Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái đoạt Thuần Dương, Vương Xà ứng đối. (1)

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

- Chu đại nhân, loại chuyện này không thể đùa giỡn a!

Giữa kim quang, tên mập rốt cục thở dài một tiếng.

- Ngươi giam cầm Đại trưởng lão, làm hắn chỉ biết trơ mắt nhìn người khác đoạt đi Thuần dương pháp khí của mình, sự tình này còn khó chịu hơn so với giết hắn, khó tránh khỏi thất thố, bất quá các ngươi làm vậy, không sợ Côn Lôn sơn chúng ta trả thù sao?

- Sợ, đương nhiên sợ, ta biết rõ Côn Lôn sơn các ngươi ít nhất còn một kiện Thuần Dương pháp khí nữa, nhưng sợ thì cũng không làm được gì, đã chống lại rồi thì muốn phân ra cao thấp, nói cách khác, không chỉ khối lãnh địa đáng thương này, mà cả tính mạng ta, tính mạng người nhà ta cũng đều đặt tại đây, ngươi nói ta có thể không dốc sức liều mạng sao?

- Nếu như ta có thể bảo chứng từ nay về sau, Côn Lôn sơn chúng ta không đối nghịch với các hạ, như vậy, các hạ có thể để chúng ta rời đi không?

- Có thể, bất quá, ta không thể bảo chứng Độn Long Thung cũng rời đi cùng các ngươi, ngươi cũng thấy đấy, ta không có mưu đồ với Thuần Dương pháp khí của các ngươi mà là Vương Xà, hắn hao tâm tốn lực như vậy, ngươi dám khiến hắn tay không quay về sao?

Tên mập nở nụ cười khổ.

- Nói cách khác, không thể nói chuyện?

- Ta tương giao với Vương Xà đã nhiều năm, hiểu rõ lẫn nhau, gần đây vui sướng hợp tác, còn Côn Lôn sơn các ngươi, ha ha, coi như hết!

- Ta vẫn muốn nhắc nhở ngươi, Vương Xà cũng tốt, Thiên Long đạo cũng tốt, đều ở Trung Nguyên xa xa, nước xa không cứu được lửa gần, mà lãnh địa của ngươi lại ở trong phạm vi thế lực của Côn Lôn sơn chúng ta!

Tên mập lạnh lùng nói, lợi dụ không thành, hắn liền bắt đầu cưỡng bức.

- Phạm vi thế lực? Ha ha, thật là buồn cười, ta thừa nhận, tại thời đại Bắc Nguyên, đích thật nơi đây là địa bàn Côn Lôn sơn các ngươi, nhưng đáng tiếc, hiện tại không còn là thời đại của Bắc nguyên rồi, tại đây không yên ổn, không có bóng người, không có bộ lạc, còn nói phạm vi thế lực cái rắm chó gì, phạm vi thế lực Côn Lôn sơn các ngươi, cực hạn là thượng diện tòa đại sơn kia, xuống dưới núi, ngay quỷ ảnh cũng không có, đó là phạm vi thế lực sao?

Chu Báo cười lạnh nói.

- Có lẽ, sau khi các ngươi kết minh với Ninh Vương, giúp Ninh Vương độc bá Tây Bắc, thì lúc đó Tây Bắc này sẽ lại thuộc phạm vi thế lực các ngươi, bất quá, cái này phải chờ tới lúc Ninh Vương thành công a, ngươi nói có đúng hay không!

- Ha ha, xem ra các hạ biết không ít a!

Tên mập nghe xong lời Chu Báo nói, có chút khẽ giật mình, vẽ lãnh ý trên mặt vừa rồi tan ra tựa như tuyết tan dưới ánh mặt trời, biến thành gió xuân ấm áp.

Mang theo dáng vẻ tươi cười rạng rõ, tên mập lại nói.

- Sinh ý không thành, nhân nghĩa tại, nếu không, chúng ta lại bàn sinh ý khác, ý các hạ thế nào?

- Sinh ý, có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện, ngươi cũng thấy đấy, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện làm ăn!

Chu Báo mỉm cười một cái, xoay chuyển ánh mắt, nhưng lại đặt lên người hai thân ảnh khác, chính là Yến Vân Yên và Thủy Hồng Nhan, chẳng biết hai người bọn họ đến từ khi nào.

Bất quá đã đến chậm một bước, cũng không chứng kiến quá trình đánh nhau giữa Chu Báo và Ninh Bác, lúc đến thì Chu Báo đang giam cầm ba người Côn Lôn sơn, mà Vương Xà thi đang ra sức thu lấy Độn Long Thung.

