Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất kích tất sát

Phiên bản Dịch · 4465 chữ

“ Phách Vương, hiện nay Âm Dương đao phách của ta đã tu luyện thành công , có thể đối phó với cao thủ cấp bậc Thiên Tiên rồi “ Lí dương hiện tại cũng chính là cao thủ rồi .” Nhưng ta cứ cảm thấy nếu đối phó với tu ma giả thì tác dụng của Bi Sát có vẻ như không lớn lắm !” Lý Dương hơi nhíu mày lại nói.

Kiếm Chi Bi Sát trên tay Tiêu Diêu tán nhân có uy lực cực lớn , nhưng Lý Dương lại cảm giác Kiếm Chi Bi Sát đối với những tu ma giả tu luyện thân thể thì uy lực lại không lớn lắm.

Hạng Vũ cười ha hả nói : ”Tiểu tử, Bi Sát chính là công kích vào tâm thần đối với những kẻ có tâm thần kém ta quá xa, khi đó thậm chí có thể đánh tan tâm thần kẻ đó, khiến hắn hồn phi phách tán , nhưng đối phó với những kẻ có tu vi tâm thần bằng hoặc kém hơn ta một chút thì tâm thần công kích chỉ có thể khiến địch nhân tâm thần chấn động mà thôi!”

“ Phách Vương, ta hiểu đạo lý mà ngài nói! “

Lý Dương cười khổ nói tiếp : ” Cho nên khi đối phó với tên Hàn Phong đó, cho dù ta dùng Bi Sát để công kích thì nhiều nhất cũng chỉ khiến hắn tâm thần chấn động mà không kịp phản ứng thôi, nhưng lực phòng ngự thân thể của hắn vẫn còn nguyên đó, nếu ta không phá nổi lớp phòng ngự của hắn, cho dù hắn cứ đứng đó cho ta đánh ta cũng không có biện pháp nào đánh được ! “

Hạng Vũ cười hắc hắc nói: ”Tiểu tử ngươi nói cũng có chút đạo lí, lực phòng ngự thân thể của tiên nhân không được như vậy , khi tâm thần chấn động thì có thể dễ dàng đánh lén thành công. Chỉ là…khi dùng tâm thần công kích để đối phó với tu ma giả hiệu quả cũng như vậy! “

Lý Dương nhất thời hai mắt sáng lên .

“ Ta hỏi ngươi trước , tu ma giả ở trong trạng thái bình thường hay là trong trạng thái chiến đấu thì dễ đánh hơn ?

“Chuyển sang trạng thái phòng ngự thì sẽ có biến hóa như thế nào ? “ Hạng Vũ hỏi lại .

Lý Dương lập tức nói:

“Điều này mà cũng cần hỏi sao, khi ở trạng thái chiến đấu thì năng lượng nhục thể sẽ được bạo phát ra hoàn toàn , lực phòng ngự tự nhiên sẽ được đề cao lên .”

Đề cao bao nhiêu?

Hạng Vũ lập tức hỏi tiếp.

Lý Dương nhớ lại tình huống của chính mình nói:

“Ầy , chừng ba lần gì đó!”

”Vậy là được rồi!”

Hạng Vũ cười ha hả nói:

“Nếu ngươi dùng tâm thần công kích , khi hắn chưa kịp có phản ứng, chưa kịp bạo phát năng lượng toàn thân, lúc đó chẳng phải lực phòng ngự của hắn chỉ bằng một phần ba so với bình thường thôi sao?”

Hạng Vũ tiếp tục nói:

“Bi Sát có thể khiến cho lực phòng ngự của đối phương chỉ còn bằng một phần ba so với trạng thái tốt nhất, nói một cách tương đối, là lực công kích của ngươi được mạnh hơn gấp ba lần ! Ba lần . Nếu để ngươi tu luyện thì cần phải mất bao nhiêu năm đây? Bi Sát có hiệu quả như vậy, lẽ nào còn không tốt sao? Không ngờ tên tiểu tử ngươi còn tị cho là không đủ!”

