Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Thế Nghiêm Trọng

Phiên bản Dịch · 3428 chữ

Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị chỉ mới giải trừ xong trận pháp phong ấn thứ nhất liền đạt tới Đại Thành kỳ.

Lý Dương con mắt hơi nheo lại, trong lòng thất kinh:”trong tiên thiên Thái Cực Âm Dương đại trận đó tràn ngập ma sát khí, ba tên này ở bên trong đó tu luyện mấy ngàn năm, so với tu luyện tại tục thế chính là hiệu quả hơn nhiều.”

Lý Dương suy nghĩ một chút, quay lại nhắc nhở ba người nói :” Hầu Sơn ba người các ngươi không nên quá nóng vội, ba trận pháp phong ấn không nên vội vàng giải trừ. Bây giờ, sau khi đã giải trừ một cái, cần nhanh chóng rèn luyện thân thể, đợi thân thể đủ cường hãn, căn cơ thật vững mạnh hãy tiếp tục giải trừ đạo phong ấn thứ hai.”

“Chúng ta hiểu, Lý Dương huynh đệ.” Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị ba người lập tức tuân lệnh nói.

“Được rồi, ba người các ngươi tìm ta có chuyện gì, sẽ không phải là chỉ nói cho ta biết chuyện phong ấn của các ngươi chứ?” Lý Dương cười hỏi.

Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị ba tên mãng hán (lỗ mãng) sờ sờ đầu, chân thật mỉm cười.

“Nhìn bộ dạng gian tà này của các ngươi, nhất định không có chuyện tốt, nói đi.” Lý Dương lúc này trong lòng lại đang suy nghĩ đến chuyện khác.

Ngày nay, mặc dù Bích Lan sơn có hơn một ngàn nhân mã, bất quá rất tán loạn, không có một chút giống bộ dạng quân đội, phòng thủ đều là binh lính tạp loạn không có chỉ huy. Lý Dương chuẩn bị đem nhân mã của mình huấn luyện tốt một chút.

“Chúng ta….muốn đi cùng…” còn chưa có nói xong, đột nhiên bên ngoài truyền đến một thanh âm kinh người.

“Hát ! hát !hát !hát !”…..

Một thanh âm đổi hướng biến thành tiếng hét lớn từ bên ngoài Bích Lan sơn truyền tới, một cỗ thanh âm“hô hô” khí lưu chuyển động truyền lại, Lý Dương mấy người không khỏi tò mò đi ra đại sảnh, đi tới bên ngoài Bích Lan sơn.

Chỉ thấy trên núi Bích Lan sơn đang đứng đầy tu ma giả, người cầm đầu chính là Phố Húc.

“Hát!”

Một tên tu ma giả hai chân giống như ảo ảnh đang điên cuồng công kích đám tu ma giả đối diện. Mà đám tu ma giả dối diện lại dễ dàng ngăn cản hết thảy mọi công kích của hắn.

“Oanh !”

Một cước đá vào vách sơn thạch, nhất thời ngàn cân cự thạch vỡ vụn.

Hơn một ngàn tu ma giả một đối một điên cuồng chém giết, hoàn toàn bất chấp tất cả, tựa hồ giống như là cừu nhân. Mà Phố Húc vẫn đứng ở giữa không trung nhìn đám tu ma giả này, còn không ngừng chỉ đạo.

“Chiến lực thật kinh người, so với tu ma giả của Hoàng Tuyền Chi Hải tuyệt đối lợi hại hơn.” Lý Dương nhìn mỗi tên hung tàn tu ma giả, cùng với công kích hung tàn, không chỉ trong lòng rung động, hắn cho đến bây giờ còn không biết tu ma giả lại lợi hại đến như vậy.

“Mộc Dịch đại nhân !”

Phố Húc đột nhiên nhìn thấy Lý Dương, lập tức thân hình chợt lóe, liền tới bên cạnh Lý Dương.

“Các ngươi đang làm gì?” Lý Dương nhìn Phố Húc tra hỏi.

Phố Húc lập tức khom người nói:”Mộc Dịch đại nhân, đây là quy củ từ trước, cứ bảy ngày Nhị Lang môn trong núi sẽ thao luyện một lần, bình thường Nhị Lang môn tự mình cũng biết vụng trộm liều mạng tu luyện.” Phố Húc trả lời Lý Dương.

“Cái này gọi là thao luyện?”

Lý Dương trơ mắt nhìn một tu ma giả đá bay một tu ma giả khác tiên huyết điên cuồng chảy, cánh tay đứt lìa. Không tận mắt nhìn thấy có điểm khó có thể tin được.

