Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Sư Phụ Vì Nước Quên Thân.

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

Chương 18: Hồ Sư Phụ Vì Nước Quên Thân.

Hồ Huy đang ở làng cổ trong Hồ gia trang để truyền đao pháp lại cho họ Hồ sinh sống tại thành Quế Lâm, vào một buổi sáng có người vào báo có anh em họ Lục đến tìm. Hồ Huy đi ra sảnh đường Hồ gia trang để gặp mặt. Lục Thẩm đến báo hai ngày nữa chuyến bảo tiêu lên đường. Hồ Huy cáo từ mọi người trong Hồ gia trang thì Hồ Duy Hiệp xin phụ thân đi cùng bá bá là Hồ Huy. Được sự cho phép của phụ thân và bá bá Hồ Duy Hiệp thu xếp hành trang lên đường cùng với Hồ Huy.

Đoàn bảo tiêu lên đường

đến địa phận Quảng Đông, trong đoàn bảo tiêu hôm ấy có hai bác cháu họ Hồ đi sau cùng của đoàn bảo tiêu, mỗi người mang một vẻ đẹp nam tính khác nhau. Hồ Huy mang một vẻ đẹp phong trần thể hiện là người từng trãi, còn Hồ Duy Hiệp có khuôn mặt đẹp tựa ngọc trắng, khi ở thành Quế Lâm được phong tặng là Mỹ Nam Tử, vì vậy vào những lúc đoàn bảo tiêu dừng lại để nghĩ ngơi các cô nương con của Chu Đồng liếc mắt đưa tình.

Hồ Huy tranh thủ những lúc thảnh thơi truyền thụ võ công cho Duy Hiệp. Hồ Huy nói với Duy Hiệp rằng:

- Con hãy nhớ điều này, khi luyện đao hãy để những chiêu thức trong tâm mình, không cần phải xuất tuần tự từng chiêu mà ra chiêu từ trong tâm thức của mình. Khi con đạt được điều này thì con đã đạt được Tâm Đao. Rồi đến khi con luyện xuất đao tùy tâm bất ý thì con đã đạt được Ý Đao. Nếu người dùng đao đạt được hai điều này thì thiên hạ khó có đối thủ.

Duy Hiệp suy nghĩ một lúc rồi hỏi bá bá Hồ Huy:

- Làm thế nào để con đạt được Tâm Đao.

Hồ Huy tươi cười giải thích:

- Trước mắt con hãy học thuộc thành thạo Hồ Gia Đao Pháp, đến khi con đối địch thì không cần phải xuất từng chiêu mà trong lòng mình nghĩ đến chiêu nào thắng đối thủ nhanh nhất thì xuất chiêu đó. Con đã hiểu được những lời bá bá nói chưa?

Hồ Duy Hiệp thông minh có sẵn nên đã hiểu thông suốt những lời Hồ Huy dạy.

Vào thời bấy giờ, đất nước Trung Hoa đại loạn chiến sự giao tranh của các cánh quân sẩy ra khắp nơi tạo điều kiện cho các trộm đạo hoàn hành, những kẻ có chút bản lĩnh kéo bè kết cánh chiếm núi dựng trại xưng hùng xưng bá.

Ở vùng núi Nam Lĩnh địa phận Quảng Đông là sơn trại Thiên Hành Đạo trại chủ là Lý Nghĩa Sơn võ công thâm hậu, dưới trướng toàn là võ lâm cao thủ hai giới hắc bạch. Thuộc hạ quy tụ hơn hai ngàn người binh đông tướng mạnh nên sơn trại Thiên Hành Đạo không kiên cử một ai, nếu ai đi ngan qua sơn trại đều phải nộp tiền mãi lộ kể cả quan quân triều đình. Lý Nghĩa Sơn tính tình tham lam vô đáy cộng với ngan tàn hống hách nên coi trời bằng vung, đã nhiều lần Lý Nghĩa Sơn cho quân đánh vào thành để cướp tài sản của dân chúng.

Khi còn làm thái thú ở thành Quế Lâm Chu Đồng đã cho quân đánh sơn trại của Lý Nghĩa Sơn nay Lý Nghĩa Sơn nghe tin gia đình Chu Đồng hồi hương, đi qua địa phận sơn trại nên cho thuộc hạ chờ sẵn để cướp bóc trả thù.

Nói về Hồ Huy đang thong thả ngồi trên lưng Hãn Huyết Mã của mình suy tư. "Trung Hoa đại loạn dân tình nơi đây khổ sở lại là phúc của nước Vạn Xuân non trẻ. Một là mình làm cách nào cho Trung Hoa đã loạn càng thêm loạn, hai là xem người nào sau này có thể lên ngôi hoàng đế ở đất Trung Hoa để kết giao với người đó, mình phải làm sao để đổi lại sự yên bình cho nước Vạn Xuân."

Tây Môn Khách cho đoàn bảo tiêu dừng chân ở trấn Phật Sơn nghĩ ngơi. Chu Đồng hồi hương cùng gia quyến sợ nhất là vược núi Nam Lĩnh, trên đường đi đã thấy thuộc hạ của sơn trại phi ngựa thám thính, vì có ân oán với Lý Nghĩa Sơn nên Chu Đồng rất sợ bị truy sát liền bàn với Tây Môn Khách:

- Ta có quen biết với Âu Dương Kiệt tướng quân nghe nói đang đóng quân ở Hàn Giang, nay ta đi đến đó nhờ ông ấy tháp tùng vược núi Nam Lĩnh, chứ ta xem thuộc hạ của An Định Tiêu Cục và gia đinh của ta không chống nổi với quân sơn tặc.