“Hừ , tiểu tử Lý Dương nhà ngươi, lần trước khi đối mặt với Hàn Phong , bởi vì ngươi mới là Độ Kiếp trung kì , còn Hàn Phong đã tương đương với Thiên Tiên tiền kì , cách biệt đến hai cấp như thế , cho dù hắn bị ngươi dùng tâm thần công kích, lực phòng ngự chỉ bằng một phần ba so với trạng thái tốt nhất thì ngươi cũng chẳng thể phá nổi ! Cách biệt lớn như vậy, sao có thể trách Bi Sát được chứ?”

Lý Dương nhất thời trong lòng lập tức hiểu được.

Bi Sát, đối với tu tiên giả hiệu quả có lẽ là rất tốt. Đối với tu ma giả thì hiệu quả tuy không bằng nhưng cũng có thể khiến cho lực phòng ngự của đối phương chỉ còn bằng một phần ba so với khi ở trạng thái tốt nhất, như vậy cũng có thể coi là tạm ổn.

“Lý Dương, nhưng mà có một điều này ngươi nên biết , lực phòng ngự của tất cả các tu ma giả đều rất mạnh , nhưng có một nhược điểm , nhược điểm của tất cả các tu ma giả chính là “ con mắt “ “

Lý Dương theo phản ứng nghĩ tới .

Lực phòng ngự của đôi mắt tự nhiên là không cao, nó kém rất xa so với lực phòng ngự của thân thể. Dù sao khi tu luyện thân thể thì phần lớn đều chỉ là tu luyện cơ nhục hay gân cốt mà thôi. Bất quá, tuy bình thường lực phòng ngự của các tu ma giả tại đôi mắt gần như không có, nhưng khi chiến đấu bọn họ chủ yếu là dùng linh thức hay thần thức nên tác dụng của đôi mắt không tính là lớn. Hơn nữa mắt cũng không phải là hạch tâm của thân thể, cho dù là bị mù thì tu ma giả cũng có thể hồi phục lại rất nhanh, chuyện đó không có gì ảnh hưởng đến họ cả.

Nhưng…

Nhược điểm của đôi mắt đối với Lý Dương lại là một tin tức vô cùng tốt .

“Ha ha, tuy tu ma giả cũng có bảo vệ đôi mắt nhưng không hề coi trọng, bởi vì bọn chúng đều là dùng thân thể công kích, nhưng ta lại khác, ta còn có đao mang và đao phách!”

Lý Dương vô cùng hưng phấn, hắn không ngờ mình lại có thể quên được điều này.

Hạng Vũ cũng nói:

“ Đúng, đao phách công phá lớp phòng ngự ở đôi mắt rồi trực tiếp từ đó công kích tới tâm tạng ( trái tim ) , như vậy sẽ đơn giản hơn nhiều!”

”Tuy lực phòng ngự của tu ma giả mạnh nhưng cũng chỉ là phần cơ nhục và gân cốt bên ngoài mạnh mà thôi. Độ kiên ngạnh của lục phủ ngũ tạng trong nội thể chúng tự nhiên là kém cơ nhục gân cốt rất xa, đao phách từ mắt xuyên vào trong đầu, sau đó lại tiếp tục xuyên xuống, phá tan tâm tạng ! Việc này so với công phá để phá nát tâm tạng từ bên ngoài dễ dàng hơn rất nhiều!”

Đối với Lý Dương mà nói, mắt chỉ là cửa vào của đao phách, đặc biệt là đối với một số cao thủ có thực lực đặc biệt mạnh, bây giờ Lý Dương đã có một ‘sát thủ giản’ để đối phó với các cao thủ tu ma giả.

“ Ây da ,Phách Vương, không phải ngài đã từng nói qua, những tu ma giả cao thủ này thường có linh giáp để bảo hộ tâm tạng sao, không biết lực phòng ngự của chúng thế nào? “

Lý Dương âm thầm nghĩ .

Hạng Vũ mỉm cười nói:

” Điều này thì ngươi yên tâm, về mặt luyện chế thì tu ma giả kém xa tu tiên giả, vô luận là linh đan hay là tiên khí, ma khí, căn bản đều không so được với tu tiên giả, tại Ma giới cũng vẫn là như vậy, lực phòng ngự của các linh giáp phòng ngự thường là không cao. “

Lý Dương nhất thời nở ra nụ cười.

