Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Huyền Kinh Lôi đao, triều đình ban thưởng. (4)

Phiên bản Dịch · 1417 chữ

Cổ bảo Lưu Ly Ngọc Tịnh Bình mang đến cho người trong võ lâm ngạc nhiên thật sự là quá mức cường đạo. Đương nhiên người trong võ lâm biết được kiện cổ bảo kia gọi là Lưu Ly Ngọc Tịnh bình cũng không nhiều.

Chỉ bằng vào một món cổ bảo có thể tùy ý tiêu diệt được một tên cường giả Thông Huyền Cảnh, lại liên tưởng đến Tiểu Báo Tử nhờ vào sức mạnh cường đại của pháp khí đã tiêu diệt hai tên cường giả ngoài thất phẩm, như vậy nếu Mạnh Thanh Dung cũng có một kiện pháp khí cường đại thì sao?

Cũng không phải là không có hi vọng thắng lợi.

Nói về xuất thân, bối cảnh của Tiểu Báo Tử kém xa Mạnh Thanh Dung. Nếu như hắn có thể nhờ vào vận may cứt chó nên có được một món pháp khí thì thiếu chủ của Mạnh gia là Mạnh Thanh Dung vì sao lại không thể?

Mạnh Thanh Dung nhất định sẽ sử dụng món pháp khí này trong trận quyết đấu. Điều này có lẽ đã trở thành suy nghĩ chung của mọi người trong võ lâm, nhưng là loại pháp khí như thế nào thì không ai biết.

Cho dù bằng vào thực lực của Thiên Long Đạo, bỏ ra rất nhiều tâm tư, cũng không điều tra ra được đến tột cùng Mạnh Thanh Dung có loại pháp khí nào trên người, chỉ có thể mơ hồ đoán được đó là một pháp khí có uy lực cực mạnh.

Đúng vậy Thiên Long Đạo từ ba tháng trước cũng đã xác nhận trong tay Mạnh Thanh Dung có một món pháp khí, một món pháp khí có uy lực cực lớn, nghe nói lực công kích của nói rất mạnh, nhưng đến tột cùng là mạnh bao nhiêu thì trong tin tức tình báo cũng không xác minh được.

Đây cũng chính là điều duy nhất làm cho Tiểu Báo Tử lo lắng. Tuy rằng hắn không quan tâm đến việc thắng thua, nhưng nếu vì chủ quan mà đánh rơi mất cái mạng nhỏ thì thật sự cái được cũng không bù nổi cái mất.

- Thật sự là phiền toái! Đối với một đại gia tộc như Mạnh gia tuy rằng muốn chuẩn bị pháp khí cũng không dễ dàng, nhưng cũng không phải là không thể làm được. Nếu quả thật là có lòng muốn giết ta, vậy thì chỉ cần đưa cho tiểu nha đầu kia một hai kiện pháp khí, vậy thì ta đây chẳng phải là sẽ gặp phải xui xẻo lớn sao? Thôi ta không quản được hành động của Mạnh gia, nhưng lại có thể quản được hành động của mình, còn có một khoảng thời gian nữa, có lẽ ta nên tranh thủ thời gian xem có thể nâng cao tu vi lên đến thất phẩm không.

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng, Nếu không biết được thực lực của đối phương, hiện tại việc duy nhất Tiểu Báo Tử có thể làm là cố gắng nâng cao thực lực của chính mình. Hành tẩu nhiều năm trên giang hồ, hắn cũng hiểu được một cái đạo lý tối trọng yếu đó là nhân nghĩa, hòa nhã không thể giải quyết được chuyện gì, hết thảy đều phải dựa vào thực lực để quyết định. Nếu không thể khống chế được thực lực của đối thủ, vậy thì chỉ có thể cố gắng nâng cao thực lực của chính mình.

Trữ Châu, Bột Hải quận, Hổ thành.

Bột Hải quận cũng không phải là chỗ ở của tổng đốc Trữ Châu. Phủ tổng đốc của Trữ Châu nằm ở trong thành Nam Dương.

Nhưng mà không giống như quận Nam Dương bị quản lý chặt chẽ, thương nghiệp của Bột Hải quận cũng phát đạt dị thường, đồng thời nơi này cũng là nơi khởi nguyên của Mạnh gia.