Nghe Chu Đồng nói thế Tây Môn Khách liền ưng thuận cho gọi anh em họ Lục đi cùng Chu Đồng đến Hàn Giang nhờ Âu Dương Kiệt tướng quân giúp vược núi Nam Lĩnh. Từ trấn Phật Sơn đến Hàn Giang đi về mất hai ngày, khi Chu Đồng cùng hai anh em họ Lục về đến Phật Sơn thì quân của tướng Âu Dương Kiệt đi phía sau. Âu Dương Kiệt cho quân hạ trại ở ngoài trấn còn mình vào trong trấn Phật Sơn ngồi ăn uống với Chu Đồng và Tây Môn Khách. Khi Hồ Huy đi từ phòng lên Tây Môn Khách liền đứng dậy mời:

- Mời Hồ đại hiệp vào đây uống chén rượu.

Chu Đồng nghe thế tỏ vẻ không được hài lòng nhưng lão lặng thinh không nói. Đến gần bàn của Chu Đồng Hồ Huy lên tiếng chào:

- Âu Dương huynh lâu ngày không gặp.

Âu Dương Kiệt giật mình nghĩ ngợi, "kẻ này đã đánh bại ta ở đầm Dạ Trạch khi xưa sao lại xuất hiện ở đây." Là một người từng trãi sành đời chỉ một thoán đã lấy lại bình tỉnh Âu Dương Kiệt ôm quyền thi lể:

- Dám hỏi tướng quân vì sao lại đến nơi này?

Hồ Huy tươi cười trả lời.

- Tại hạ đã từ quan, chỉ thích ngao du sơn thủy nên mới gặp Âu Dương huynh ở đây.

Âu Dương Kiệt cười lớn.

- Từ khi bị tướng quân đánh bại ở đầm Dạ Trạch ta không thể ngờ lại gặp tướng quân nơi này. Vậy tướng quân tính đi đến đâu để ta cho người hầu theo phục vụ cho tướng quân. À! Nói mãi mà chưa biết đại danh của tướng quân.

Hồ Huy ngồi vào bàn rồi thong thả nói.

- Mời Âu Dương huynh cùng ngồi để chúng ta nói chuyện cho vui vẻ. Tại hạ họ Hồ tên Huy ở đâu thì Âu Dương huynh biết rồi. Vậy Âu Dương huynh vẫn theo Trần tiên sinh sao?

Âu Dương Kiệt ngồi xuống vui vẻ trả lời:

- Đúng vậy. Tại hạ vẫn theo Trần chủ soái, theo ta thấy vào thời loạn lạc này không có ai ở Trung Hoa có tài điều binh khiển tướng bằng Trần chủ soái, vả lại tính ta không thích theo nhiều người.

Ngồi nghe hai người nói chuyện Chu Đồng đã lờ mờ nhận ra, nên bỏ thái độ khinh thường Hồ Huy liền gọi tiểu nhị đem thêm thức nhắm và hai bình rượu hảo hạn rồi cười cầu tài lên tiếng:

- Thì ra là người nhà cả nào mời Hồ đại hiệp dùng hảo tửu.

Tây Môn Khách nghe hai người nói chuyện mà cứ ngẩn người ra nghĩ. "Không ngờ Hồ đại hiệp là tướng quân của nước Vạn Xuân vả lại đã từng đánh bại cả tướng tài Âu Dương Kiệt. Hai tướng đối địch năm nào lại ngồi uống rượu chung một bàn. Đúng là sự đời không ai đoán trước được."

Hồ Huy nâng chung rượu mời mọi người uống cạn rồi nói với Âu Dương Kiệt:

- Trần tiên sinh là người tài giỏi nhất mà ta biết, nếu có duyên Âu Dương huynh hãy giới thiệu cho ta gặp mặt để tỏ lòng tri kỷ.

Âu Dương Kiệt vui mừng lên tiếng:

- Nếu biết Hồ huynh ở đây có khi Trần chủ soái sẽ đích thân đến đây để hầu rượu Hồ huynh. Sau khi rút quân khỏi đất Vạn Xuân Trần chủ soái có nói rằng."Trong đời đánh trận của mình ta chỉ sợ có hai người đó là Triệu Quang Phục và đại tướng trong Hồ Gia Tam Tướng. Khi gặp được những người này thì nên kết bạn chứ không nên gây thù."

Nghe Âu Dương Kiệt nói vậy Hồ Huy lên tiếng:

- Âu Dương huynh lại quá khen ta rồi, huynh có gặp Trần tiên sinh hãy chuyển lời là "ta muốn kết bạn cùng Trần tiên sinh".

Âu Dương Kiệt vui vẻ nhận lời rồi cùng Hồ Huy uống rượu ôn lại những chuyện đã qua, qua khỏi canh ba mọi người đi ngủ ngày mai xuất phát cùng quân triều đình vược núi Nam Lĩnh.

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi truyện Thời Thế Tạo Anh Hùng.

Bạn đang đọc Thời Thế Tạo Anh Hùng sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.