” Nhưng mà cũng khó nói, có những tu ma giả có vận khí tốt, kiếm được tài liệu tốt rồi luyện chế ra linh giáp để bảo vệ tâm tạng, nhưng nếu cùng một loại nguyên liệu như nhau, lực phòng ngự của linh giáp mà tu ma giả luyện chế ra kém xa của tu tiên giả luyện chế ra, một nhân tố quan trọng nhất trong đó chính là chân hỏa ! “

Hạng Vũ cảm thán nói

Lý Dương vừa nghe xong nhất thời lại nở ra nụ cười:

“Vô luận là linh giáp của tiên nhân dùng để bảo hộ nguyên anh hay là linh giáp của tu ma giả dùng để bảo hộ tâm tạng thì cũng đều là dùng chân hỏa trong nội thể để luyện chế ra , đẳng cấp của chân hỏa sẽ quyết định sức phòng ngự và đẳng cấp của linh giáp! Nếu công lực yếu, cho dù là có tài liệu tốt thì cũng chẳng thể luyện hóa nổi.”

Bình thường các tu tiên giả hay các tiên nhân chân hỏa đều khá lợi hại, chân hỏa của bọn họ đều là dùng kim đan hay nguyên anh luyện hóa ra . Bởi vì năng lượng đều tụ tập tại kim đan và nguyên anh nên chân hỏa được hình thành khá là mạnh.

Cho nên những tu ma giả thì lại bất đồng , đại bộ phận năng lượng của chúng ta đều tập trung ở thân thể, năng lượng ở tâm tạng chỉ là một bộ phận nhỏ, chân hỏa được bồi dưỡng ra tự nhiên là yếu nhược!

Hạng Vũ cảm thán nói, hiển nhiển đối với điểm này hắn thấy nhụt chí.

Có được có mất điều đó là hiển nhiên , nhục thể của tu ma giả rất cường hãn, chân hỏa yếu nhược cũng là chuyện bình thường.

Lý Dương cũng đồng ý nói:

” Đúng vậy, chân hỏa được sinh ra từ trong tâm tạng ta kém xa chân hỏa hình thành từ Thất Diệu Tinh Cực - Tinh Cực chi hỏa.”

Thậm chí Lý Dương còn chẳng bao giờ dùng đến chân hỏa trong tâm tạng, dù sao nếu so với Tinh Cực chi hỏa thì chân hỏa trong tâm tạng quả thật quá yếu nhược.

Phi đao nhập đạo, toàn bộ năng lượng đều tụ tập ở đao phách, hoàn toàn tập trung, lại thêm còn có Thất Diệu tinh cực chuyên môn bồi dưỡng Tinh Cực chi hỏa, uy lực của Tinh Cực chi hỏa lớn cũng là chuyện bình thường. Nếu so sánh , chân hỏa của tâm tạng so với Tinh Cực chi hỏa chỉ là kém hơn một cấp bậc.

” Nói đến chân hỏa ta lại nhớ ra một chuyện! “

Lý Dương đột nhiên cười nói.

Hạng Vũ sửng sốt.

” Hai đệ tử Độ Kiếp kì đó của Tu La môn là bị ta thu vào trong túi Tiểu Càn Khôn. Bây giờ ta thử dùng chân hỏa để luyện hóa xem như thế nào ! “

Lý Dương cũng không cần lấy tui Tiểu Càn Khôn ra, túi Tiểu Càn Khôn đã dung hợp vào thân thể hắn, Lý Dương đương nhiên có thể đưa thẳng chân hỏa tiến nhập vào trong mà không gặp trở ngại gì.

Cái Lý Dương lựa chọn chính là chân hỏa của tâm tạng.

Uy lực của Tinh Cực chi hỏa vô cùng mạnh, cho dù là nhục thể của Lý Dương cũng không dám để cho nó luyện hóa, trong mắt Lý Dương để đối phó với hai cao thủ Độ Kiếp kì thì dùng chân hỏa của tâm tạng là đủ rồi.