- Ngươi chắc hẳn là Hòa Dương công chúa a? Nghe nói ngươi tìm ta, bất quá lúc ấy ta đang bế quan, có thất lễ gì, mong công chúa rộng lòng tha thứ!

- Yên nhi không dám!

Yên Vân Yên vội nói, lúc nàng tươi cười, trông nàng xinh đẹp vô cùng, trong khoảng thời gian ngắn, giống như bách hoa tề nở, Chu Báo nhìn thấy cũng không khỏi ngẩn ngơ.

- Đã sớm nghe Chu đại nhân một thân tu vi anh hùng thiên hạ, chính là đệ nhất thiếu niên anh kiệt Đại Tấn ta, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền, ngay cả Đại trưởng lão Côn lôn sơn cũng không phải là đối thủ, xem ra người trong thiên hạ vẫn là đánh giá thấp thực lực của ngài a!

- Như thế nào có thể tin lời đồn đãi của giang hồ, ta đây chỉ là dựa vào lực lượng của Thuần dương pháp khí mà thôi, không phải bổn sự chân thật!

Chu Báo cười nói.

- Không biết công chúa đại giá quang lâm, đến tột cùng là muốn làm gì a?

- Vốn là muốn hóa giải hiểu lầm giữa đại nhân và Côn lôn sơn, miễn động can qua, bất quá hiện tại xem ra không cần!

Yến Vân Yên nói xong, trên mặt lộ chút ủ rũ.

- Yên nhi thật đúng là đến chuyến này không công rồi!

- Không phải không công a, công chúa cứ xem một hồi tuồng miễn phí, hơn nữa ta tin tưởng, chỉ cần công chúa không đi, ở lại chỗ này, rất nhanh sẽ có một hồi tuồng hay cho công chúa xem!

Chu Báo cười ha ha, nói.

- Thu cho ta!

Ánh sáng màu xanh vòng quanh máu huyết, trực tiếp quấn lên chín vòng Độn Long Thung, Vương Xà quát to một tiếng, hai tay mãnh liệt điểm chỉ, chỉ thấy đạo ánh sáng màu xanh quấn quanh Độn Long Thung ngưng tụ thành hào quang màu xanh vàng, bắn vào trong trán của hắn, cơ hồ cùng lúc đó, tay áo Chu Báo vừa nhấc lên, Độn Long Thung bị Chu Báo giam cầm tức thì hóa thành một đạo bích quang, rơi vào trong tay áo hắn, căn bản không có người nào nhìn rõ bên trong bích quang, đến tột cùng là vật gì.

- Chúc mừng Vương tọa!

- Hít!

Sắc mặt Vương Xà trắng bệch, mãnh liệt hít một hơi lãnh khí, ngẩng đầu liếc nhìn Chu Báo.

- Lần này nhờ ngươi, bất quá ta cần thời gian để luyện hóa Thuần Dương pháp khí này, chết tiệt, Độn Long Thung đã bị lão gia hỏa kia tế luyện nhiều năm, muốn khu trục tinh thần lạc ấn của hắn ra ngoài, tốn không ít thời gian a!

Sắc mặt Chu Báo hơi đổi, bỗng nhiên nói.

- Ngươi xử lý chuyện này như thế nào?

- Ta cần thời gian nửa tháng, mới có thể nắm giữ sơ bộ kiện Thuần Dương pháp khí này, tiểu nhân tâm nhỏ, trước tiên ngươi giam bọn chúng lại, không được thả ra, ta có thể không giúp được ngươi xử lý bề bộn!

Nói đến đây, ánh mắt Vương Xà chuyển sang hai người Yến Vân Yên và Thủy Hồng Nhan.

- Còn hai ả này, cũng đồng dạng giam lại, không thể để hai ả ta ra ngoài trong tình huống này!

- Ngươi dám!

Lần này, Thủy Hồng Nhan mở miệng, thân ảnh lóe lên, chắn trước người Yến Vân Yên, đôi mắt đẹp nhìn gắt gao lên người Chu Báo.

- Chu Báo, ngươi dám mạo phạm công chúa sao?

- Ta đương nhiên không dám mạo phạm công chúa rồi, bất quá hiện tại ta đang đối phó với cường địch Côn Lôn sơn, cũng không có dư lực giải cứu công chúa a!

Chu Báo ha ha cười nói.

- Cái gì?

Thần sắc Thủy Hồng Nhan biến đổi, còn không đợi nàng kịp phản ứng, Vương Xà đã đến trước người của nàng, nhẹ nhàng phá vỡ cương khí hộ thân màu hồng nhạt, điểm chỉ lên trán nàng.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.