Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bách Linh Vạn Độc Châu. (Thượng)

Phiên bản Dịch · 1409 chữ

Sau khi chúng tập trung vào bên trong tích độc châu, tích độc châu phảng phất như có gì đó bên trong tỉnh lại, phát sáng mãnh liệt, tản mát ra lục quang nhu hòa, mà nhịp đập tự nhiên vừa rồi lóe lên cũng đã biến mất.

Theo càng nhiều con độc trùng vào tích độc châu, hào quang tích độc châu càng lúc càng lớn, dần dần bao phủ thân thể Tiểu Báo Tử vào một mảnh lục quang, mà dưới chân hắn, thi thể độc trùng cũng chồng chất thành một tầng dày đặc.

Thời gian trôi qua, xác mấy con côn trùng chồng chất như núi dưới chân hắn, không thể không di động bước chân, đồng thời nghĩ đến phải giải quyết thế nào cho tốt.

Có thể không muốn sao?

Nếu không muốn thì không được, hiển nhiên là đánh giá thấp tác dụng của tích độc châu trên người mình, hiện tại hắn cũng đã nhìn ra, tích độc châu này đang hấp dẫn tất cả côn trùng tới, hấp thu độc tố trên người chúng, sau đó một cước đá văng chúng đi, hơn nữa không phải câu dẫn một hai con, mà là ngàn vạn.

Càng hấp thu nhiều độc tố, tích độc châu trên tay hắn càng sáng bóng, cả một mảnh lục quang bao phủ Tiểu Báo Tử, bắt đầu lâm vào trong một cảnh giới thần diệu.

Phảng phất, đồ vậy kỳ quái này hấp thu độc tố vô biên vô hạn, mà sau khi đồ vậy kỳ quái này tỉnh lại, phát sinh liên quan cổ quái với nội khí hắn.

- Linh tính, là linh tính!

Trong giây lát, Tiểu Báo Tử phảng phất nghĩ tới điều gì, đồ vật kỳ quái này là linh tính, nếu như lúc trước hắn không sử dụng Kim nhạn bôi, căn bản không thể cảm giác được nội khí vốn là linh tính của hắn, nhưng hiện tại, sau khi dùng kim nhạn bôi, thân thể và nội khí hắn liền mang linh tính, tuy rằng tới nay vẫn không biết tột cùng linh tính có chỗ lợi gì, nhưng dưới tình huống hiện tại, hắn hoàn toàn có thể nhận định.

Theo cảm giác vật cổ quái trong tích độc châu, tựu là linh tính, mà sau khi linh tính tích độc châu câu dẫn, linh tính bên trong nội khí hắn cũng bắt đầu rục rịch rồi.

- Bất quá chỉ là một hạt châu màu xanh lá chết tiệt mà thôi, suốt ngày câu dẫn cái này cái kia, không sợ phiền phức a! Tiểu Báo Tử thầm oán trong nội tâm, những vẫn không thể nào ngăn cản hai chủng linh tính hấp dẫn nhau.

Đúng vậy, không cách nào ngăn cản.

Trải qua lần điều tức vừa rồi, hắn hiểu rõ một ít về linh tính này, hắn phát hiện, không phải không thể khống chế linh tính, nhưng muốn không chế linh tính, phải ngộ ra thần niệm mới được.

Nói cách khác, nếu ngươi cảm ngộ được thần niệm, như vậy ngươi có thể khống chế linh tính trong nội khí của mình.

Thần niệm Tiểu Báo Tử không thiếu, quả thực, hiện tại Tiểu Báo Tử cái gì cũng không thiếu, hắn chỉ thiếu tri thức.

Bởi vì hắn không rõ đến tột cùng chuyện gì xảy ra, bất quá, hắn biết phải làm sao.

Thần niệm cũng tốt, linh tính cũng hay, đều là kỳ vật vô hình vô chất, thời điểm cả hai dung hòa vào nhau sẽ phát sinh biến hóa kỳ dị, thần niệm và nội khí Tiểu Báo Tử quấn lại với nhau, bất đồng với người khác chính là, thần niệm và linh tính bên trong hắn, còn có linh tính mà người khác không có, đó chính là linh tính của tích độc châu.

Cho nên, Tiểu Báo Tử cũng không vọng động thần niệm của mình, hắn chỉ cẩn thận cảm thụ, quan sát đến khi xác nhận.