Trong nội thể Lý Dương.

Vô số thông đạo trực tiếp thông tới tâm tạng, sau đó lại trải qua mật pháp luyện hóa của “Ma Dương điển” mà một lần nữa truyền vào tất cả các vị trí toàn thân, sau đó lại thông qua Hắc Diễm linh châu ở đan điền, sau khi đi qua vô số thông đạo, cuối cùng ma sát khí tiến nhập vào trong tâm tạng.

Trong tâm tạng đang có một luồng hỏa diễm, luồng hỏa diễm này được ma sát lực bên trong tâm tạng nuôi dưỡng, có chung một thể với tâm tạng.

Đột nhiên!

Luồng hỏa diễm đó lóe lên rồi tiến nhập vào trong túi Tiểu Càn Khôn.

Tất cả những thứ trong túi Tiểu Càn Khôn Lý Dương nắm rõ như lòng bàn tay, không gian trong túi Tiểu Càn Khôn lớn vô cùng , nó đã được Lý Dương phân ra làm vài chục khu vực, mỗi một khu vực đều có một tòa lầu ba tầng có độ lớn hệt như nhau. Hai đệ tử của Tu La môn đang ở trong khu thứ nhất.

”Sư huynh, rút cục chúng ta đang ở nơi nào?”

”Ta cũng không biết, nhưng cho dù chúng ta dùng cách nào cũng chẳng thể ra ngoài, có lẽ chúng ta đang ở trong một cấm chế hay hay trận pháp của kẻ nào đó!”

Hai đệ tử Tu La môn đã không còn vọng tưởng có thể ra khỏi cái địa phương quỷ quái này nữa .

Đột nhiên…

” Vù! “

Một luồng hỏa diễm cực đại đột nhiên bao trùm lấy cả khu vực đó, tuy hỏa diệm trong tâm tạng không thể so được với Tinh Cực chi hỏa, nhưng để luyện hóa hai tu ma giả này thì hết sức dễ dàng. Hai tu ma giả căn bản chẳng kịp chống cự thì đã bị hỏa diễm bao lấy rồi, “Á!” Chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm từ trong không gian của túi Tiểu Càn Khôn vang ra, ngay sau đó hai tên đệ tử đã hóa thành tro bụi.

Lý Dương đang ngồi xếp bằng, đột nhiên hắn mở trừng mắt ra, một tia tinh quang lóe lên.

” Vô luận là Hoàng Tuyền Hải hay là Ma giới thì cũng đều là cường giả vi tôn, hừ, trước khi ta tới Ma giới cần phải quen thuộc với cái Hoàng Tuyền Hải này trước đã!”

Lý Dương cười lạnh nói:

”Hàn Phong, các không không phải suốt ngày tuyên dương cái cường giả vi tôn sao? Bây giờ Âm Dương đao phách của ta đã đại thành, cho dù lấy cương đấu cương, ta chẳng cần dùng đến Bi Sát thì các ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, bây giờ trước mặt các ngươi thì ta chính là “Tôn” rồi!

”Vù!”

Lý Dương triển khai độn thuật , sau nháy mắt thân hình đã biến mất khỏi chỗ vừa đứng.

Bên trong Hắc Ma thành.

Lý Dương đang đi trên đường, đột nhiên một luồng linh thức giống hệt như cuồng phong lấy Lý Dương làm trung tâm mà ào ào cuốn tới.

” Ồ? Tại trà quán, tựa hồ như đang rất nhàn nhã! “

Lý Dương mỉm cười.

”Xoẹt !…Xoẹt !…Xoẹt !…Xoẹt !…”

Thân thể Lý Dương lập tức hóa thành những đạo tàn ảnh, sau đó hắn giống hệt như một đạo hắc quang mà biến mất trên đường, tốc độ của hắn nhanh đến mức khiến cho tất cả các Tu ma giả xung quanh phải sợ hãi. Tốc độ, khi Lý Dương sử dụng “Xuyên Vân Toa Vụ”, cho dù chỉ là tốc độ của thân thể hắn cũng nhanh hơn các tán ma bình thường rất nhiều.

