Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đang xem cuộc chiến

Phiên bản Dịch · 3040 chữ

- Không có gì, chỉ là một chút thời gian thôi.

Xi Vưu khẽ lắc đầu không thèm để ý chút nào.

- Hôm nay lại thấy được một kiện siêu cấp thần khí đản sanh, Xi Vưu ta cũng không thể không bội phục phách lực của Ngộ Không ngươi, bổn mạng tinh kim khí mà cũng bỏ được.

Trong mắt Xi Vưu có một tia kính nể.

Ngộ Không cười hắc hắc sờ sờ Kim Cô Bổng trong tay nói:

- Kim Cô Bổng này và lão tôn ta kết bạn vô số năm rồi, nó với lão tôn ta lắm khi còn chẳng phân biệt được, dùng tinh kim khí bổn mạng của lão tôn ta dung nhập trong đó, thì có gì mà không được chứ? A a kể từ đó, huống chi hảo cương yếu dụng đáo đao nhận thượng (thép tốt phải dùng để luyện lưỡi đao), lão tôn ta cho dù tái hấp thu tinh kim khí bộ phận kia, phỏng chừng cũng không kịp Đại Tôn ngươi, nhưng bây giờ…

Nữ Oa, Phục Hi, Chuẩn Đề, Chúc Dung, Cộng Công năm vị Đại Tôn nghe được cũng kinh dị.

Bổn mạng tinh kim khí đối với hỗn độn kim linh mà nói là quý giá nhất, theo đạo lý hẳn là phải hấp thu vào trong cơ thể, làm cho thân thể mình càng thêm cường hãn, nhưng Tôn Ngộ Không không thể ngờ... Dùng nó để dung nhập vào Kim Cô Bổng.

Vốn thân thể hắn có thể càng thêm cường hãn, bây giờ lại lãng phí, bất quá Kim Cô Bổng vốn là được xưng là "Vô kiên bất tồi", hôm nay dung nhập tinh kim khí, đề cao một cấp bậc, nếu phải một lần nữa đối mặt Kim Quang Càn Khôn Tráo cũng có thể dễ dàng phá vỡ.

- Ngộ Không quả nhiên bỏ được, có phách lực, xem ra kết quả trận chiến này cũng khó nói.

Trên mặt Oa Nữ có một tia vui sướng

Phục Hi cũng gật đầu nói:

- Dựa theo phỏng đoán của ta Ngộ Không cho dù hoàn toàn hấp thu tinh kim khí phỏng chừng cũng không theo kịp thân thể kinh khủng cường hãn của Xi Vưu, nhưng Ngộ Không lại đem bổn mạng tinh kim khí dung nhập vào Kim Cô Bổng, Kim Cô Bổng vốn là thượng phẩm thần khí, bây giờ dung nhập tinh kim khí bổn mạng tin rằng cả thân thể Xi Vưu của ta cũng có thể bị thương.

- Việc làm này của Tôn Ngộ Không là tốt hay xấu, thật ra cũng khó nói, dù sao hao tổn bộ phận tinh kim khí, thân thể cũng không đủ cường hãn.

Cộng Công Đại Tôn lạnh nhạt nói.

Còn lúc này Ngộ Không và Xi Vưu ngưng thần nhìn chằm chằm vào nhau.

- Không nói nhảm nữa, bắt đầu thôi.

Tôn Ngộ Không đột nhiên quát một tiếng.

Mắt Xi Vưu nhất thời sáng ngời, ha ha cười to nói:

- Tốt, Tôn Ngộ Không ngươi quả nhiên không phụ kỳ vọng của ta vô số năm qua, Kim Cô Bổng dung hợp tinh kim khí, so với căn quải trượng của Lão Tử cũng không kém chút nào, cũng có thể đấu một trận với ta rồi.

Nhất thời, hai vị Đại Tôn đại biểu cho cực hạn vũ lực sẵn sàng chuẩn bị xuất chiêu.

Một vị là đứng đầu hỗn độn ngũ linh - hỗn độn kim linh, chí dương chí cương, thậm chí sẵn sàng hao tổn một bộ phận tinh kim khí làm cho chất lượng của Kim Cô Bổng tăng lên một bậc.

