Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn Sống

Phiên bản Dịch · 2790 chữ

Công nguyên năm 2062, Mạt Nhật Hàng Lâm năm thứ hai.

Đây là một thế giới kỳ quái, càng là một thế giới điên cuồng đến nỗi khiến cho mọi người khó có thể tiếp nhận được thế giới này.

Một nhà kho âm u ẩm ướt, những tiếng đánh nhau không ngừng truyền đến, mặc dù âm thanh nghe rất là kịch liệt, nhưng trên thực tế, đây là một hồi thiên về một bên chiến đấu.

Đây là một người da vàng nam tính chiến đấu với một người da trắng nữ tính, xem chừng người thanh niên da vàng này bị chà đạp không nhẹ, nhìn lướt qua có thể thấy trên người có một vài mảnh máu ứ đọng.

Nhưng làm cho người khác cảm thấy kinh ngạc chính là, máu ứ đọng chỉ có thể coi là vết thương cấp bậc thấp nhất, trên người thanh niên này còn có đủ loại vết sẹo, vết đao, tiễn ngân giăng khắp nơi thậm chí là vết thương do thương (DG: mấy cây thương ấy mà). Có thể nhìn ra được, những dấu vết kia cũng không phải là do lần chiến đấu này mới bị, cho nên cũng đã khá lâu rồi.

“A. . . A. . . A. . .” Nam thanh niên cố gắng giãy dụa thoát khỏi sự trói buộc, tựa đầu mạnh theo nước trong máng mà giãy dụa đi ra, thở hỗn hển từng đợt từng đợt, có đôi khi không thể thở nổi, bởi vì đại não thiếu dưỡng khí (O2), cho nên thần trí có chút không rõ, chèo chống cùng thân thể đần độn, quay đầu trong tích tắc, lại thấy được một mảnh hàn mang xẹt qua.

Thử. . .

Chủy thủ lạnh lùng theo phần lưng bụng bên trái vị thanh niên xẹt qua, trong chớp mắt, thân thể thanh niên kia vốn vô cùng thê thảm thì giờ lại xuất hiện thêm một miệng vết thương mới.

“Thế giới này vốn là không công bằng, ngươi không có lọt vào mắt xanh của Thượng đế”. Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong miệng nữ nhân truyền đến, làm người nghe phải phát lạnh sống lưng, kia là một đôi mắt đẹp tựa như đuốc, giống như trong ngày mùa hè Viêm Dương nóng bỏng, tùy ý đốt cháy tất cả những thứ xung quanh mình, nhưng tuyến âm thanh trong trẻo cùng lạnh lùng lại không hề hợp nhau.

Nữ nhân lời còn chưa dứt, thân thể kia đã căng cứng mạnh mẽ vọt lên, tốc độ cực nhanh, thanh niên vốn là có chút đần độn khiến đại não không kịp phản ứng, nhưng là thân thể cũng đã kịp phản ứng, nói một cách khác, giờ này khắc này, thanh niên ý thức hoàn toàn theo không kịp thân thể của mình bản năng phản ứng rồi.

Hiểm mà vừa hiểm, thanh niên nghiêng đầu nghiêng người tránh thoát một cái đá ngang, rồi lại bị nữ nhân đến tiếp sau sắc bén thế công làm cho giật gấu vá vai, không đến hai giây, liền bị một cước đá vào lồng ngực, thân thể như là diều đứt dây, lung lay sắp đổ, trên không trung kéo lê một đạo hoàn mỹ đường vòng cung, thân thể chồng chất đập vào trên vách tường.

“A. . . A. . . A. . .” Thanh niên ôm lồng ngực phập phồng kịch liệt, cùng hơi lay động dưới đầu, ý đồ muốn giúp chính mình được thanh tỉnh một ít.

Phát mộng đầu làm cho hắn rất khó tiếp thu đến tin tức chung quanh, lại nghe được đằng kia đứt quãng, giống như phía chân trời truyền đến âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Ngươi không có những người kia cường đại gien, ngươi không có bị lựa chọn trở thành một gã Dị Năng giả, ngươi không có cách nào so sánh cùng bọn họ.”

Phần eo kia truyền đến một cảm giác nóng rát đau đớn nhường hắn thanh tỉnh một ít, mà trong tầm mắt kia mũi nhọn chủy thủ cũng phóng đại vô hạn:

“Chúng ta đều một dạng, là hạ đẳng dân đen, trời sinh nên đi chịu chết pháo hôi.” Lời nói hạ xuống, chủy thủ cũng rơi xuống.