“ Lý Dương, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đó, sau lưng tên Hàn Phong này là cả một Tu La Môn, hơn nữa sư tôn của hắn là Hắc Mộc Thượng Nhân, giết chết Hàn Phong là ngươi sẽ đắc tội với cả Tu La Môn đó! “

Hạng Vũ cười nhạo nói.

Lý Dương mỉm cười:

”Phách Vương , không phải ngài đã nói , gặp phải kẻ mạnh hơn , một là làm nô tài cho đối phương , để mặc cho đối phương sai khiến. Hai là tránh đi cho thật xa ! Hừ, Hắc Mộc thượng nhân của Tu La môn đó lợi hại hơn ta, tương đương với cao thủ La Thiên Thượng Tiên tiền kì, nhưng đánh không lại thì chẳng lẽ ta không biết chạy sao?

Có Thanh Vân trong tay, cho dù là Hạng Vũ năm đó cũng chẳng thể có tốc độ nhanh bằng Lý Dương được.

”Huống chi, với nhược điểm đôi mắt của tu ma giả, khi ta dùng Bi Sát để công kích tinh thần hắn , sau đó lại dùng đao phách công kích đôi mắt hắn, sau đó lại phá hủy tâm tạng hắn, hừ, cho dù là Hắc Mộc thượng nhân cũng không chắc đã chống nổi đòn này, ta còn sợ gì nữa chứ? “

Thanh âm của Lý Dương rất kiên định.

Hạng Vũ rất thỏa mãn , hắn hỏi Lý Dương như vậy chẳng qua là để thử xem tâm tính của Lý Dương như thế nào , bởi vì Hạng vũ biết rõ sự hiểm ác của Ma giới. Thấy dáng vẻ của Lý Dương khi trả lời,, Lý Dương xử thế như vậy, tại Ma giới ít nhất cũng có thể tự giữ được tính mạng của mình.

” Bùm!”

Một người trung niên từ trên tầng hai của trà quán bay ra, rơi thẳng xuống mặt đất theo một đường thẳng, hiển nhiên người đánh hắn bay xuống có chủ ý khiến cho hắn va xuống mặt đất.

”Phốc!”

Trung niên lập tức thổ ra một ngụm máu tươi, tiếp đó hắn liền liếc mắt nhìn lên tầng hai của trà quán rồi mau chóng bay lên.

Lý Dương mỉm cười, linh thức của hắn phát hiện ra, kẻ vừa ném người xuống chính là đệ tử Tu La môn đứng bên cạnh Hàn Phong, Lý Dương liền mỉm cười rồi đi về hướng trà quán.

Bộp!…Bộp!…Bộp!…

Bậc thang của trà quán đều được làm từ gỗ, mỗi bước chân của Lý Dương đều để lại tiếng động khá lớn, đồng thời cũng khá trầm ổn. Những bước chân chẳng hề có vẻ vội vã chút nào, tiếng mỗi bước mỗi bước vang lên lầu hai đều khiến thanh âm ở lầu hai lặng đi, tất cả mọi người đều hiểu, dám khoa trương như vậy thì nhất định phải là là cao thủ.

Hàn Phong trưởng lão tay cầm chén trà, hắn vừa muốn uống thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân từ dưới lầu vọng lên. Hắn không khỏi nhíu mày lại. Sau đó ánh mắt chuyển xuống dưới lầu, đệ tử Tu La môn sau lưng hắn hai mắt lập tức lộ ra một tia sát khí mà nhìn chằm chằm xuống dưới.

Lý Dương thản nhiên đi lên, mục quang quét qua một lượt, tại trường trừ Hàn Phong ra gần như chẳng có ai dám nhìn về phía Lý Dương.

Bởi vì lần này Lý Dương đã sử dụng Liễm Tức thuật thu liễm toàn bộ khí tức, với tu vi tâm cảnh đã đạt đến La Thiên Thượng Tiên hậu kì của hắn, cho dù là Hắc Mộc thượng nhân có đến cũng chẳng nhìn ra được thực lực của Lý Dương, những kẻ này làm sao nhìn ra được chứ, tự nhiên bọn họ đều cho rằng Lý Dương mạnh hơn mình.

