Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Quế Lâm Hồ Huy Ngắm Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1705 chữ

Chương 16: Thành Quế Lâm Hồ Huy Ngắm Cảnh.

Sau một giất ngủ dài đến xế chiều Hồ Huy rời phòng trọ lên tửu lầu ngồi ăn uống. Thiên Kiều Tửu Lầu vẫn đông khách như mọi hôm, Hồ Huy gọi tô mỳ thêm ít thịt bò tươi để lót dạ. Ở bàn cạnh bên, Tây Môn Khách cùng hai anh em họ Lục đang ngồi đó tự bao giờ, đến khi Hồ Huy ăn bát mỳ xong Tây Môn Khách một tay cầm bình rượu tay kia cầm hai chung rượu qua bàn làm quen. Khi đến bàn của Hồ Huy Tây Môn Khách tươi cười lên tiếng:

- Tại hạ là Tây Môn Khách hiện ở An Định Tiêu Cục phía đối diện bên đường. Hôm qua ta thấy đại huynh đánh đuổi anh em Song Sát nên sinh lòng ngưỡng mộ nay gặp đây xin mời huynh một chung.

Hồ Huy trông thấy Tây Môn Khách có thần thái thật lòng nên mới mời Tây Môn Khách ngồi chung bàn. Khi đã uống hết chung rượu mời của Tây Môn Khách Hồ Huy lên tiếng:

- Chút tài mọn của tại hạ đã làm phiền đến huynh quá lời.

Lại thấy hai anh em họ Lục cầm chung rượu qua mời.

- Hai anh em tại hạ hôm qua đã tận mắt chứng kiến Hồ huynh ra tay đánh anh em Song Sát mà lòng dâng lên cảm giác kính trọng. Nay anh em họ Lục này kính Hồ huynh một chung.

Nói xong anh em họ Lục ngửa cổ uống cạn, thấy thế Hồ Huy cũng cầm chung rượu uống cạn. Sau khi uống cạn chung rượu, Hồ Huy mời hai anh em họ Lục ngồi vào bàn rồi lên tiếng:

- Khách sáo rồi! Tứ hải giai huynh đệ. Nói thật với các huynh mấy ngày nay tại hạ ngồi uống rượu một mình thấy không vui gì, nay có ba huynh cùng uống rượu thì còn gì bằng.

Tây Môn Khách nghe Hồ Huy nói thế liền gọi tiểu nhị đem thêm thức nhắm và hai bình rượu hảo hạn rồi lên tiếng hỏi Hồ Huy:

- Dám hỏi Hồ huynh đã có dự định gì chưa?

Hồ Huy tươi cười trả lời:

- Chẳng dấu gì ba huynh, tại hạ chỉ đi du ngoạn sơn thủy là chính, chẳng có mục đích nào cả.

Bốn người ngồi uống rượu nói chuyện vui vẻ, một lúc sau Tây Môn Khách lên tiếng hỏi:

- Hồ huynh ngao du sơn thủy định đến địa danh nào?

uống cạn chung rượu Hồ Huy lên tiếng:

- Tại hạ định đi ven biển ngược lên các thành trì lớn để ngắm phong cảnh.

Nghe Hồ Huy nói Tây Môn Khách liền tươi cười nói:

- Nếu Hồ huynh đi theo hướng ven biển thì từ nơi này đi đến Quảng Đông rồi đến Phúc Kiến đi tiếp đến địa phận Chiết Giang lên nữa là đến Giang Tô ở đây có thành Nam Kinh là đại đô của Nam triều. Nếu đi tiếp Hồ huynh qua địa phận Sơn Đông ngược lên sẽ đến Hồ Bắc ở đấy có thành Quang Trung là thủ phủ của Bắc Ngụy. Hồ huynh muốn đi nữa thì đến Liêu Ninh rồi đến Các Lâm điểm cuối là Hắc Long Giang. Đến đây là điểm cuối của Trung Hoa, bên kia bờ Hắc Long Giang là của Nội Mông.

Hồ Huy ngồi nghe những địa danh này lần đầu tiên mà lòng mình muốn đi đến đó ngay, quay sang Hồ Huy mở lời đa tạ Tây Môn Khách. Mọi người nâng chung rượu uống cạn, Tây Môn Khách nói tiếp:

- Tại hạ có chuyến bảo tiêu lên địa phận của Chiết Giang, nếu Hồ huynh không chê tại hạ xin làm người chỉ đường cho Hồ huynh.

Hồ Huy ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý hẹn với Tây Môn Khách chọn ngày lên đường.