Thanh niên lại dùng sức lưng, mượn vách tường lạnh như băng, lấy mạng đổi mạng tư thái liền xông ra ngoài, chủy thủ kia tùy ý đâm thật sâu vào vai bên trái, bên chân phải một vệt, lúc này đồng dạng một thanh chủy thủ sắc nhọn ra đòn với tay phải của hắn, nhanh chóng hướng cái cổ nữ nhân quét tới, tức giận quát: “Chúng ta không giống nhau!”

Nữ nhân nhíu mày, trong chớp mắt, dùng cơ hồ phương thức ăn gian, vượt quá cực hạn năng lực phản ứng của nhân loại, dùng thân né tránh, dễ dàng tránh thoát một đòn chí mạng, lại nhìn thấy mình kế sát bên người thanh niên, nữ nhân duỗi ra cánh tay dài nhọn kia, trực tiếp từ phía sau ghìm chặt cổ thanh niên, cánh tay trái nắm chặt, cánh tay phải nhanh chóng “Lên móc” .

Động tác mau lẹ, trong nháy mắt, thực hiện một kỹ thuật cùng loại với nhu thuật trong Khỏa Thân Xoắn Kỹ Ảo, thanh niên đã bị chế phục.

Thanh niên điên cuồng giãy dụa, dùng hết mọi phương pháp có thể nghĩ đến để thoát khỏi, trong khi tay phải nắm chủy thủ, trở tay liền hướng sau lưng đâm tới, nhưng cổ tay phải lại bị nữ nhân một mực cầm chặt.

Nàng buông lỏng “Khóa móc” ra, một tay nắm chặt cổ tay thanh niên, chỉ dựa vào cánh tay thuần lực lượng kia, nhẹ nhõm đem thanh niên chế phục.

Thanh niên liền có ý đồ lấy cổ tay của cánh tay trái ghìm chặt nữ nhân xuống, nhưng nữ nhân kia có lực lượng cường đại làm cho hắn cảm thấy tư vị thật sự tuyệt vọng, rất khó tưởng tượng, như thế dáng người hết sức nhỏ, thon dài của nữ tử sẽ có lực lượng vượt xa người thường.

Thời gian dần qua, trời đất quay cuồng, thời gian dần qua, trước mắt đen kịt, thời gian dần qua, thanh niên thân thể cường tráng ,một đầu vừa ngã vào xi-măng lạnh buốt trên mặt đất.

Nữ nhân chậm rãi buông lỏng cánh tay ra, đi vào rãnh nước trước mặt, một đầu đâm vào dòng nước lạnh buốt, tựa hồ là muốn cho chính mình thanh tỉnh một ít.

“Hô. . .” Nữ nhân chậm rãi bình phục khí tức thoáng hỗn loạn, một tay gãi gãi chính mình nhẹ nhàng khoan khoái mái tóc ngắn, trở lại nhìn xem thanh niên đi đến cùng đang hôn mê, nữ nhân không khỏi buồn rầu gõ cái ót chính mình.

Nàng mở ra ngăn tủ cũ nát phía bên trái, lấy ra một cái túi cấp cứu.

. . .

. . .

“Ách. . .” Không biết qua bao lâu, thanh niên kia từ từ tỉnh táo lại, phát hiện mình vẫn như trước, đang nằm tại nhà kho âm u ẩm ướt.

Trên người không chỗ nào là không có cảm giác đau đớn, cảm giác cơ thể mình đều muốn rời ra từng mảnh, sau đó hắn thấy được phần lưng bụng của mình đang được băng bó, cánh tay chủy thủ cũng không biết tung tích, mà thay vào đó cũng là băng bó.

“Tỉnh?”

“Ân.” Thanh niên nằm ở một chỗ lạnh như băng theo thanh âm nhìn lại, chứng ác Ma giáo quan đối diện cùng vách tường với mình nhanh chóng ra quyền, tựa hồ là khi phát tiết thì nàng tràn đầy tinh lực, kia một thân hình giọt nước, bắp thịt thật sự rất đẹp, nhưng này thể xác thon dài yểu điệu xinh đẹp lại không thể che dấu được hành vi tội ác của nàng.

Thanh niên nghe trong không khí mốc meo khí tức, lại nghe đến nữ nhân nói ra một câu: “Ngươi phải cảm tạ ta đã chọn lựa chủy thủ không có rãnh máu, nó càng giống là một thanh dao gọt trái cây.”

“Ngày mai tiếp tục đi, ta phải trở về.” Thanh niên giãy dụa ngồi dậy, sắc mặt một hồi biến ảo, lại không có ngạnh sanh sanh, bởi vì đau đớn mà kêu ra tiếng.

