Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia cho một phần

Phiên bản Dịch · 2000 chữ

Ngoài động khác hẳn lúc Ngụy Tác mới vào.

Trong sơn cốc ngoài động, dựng lên ba mươi hai lá phướn trắng đều cao bằng thân người, vẽ đầy phù văn ngoằn ngoèo đỏ tươi, trông như những dòng máu đang chảy xuống.

Mặc lão quái mặc cốt bào xếp bằng dưới một lá phướn ở chính giữa, phù văn của lá phướn này phức tạp hơn ba mươi mốt lá khác, từng dải từng dải lục quang âm u đọng lại, hình thành một lục sắc khô lâu đầu cỡ cái đấu, trong sơn cốc đầy sương mù lại càng kinh rợn.

Kim bà bà, Phong lão quái và Thiết linh tử đứng cạnh Mặc lão quái, nhìn vào cửa động như lâm đại địch.

Thiết linh tử nắm một viên tử kim sắc đơn châu cỡ quả trứng gà, Kim bà bà cầm một cây kim sắc tiểu chùy đặc biệt, loáng thoáng có lôi quang lấp lóe. Phong lão quái giấu tay trong hai ống tay áo rộng, không thể nhìn rõ hư thực.

"Chư vị cẩn thận!"

Đột nhiên, Mặc lão quái mắt lóe hàn quang, ngón trả tay phải phớt qua môi, cắn vào ngón tay điểm khẽ, mấy giọt máu được búng lên lá phướn trắng trên đầu.

Thoáng sau lục sắc khô lâu đầu trên lá phướn quang hoa đại thịnh, ba mươi mốt lá khác cũng dấy lên bạch diễm, sôi trào như nước chảy, dấy động trận trận âm phong.

Chỉ tích tắc sau, sắc mặt Mặc lão quái trở nên cực kỳ khó coi, hung hãn nói: "Đồ vô dụng! Uổng phí Hỏa lân bảo y của ta.”

Sắc mặt Thiết linh tử, Phong lão quái và Kim bà bà tức thì cực kỳ khó coi.

"Mặc lão quái, có phải tiểu tử đó giở trò?" Con mắt xếch của Thiết linh tử ánh lên hung quang.

"Ta có gieo cấm chế tại Hỏa lân bảo y, có thể cảm ứng khí tức của y, y đã nhảy xuống địa hỏa nham tương trì, hiện giờ Hỏa lân bảo y đã bị hủy rồi. Tiểu tử vô dụng đó chắc đã thành tro.” Mặc lão quái cực kỳ âm trầm nói, "Dù y giở trò cũng không thể sống sót, trong Hỏa lân bảo y ta cho thêm bảy sợi Thiên niên ti, dù y lấy được Địa hỏa tiên liên cũng đừng mong rời khỏi sơn cốc.”

"Không ngờ dùng Hợp hư đơn khiến y đề thăng nhất giai tu vi, mà vẫn vô dụng như vậy!" Kim bà bà cũng tỏ vẻ lạnh lùng.

Thiết linh tử nhìn ba đồng bạn, "Làm thế nào đây?"

"Tiểu tử này tu luyện địa cấp công pháp, có Thanh hoàng hồ lô, cộng thêm pháp khí chúng ta cho mà còn không đắc thủ thì dù tìm được kẻ khác đưa vào cũng vô dụng.” Mặc lão quái trầm giọng: "Chỉ còn cách chúng ta tự vào dẫn dụ Xích dực viêm ma ra.”

Thiết linh tử biến sắc: "Tần lão ma năm xưa có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng mà vẫn mất mạng trong đó, ta không muốn làm việc gì không nắm chắc.”

"Không sai.” Phong lão quái cũng nhăn nhó nhìn Mặc lão quái, "Mặc lão quái, lẽ nào ngươi quên mười năm trước nếu chúng ta không nhanh thì không thoát được?"

"Mười năm trước tu vi của chúng ta chỉ là Chu thiên cảnh tứ trọng. Chỉ có Tần lão ma mới đột phá đến Phân niệm cảnh nhất trọng.” Mặc lão quái gằn giọng: "Thủ đoạn của chúng ta đã khác, có thể đấu một trận, qua lần này e chúng ta vĩnh viễn không thể có được Địa hỏa tiên liên và Xích dực viêm ma.”

"Trí tuệ của Xích dực viêm ma cao hơn yêu thú thông thường nhiều.” Phong lão quái lắc đầu: "Lần trước nó biết Tần lão ma tu vi tối cao nên dùng yêu đơn tập trung oanh kích, giết chết lão ma trong tích tắc. Bốn chúng ta hiện tại vị tất chống đỡ được yêu đơn của nó oanh kích.”

