Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỷ Muội Lâm Thị

Phiên bản Dịch · 913 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Trường Lan nhíu mày, ánh mắt tán thưởng nhìn Mạnh Thanh Hoan một chút, gật đầu: "Không sai. Cam thảo kết hợp với cá chép chính là độc dược, sẽ khiến tim người đột nhiên ngưng đập dẫn đến đột tử, hơn nữa, sau đó còn không tra được nguyên nhân cái chết. Tâm tư kẻ này vô cùng tỉ mỉ, hơn nữa còn tinh thông tính tương khắc của thức ăn, bày ra trăm phương ngàn kế muốn hại chết Lưu Cảnh. May mà trước khi rời đi Vương Gia bảo ta chú ý đến đồ ăn và thuốc của Lưu Cảnh."

Nếu không phải Dạ Quân Ly nhắc nhở, Lưu Cảnh sau khi uống thuốc này, ngày mai lại ăn cá chép để tẩm bổ thì sẽ lập tức nhảy xuống Hoàng Tuyền, chết không dấu vết!

Nghe Trường Lan nói, rõ ràng là từ lâu Dạ Quân Ly đã phát hiện có người muốn gây chuyện với Lưu Cảnh, nàng khá bất ngờ: "Lẽ nào chàng biết có người muốn hại Lưu Cảnh?" Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn tên yêu nghiệt này.

"Chỉ là nghi ngờ mà thôi, cho nên ta mới phải căn dặn Trường Lan cẩn thận từng khắc, tính toán phòng nguy. Nhưng thật không ngờ, tâm tư đối phương thâm sâu như vậy!" Dạ Quân Ly cười khinh bỉ, ánh mắt ẩn giấu một tia nguy hiểm.

Mạnh Thanh Hoan không biết Dạ Quân Ly đã tính toán được những gì, càng không nghĩ ra ai muốn giết Lưu Cảnh? Nàng đang trầm tư suy nghĩ thì đột nhiên nghe Dạ Quân Ly nói: "Đêm nay ánh trăng rất đẹp, rất thích hợp để đi bắt quỷ!"

Bắt quỷ? Hai mắt Mạnh Thanh Hoan sáng lên, nàng trợn to mắt nhìn Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly cười, vẻ cao thâm khó dò, hắn duỗi tay về phía Trường Lan: "Vật ta muốn đâu?"

Khóe môi Trường Lan đột nhiên giãn ra, cực kỳ miễn cưỡng móc từ lồng ngực ra một tấm gì đó mong mỏng, đưa cho yêu nghiệt: "Dịch dung thành dung mạo của ta, sớm muộn gì người cũng sẽ bại lộ."

Dạ Quân Ly tiếp nhận chiếc mặt nạ, bĩu môi: "Chỉ một đêm này thôi, ai bảo Lưu Cảnh ở đây dưỡng thương làm gì."

Trường Lan đỡ trán cười khổ, không quên dặn dò bọn họ: "Hãy cẩn thận, ta chờ tin tức của các người." Nói rồi hắn bưng chén thuốc lên, xoay người đi ra ngoài.

Trường Lan đi rồi, Mạnh Thanh Hoan mới hỏi những gì trong lòng mình nghi ngờ: "Chàng nói đi bắt quỷ, chẳng lẽ là Lâm ma ma? Lẽ nào chàng nghi ngờ, người muốn hại Lưu Cảnh chính là Lâm ma ma?"

Dạ Quân Ly mím môi, hững hờ đeo mặt nạ lên rồi nắm lấy tay Mạnh Thanh Hoan nói: "Ta đã phái người đi thăm dò thân chế của Lâm ma ma, phát hiện bà ta còn có một người tỷ tỷ tên là Lâm Ngọc Châu, chết vào hai năm trước!"

Mạnh Thanh Hoan nhớ tới linh hồn bám thân trên người Lâm ma ma, liên tưởng với những gì Linh Hư đã nói trước đây, cơ bản có thể kết luận linh hồn quấn quít lấy Lâm ma ma chắc là Lâm Ngọc Châu.

Nhưng rốt cuộc, Lâm Ngọc Châu này và Mạnh phu nhân có mối hận gì?

"Êm gái Lâm Ngọc Châu là Lâm Ngọc Hoa, 15 tuổi đã bị bán vào Tôn phủ, làm hầu gái thiếp thân cho Tôn Nhu Dung, theo Tôn Nhu Dung hơn ba mươi năm, vô cùng trung thành với người chủ nhân này. Cuộc đười cũng xem như vui vẻ sung sướng, tương đối tốt." Dạ Quân Ly một rồi, kéo Mạnh Thanh Hoan ra khỏi phòng.

Lâm Ngọc Hoa là khuê danh của Lâm ma ma, còn Tôn Nhu Dung hiện tại chính Mạnh phu nhân. Nhà mẹ đẻ của Mạnh phu nhân họ Tôn, cha bà ta từng là triều thần Tứ Phẩm, nhưng ông ta lại sớm cáo quan về quê, không còn chỗ dựa là phụ thân nữa, Tôn Nhu Dung chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của chính mình, ngồi vững vàng vào vị trí nữ chủ nhân Mạnh phủ.

"Nhưng số mệnh của Lâm Ngọc Châu lại không được như muội muội của mình." Dạ Quân Ly mím môi, dựa vào ánh trăng nhìn Mạnh Thanh Hoan.

Thấy Mạnh Thanh Hoan vẫn thành thật nghe hắn nói chuyện, hắn nở nụ cười hài lòng, ngừng bước, tiếp tục nói: "Lâm Ngọc Châu bị bán cho Ngọc gia làm nha hoàn sai vặt, sau đó không biết làm thế nào lại rời khỏi Ngọc gia, vẫn luôn dựa vào sự tiếp tế của muội muội sống qua ngày. Có người nói tình cảm giữa hai người vô cùng thân thiết sâu nặng!"

Ngón tay nhỏ nhắn của Mạnh Thanh Hoan gõ gõ cằm, bộ mặt trầm tư, sắp xếp những thông tin mà Dạ Quân Ly vừa nói cho nàng nghe, cố gắng tìm manh mối liên hệ.

Dạ Quân Ly đột nhiên gõ đầu nàng, khẽ cười: "Đừng nghĩ gì hết, có nghi ngờ gì thì đến chỗ tỷ muội Lâm thị rồi nói!"

Nói rồi hắn mạnh mẽ kéo cổ tay nàng, đi ra khỏi Tô Hòa Uyển.

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành

Truyện Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.