Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luận Linh Tiêu. (2)

Phiên bản Dịch · 1445 chữ

Chính vì loại áp lực này giảm đi, do đó Tiên Cung cũng tốt, Long Lôi Cung cũng được, còn có Tuyết Sơn Đại Luân Tự, Dao Trì, những thế lực này dần dần không còn một lòng như trước. Thậm chí đều vì lợi ích riêng, còn thường phát sinh một ít xung đột, kết quả như vậy làm quan hệ giữa mọi người chậm rãi xa cách.

Ngay từ đầu, thật ra không ai nhận thấy. Nhưng mấy nghìn năm qua đi, đến bây giờ đợi được bọn họ có lòng muốn liên thủ lại một lần nữa, thì đột nhiên phát hiện, ngay cả chính bọn họ cũng không nguyện ý cùng minh hữu trước kia kết minh. Còn Tiên Cung? Trong phạm vi thế lực của mình kinh doanh có đạo, so với năm đó càng tăng lên ba phần, từ đó cục diện đã khác nhau.

- Ai, tâm tư của ngươi, ta cũng hiểu. Thế nhưng cứ như vậy hướng Linh Tiêu Điện cúi đầu, ta cũng không tán thành. Thực lực của Linh Tiêu Điện là mạnh, nhưng Tiên Cung ta cũng không yếu. Cho dù không so được với Linh Tiêu Điện, thế nhưng Linh Tiêu Điện muốn đem Tiên Cung ta tiêu diệt cũng là sự tình không có khả năng. Hơn nữa, Linh Tiêu Điện mấy nghìn năm ẩn nhẫn cũng không có khả năng lập tức phát động. Bọn họ cường thịnh trở lại cũng không có năng lực kia, dù sao chúng ta cũng không phải ăn chay, lấy bất biến ứng vạn biến, sợ hắn cái rắm!

Nói thì thế, bất quá cũng bắt đầu thở dài đã để lộ ra tâm tư chân thực của hắn.

- Lấy bất biến ứng vạn biến, kết quả chỉ có thể là cục diện bị động. Coi như là cuối cùng có thể bảo lưu nguyên khí, cũng chỉ có thể là phụ thuộc. Nếu là thực không muốn để Linh Tiêu Điện hoàn toàn chưởng khống. Vậy đại thế sẽ nghịch chuyển, ngày lành của Tiên Cung ta cũng đến rồi!

- Đã như vậy càng không thể để cho bọn họ được như ý!

Bạch Hổ nói:

- Cứ để bọn họ đi tìm Đại Luân Tự, ta lại muốn xem kết quả ra sao!

- Không được, không được!

Thanh lão lo lắng nói:

- Như vậy sẽ bị người ta nắm mũi dắt đi, đến cùng sẽ bị một gậy đánh vào mông, không được, chúng ta hiện tại phải chiếm chủ động!

- Tìm kiếm chủ động?

Bạch Hổ lặng người một chút:

- Ngươi tìm kiếm chủ động hay muốn dẫn sói vào nhà?

- Dẫn sói vào nhà cũng không thử không được. Chỉ cần còn có cơ hội trở mình là được.

- Cơ hội trở mình? Ý ngươi là gì?

- Chu Báo!

Thanh lão nhẹ nhàng vuốt chòm râu dưới cằm của mình, nói:

- Chu Báo là cơ hội trở mình của chúng ta!

- Đến lúc này, ngươi còn muốn để tiểu tử kia làm quân cờ sao? Thực lực của hắn, bối cảnh của hắn bày ra đó đã không thể làm quân cờ được!

- Vậy thì để hắn hạ bàn cờ này là được!

Thanh lão khoát tay chặn lại nói:

- Bàn cờ này đã loạn, thêm một kỳ nhân lại có thêm một cơ hội!

- Ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?

- Để Linh Tiêu Điện vào cảnh là một chuyện, bọn họ có thể thành sự hay không lại là một chuyện khác. Linh Tiêu Điện chuẩn bị một nghìn năm, cuối cùng Thái Uyên Thiên cũng mất, còn phải chịu áp lực lớn như vậy. Lúc này vào Bích Lạc Bí Cảnh là vì sao, người sáng suốt đều biết. Coi như là có thể đi vào Bích Lạc Bí Cảnh lại thế nào? Chúng ta có thể để Linh Tiêu Điện đi vào, người khác cũng có thể đem người khác đi vào. Tỷ như Diệp Thanh Thiên bọn họ, đây đều là sự tình nói không chính xác. Ngươi nói bọn họ có mấy thành cơ hội thành công? Hơn nữa, Bích Lạc Bí Cảnh không thể so với Thái Uyên Thiên. Đó là diễn hóa thế giới, tình huống so với Thái Uyên Thiên còn phức tạp hơn rất nhiều. Người của Linh Tiêu Điện vị tất có thể chiếm được chỗ tốt!

