hắn hung hăng cắn nát đầu lưỡi của mình, một ngụm huyết dịch màu vàng kim nhạt bị hắn phun ra, văn tử màu vàng trên đỉnh đầu sáng lên một cái, áp lực quanh thân hắn liền giảm nhiều, ôm lấy thi thể của Lạc Tuyết Hoàn ở trên giường, muốn rời đi.

Ngay khi hắn ôm lấy thi thể Lạc Tuyết Hoàn, một đám sương nhàn nhạt đột nhiên chui ra, vậy mà quấn quanh cương khí quanh thân hắn.

- Đây là!

Không biết xảy ra chuyện gì, hắn liền cảm thấy khí lực của mình mất hết, phù văn trên đỉnh đầu cũng thất sắc, hắn mãnh liệt ngồi xuống mặt đất, huyết sắc trên mặt lập tức biến mất.

- Thật sự rất phiền toái ah!

Bên ngoài tẩm cung, Chu Báo thò tay gõ không gian bích chương đã biến thành như thực chất, phảng phất như thủy tinh công nghiệp ở kiếp trước, mày nhíu lại thành hình chữ Xuyên (川), cái này so với trong tưởng tượng của hắn còn phiền toái hơn nhiều, muốn cưỡng ép mở ra thì không phải là không được, hắn tùy thời có thể dùng man lực mở ra cái bích chướng này, nhưng vấn đề là loại không gian điệp gia cấp độ này, sau khi bị cưỡng ép phá vỡ sẽ sinh ra không gian phong bạo và loạn lưu, ngay lập tức có thể san bằng Tây Kinh thành thành bình địa, tuy rằng hắn cũng nhìn ra vậy. Ở chung quanh Tây Kinh thành, thậm chí nội thành, đều bố trí đủ loại đại trận cường đại, nhưng phần lớn những đại trận này, đều để phòng ngự kẻ thù bên ngoài, dùng để đối phó với xâm lược từ bên ngoài, mà loại không gian phong bạo này lại phá hủy từ bên trong, hoàng cung là trung tâm của cả Tây Kinh thành, mà tẩm cung của hoàng hậu lại là trung tâm của cả Hoàng thành, ở chỗ này sinh ra một lần không gian phong bạo cường đại, trận pháp trong tây trong kinh thành thậm chí cũng sẽ không bị kích phát, trước tiên sẽ bị phá hủy mất.

Cho nên, Chu Báo cảm thấy rất phiền toái.

Nhìn thấy Chu Báo nhíu chặt lông mày, Thái Phó Bùi Thiên Minh cũng không khỏi vất hết tư thái, đi đến trước mặt của hắn, cẩn thận hỏi.

Chuyện hôm nay quả thật rất quỷ dị, phát sinh chuyện như vậy, hắn căn bản cũng không thể nào tưởng tượng được, hắn nghĩ không ra ai sẽ làm chuyện điên cuồng như vậy, khiến hắn cảm thấy lo lắng nhất chính là, thời gian đã qua lâu như vậy, Minh Nghĩa Kinh Viện vậy mà một chút phản ứng cũng không có, phải biết rằng Minh Nghĩa Kinh Viện cách Tây Kinh thành cũng không xa. Cột sáng trùng thiên này coi như bị mù lòa cũng có thể nhìn thấy được, hiện giờ chỉ sợ cả Tây Kinh thành đều đã biến thành hỗn loạn rồi a?

Dưới tình huống như vậy, hắn muốn phải giải quyết chuyện này nhanh một chút, kéo càng lâu, cục diện càng khó khống chế. Cho dù hắn hiện thế cuộc hiện giờ đã không phải hắn có thể khống chế nữa rồi.

- Biện pháp tuy có, ta có thể dùng lực lượng cưỡng ép phá vỡ tầng không gian bích lũy này, nhưng nếu làm vậy, sẽ tạo thành không gian phong bạo phạm vi cực phạm, toàn bộ Tây Kinh thành cũng không thể may mắn thoát khỏi!

Nói đến đây, Chu Báo trầm thấp thở dài một hơi.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.