Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phân đất phong hầu, bế quan tại Địa Tâm Hỏa mạch. (1)

Phiên bản Dịch · 1432 chữ

Cái trong thiên hạ gọi là Vương đất, dẫn thổ thân hay là Vương thần chẳng lẽ chính là ý tứ này.

Nhưng nếu là phân đất phong hầu thì lại hoàn toàn khác. Sau khi phân đất phong hầu, ngươi chính là chủ nhân tuyệt đối của địa phương đó, có thể thu thuế, xây dựng quân đội, trừ bỏ ở địa phương không thuộc lãnh thổ của triều đình Đại Tấn ra, quyền lực của ngươi cũng giống như hoàng đế ở bên trong triều đình. Dù cho phần đất phong của ngươi chỉ lớn bằng một cái huyện thì ngươi cũng là chúa đất ở trong huyện này, ngươi có thể tùy ý giết người, ngươi có thể tùy ý ban thưởng đất đai cho người dân, có thể tùy ý cướp đoạt nữ nhân. Thậm chỉ còn có thể sư dụng sơ dạ quyền. Tất cả những chuyện này không ai có thể quản ngươi, hoàng đế Đại Tấn cũng quản không được.

Tin tưởng, vô luận là ai, làm sao lấy được tin tức này, sẽ khiến cho cả Đại Tấn dậy sóng, cao thủ tiến vào thảo nguyên tiêu diệt Bắc Nguyên sẽ tăng vọt.

Ai mà không muốn có một vùng đất hoàn toàn tự chủ thuộc về riêng mình chứ? Cái này giống như là tu luyện võ công, nếu tu luyện võ công tới cực hạn, có được thực lực cường đại, khi đó thì lực lượng quốc gia cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với ngươi, chẳng những có thể hưởng thụ trường sinh, còn có thể hưởng thụ cuộc sống tiêu diêu tự tại, mà nếu như có thể được phong thưởng một vùng đất đai ở phương bắc thì dù cho ngươi không tu luyện võ công đến cực hạn, cũng có thể có được cuộc sống tiêu diêu tự tại.

- Phân đất phong hầu, đây không phải là biện pháp tốt nhất. Nhưng mà nếu làm tốt việc này, như vậy vương triều Đại Tấn trong vòng ngàn năm không cần phải lo lắng phương bắc không ổn định nữa!

Tiểu Báo Tử phân tích kỹ lưỡng những hậu quả mà việc ban đất phong hầu ở thảo nguyên phương bắc sẽ mang đến, trong lòng cũng không nhịn được mà cảm thán một phen. Hoàng đế Đại Tấn và mấy tên tâm phúc của hắn cũng thật là có tâm tư sáo rỗng.

Thảo nguyên phương bắc có diện tích quá lớn, so với Đại Tấn còn lớn hơn gấp mấy lần. Đại Tần có khả năng tiêu diệt được nó, chinh phục được nó, nhưng mà muốn quản lý nói này hiệu quả thì cũng thật là khó khăn. Nhất là bây giờ Đại Tấn muốn di chuyển đại quy mô dân cư, nhưng loại di chuyển này cũng không phải là di chuyển dân cư của Đại Tấn sang phương bắc, mà là biến đại bộ phận dân cư trên thảo nguyên phương bắc trở thành nô lệ, tù bình hoặc là bọn giặc cướp.

Mấy vạn năm qua tộc người du mục của Bắc Nguyên thích nhất là việc đến trung nguyên để cướp giật của dân cư, cho nên lúc này đây Đại Tấn mới làm ra một hành động tàn nhẫn, khiến nơi đây tuyệt tự. Bắc Nguyên vốn dĩ đã hoang vắng, trải qua một hồi thiên kiếp như Bạo Phong Tuyết và một cuộc chiến tranh diệt quốc, dân cư sớm đã giảm bớt rất nhiều, đặc biệt là thanh niên trai tráng bị chết mất chín phần, còn lại là những người già yếu có thể sống sót cũng cực ít, tiếp tục trải qua một hồi cướp bóc của Đại Tấn, cả thảo nguyên phương bắc trừ bỏ một số ít bọn đạo phỉ còn sót lại thì chỉ còn là một cái thảo nguyên trống rỗng không có người.

Trên danh nghĩ, thì mảnh thảo nguyên là thuộc về Đại Tấn. Nhưng mà Đại Tấn lại không hề dư thừa nhân công để quản lý, địa phương quỷ quái này cách trung nguyên cả ngàn dặm, giao thông không tiện, nếu quả thật cũng xây dựng chế độ trung ương tập quyền giống như ở trung nguyên, như vậy từ khi phát ra một đạo mệnh lệnh, đến khi truyền xuống phương bắc thì cũng phải tốn mất nửa năm rồi.