“Mấy ngày nay ở nhà tịnh dưỡng đi, ta nghe nói ngươi muốn 7 ngày sau xuất hành nhiệm vụ, ngươi phải bảo trì trạng thái tốt.” Nữ nhân ngừng động tác, xoay người, nhìn về phía cách đó không xa, đích thực trong thoại ngữ của thanh niên không có mảy may lùi bước, nơi này làm cho nàng không khỏi không phát thưởng người thanh niên này rồi.

“Nghe nói tỉ lệ tử vong rất cao, bất quá như vậy cũng tốt, dù sao thì trở lại đây cũng là địa ngục, chết coi như là giải thoát.” Thanh niên tùy ý nói, thời gian dần qua đứng dậy xuống giường, tận dụng khả năng khống chế chính mình rồi nhe răng trợn mắt.

“Ha ha, Ethan, ta chưa bao giờ hoài nghi ngươi đối với khát vọng sinh tồn, cũng chưa bao giờ hoài nghi tới ngươi kiên định ý chí, dù sao chúng nó đến chỗ ta bồi dưỡng đều là vì ngươi, không phải sao?” Nữ nhân nhíu mày, màu xanh da trời trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo nụ cười thản nhiên.

Thanh niên được xưng là Ethan tức giận nhìn nữ nhân kia bằng một mắt, lầm bầm nói: “Tùy tiện đi.”

Mỹ nữ chân dài với làn da trắng tuyết tại nơi này có lẽ hẳn là phù hợp với hai chữ Nữ Thần. Có lẽ cũng chỉ có vị “Nữ Thần” này mới có được sự phối trí như vậy, nhưng cũng không giống như những nữ nhân nóng bỏng vũ mị khác, ngũ quan của nàng vô cùng tinh xảo với một mái tóc màu kim sắc để lộ ra sự khác biệt của nàng, thậm chí còn lộ ra một chút khí tức dã tính, đôi mắt xanh thẳm đẹp như đuốc, tư thế hiên ngang, khí khái hào hùng bức người.

Nhưng một cái nữ tính của mị lực kinh người thì ở Ethan trong mắt lại là một ác ma. Từ khi hắn bị cưỡng ép dẫn vào đây bắt đầu huấn luyện, đâu một lần huấn luyện không phải dùng hôn mê mà chấm dứt hay sao?

Nàng được gọi là Miranda, đã làm Ethan vừa yêu vừa hận nữ nhân này.

“Ha ha, tức giận?” Miranda hơi từ khóe miệng truyền đi, “Bởi vì ngươi lại một lần thất bại mà tức giận? Hay là đối với mấy năm trước vì sự tình trên sân bóng mà canh cánh trong lòng?”

“Khục khục. . . Khục khục. . .” Ethan trong lúc nhất thời nhịn không được, đột nhiên xuất hiện chuyển hướng hoàn toàn chính xác vượt quá dự liệu của hắn, “Đụng một cái mà đã ngã lăn rồi cái đồ mọt sách, ngươi có cái gì tốt để mà kiêu ngạo.”

Ethan ngữ khí cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng lại hiếm thấy nở một nụ cười.

Hắn nhớ rất là rõ, nhất là trước khi tận thế, nói một cách tổng quan thì nó có thể làm cho người ta tạm thời thoát đi nơi này để phiến Luyện Ngục. Ethan hoàn toàn chính xác là cùng biết Miranda, Ethan lúc đó là học cấp một, còn Miranda đã học cấp bốn.

Dưới tình huống rất bình thường, hai người không nên có cái gì cũng cùng xuất hiện, tất cả đều bởi vì nó sẽ làm một đổ ước chết tiệt.

Cho đến hôm nay, Ethan có chút hối hận vì lúc trước chính mình đã xuất hiện trên trận bóng bầu dục, nếu như không phải là mình hảo hữu muốn truy cầu “cái kia” cùng năm cấp đội cổ động viên xinh đẹp, Ethan cũng sẽ không bị một nữ cầu thủ đâm cho chổng vó, mà nữ cầu thủ này liền là Miranda.

“Có tin tức từ bằng hữu của ngươi sao?” Miranda đã đi tới, đặt mông ngồi ở trên giường bệnh.

Ethan thu liễm một cái cảm xúc, khẽ lắc đầu.

“Chúng ta cùng một dạng, các bằng hữu kia trốn đi có lẽ đã chết hết rồi, không có tin tức. May mắn chính là, chúng ta học xong thì kiên cường, không phải sao?” Miranda một tay cầm khăn lau mặt, lung tung lau chính cái bộ tóc ngắn của mình.