Mạnh gia của Trữ Châu, là một trong những thế gia lớn nhất thiên hạ, truyền thừa đến nay đã là hơn ba ngàn năm. Thời gian Mạnh gia bắt đầu khởi nghiệp ở đây, thì nơi này còn chưa được gọi là Hổ thành mà chỉ là một cái trấn nhỏ, giống như là Thanh Dương trấn ở Vân Châu, thậm chí còn không bằng. Nó chỉ là một cái đường phố dài không quá trăm dặm, xung quanh chỉ có vài cái tiểu điểm, cho nên chỗ này tên là Tiểu Điếm Phố, những người quen thuộc thì gọi là Tiểu Điếm Tử.

Ba ngàn năm trước, sẽ không có ai nghĩ đến cái trấn nhỏ Tiểu Điếm Tử này, sẽ phát triển trở thành một tòa thành thị rộng lớn như bây giờ. Tuy rằng không phải là tòa thành thị giàu có nhất ở Trữ Châu nhưng lại là thành thị có giá trị nhất, Hổ thành!

Hổ thành có một chữ hổ bởi vì vị lão tổ của Mạnh gia tên là Mạnh Hổ, xuất thân từ một tên tạp vụ quán ăn ở Tiểu Điếm Phố.

Sau hơn ba ngàn năm. Trấn nhỏ trước kia đã biến thành Hổ thành trước mặt có diện tích lớn hơn gấp hàng trăm ngàn lần, chỉ có một thứ không thay đổi đó là Hổ thành vẫn vĩnh viễn yên tĩnh và u nhã như vậy, bởi vì Mạnh Hổ yêu thích yên tĩnh.

Hổ thành dựa lưng vào núi, quay mặt ra biển. Núi là Nhai Sơn, biển là Bột Hải. Hổ thành nằm ngay bên cạnh bờ biển.

- Thế An, Thanh Dung sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Ta lo lắng nàng sẽ không thể chịu đựng được!

Bên trong biệt viện của Mạnh gia, chợt có một thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng nhưng tràn ngập ý lo lắng vang lên. Trong thời gian nửa năm nay, cái thanh âm tràn đầy nghi vấn này đã vang lên vô số lần. nhưng mà mỗi một lần trả lời cái thanh âm này cũng chỉ là một tiếng thở dài mà thôi.

Nhưng mà lúc này đây, trừ bỏ một tiếng thở dài tịch mịch, nàng lại có thêm một câu trả lời.

- Ta biết ngươi yêu thương Thanh Dung, nhưng mà đây cũng là chuyện tình bất đắc dĩ. Thời gian ước hẹn ba năm chỉ còn lại nửa năm. Nếu như Thanh Dung không thể tế luyện thành công Thái Huyền Kinh Lôi Đao trong vòng nửa năm này, vậy thì trận quyết đấu nửa năm sau, nàng sẽ không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào.

- Vì cái gì mà nhất định phải thắng, cho dù có thua cũng có ảnh hưởng gì đâu?

Thanh âm êm ái kích động.

- Thực lực của Chu Báo của Ô gia, đến tột cùng là mạnh bao nhiêu chàng cũng không phải là không biết. Chưa nói đến bát phẩm cường giả, cho dù là Ma Tôn Diệt Trần cũng đã bị tổn thất nặng ở trong tay hắn. Cho Dù Thanh Dung bị hắn đánh bại cũng sẽ không có ảnh hưởng gì cả, vì sao mà Thanh Dung nhất định phải tế luyện Thái Huyền Kinh Lôi đao, vì sao nhất định phải bắt Thanh Dung đánh bại Chu Báo? Hơn nữa cho dù Thanh Dung thật sự tế luyện thành công Thái Huyền Kinh Lôi Đao đi nữa, cũng chưa chắc có thể đánh bại Chu Báo?

- Nàng nói không sai, cho dù Thanh Dung có tế luyện thành công Thái Huyền Kinh Lôi đao đi nữa thì phần thắng cũng không lớn. Nhưng mà cho dù là thua thì cũng không làm mất uy phong của Mạnh gia ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách vận khí của Thanh Dung không tốt, được sinh ra ở trong Mạnh gia chúng ta, vừa ra ngoài lịch lãm đã ***ng ngay phải tên quái vật Chu Báo kia!

- Nhưng mà…!

- Không nhưng nhị gì hết!

Đột nhiên trong lúc đó thanh âm trở nên kiên quyết.

- Triều Đình sắp tới muốn tiến hành ban thưởng. Bắc Nguyên bị diệt chính là đại sự ngàn năm khó gặp, nhưng cũng là một cái kỳ ngộ. Hiện tại mỗi một đại thế gia đều chuẩn bị vơ vét phần thưởng trong lần này, muốn lấy được đầy đủ chỗ tốt, nhất định phải phô bày đầy đủ thực lực.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 163

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.