Có người còn nói, không phải có cường giả sao? Có cao thủ sao? Bọn hắn có thể phi hành, có thể ngày đi ngàn dặm, thậm chí là ngàn dặm bảo mã, có thể dùng những cái này để truyền tin tức mà!

Vấn đề là, số lượng người quá ít!

Ngươi cũng không thể khiến cho cường giả ngoài thất phẩm làm người đưa thư được.

Thỉnh thoảng có chuyện khẩn cấp, có lẽ còn có thể sử dụng một chút những cao thủ cường giả này mang mệnh lệnh của triều đình đến, nhưng mà nếu quả thực xây dựng chế độ châu phủ để thống trị, thì hàng năm triều đình đều có bao nhiêu mệnh lệnh, quốc sách, một cái nối tiếp một cái phát ra, ở đâu có nhiều cao thủ cường giả như vậy? Ở đâu có được ngàn dặm bảo mã nhiều như vậy?

Ở đại thảo nguyên phương bắc mà thực hiện chế độ châu quận thì chỉ khiến cho sự khống chế của triều đình Đại Tấn đối với phương bắc ngày càng yếu. Thậm chí cuối cùng còn có thể thoát ly khống chế, trung nguyên sẽ lại một lần nữa lâm vào thế bị động.

Nhưng mà thực hiện việc ban đất phong hầu thì không giống như vậy, chia phần đất này cho vô số người, cái này tương đương với việc phân chia một Bắc Nguyên thống nhất thành vô số thế lực nhỏ, chuyện này cũng giống như thời chiến quốc trong kiếp trước của Tiểu Báo Tử. Mà trong địa bàn khổng lồ của Bắc Nguyên lúc này đây đang tập trung vô số dân cư vô công rồi nghề, chỉ cần phân đất phong hầu cho đúng chuẩn mực, như vậy Bắc Nguyên sẽ bị phân chia thành vô số vương quốc độc lập, không có cách nào thống nhất lại được.

Cả vùng đất hoang vắng giống như thời chiến quốc ở Trung Quốc cổ đại, thậm chí là thời chiến quốc của Nhật Bản, hơn nữa trải qua biến hóa lần này, rất có thể sau này sẽ xuất hiện tình huống hài hước. Ta cho ngươi mười mấy người, ngươi đi đoạt lại một tòa thành cho ta.

Cứ như vậy, trung nguyên không cần phải lo lắng nữa!

Suy nghĩ thêm một chút, mấy trăm mảnh đất phong thậm chí là mấy ngàn mảnh đất phong, cho dù là có một người anh hùng tài trí, mưu lược kiệt xuất muốn thống nhất thảo nguyên, nếu không có thời gian xấp sỉ ngàn năm thì cũng không làm được. Loại tình huống tán loại như thế này thì sao có thể hình thành uy hiếp đối với Đại Tấn đây?

Huống chi, những vùng đất này đều là do triều đình trung nguyên ban đất phong hầu, những tên gia hỏa có tư cách được ban đất phong hầu sẽ rời bỏ nơi trung nguyên phồn hoa này sao?

Tối đa thì sẽ chỉ phái một ít người nhà đi xử lý mà thôi, đặc biệt là những gia tộc nhà cao cửa rộng hoặc là các môn phái, đã lập được nhiều công lao trong cuộc chiến tiêu diệt bắc nguyên lần này. Bọn họ nhất định sẽ được ban thưởng một vùng đất lớn ở phương bắc, nhưng mà tất cả căn cơ của họ đều ở trung nguyên, họ sẽ cam tâm rời khỏi trung nguyên sao?

Ít nhất trong mấy trăm năm nữa cũng không. Tiểu Báo Tử có thể tưởng tượng diễn biến cuối cùng của chuyện này. Thảo nguyên phương bắc rộng lớn sẽ chậm rãi phát triển thành một loại giống như Châu Âu thời trung cổ. Trên danh nghĩa là thuộc về chính phủ trung ương, là thuộc về Đại Tấn,triều đình không trực tiếp quản lý những vùng đất này, thế nhưng triều đình lại quản lý chủ nhân của những vùng đất này. Bọn hắn đảm nhiệm đủ loại chức vị ở trong triều đình, vùng đất phong này đối với bọn họ mà nói, chỉ là một nguồn thu nhập mà thôi.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.