“ Là ngươi! “

Hàn Phong trưởng lão đột nhiên đứng dậy, hai mắt hắn phát lộ vẻ quang mang nhìn về phía Lý Dương nói:

”Ha ha, không ngờ tên tiểu tử ngươi còn dám đến đây, hừ ! Lần trước bản trưởng lão không cẩn thận nên mới để ngươi chạy thoát , lần này ngươi đừng có mơ!

” Chạy ư ? Lần này ta đương nhiên sẽ không chạy!”

Lý Dương cười nhạt rồi nói tiếp:

” Đúng rồi, ngươi muốn có Hắc Linh Viêm y hả, nếu muốn có thì đến đây lấy đi!”

Hàn Phong thấy thái độ như vậy thì không khỏi cười nhạt .

Tuy lúc này hắn cảm thấy có vẻ như không nhìn thấu nổi thực lực Lý Dương, nhưng hắn lại cho rằng chẳng qua là Lý Dương dùng bí pháp gì đó để che giấu mà thôi. Dù sao đối với thực lực của Lý Dương hắn biết rất rõ, hơn nữa lần trước hắn đã dễ dàng đánh bại Lý Dương, lần này còn lo lắng cái gì nữa?

” Đừng có ở đó mà làm cái bộ dạng kiêu ngạo trước mặt ta, đã không có thực lực mà còn thích làm bộ, lần này ta sẽ đánh cho ngươi răng bay như hoa , răng rơi đầy đất!”

Hàn Phong nắm chặt hai nắm tay lại, lập tức một luồng năng lượng cường đại phát ra làm không khí chấn động , những chén trà trên bàn đều vỡ tan, mọi người chung quanh mặt đều biến sắc .

“Giả bộ?”

Lý Dương cười nhạt , bộ dáng hắn có vẻ như rất ngạc nhiên.

Trong mắt Hàn Phong hàn quang lóe lên , hắn cũng không ra lệnh cho đệ tử sau lưng tấn công, lần trước hai tên đệ tử đột nhiên biến mất khiến hắn vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc , lần này hắn liền quyết định tự mình xuất thủ!

“ Hô !”

Thân hình Hàn Phong chợt lóe lên và biến mất khỏi vị trí vừa đứng , đồng thời xuất hiện bên cạnh người Lý Dương.

“ Bồng! “

Một quyền của Lý Dương đánh ra rất dứt khoát, Hàn Phong căn bản không hề tránh né , hắn biết rõ thực lực của Lý Dương cho nên không hề xem quyền đó của Lý Dương ra gì, theo hắn thì quyền đó của Lý Dương chẳng đủ để gãi ngứa cho hắn.

”Bồng!”

Một quyền đánh thẳng vào thân thể Hàn Phong, đột nhiên Hàn Phong ngây ngốc, nhãn thần hắn sau nháy mắt đã trở nên mơ hồ…

” Uỳnh “!

Nhục thể của Hàn Phong giống như một miếng đậu phụ bị quyền của Lý Dương công phá, đồng thời tâm tạng của hắn cũng bị nổ tung thành một làn bụi máu, đến nguyên thần cũng bị một kích đánh tan.

“Bồng”!

Ngực Hàn Phong xuất hiện một lỗ hổng lớn từ từ ngã xuống đất lúc này hắn đã chết rồi, cho đến lúc chết hắn vẫn còn chưa hiểu. Bởi vì đòn công kích tâm thần vừa rồi của Lý Dương quá mạnh, một kẻ tâm thần mới đạt đến Thiên Tiên tiền kì như Hàn Phong làm sao mà hiểu được!

” Hàn Phong chết rồi! “

” Một kích đã chết ! “

Tất cả mọi người đều sững sờ , một quyền giết chết một tán ma đã độ qua ba lần thiên kiếp, cho dù là Hắc Mộc thượng nhân thì có lẽ cũng cần bỏ ra chút sức lực, nhưng Lý Dương thì chỉ cần nhẹ nhàng đánh xuống một quyền là đã chết rồi!