Một vị là thân thể của Bàn Cổ, hiểu được ba phần thiên đạo hỗn độn đại la nguyên thần Bàn Cổ. Thân thể huyết mạch được Xi Vưu tìm thấy, Bàn Cổ thân thể, tùy tiện một quyền một cước nếu bình thường thần khí còn mạnh hơn nhiều, cũng là chí dương chí cương.

Hai vị Đại Tôn đồng thời theo đuổi cực dương cực nếu gặp nhau thì sẽ như thế nào?

- Xoẹt xoẹt!

Trong Hỗn độn không gian bắt đầu hỗn loạn, Nữ Oa, Phục Hi cùng năm vị Đại Tôn chỉ đứng xa xa nhìn lại không ai dám đến gần sát trung ương. Chỉ cần xem khí thế phát ra của hai người Xi Vưu, liền biết trình độ công kích cường hãn.

Bên ngoài, các đại cao thủ Ma giới, Minh giới, Yêu giới chăm chú nhìn vào, không ai dám ho dù chỉ là một tiếng, không khí trong lúc nhất thời rất áp lực, vô luận là Âm Dương Ma Đế, Thánh Chủ Lưu Ly hay là Yêu giới mấy vị Đại Thánh, đến cả ngũ phương Minh giới Minh Đế bao gồm cả Thái Úc từ Quỉ giới vừa trở về tất cả mọi người đều chăm chú nhìn.

Từ trong cuộc chiến của Đại Tôn hiểu được bao nhiêu đó là tùy vào tiềm chất mỗi người.

Lý Dương cũng từ từ nhắm hai mắt, ở đây chỉ có hắn một người dùng thần thức để xem cuộc chiến, kì những người khác đều giương mắt mà nhìn, trong mắt phát xuất đạo đạo quang mang.

- Hừ, Lý Dương này cũng lẩm cẩm rồi, cuộc chiến của Đại Tôn, tốc độ rất nhanh, thần thức há có thể thấy được? Ngược lại mắt mới có thể miễn cưỡng thấy mà thôi, lại dùng thần thức xem cuộc chiến quả thực là cực kì ngu ngốc.

Thanh âm Bằng Ma Vương vang lên.

Mọi người nhíu mày, lúc này đại chiến sắp bắt đầu, Bằng Ma Vương lại mở miệng nói chuyện. Việc này làm tất cả mọi người phải nhướng mày, có lẽ lúc này cũng chỉ Bằng Ma Vương mới dám lên tiếng, nhưng nghe Bằng Ma Vương nói xong, đại bộ phận mọi người đều nhìn về phía Lý Dương, trên mặt không tự chủ được cũng phải mỉm cười.

Trào phúng, kinh ngạc!

Cuộc chiến Đại Tôn, bọn họ Yêu Đế, Ma Đế há có thể thấy rõ ràng, dùng mắt mà xem ngược lại hiệu quả tốt hơn, cơ hồ đại bộ phận cao thủ Yêu Đế, Ma Đế đều biết, nhưng Lý Dương lại từ từ nhắm hai mắt, tự nhiên có không ít người âm thầm xem thường.

- Sư huynh …

Điền Cương quay về Lý Dương vừa muốn nói chuyện, Lý Dương cũng truyền âm nói:

- Không cần phân tâm, hai vị Đại Tôn đã bắt đầu động thủ rồi, cũng đang sắp sửa đánh nhau to rồi.

Điền Cương rùng mình, hắn ngẩng đầu nhìn lên, hai vị Đại Tôn không phải vẫn không nhúc nhích sao?

Lý Dương có một nét cười thần bí, thần thức của hắn so với phần lớn mọi người xem ra còn mạnh hơn một chút, tự nhiên thấy rõ, thậm chí ngay cả những biến hóa rất nhỏ của hai vị Đại Tôn cũng thấy rõ ràng.

Rồi đột nhiên…

Đại Tôn trong hư không đột nhiên biến mất.

- Người đâu?

Đám Yêu Đế, Ma Đế đang xem cuộc chiến kinh dị.

