Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạch trần. (1)

Phiên bản Dịch · 1388 chữ

Lưới điện và ánh sáng va chạm, nổ tung Long Môn Nham, Vương Xà cũng không có tiếp tục công kích, mà là trào phúng, khuôn mặt tuấn tú của Lục Thiểu Du đổ bừng, muốn phản kích, nhưng lại không biết nên nói cái gì, một kích vừa rồi, nếu như không phải bị người ta ngăn cản, bản thân mình chắc chắn không thoát khỏi cái chết.

- Vương Xà, không nên sính cường bằng miệng lưỡi, ngươi đại nghịch bất đạo, vi phạm thiên quy, tiến vào hư không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, đây là chuyện mỗi người đều có thể tru sát, giết ngươi, dùng phương pháp gì cũng không sao cả!

Một âm thanh uy nghiêm từ trong hư không truyền ra.

- Nói láo!

Âm thanh uy nghiêm này vừa dứt lời, thiếu niên thanh y trong đám người khinh thường mắng, nhẹ nhàng phun ra hai chữ nói láo, nhưng âm thanh truyền khắp bốn phương tám hướng, lỗ tai của mọi người đều có thể nghe rõ rành mạch.

Chung quanh lập tức yên tĩnh hoàn toàn, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía thiếu niên thanh y, thiếu niên thanh y còn chưa phát giác, vẻ mặt khinh thường cười lạnh.

- Mẹ nó nói quyết đấu là quyết đấu, chính chính quy quy đường đường chính chính, con mẹ nó ngươi kéo thiên quy vào làm gì? Kéo thiên quy thì cũng bỏ đi, còn bày con mẹ nó tác phong đáng kinh tởm, giả trang cái gì thần bí, ngươi cho rằng hiểu một ít không gian thần thông thì có thể giả vờ thần bí được sao, ngu thật, đi ra cho lão tử!

Khi đang nói chuyện, chỉ thấy ngón tay của thiếu niên thanh y khẽ động, một đạo kiếm khí màu đỏ đen giao nhau bắn ra, trực tiếp vạch phá không gian, một đạo thân ảnh màu máu từ trong hư không lóe ra.

- Ầm ầm!

Một tiếng như tiếng vải vóc bị xé rách vang lên, khi cái áo bào màu tím bị xé rách hơn phân nữa, lộ ra một áo sơ mi trắng bên trong.

Lúc này, gương mặt người đó đỏ bừng, toàn thân run rẩy, dùng một ngón tay, run lẩy bẩy chỉ về hướng thiếu niên thanh y, nhưng cả buổi cũng không nói ra được lời nào.

Thiếu niên thanh y đối với sự phẫn nộ của hắn làm như không thấy, lại cúi đầu xuống, sửa sang lại thẻ đánh bạc trên bàn.

- Mẹ kiếp, lão tử thu nhiều thẻ đánh bạc như vậy, còn chuẩn bị kiếm được một mớ, tất cả đều bị lão tiểu tử ngươi phá cả rồi!

Đây vốn là một trận quyết đấu, quyết đấu không chết không ngớt, ít nhất cũng phải có một bên nhận thua, mất đi sức chiến đấu mới được, hiện tại lại bị người mặc áo bào màu tím này xen vào, cho nên ai thắng ai thua sẽ khó nói rõ.

Tuy nhiên ngoài mặt mà nhìn thì Lục Thiểu Du không cách nào tránh thoát lưới điện, nhưng lưới điện còn chưa đánh trúng Lục Thiểu Du, ai biết trên người Lục Thiểu Du có thủ đoạn và pháp khí cường đại có thể chống đỡ được hay không?

Không có ai biết!

Cho nên, thắng bại này khó mà phân được, là tiền đặc cược, thẻ đánh bạc, coi như bị phế đi, đương nhiên tâm tình của hắn không tốt.

Mà trải qua một phen quấy nhiễu, người mặc áo bào màu tím bị mất mặt rất lớn, vốn dùng lời lẽ hào hùng và tức giận để nói cho tất cả mọi chuyện êm xuôi nhưng lại không làm được nữa, chỉ có thể hung hăng liếc nhìn Vương Xà, lúc này nói ra.

- Rốt cuộc ngươi và Kỷ Trung Đường ta có thù hận gì? Vì cái gì hủy di hài ái thê của ta?

Náo cả buổi, đây mới là trọng điểm!

Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường, là nhân vật trong chốn võ lâm nổi danh giảng nghĩa khí nhất, danh tiếng của thằng này đuổi thẳng danh tiếng của Quan Nhị Gia (Quan Công) ở kiếp trước, là nghĩa phụ của Lục Thiểu Du, dù nói là nghĩa phụ, nói là phụ thân tái sinh cũng không miễn cưỡng, sở dĩ Lục Thiểu Du quyết đấu với Vương Xà, cũng là vì Vương Xà hủy đi di hài ái thê của Kỷ Trung Đường, cho nên hắn muốn đòi công đạo cho nghĩa phụ, lại nói, đây là chuyện của Kỷ Trung Đường, bởi vậy, hiện tại Lục Thiểu Du không địch lại Vương Xà, Kỷ Trung Đường ra tay cứu hắn, mặc dù nói không hợp tình lý, phá hư quy củ, nhưng trên nhân tình vẫn có thể nói được.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Kỷ Trung Đường lại có thể trong cuộc quyết đấu này mà ra tay kéo lại.

Vương Xà nghe Kỷ Trung Đường chất vấn, lông mày nhíu lại, sắc mặt bình tĩnh, cũng không có làm ra cử chỉ gì, chỉ liếc mắt nhìn Kỷ Trung Đường, nói ra.

- Ái thê của ngươi, ha ha, ngươi nói ra hai chữ này ra khỏi miệng, ta nhớ được, năm đó ngươi dùng một chưởng đánh chết ái thê của mình a, ngươi còn có mặt mũi nói hai chữ ái thế sao?

- Ngươi...

Kỷ Trung Đường vốn đang phẫn nộ lập tức biến thành kinh ngạc, chuyện mình dùng một chưởng đánh chết thê tử, thiên hạ chỉ có ba người biết rõ, một là bản thân hắn và đứa con ruột, một còn lại là Lục Thiểu Du, vì sao Vương Xà lại biết rõ, cho dù hắn biết rõ, tại sao lại nói ở nơi này, trong khoảng thời gian ngắn, hắn có chút mê mang.

- Ha ha, Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường, ta thấy ngươi dùng danh hiệu không được đúng lắm, có lẽ nên gọi là Giết Thê Diệt Tử Kỷ Trung Đường mới đúng, ta cũng không có hủy diệt di hài của mẫu thân ta, ta chỉ là mang mẫu thân ta đi chôn chất ở nơi tốt lành mà thôi, ta nghĩ, lão nhân gia chắc chắn không muốn ở bên cạnh một tên chó má chuyên tích công đức từ cái chết của nàng a, ngươi nói đúng không?

- Ngươi, ngươi là...

- Ta là Vương Xà, như thế nào, ngươi có vấn đề gì sao?

Trên mặt Vương Xà hiện ra nụ cười vô cùng ấm áp, nhìn chằm chằm vào Kỷ Trung Đường, nói ra.

- Ngươi, ngươi là Thiên Nguyên, ngươi là Thiên Nguyên!

Kỷ Trung Đường kích động, con ruột chết nhiều năm như vậy, đột nhiên xuất hiện, ngươi nói hắn làm sao không kích động? Về phần khả năng giả mạo của Vương Xà, đó chính là chê cười, bởi vì căn bản không có lỳ do giả mạo, người ta là thủ tọa của Thiên Long Đạo, Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, luận thân phận, luận địa vị, đều không chênh lệch với Kỷ Trung Đường hắn, giả mạo nhi tử của Kỷ Trung Đường thì được cái gì chứ?

Còn tướng mạo của hắn, ngay từ đầu còn không biết, bây giờ nhìn kỹ, có bảy phần tương tự thê tử của mình, cho nên vừa nhìn thấy, chỉ mấy ý niệm trong đầu, tiền căn hậu quả trong đó hắn đã hiểu rõ.

Sau khi kích động qua đi, rốt cục hắn cũng ổn định tâm thần, cảm thán một tiếng.

- Không thể ngờ là ngươi vẫn còn sống!

- Ta đương nhiên còn sống, nhưng mà, Kỷ Thiên Nguyên đã chết, bây giờ ta là Vương Xà!

Vẻ vui mừng trên mặt Vương Xà càng đậm.

- Lúc này ta khơi mào quyết đấu với bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, cũng chỉ nhắm vào hắn, bất kể nói thế nào, ngươi cũng là phụ thân của ta, ta cũng không có ý ra tay với ngươi, ta thấy quyết đấu hôm nay dừng ở đây!=

Bạn đang đọc Thông Thiên Đại Thánh của Xà Thôn Kình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.