Linh tính nội khí và linh tính tích độc châu hoàn toàn quấn lại với nhau, dây dưa cùng một nơi, phảng phất như một đôi gian phu dâm phụ, chết cũng không rời, hơn nữa còn có xu thế dung hợp lẫn nhau, mà theo loại dung hợp này phát sinh, thần niệm của Tiểu Báo Tử cũng chầm chậm cuốn vào, một loại cảm giác quen thuộc tùy thời mà đến, loại cảm giác này hắn đã từng gặp qua một lần, chính là lúc tế luyện bảy bảy bốn chín lần châm Tu La âm sát, lúc đó hắn từng có cảm giác như vậy, và đây là cảm giác tế luyện pháp bảo.

- Chẳng lẽ ta đang tế luyện pháp bảo, và khỏa tích độc châu này lại là một kiện pháp khí? Không, không đúng, đây không phải pháp khí mà là pháp bảo! Đây là nghi vấn trong lòng hắn lúc này.

Thời điểm hắn suy nghĩ nhiều như thế, nếu Vương Xà biết rõ lúc này mà hắn còn suy nghĩ như vậy, nhất định sẽ ghen tị mà tát cho hắn một cái.

Tích độc châu quả thật là một kiện pháp bảo, hơn nữa còn là một kiện pháp bảo không tầm thường, mà là pháp bảo có chứa linh tính.

Một kiện pháp khí, chỉ khi có được linh tính mới có tư cách được gọi là pháp bảo, như Tiểu Báo Tử tế luyện Châm Tu la âm sát, uy lực cường thịnh trở lại, nhưng cũng chỉ cận kề pháp bảo mà thôi.

Tế luyện pháp khí hết sức đơn giản, chỉ cần nhỏ máu của mình lên pháp bảo, vận dụng thần niệm theo nếp mà tới, trải qua một thời gian ngắn liền có thể hòa hợp xuyên suốt.

Mà pháp bảo thì bất đồng, bởi vì nó có linh tính, muốn tế luyện, khu động pháp bảo, phải dùng thần niệm tế luyện trước một bước, linh tính tương dung.

Chỉ có dung hợp linh tính bản thân và linh tính pháp bảo làm một thể, lại dùng máu làm vật dẫn mới có thể tế luyện thành công, mà nếu như không cảm ngộ được linh tính tồn tại, như vậy, dù có đặt pháp bảo mạnh nhất trên đời trước mặt ngươi, nói kỹ càng cho ngươi cách dùng và công dụng, ngươi cũng không cách nào tế luyện, đừng nói là khu động.

Những võ giả tu luyện đến cấp độ nhất định, nhiều người sẽ sinh ra thuộc tính nội khí, ngưng tụ thành cương khí cũng nhiều, nhưng có thể tự khiến nội khí của mình sinh ra linh tính, hơn nữa cảm ngộ được chúng, ít càng thêm ít, bởi vậy, Kim nhạn bôi kia thập phần quý giá, đặc biệt là đối với những cường giả tu vi đã đến thất phẩm, sinh ra linh tính, nhóm người này, ai cũng đều có địa vị cực cao, chiếm dụng tài nguyên khổng lồ, trên người vô số thứ tốt, đặc biệt là không thiếu pháp bảo, nhưng như đã nói, nếu nội khí ngươi không có linh tính, tu vi cao đến mấy cũng chỉ có thể giương mắt nhìn pháp bảo, tối đa chỉ có thể cầm chúng lên như cục gạch nện người, nhưng như vậy thì thật là phí của giời.

Hiện tại, Tiểu Báo Tử mù mịt với hết thảy mọi thứ, nhưng hắn có vận khí tốt a, cứ đần đần độn độn như vậy, u mê dung hợp hai chủng linh tính, hai chủng linh tính này đều vô hình vô chất, nhưng thần niệm Tiểu Báo Tử có thể cảm giác rõ ràng, vô số xúc tu vô hình vô chất theo nội khí hắn thông ra ngoài, mà đồng dạng, bên trong Tích độc châu cũng vươn ra vô số xúc tu vô hình vô chất, hai chủng xúc tu này quấn lại một chỗ, cuối cùng, hoàn toàn dung nhập vào nhau.

- Đây là đám cuối cùng rồi! Mắt thấy đám xúc tu linh tính độc châu đã hoàn toàn sáp nhập vào linh tính nội khí, Tiểu Báo Tử khẽ động trong nội tâm, không chút nghĩ ngợi liền vung tay lên, cắt một mảng nhỏ ở ngón giữa, một giọt huyết châu chảy ra, nhỏ vào tích độc châu.

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.