Lý Dương khẽ mỉm cười, có lẽ chỉ có hắn mới hiểu rõ mọi chuyện như thế nào .

Một quyền vừa rồi của hắn không phải chỉ là một quyền, bên trong quyền còn có ẩn chứa một thanh đao phách, khi quyền đầu công kích đến thì đao phách cũng đồng thời lao vào nhục thể Hàn Phong trong nháy mắt.

“Đao Chi Bi Sát!”

Tu vi hiện tại của Lý Dương đã đạt tới La Thiên Thượng Tiên hậu kì, trong nháy mắt tâm thần của Hàn Phong đã bị chấn động, tu vi tâm cảnh của hắn mới đạt tới Thiên Tiên tiền kì, cách biệt tới hơn một cấp như vậy Hàn Phong làm sao có thể phòng ngự nổi đòn công kích đó chứ ?

Tự nhiên sức phòng ngự của hắn bị giảm đi, đao phách của Lý Dương cứ như vậy mà trực tiếp phá tan nhục thể và tâm tạng của Hàn Phong mà chẳng gặp chút khó khăn hay trở ngại nào.

”Ầy “, linh giáp ở tâm tạng của tên Hàn Phong này quả nhiên kém cỏi , tựa hồ chỉ bằng với Tằng Thăng của Thượng Thanh cung.

Lý Dương cảm thán nói, linh giáp tại tâm tạng của tu ma giả quả nhiên không bằng linh giáp ở nguyên anh của tu tiên giả.

Nhưng có một điều Lý Dương còn chưa biết Tằng Thăng đã bị nghĩa phụ hắn giết chết, toàn bộ Thượng thanh cung đều đã bị tiêu diệt .

” Mấy tên tiểu gia hỏa các ngươi còn không đi , lẽ nào cũng muốn chết sao? “

Lý Dương liếc nhìn mấy tên đệ tử của Tu La môn nói. Mấy tên này lập tức sợ hãi mà chạy trối chết , vừa rồi chẳng phải là chúng có nghĩa khí, chẳng qua chúng bị dọa cho sợ đến mức ngơ ngẩn rồi , bây giờ nghe Lý Dương nói mới có phản ứng lại.

Lý Dương thản nhiên đi đến bên một chiếc bàn rồi ngồi xuống, hắn chẳng hề có vẻ gì là vội vã cả .

”Uống trà?”

Lý Dương lắc đầu mỉm cười, tay hắn nháy lên một cái, lập tức một bình Nhị Oa Đầu liền xuất hiện, Lý Dương bắt đầu ở đó mà uống rượu.

”Tiền bối, người hãy mau đi đi, người chết chính là trưởng lão Hàn Phong của Tu La môn đó, sư tôn của hắn là Hắc Mộc thượng nhân, đợi đến khi Hắc Mộc thượng nhân tới rồi thì tiền bối chẳng đi được nữa đâu! “

Một vị khách truyền âm cho Lý Dương, dứt lời hắn liền lập tức xuống lầu rời đi .

Dường như tất cả mọi người ở quán trà đều đã biết Hàn Phong trưởng lão đã chết rồi, mà là bị người ta giết chết , mà người này bây giờ vẫn đang ngồi trong trà lâu. Lập tức tất cả mọi người đều tản đi, bao gồm cả chủ quán của trà lâu, bởi vì bọn họ biết, Hắc Mộc thượng nhân sắp tới rồi.

”Uỳnh , Uỳnh Uỳnh “…

Hắc Mộc thượng nhân khoác một chiếc hắc bào phá không mà tới, tốc độ của hắn đã được tăng tới cực hạn, tứ đại trưởng lão bọn Hàn Vũ cũng đi theo phía sau, ngũ đại cao thủ của Tu La môn đồng thời lao về hướng trà lâu, sát ý của họ nồng đậm đến mức thậm chí toàn bộ cao thủ ở Hắc Ma thành đều cảm ứng thấy.

” Ồ, đánh chết ma nhỏ , ma lớn tới rồi!”

Lý Dương mỉm cười rồi đặt bình rượu xuống.

Bạn đang đọc Thốn Mang của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.