“Đúng vậy. Đây đúng là thao luyện. Hừm, chúng ta hơn một ngàn tu ma giả công lực đều không sai biệt lắm chiến đấu với nhau, nếu chiến bại, nói lên rằng kỹ năng chiến đấu quá kém. Trong Ma giới, chỉ có chiến đấu không ngừng, chiến đấu tiếp tục chiến đầu mới có thể không bị người khác tiêu diệt.” Phố Húc trong mắt xuất hiện quang mang tàn nhẫn.

Lý Dương không có sinh sống ở Ma giới, căn bản không cách nào tưởng tượng được sự tuyệt tình của Ma giới.

Cho dù đã chiếm giữ núi, nhưng rất nhanh thế lực ở các núi khác cũng sẽ tới đánh chiếm. Một khi chiến bại, nếu lực chiến đấu không đủ, nói không chừng bị giết ngay lúc đó.

“Chiến đấu kỹ năng?”

Lý Dương trong lòng nhất động, hắn nhớ lại lúc đầu khi chính mình giết chết Phố Sơn, đao phách của mình tốc độ nhanh như vậy nhưng Phố Sơn lúc trước dụng Lang Nha bổng ngăn đỡ được đao phách của mình, mặc dù cuối cùng bởi vì sự sắc bén của đao phách, phá Lang Nha bổng giết chết Phố Sơn.

Nhưng Phố Sơn tốc độ so với mình chậm hơn, so với đao phách lại càng chậm, như thế nào có thể ngăn trở đao phách đây?

Lý Dương lập tức minh bạch.

Kỹ năng chiến đấu. Kỳ thật cũng chính là truy tìm thiên đạo, đồng dạng công lực công kích phát huy càng thêm cường đại, tỷ như “Phá Sơn Liệt Không”, nó chẳng những có thể sử dụng trên phi đao đồng thời có thể sử dụng trên chiến đao, có thể sử dụng trên tay(quyền đầu). Những tu ma giả này chỉ có thể không ngừng thực chiến mới có thể lĩnh hội được kỹ năng chiến đấu.

“Hô hô ~~”

Lý Dương hai chân như gió, một trận khí lưu bắt đầu chuyển động, một cơn lốc được đá ra ngoài. Vô luận là quỹ tích hay là động tác cũng đều thưởng tâm duyệt mục (vui tai vui mắt, đệ nghĩ chỗ này nên để là hoàn hảo) đó không phải là biểu diễn mà nguyên nhân, chính là phù hợp với tự nhiên. Tất cả tu ma giả đang thao luyện cũng đều ngừng lại, nhìn thủ lĩnh của bọn họ “Mộc Dịch đại nhân” huấn luyện.

“Phá Sơn Liệt Không” !

Lý Dương con mắt sáng ngời, một cú đá trong nháy mắt phảng phất như xuyên phá không gian, không khí cũng trở nên hỗn loạn, chỉ dựa vào con mắt thường thì căn bản phát hiện không ra Lý Dương….sẽ công kích ở địa phương nào.

“Oanh !”

Cước pháp mạnh mẽ cùng với thượng phẩm ma khí Chiến Thần Ngõa trợ giúp, một cước đá ra, không khí bị nén chặt đến cực trí, không khí bị nén chặt phảng phất giống như không khí đạn hung hăng bắn tới thân ngọn núi cách đó trăm thước, nhất thời “oanh” một tiếng, đá vụn văng ra, xuất hiện một cái động lớn bán kính gần mười thước.

Đơn giản bằng vào cao áp (vùng xoáy) không khí đã đạt tới bước này, không chỉ làm cho tu ma giả xung quanh choáng váng mà mười mấy cao thủ Thiên ma cấp bậc cùng với Phố Húc còn lại con mắt đều sáng lên, bọn họ đã từ trong huấn luyện của Lý Dương lĩnh hội được một chút, đối với việc đề thăng kỹ năng chiến đấu của bọn họ là phi thường có ích.

“Quả nhiên, vạn vật đều có đạo, công kích cương mãnh không những có thể sử dụng trên phi đao, sử dụng trên thân thể hiệu quả cũng đồng dạng, nếu như phát ra kiểu này, vậy….”Đoạn Xuyên Phân Hải”đó?” Lý Dương còn nhớ kỹ đồ tượng (hình vẽ) của ‘Đoạn Xuyên Phân Hải’ đó.

Hồng Quân đạo nhân nhẹ nhàng vẽ tay một chút, vô biên đại hải liền chia làm hai nửa.