- Các loại khả năng đều có, vạn nhất hắn thành công?

- Bọn họ không thành công!

Ánh mắt Thanh lão chợt lóe, những lời này nói ra như chém đinh chặt sắt, nắm chắc mười phần:

- Bạch Hổ, ngươi tiểu tử này thực lực là có, năng lực cũng là có, thế nhưng ánh mắt lại hơi ngắn một chút, nên nhìn xa một chút đi sao!

- Ngươi có ý gì? Sao ta lại là ánh mắt thiển cận?

- Ngươi không nên luôn để con mắt chăm chú vào sự tình mưu đồ Bích Lạc Bí Cảnh của Linh Tiêu Điện này. Giống như ta vừa nói, chuyện này thuần túy là nắm chắc. Ngươi nên nghĩ tương lai sẽ có dự định gì, đây là mới là quan trọng!

- Như vậy, ý của Thanh lão là...?

Lúc này, Bạch Hổ đã không còn gọi lão Thanh trùng nữa, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc:

- Chu Báo là then chốt, nghĩ đến, phong địa kia của hắn chính là nơi Cửu Điều Long Mạch hội tụ, hẳn ngươi cũng đã biết.

Nhìn Bạch Hổ gật đầu, hắn nói:

- Chuyện này, ta đã hạ nghiêm lệnh, người biết cũng không nhiều. Chỉ giới hạn trong mấy người, vấn đề Linh Tiêu Điện nói đến trong đế vương chi đạo trong Tam Thiên Đại Đạo. Đế vương chi đạo chú ý chính là duy ngã độc tôn, còn có cái mưu kế đế vương chó má gì đó. Chính là vì muốn duy ngã độc tôn, do đó Linh Tiêu Điện mới nghĩ độc bá thiên hạ, chính là bởi vì có mưu kế đế vương. Vả lại bọn họ có thời gian, tại điểm này, chúng ta không bằng bọn họ, đế vương chi đạo coi trọng nhất là nhất thế. Hiện tại ngoài thế đã thành, còn muốn trở mình, liền có thể. Chúng ta có thể cũng chỉ là thuận thế mà làm thôi!

- Thuận thế mà làm, có ý gì?

- Bọn họ không phải muốn lập Nhân Hoàng sao? Còn có mấy nhân tuyển, chúng ta vì sao không tham dự vào?

Thanh lão hắc hắc nói:

- Chu Báo chỗ đó có Cửu Điều Long Mạch, số mệnh của hắn đang thịnh, không hề dưới mấy nhân tuyển kia a!

- Để tiểu tử kia làm Nhân Hoàng? Ngươi cũng đừng nghĩ nữa, hắn không phải đứa trẻ!

- Ta cũng không nói hắn, hắn xác thực cũng không phải đứa trẻ, thế nhưng hậu đại của hắn thì sao?

- Hậu đại của hắn, ý của ngươi là?

- Hắn lấy là công chúa, tương lại hậu đại đã có huyết mạch hoàng thất Tấn triều, đủ điều kiện cơ bản nhất. Tuy rằng bây giờ hắn chưa có hậu đại, thế nhưng đó là sự tình sớm muộn, sinh hạ mấy tiểu tử, lớn lên thành người cũng bất quá là sự tình mười năm. Nhân Hoàng chuyện này đã nhiều năm như vậy, không thiếu hơn mười, hai mươi năm. Hiện tại Chu Báo và Linh Tiêu Điện thân cận như vậy, chỉ cần cẩn thận một chút, tương lai để con của hắn đẩy lên cũng không phải là sự tình không có khả năng!

- Cái gì, các ngươi muốn xây Trấn Hải Cung!

Chu Báo sững sờ nhìn vẻ mặt tươi cười của Bạch Hổ, trừng mắt hồi lâu, mới than:

- Tiền ta không có a!

- Tiền không là vấn đề!

Vừa nghe lời này của Chu Báo, Bạch Hổ khinh thường, tiểu tử này dĩ nhiên ngay từ đầu đã nói đến tiền. Đối với người thế tục mà nói, tiền thứ này trọng yếu vô cùng. Thế nhưng đối với bọn họ, những vị tiên này mà nói, tiền chính là rắm a. Có thể nói nhảy ra ngoài tam giới, bọn họ nhổ nước bọt cũng là vàng bạc. Chu Báo, thằng nhãi này thực lực đến trình độ này rồi, dĩ nhiên còn cùng bọn họ nói chuyện tiền bạc, thực sự là khiến hắn không còn gì để nói.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.