"Chúng ta tính toán cho việc này lâu như vậy, các vị có thể đợi chứ lão thân không còn đủ thời gian!" Kim bà bà gằn giọng: "Dù có nguy hiểm cũng phải liều. Thiết linh tử, Phong lão quái, các ngươi mà rút lui lần này, đừng trách lão thân trở mặt!"

Phong lão quái cũng cười lạnh, "Mọi người cùng hợp tác mà thôi, thế nào, Kim bà bà, ngươi tưởng mình sai khiến được ta chắc?"

Kim bà bà biến sắc mấy lần, lạnh giọng: "Được, chỉ cần Phong lão quái và Thiết linh tử cùng theo lão thân và Mặc lão quái vào trong, lão thân chỉ cần Xích dực viêm ma yêu đơn, những vật trước kia đã thỏa thuận đều không cần nữa, cho hết hai ngươi, được chưa?"

Mặc lão quái mấp máy mối, tựa hồ định nêu ra điều kiện, nhưng đột nhiên nhíu mày, mắt rực sát cơ, "Ai!"

"Mặc lão quái, lâu nay không gặp mà vẫn thế hả?" Trong màn sương trắng vang lên giọng nói nhạt nhẽo.

"Đại Ngu Cuồng Sinh! Người ta sợ Thiên Nhất môn, ta thì không. Ta và ngươi lại không có giao tình, không muốn đấu pháp thì đi cho mau, ta không muốn lằng nhằng.” Mặc lão quái cười lạnh.

"Thế nào?" Tiếng cười cất lên: "Mặc lão quái, ngươi địch nổi ta sao?"

Mặc lão quái lạnh giọng: "Mình ta thì không hẳn nhưng cộng thêm Kim bà bà, thêm Thiết linh tử và Phong lão quái, ngươi nắm chắc một địch được bốn thì cứ xông vào.”

"Mặc lão quái, thêm ta nữa thì sao?” Một giọng nói hư vô phiêu diêu khác hẳn đột nhiên vang lên.

Bọn Mặc lão quái và Phong lão quái biến hẳn sắc mặt, "Hà Thác Đối, ngươi đến rồi hả!"

"Cả Phong Hàn Sơn và Kim bà bà cũng đến, bản nhân đến thì có gì lạ?" Cùng tiếng cười, sương trắng bị uy áp tách ra, ba tu đạo giả đi vào.

Hà Thác Đối mặc mặc tấm áo bào trắng thêu kim kiếm, tóc được một sợi dây tùy tiện cột sau đầu, trông chỉ chừng ba mươi mấy tuổi, mày kiếm mắt sao, cực kỳ phong lưu anh tuấn.

Uy áp của người này hơn hẳn bọn Mặc lão quái, là tu sĩ đã đạt đến Phân niệm cảnh nhất trọng!

Chả trách bọn Mặc lão quái đẳng nghe thấy giọng nói đó thì biến hẳn sắc mặt.

Đại Ngu Cuồng Sinh lên tiếng đầu tiên mặc tử bào, mỉm cười đứng cạnh Hà Thác Đối. Tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng này mặt mày thô kệch, toát lên thần thái cứng cỏi.

Thiếu niên sau lưng lão cực kỳ cung kính, mặc pháp bào đặc hữu của Thiên Nhất môn, bọn Mặc lão quái nhìn sang thì lập tức sắc mặt khó coi hơn mấy phần. Hóa ra tiểu tử này tuy là tiểu bối của Đại Ngu Cuồng Sinh, trông có vẻ được lão đưa vào Di Thiên cốc rèn luyện nhưng lại có tu vi Chu thiên cảnh tứ trọng.

Tuổi thực của thanh niên này bất quá hơn hai mươi, rõ ràng là đệ tử tinh anh thiên tư kinh nhân của Thiên Nhất môn.

Đệ tử tinh anh hiếm có của Thiên Nhất môn này khẳng định được tông môn quan tâm đặc biệt, bảo vật mang theo khẳng định rất nhiều, còn khó đối phó hơn tán tu Chu thiên cảnh ngũ trọng.

"Không ngờ Thiên Nhất môn lại ngầm cùng Tụ Tinh môn liên thủ.” Mặc lão quái mắt lóe lên liên tục, âm trầm nói, "Xem ra Thiên Nhất môn và Tụ Tinh môn đích xác có thể hoành hành trong Di Thiên cốc.”