“Đoạn Xuyên Phân Hải” chính là công kích cực nhu, cương nhu đồng hành (trong cương có nhu, trong nhu có cương), điều này tuyệt đối không phải là một câu nói suông.

“Hô hô ~~”

Lý Dương hai tay mở rộng chuyển động thật nhanh, từng đạo khí lưu bắt đầu chuyển động. Ma sát khí dĩ nhiên cũng bởi vậy mà tụ tập lại xung quanh Lý Dương, hình thành năm dòng khí vờn quanh Lý Dương, Phố Húc cùng với hơn mười vị Thiên ma cao thủ nhất thời con mắt mở lớn.

“Đây là cái gì? Chẳng lẽ là tự nhiên chi đạo trong truyền thuyết?”

Phố Húc đám người đã biết, cực dương cực cương công kích không sai là có thật lớn uy lực, nhưng cực nhu công kích muốn có uy lực thật lớn, khả năng đó là phi thường gian nan. Đòi hỏi một người có lý giải đối với tự nhiên chi đạo, đối với thiên đạo đạt tới một bước kinh nhân.

“Hô !”

Bất ngờ, Lý Dương biến thủ thành chưởng, rồi đột nhiên bổ ra, chỉ thấy không gian từng trận chấn động, lập tức dưới chân núi nhất thời vỡ ra một cái khe. Liếc mắt nhìn xuống, cũng không nhìn thấy gì.

“Quả nhiên, quả nhiên như thế !” Lý Dương con mắt sáng ngời.

Năm đó, Lý Dương tâm thần tu vi không cao, ngay từ lúc đầu tu luyện ‘Đoạn Xuyên Phân Hải’, căn bản không cách nào cảm nhận được uy lực thực sự của ‘Đoạn Xuyên Phân Hải’ .Hôm nay, tâm thần tu vi đề cao, đối với thiên đạo cảm ngộ tự nhiên cũng sâu hơn, trở lại tu luyện ‘Đoạn Xuyên Phân Hải’, uy lực lại là phi thường lớn.

“Lý Dương đại nhân, đây là tuyệt học gì vậy?”

Phố Húc đám người đi tới trước mặt Lý Dương, có vẻ rất thắc mắc.

“Cái này bất quá là một chút cảm ngộ của ta đối với thiên đạo mà thôi.” Lý Dương cười nói. Phổ Húc đám người này nhất thời con mắt sáng ngời, cảm ngộ đối với thiên đạo? Phổ Húc cho đến bây giời còn bị vây ở tầng thể ngộ, căn bản không có phương hướng, chỉ có thể nỗ lực làm cho công kích càng thêm lợi hại mà thôi.

“Mười mấy người các ngươi theo ta tới đây.”

Lý Dương quay về đám người Phố Húc, Hầu Sơn nói, lập tức Lý Dương đi vào đại sảnh trong lòng núi.

Trong đại sảnh.

Đám người Hầu Sơn, Phố Húc cùng với hơn mười vị cao thủ Thiên ma cấp bậc mỗi người trong lòng nghi hoặc, không biết Lý Dương tìm bọn họ là vì cái gì.

Lý Dương ngồi ở chủ tọa, trên mặt có một tia tiếu ý nhàn nhạt, nhìn Hầu Sơn, Phố Húc đám người.

“Hầu Sơn, các ngươi lúc đầu tu luyện ma đạo bí quyết, chính là bí quyết cơ bản nhất. Chỉ bất quá là Quỷ Cốc Tử ngẫu nhiên từ trên người tu ma giả lấy được mà thôi, tu luyện thật sự là quá chậm chạp.” Lý Dương trực tiếp nói.

Hầu Sơn bọn họ lúc đầu tu luyện ma đạo pháp quyết đúng thật là pháp quyết cơ bản nhất, cho nên Lý Dương vì bọn họ mà cùng Bá Vương Hạng Vũ đưa ra mấy bộ ma đạo tu luyện phương pháp, mặc dù so ra kém ‘Ma Dương Điển’, nhưng tốt xấu gì trong Ma giới cũng là tương đối tốt.

“’Sa Huyết Lục Quyết’ là pháp quyết tu luyện tương đối tốt, tốc độ tu luyện trung đẳng, nhưng so với các ngươi hiện tại nhanh hơn mười lần, bây giờ ta sẽ truyền trước cho các ngươi tam quyết.” Lý Dương lập tức đem một ngọc giản cấp cho Hầu Sơn, để cho hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị tu luyện.

“Sa Huyết Lục Quyết !”