“Chúng ta không giống nhau.” Ethan hừ một tiếng.

Đây là lần thứ hai hắn nói nhưng lời như vậy rồi, nhưng sự thật đúng là như thế, hắn và nàng thật sự không giống nhau.

Cứ việc Miranda tự xưng “Dân đen”, nhưng là nàng so với Ethan thì cường đại rất nhiều. Tối thiểu đối với người bình thường như Ethan mà nói, Miranda đã từng nếm qua một viên tinh hạch được sản xuất ra trong đầu của một con dị thú

Miếng tinh hạch kia cho nàng để có thể tưởng tượng năng lượng, tuy nhiên nàng cũng không phải một Dị Năng giả, nhưng là một người có tố chất thân thể viễn siêu hơn người thường, là chiến sĩ tầm thường thì rất khó vượt qua.

“Ngươi đã làm rất khá rồi, ngươi có chỗ mà thường nhân không có, rồi còn có sẵn dũng khí cùng nghị lực, hơn nữa. . .” Miranda khuất dậy một ngón tay, gõ đầu của nàng, ý bảo một cái chính mái tóc ngắn của mình, “Ngươi mang đến cho ta không ít phiền toái.”

Ethan nhún vai, cũng không có nhận lời nói.

Miranda cũng từng có lúc mê tóc dài, ở thời điểm chiến đấu cũng sẽ buộc thành đuôi ngựa, mà đầu kia phát lại làm cho nàng đang cùng Ethan đối với lúc luyện thì buồn rầu không thôi, tại đây thì đao thật thương thật Ma Quỷ trong khi huấn luyện, hai người động tác là không có bất kỳ quy tắc nào hạn chế, Ethan không chỉ có một lần cầm lấy cái đầu đuôi ngựa của nàng mà thay đổi chiến cuộc, thẳng đến có một ngày. . .

Nhắm lấy một đầu mái tóc ngắn của Miranda xuất hiện ở gian phòng trong nhà kho này, mái tóc dài phiêu dật mê người bị cắt triệt để đã trở thành lịch sử, mà Ethan thừa cơ trục lợi cũng đã trở thành lịch sử.

“Để ngươi sống là vì nhiệm vụ lúc này đây (DG: không biết dịch đúng không nữa, tại thấy nó sai sai, bản truyenyy là “Sống quá lúc này đây nhiệm vụ”, ai thấy sai thì nói mình chỉnh sửa nha. Thân!), hiện tại ta đang gắng hết sức để vận tác, bắt ngươi gia nhập vào đội ngũ của ta.” Miranda đưa thay sờ sờ đầu Ethan, ngón tay dài nhọn hơi khuất lên, gãi gãi cái bộ tóc ngắn đen kịt của hắn.

“Hi vọng ngươi có thể như nguyện.” Ethan nói ra.

“Bất luận thì đội ngũ nào cũng mong muốn có một sĩ binh như ngươi vậy, ngươi không biết ngươi có nhiều ưu tú sao Ethan.” Miranda hít thật sâu rồi thở phào một cái, nói khẽ, “Bọn hắn bởi vì thành tích ưu dị khảo hạch của ngươi mà chú ý đến ngươi, ta có thể ở lại mấy tháng này trong khi huấn luyện để có thể hiểu rõ sâu hơn, ta biết rõ ngươi ngưỡng mộ phẩm chất của những người kia, đây mới thực sự là một món đồ mà đội ngũ chúng ta cần đến.”

Ethan quay đầu nhìn về phía Miranda, thần sắc hơi có chút phức tạp, hắn cũng không xác định, Miranda có phải hay không bởi vì nàng đã từng dùng thân phận bằng hữu để đòi hỏi đặc huấn chính hắn, dù sao tại đây cũng là rối loạn của tận thế, thân hữu ly tán, từ đi trốn chết, nhiều vô số kể. Có thể đụng phải một người quen, thật là là có nhiều may mắn.

Nhưng là Ethan có thể xác định chính là, Miranda đã huấn luyện hoàn toàn chính xác giúp hắn thoát thai hoán cốt, trùng hoạch tân sinh. Giúp hắn so với trước thì càng chuyên chú, chấp nhất người, một cái tràn đầy ý chí chiến đấu cùng tín ngưỡng người.

Loại tín ngưỡng này, gọi là “Còn sống”.

Bạn đang đọc Thôn Phệ Tiến Hóa (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LụcTầnDương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 437

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.