- Không phải đại chiến sao? Hai vị Đại Tôn sao lại tiêu mất? Chẳng lẽ là không muốn cho chúng ta thấy?

Một vị Minh Đế nghi hoặc hỏi

- Câm miệng, nhìn không tới chỉ có thể trách ngươi tu vi không đủ.

Thanh âm Âm Dương Ma Đế đột nhiên vang lên, khí thế khổng lồ làm cho Cương Ngang Minh Đế vừa mở miệng nhất thời ngậm miệng im thin thít, Âm Dương Ma Đế thật kinh khủng, ai mà không biết.

Thủ hạ dưới tay Xi Vưu có tám Ma Đế. Đứng thứ hai là Thánh Chủ Lưu Ly ngay cả thần khí Lưu Ly bình của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể thôn phệ, nhưng thực lực cũng chỉ được xếp thứ hai, ngẫm lại đệ nhất Ma Đế phải biết lợi hại ra sao?

- Một đám xuẩn đản.

Bằng Ma Vương hừ lạnh một tiếng, cũng chăm chú nhìn vào hỗn độn không gian tựa hồ trống rỗng. Đúng vậy, hai vị Đại Tôn đã động thủ rồi, chỉ là tốc độ quá nhanh, làm ngay cả rất nhiều Yêu Đế, Ma Đế cũng không thể nhìn thấy rõ ràng. Chỉ có cao thủ Yêu Đế, Ma Đế hậu kỳ mới miễn cưỡng thấy chút hình dáng.

- Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!...

Giống như bạo phá, một thanh âm trầm thấp vang lên, hiển nhiên hai vị Đại Tôn đã giao thủ.

Ở đây trong số những người đang xem cuộc chiến, thấy được rõ ràng nhất cũng như hiểu rõ nhất chính là Lý Dương. Hai vị Đại Tôn vô luận là ngay từ đầu dùng khí thế áp đảo nhau cũng như sau đó dùng thân thể giao chiến cũng thấy rõ ràng. Thậm chí hai người giữ lại bao nhiêu thực lực, Lý Dương cũng thấy rõ.

- Xi Vưu Đại Tôn ngạo thị lục giới, quả nhiên thực lực kinh khủng. Hôm nay mới thi triển có năm thành thực lực, ngay cả áo xanh kia vẫn còn mặc.

Lý Dương cảm khái thở dài nói.

Hắn rõ ràng nhớ kỹ, Xi Vưu trong khi truyền cho hắn Ma Thần Lục Tuyệt, chấn cho quần áo toàn thân nát bấy, lộ ra thân thể ẩn chứa khí tức hỗn độn thế giới, và từng đạo thanh quang lóe ra, hôm nay chỉ nhớ lại đã làm Lý Dương khiếp sợ.

Nhưng bây giờ Xi Vưu và Tôn Ngộ Không chiến đấu, ngay cả áo xanh vẫn còn mặc trên người, chỉ phát huy năm thành lực lượng mà thôi.

“Tôn Ngộ Không này hôm nay hoàn toàn bộc phát lực lượng của thân thể, bất quá Kim Cô Bổng của hắn cũng vẫn chưa ra tay, Kim Cô Bổng dung hợp bổn mạng tinh kim khí, uy lực cũng rất mạnh, nói không chừng có thể liều mạng với Xi Vưu.” Lý Dương trong lòng thầm nghĩ, thần thức cũng cẩn thận quan sát.

- Xoẹt xoẹt…

Ngón trỏ và ngón giữa của Xi Vưu chĩa ra, đột nhiên tùy ý đâm, tựa như một thanh lợi kiếm thậm chí còn phá cả hỗn độn. Hai chân Tôn Ngộ Không như máy, đột nhiên một cước phá không đánh úp lại. Với đòn chỉ và cước này, hai người thay phiên tấn công, tốc độ đạt tới cực hạn.

- Ha ha, thống khoái…. thống khoái, Tôn Ngộ Không, lấy Kim Cô Bổng của ngươi ra đi.

Xi Vưu cười to nói, hiển nhiên Xi Vưu đã không cam lòng chiến đấu như vậy.

- Được, lão tôn ta sẽ cho ngươi nếm tư vị này.