Phố Húc đám người con mắt trừng lớn tròn xoe, Hạng Vũ nhãn giới là cái gì? Quá khứ chính là cùng Xi Vưu đại tôn một dạng, hắn cũng cho rằng ‘Sa Huyền Lục Quyết’ là trung đẳng, nhưng trong mắt đám người Phố Húc đó quả thực là chí tôn bảo điển.

“Phái, Phố Húc, ta phát hiện ra tu luyện pháp quyết của các ngươi cũng rất chậm, tựa hồ…tựa hồ…” Lý Dương trong lúc nhất thời không cách nào dùng lời nói ra được, bởi vì hắn hiểu được đám người Phố Húc tuy luyện chậm chạp không theo lẽ thường.

“Tựa hồ không có tu luyện pháp quyết! Là thật sao, Mộc Dịch đại nhân!” Phố Húc đám người cười khổ.

Ma giới to lớn, rộng vô biên, tranh đấu lẫn nhau, bởi thế cũng có thể tu luyện pháp quyết rất đựơc xem trọng, Phố Húc chiếm lĩnh một ngọn núi làm tiểu nhân vật, bất quá bằng cách cố gắng không ngừng hấp thu ma sát khí, dựa vào nghị lực mài sắt thành kim miễn cưỡng lắm mới đem công lực đạt tới Ma tướng trung kỳ.

“Không có pháp quyết tu luyện?” Lý Dương ngẩn ngơ.

Phố Húc cười khổ đáp:”Mộc Dịch đại nhân, ta cùng các huynh đệ này bất quá chỉ có tu luyện đạt tới Đại Thành của tu luyện phương pháp, nhưng sau Thiên ma kỳ lại không có pháp quyết tu luyện, sau khi đạt tới Thiên ma hậu kỳ chỉ có thể không ngừng hấp thu, lúc đột phá thì phải trông vào lão thiên, đột phá thành công liền còn mạng sống, đột phá thất bại thì hồn phi phách tán, cứ như vậy miễn cưỡng tu luyện đạt tới Ma tướng trung kỳ.”

Mười mấy người phía sau hắn cũng là mỗi người tự mình không có cách nào. Trong Ma giới chính là hình thức này, người nào có khả năng đem pháp quyết tu luyện tốt truyền ra ngoài đây? Cho dù sơn đại vương còn không dám truyền cho thủ hạ, lo lắng thủ hạ nhân mạnh hơn so với chính mình.

Lý Dương lại cảm thấy những người này có chút thương cảm.

Ngay cả pháp quyết tu luyện cũng không có, Lý Dương biết được là mỗi một người đến thời khắc đột phá đều có phương pháp đặc thù, hình như miễn cưỡng đến như vậy hơn phân nửa có khả năng tẩu hỏa nhập ma, năng lượng thân thể tự bạo, hồn phi phách tán.

“Hầu Sơn, ba người các ngươi sau khi nhớ kỹ, đem pháp quyết tu luyện này đưa cho mười mấy người này đi.”

Lý Dương quay về phía Hầu Sơn nói.

“Nhận lấy!”

Hổ Nhị đem ngọc giản đưa cho Phố Húc.

Đến thời khắc công lực đột phá, cũng chính là vùng vẫy giữa biên giới sanh tử, nhưng Lý Dương hiện tại cấp cho bọn họ cơ hội, một khi bọn họ có pháp quyết tu luyện, như vậy đã có thể an toàn hơn. Nhìn ngọc giản bay tới, Phố Húc trong lòng run rẩy.

“Tạ ơn Mộc Dịch đại nhân! Cái mạng này của Phố Húc giao lại cho đại nhân.”

Phố Húc quỳ xuống, lệ rơi đầy mặt. Quá khứ hắn tuy cùng Lý Dương có linh hồn khế ước, nhưng bất quá chỉ là bị uy hiếp cưỡng bách mà thôi, lúc này đây mới lại là thật tâm thuần phục, mười mấy người Thiên ma cấp bậc cao thủ bên cảnh cũng đều kích động quỳ xuống.

‘Sa Huyết Lục Quyết’ có pháp quyết tu luyện này, đại biểu cho bọn hắn có hi vọng trở thành đại cao thủ, không cần vì mỗi lần đột phá mà lo lắng.

“Lấy danh nghĩa Xi Vưu đại tôn làm chứng, ta Kỳ Cổ hôm nay suy tôn Mộc Dịch đại nhân làm chủ nhân, một khi vi bối, lập tức hồn phi phách tán vĩnh thế bất đắc siêu sanh!” một Thiên ma cấp bậc cao thủ lập tức đi xuống, một đạo tinh huyết ẩn chứa nguyên thần năng lượng bay tới bên người Lý Dương.