Hà Thác Đối cười cười: "Mỗ và Đại Ngu Cuồng Sinh có chút giao tình, Tụ Tinh tông và Thiên Nhất môn không hẳn đã liên thủ.”

"Các vị đến đây có dụng ý gì?" Kim bà bà lạnh lùng hừ một tiếng, "Chả lẽ thèm muốn bảo vật của bọn ta.”

"Kim bà bà nói đùa rồi.” Đại Ngu Cuồng Sinh hào phóng cười ha hả: "Bọn ta đến đây cũng như các ngươi, tất nhiên nhắm vào Địa hỏa tiên liên và Xích dực viêm ma.”

Bọn Mặc lão quái đồng thời biến sắc, mắt lóe hàn quang không nói gì.

"Các vị yên tâm, bọn ta không định nuốt hết.” Hà Thác Đối nhìn bốn người đang âm trầm, nói với vẻ đầy thâm ý, "Nói thật song phương đều không có thực lực nuốt một mình.”

"Ngươi có gì ý?" Mặc lão quái sâm hàn nói.

"Các vị chắc còn rõ hơn mỗ, Xích dực viêm ma đã ở trong đó mười mấy năm, kiên nhẫn như thế lại thêm trí tuệ không kém gì cao giai tu sĩ của nó, dù chúng ta vào trong đó đả thương nó cũng khó dẫn dụ ra ngoài này. Mà với thực lực của chúng ta, tiến vào e không phải đối thủ của nó, mong gì giết được rồi lấy Địa hỏa tiên liên.” Hà Thác Đối nói: "Biện pháp duy nhất là song phương liên thủ, chúng ta có ngần này người, giết Xích dực viêm ma chắc không thành vấn đề.”

Ngưng một chút, Hà Thác Đối nhìn bọn Mặc lão quái đầy thâm ý, "Chắc chư vị cũng đã rõ, nếu chư vị không đồng ý, bọn ta sẽ động dụng đến lực lượng tông môn, với thực lực của Tụ Tinh tông và Thiên Nhất môn tất chư vị không ngăn được, chỉ là khi đó bọn ta sẽ nhận được ít hơn mà thôi.”

"Các ngươi thấy thế nào?" Mặc lão quái mặt mũi lạnh tanh nhìn Hà Thác Đối rồi hỏi bọn Phong lão quái.

"Đành như thế vậy!" Phong lão quái và Thiết linh tử âm trầm nói, Kim bà bà bảo trước Hà Thác Đối: "Lúc đó thì chia chác thế nào? Xích dực viêm ma yêu đơn cực kỳ trọng yếu với lão thân, những thứ khác tùy các vị.”

"Nếu tin tại hạ nhận được không nhầm thì Địa hỏa tiên liên trong kia đã là lục phẩm. Tại hạ vốn là hỏa linh căn tu sĩ, Địa hỏa tiên liên không có tác dụng gì. Nhưng vị sư điệt này là con của cố nhân, thân hoài lôi linh căn, có thêm hỏa linh căn thì tiền đồ nhất định không thể ước lượng được. Hai cánh Địa hỏa tiên liên đủ cho y tu thành hỏa linh căn nên bọn mỗ chỉ cần có thế.” Đại Ngu Cuồng Sinh nhìn thiếu niên Thiên Nhất môn cung kính đứng sau lưng lão, nói với vẻ khoe khoang.

"Cái gì! Lôi linh căn tu sĩ!" Đại Ngu Cuồng Sinh vừa nói xong, sắc mặt bọn Mặc lão quái khó coi hơn mấy phần.

Lôi hệ thuật pháp có uy lực mạnh nhất, nên lôi linh căn tu sĩ thường hơn hẳn tu sĩ có linh căn đơn nhất khác, đệ tử Thiên Nhất môn trông rất lễ phép này khẳng định không dễ đối phó. Đại Ngu Cuồng Sinh nói ra còn ngầm chứa ý chấn nhiếp uy hiếp.

"Tại hạ không phải là linh căn tu sĩ, cũng muốn tu thành linh căn xem thật ra thần diệu thế nào.” Hà Thác Đối mỉm cười thản nhiên, "Tại hạ cần một cánh Địa hỏa tiên liên, Kim bà bà quyết lấy yêu đơn thì ba cánh Địa hỏa tiên liên còn lại mỗi người các vị một cánh, mọi thứ trên mình Xích dực viêm ma cứ việc chia đều, các vị thấy thế nào?"

"Được!" Bọn Mặc lão quái nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý.

Bạn đang đọc Thông Thiên Chi Lộ của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 583

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.