Trong đôi mắt trong veo của Tôn Ngộ Không hiện lên một tia quang mang, rồi đột nhiên một đạo bổng tử ban tỏa hào quang bảy sắc xuất hiện trên tay hắn. Tôn Ngộ Không đột nhiên hét lớn một tiếng:

- Xem bổng đây!

Tôn Ngộ Không nhảy lên, giơ cao Kim Cô Bổng, cơ hồ tất cả lực lượng đã bộc phát ra song thủ, hướng về phía Xi Vưu đập xuống. Thấy Kim Cô Bổng đập xuống, Xi Vưu vươn cánh tay phải, không nhúc nhích, hắn dám sử dụng cánh tay phải trực tiếp tiếp một kích này.

- Thật can đảm!

Mắt Tôn Ngộ Không hơi nheo lại, trên mặt hiện lên một tia tàn khốc, hiển nhiên đã giận dữ, Xi Vưu này cũng quá càn rỡ, khi đối phó với Kim Cô Bổng mà chỉ dùng cánh tay tùy ý đỡ đòn. Lúc này Tôn Ngộ Không tăng lực một lần nữa.

Nhất thời Kim Cô Bổng hóa thành một đạo quang ảnh, nện xuống mạnh, thẳng.

- Bồng.

Kim Cô Bổng nện rất mạnh vào cánh tay phải của Xi Vưu, mảnh áo xanh trên cánh tay phải của Xi Vưu nhất thời nát vụn ra. Lộ ra một cánh tay phải đầy cơ bắp tản ra nhiều tia thanh quang, trên mặt Xi Vưu có vẻ ngưng trọng rất nhiều.

- Hát!

Xi Vưu đột nhiên gầm lên một tiếng, áo xanh trên người đột nhiên hóa thành vô số mảnh nhỏ nổ tung ra, thân thể cường hãn của Xi Vưu liền xuất hiện trước mắt mọi người.

Giống như mặt trời chói mắt.

Yêu Đế, Ma Đế ở đây trong lúc nhất thời không tự chủ nhắm mắt lại hoặc quay đầu đi không dám nhìn, những tia điện quang màu xanh từ trong thân thể Xi Vưu lóe ra một khí thế kinh nhân, khí tức này là khí tức nguyên thủy nhất được hình thành còn trước cả khi có Khai Thiên Tích Địa hỗn độn không gian.

- Tôn Ngộ Không, ngươi quả nhiên rất phù hợp để đánh với ta,… đáng tiếc…

Xi Vưu khẽ lắc đầu, nhưng sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không sắc mặt cũng ngưng trọng, Kim Cô Bổng đã đánh ra nhưng vẫn không làm thương tổn được Xi Vưu, thân thể Bàn Cổ quả nhiên khó lường, hắn biết, bây giờ phải liều mạng rồi.

- Xi Vưu sao lại liên tục nói đáng tiếc?

Nữ Oa nương nương khẽ nhíu mày.

Chuẩn Đề đạo nhân cũng như các vị Đại Tôn khác cũng không biết, chẳng lẽ Xi Vưu biết Tôn Ngộ Không này không phải là đối thủ của hắn? Nhưng cuộc đại chiến vừa mới bắt đầu không lâu, làm sao có thể xác định được như thế.

- Xem tình hình bọn họ, cuộc chiến đấu này càng lúc càng thêm kịch liệt, trận pháp của ta vừa bày ra có thể không chịu được lực lượng bạo loạn hỗn độn

Phục Hi vẻ mặt nghiêm trọng, lúc này một đạo hào quang màu vàng đất từ trong cơ thể của hắn bắn ra, dung nhập vào giữa trận pháp.

Nữ Oa bọn người không hiểu, nhưng Lý Dương lại rất rõ ràng.

“Kim Cô Bổng mặc dù lợi hại, nhưng một bổng đập xuống, Xi Vưu đại ca lại chỉ dùng 8 thành lực lượng của Bàn Cổ thân thể đã có thể đỡ được, Kim Cô Bổng mạnh nhất cũng chỉ có uy lực bực này, xem ra Tôn Ngộ Không không phải đối thủ của đại ca.”