Ngoài hắn ra mười mấy vị Thiên ma cấp bậc cao thủ nhất thời mỗi người đều quỳ xuống.

“Lấy danh nghĩa Xi Vưu đại tôn làm chứng, ta … hôm nay suy tôn Mộc Dịch đại nhân làm chủ nhân, một khi vi bối, lập tức hồn phi phách tán vĩnh thế bất đắc siêu sanh!”

Trong Ma giới, Thiên ma cấp bậc cao thủ cũng không được coi trọng, người nào đó có khả năng đem pháp quyết tu luyện trân quyết cấp cho bọn hắn đây? Ở Ma giới người mạnh được kính trọng (cường giả vi tôn), tu luyện pháp quyết là nhân tố quan trọng nhất tạo ra cường giả, hiển nhiên xem nó cùng với sinh mạng đều trọng yếu như nhau.

Lý Dương đối xử với bọn hắn như thế, cho nên mười mấy vị Thiên ma cấp bậc cao thủ như thế nào không có lòng cảm kích.

Có tu luyện pháp quyết, bọn họ cũng có thể trở thành cao thủ chân chính.

Lý Dương mỉm cười, chính mình bất quá chỉ là truyền trước ba tầng pháp quyết mà thôi, cho nên cũng chỉ cấp cho hơn mười người này, bất quá Lý Dương nhìn những người này tốt xấu gì cũng là nhân mã của mình, truyền thụ pháp quyết tu luyện cũng không cần tính toán cái gì. Không có nghĩ tới những người này liền tự đưa tới linh hồn khế ước.

“Mộc Dịch đại nhân, ngàn vạn lần không nên cự tuyệt, người trong Ma giới tự nguyện suy tôn ngài làm chủ nhân, một khi cự tuyệt, bọn họ đều sẽ tự sát.” Phố Húc nhìn thấy thần sắc Lý Dương, nhất thời hấp tấp nói.

Lý Dương sửng sốt, không có nghĩ tới Ma giới còn có quy củ này.

“Tốt rồi, đã như vậy các ngươi như nhau cũng tính là người của ta!” Lý Dương lập tức đánh ra thủ ấn quyết, hình thành linh hồn khế ước.

“Người Bích Lan sơn mau xuất hiện. Mẹ kiếp, như thế nào cũng không tiến vào được .”

Đột nhiên bên ngoài truyền vào tiếng hét lớn.

Lý Dương nở nụ cười, Hầu Tĩnh vừa mới bố trí ‘tiểu Thái Cực âm dương trận’, mặc dù uy lực còn xa mới có thể so sánh với Âm Dương đại trận, nhưng như thế cũng không có nghĩa là tu ma giả bình thường có khả năng phá trận, chắc hẳn kẻ đang kêu lớn kia đã bị đại trận giam giữ.

“Người của Bích Lan sơn nghe đây, mau chóng thả lão tử ra, Liệt Sơn tôn giả có lệnh, Bích Lan sơn mau chóng hiến cho tôn giả lão nhân gia, nếu không….. hừ, hừ!” người bị giam trong đại trận hô lớn.

Đám người Phổ Húc nhất thời sắc mặt biến đổi.

“Liệt Sơn tôn giả!”

Lý Dương nhìn đám người Phổ Húc, không khỏi nghi hoặc hỏi :”Liệt Sơn tôn giả đó là người nào?”

Phố Húc cung kính đáp:”Mộc Dịch đại nhân, Phiêu Tuyết sơn mạch tam đại thế lực, khu vực phía bắc của chúng ta chính là Liệt Sơn tôn giả, nghe nói hắn đã đạt tới Ma suất hậu kỳ, thiếu một bước nữa là tới Ma vương cảnh giới, hơn nữa hắn còn có một thanh ma khí.”

“Ma suất hậu kỳ?”

Lý Dương nhướng mày, hắn đã biết người đó. Lần trước sau khi Hạng Vũ dùng thần thức tìm tòi đã nói cho hắn, Phiêu Tuyết sơn mạch có ba thế lực lớn, trong đó khu vực phía bắc đó là một vị Ma suất hậu kỳ cao thủ, thủ hạ có hai vị ma suất tiền kỳ cao thủ, còn có không ít cao thủ cấp bậc Ma tướng, về phần binh lính thì khoảng mấy vạn.

“Lý Dương đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Phố Húc đám người cũng lộ ra không có tự tin, chung quy bởi thanh danh bên ngoài của Liệt Sơn tôn giả.

Lý Dương nhíu mày, tình thế bỗng chốc trở nên nghiêm trọng

Bạn đang đọc Thốn Mang của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.