Lý Dương thấy rõ, Tôn Ngộ Không này dù cố đánh tiếp cũng mạnh hơn không nhiều, nhưng Xi Vưu lại che dấu không ít thực lực.

- Tiếp ta ba trảo!

Xi Vưu đột nhiên hét lớn một tiếng.

Cơ thể toàn thân đột nhiên phát ra từng đạo thanh quang mù mịt, giống như cả người đều bị một vầng sáng màu xanh vây quanh.

Hai tay hóa thành trảo, nhất thời đột nhiên hướng về phía Tôn Ngộ Không chộp tới. Xi Vưu thân thể cực kỳ cường hãn, cho dù tùy ý công kích cũng lợi hại vô cùng.

Tay hắn tùy tiện một trảo cũng đã vượt qua công kích của thần khí, năng lượng bên trong hỗn độn không gian nhất thời hỗn loạn.

Xi Vưu thân thể quá nhanh, thân thể nhoáng lên, tích tắc đã tới bên cạnh Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không lúc này lùi lại, đồng thời dùng Kim Cô Bổng nện xuống.

- Xoẹt…!

Một đạo trảo ảnh phá nát lớp da kim sắc của Tôn Ngộ Không, cơ thể phát ra kim quang liền rách ra, máu tươi chảy ròng.

Trảo của Xi Vưu chính là một trong những tuyệt chiêu của hắn, uy lực to lớn, đến cả thân thể Tôn Ngộ Không cũng phải trọng thương.

“Xuyên Vân Toa Vụ" Thần thức Lý Dương cẩn thận quan sát. Xi Vưu hoàn toàn đem thân pháp Xuyên Vân Toa Vụ thi triển hết mức. Thậm chí so với Kim Sí đại bằng còn nhanh hơn một bậc, cũng có thể là do hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn nên thân pháp cũng có đột phá.

Lý Dương vốn cảm ngộ Xuyên Vân Toa Vụ rất sâu rồi, bây giờ Xi Vưu không ngừng chớp động, đem tinh hoa của Xuyên Vân Toa Vụ hoàn toàn triển khai ra, Lý Dương đương nhiên quan sát cẩn thận và tiếp thu, còn Yêu Đế, Ma Đế khác ngay cả cái bóng cũng nhìn không tới, đừng nói nhìn thấy thân pháp.

Lý Dương nhắm mắt lại, thần thức không ngừng quan sát, đồng thời trong đầu không ngừng diễn dịch, từng đạo thân pháp mờ ảo xuất hiện trong đầu, Lý Dương như được khai hóa đối với Xuyên Vân Toa Vụ, những chỗ nan giải đã được giải đáp.

Đồng thời Tôn Ngộ Không lại có một thân pháp đặc thù khác. Lý Dương cũng cẩn thận quan sát rồi cũng không cần so sánh nghiên cứu gì thêm, cứ ghi tạc hết tất cả vào trong đầu. Lý Dương quả là biến thái, tốc độ kinh khủng Tôn Ngộ Không và Xi Vưu như thế mà thần thức của Lý Dương vẫn có thể ghi lại hoàn toàn thân pháp hai người.

Thân pháp Xi Vưu biến ảo đa đoan, thân pháp Tôn Ngộ Không càng cực kỳ huyền diệu, kia đắc truyền cùng Chuẩn Đề thân pháp đạo nhân

Lý Dương nhắm mắt cẩn thận quan sát, trên mặt không tự chủ được lạii nở nụ cười, Điền Cương một bên căn bản không thể thấy thân ảnh hai vị đại tôn, nhàm chán quá bèn nhìn chung quanh, thấy Lý Dương trên mặt có nụ cười, không khỏi vô cùng kỳ quái

Đột nhiên nụ cười trên mặt Lý Dương hoàn toàn biến mất, nét mặt ngưng trọng

"Hách hách …………. Xi Vưu, tiếp lão tôn ta một bổng"

Đột nhiên có một tiếng hét lớn, vang vọng cả hỗn độn không gian, rồi một cổ kim sắc bổng ảnh phóng lên cao, toàn lực nện mạnh xuống.

Bạn đang đọc Thốn Mang của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.