Tin tức giang hồ được truyền tải rất nhanh. "Ma Quân đã bị một đại hiệp nước Vạn Xuân hạ sát," được đẩy lên đề tài chính cho giang hồ vùng Lưỡng Quảng ngồi nói chuyện với nhau. Sau khi nghe tin sư phụ Ma Quân tử nạn, anh em Song Sát liền trả tự do cho các thiếu nữ rồi bỏ động Tô Đinh Nham đi tránh họa. Hồ Huy lại ra bến sông ở trong thành thuê chiếc thuyền đi ngắm phong cảnh. Trên bến lão chủ thuyền đang ngồi ngái ngủ thấy có khách đến liền lên tiếng mời chào, Hồ Huy lên tiếng hỏi chủ thuyền:

- Ngược dòng Ly Giang khoảng ba canh giờ chủ thuyền lấy bao nhiêu?

Lão chủ thuyền nhanh nhẹn trả lời:

- Ba canh giờ trên sông lão lấy mười lạng bạc.

Hồ Huy lấy ra mười lạng bạc trắng đưa cho ông lão lái thuyền, lão đa tạ rối rít vội đưa thuyền chở Hồ Huy ngược dòng Ly Giang.

Sông Ly nước trong suốt như pha lê phảng chiếu những hành cây rủ bóng xuống sông, một đoạn lại có núi đá vôi tạo ra hang động có dòng sông ngầm chảy xuyên qua. Cảnh vật của sông Ly yên bình thơ mộng tạo ra cảm giác làm lòng Hồ Huy quên đi những phiền não của cuộc đời

chinh chiến. Đâu đó trên bờ sông vang lên tiếng chuông chùa vang vọng làm tâm hồn kẻ tha phương chợt nhớ đến mái ấm gia đình. Hồ Huy như đắm chìm vào cảnh vật thơ mộng mà sông Ly ban tặng. Khi hoàng hôn buôn xuống cảnh vật trên sông càng mờ ảo, Hồ Huy lúc đó như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.

Lão lái thuyền bụng đã đói, mấy lần định lên tiếng nhưng sợ làm phiền đến người khách đang đắm chìm trong cảnh vật, một lúc sau chịu không nổi lão lên tiếng:

- Công tử. lão thấy đói bụng lắm rồi! Để lão đi nấu cái gì đó để ăn rồi chúng ta đi ngắm cảnh tiếp.

Hồ Huy quay về thực tại vội vàng lên tiếng:

- Quanh đây làm sao tìm được tửu quán để mình ăn bây giờ?

Lão chủ thuyền tươi cười trả lời:

- Để lão đi nấu một bữa cơm đãi công tử.

Lão lấy cái bếp lửa ở dưới khoang thuyền lên, lấy cái nồi đất bỏ vào ít gạo đem nấu trên bếp lửa. Lão đi đến cái chum đất thò tay vào bắt con cá có vẩy vàng óng ánh ra làm thịt, thấy con cá lạ Hồ Huy cất tiếng hỏi:

- Con cá này tên gì mà sao thấy nó đẹp thế?

Lão chủ thuyền tươi cười trả lời:

- Con cá này tên là Anh Vũ chỉ sống lẫn quẩn ở sông Ly này, lão mới bắt được nó hồi sáng nay. Lão định bụng bán đi nhưng thấy tiếc vì thịt cá rất ngon, nay làm thịt nó để đãi công tử.

Như một đầu bếp thực sự, chỉ thoáng sau lão chủ thuyền đã dọn lên một mâm cơm đầy đủ. Hồ Huy không khách sáo ngồi xuống cầm chén đũa lên mời chủ thuyền cùng ăn ngon miệng. Giữa vùng sông nước lại được ăn thịt cá Anh Vũ thơm ngon nên hai người ăn hết cả nồi cơm. Thấy thịt cá còn nhiều Hồ Huy lên tiếng tỏ ra tiếc rẻ:

- Nếu ở đây có rượu thì hay biết mấy.

Lão chủ thuyền vội lên tiếng:

- Có. Có. Nhưng sợ công tử chê rượu nhạt thôi.

Lão chủ thuyền liền vào khoang thuyền lấy ra bình rượu cùng uống với Hồ Huy. Lão vừa rót rượu vào chung vừa nói:

- Cá Anh Vũ ngon nhất là miệng cá vì nó dùng miệng để bám vào các khe đá để tìm mồi, công tử thử dùng một miếng xem lão nói có đúng không.

Uống cạn chung rượu, Hồ Huy đưa vào miệng mình nhai miếng miệng cá Anh Vũ thấy xực xực như ăn xương non, mùi hương của cá bốc lên ngon không thể tưởng tượng nổi. Một khách một chủ cùng ngồi uống rượu ngắm cảnh sông Ly thì không còn gì thú bằng.

Đến khi trời tối hẳn, Hồ Huy cho lái thuyền trở về bến sông ở trong thành, đưa thêm năm lạng bạc rồi cáo từ chủ thuyền tản bộ trở về Thiên Kiều Tửu Lầu.

Đêm nay trăng sáng, lúc này trời đã khuya cả thành Quế Lâm chìm vào giấc ngủ. Hồ Huy đang tản bộ trên đường về Thiên Kiều Tửu Lầu thì tai mình nghe tiếng động do những kẻ dạ hành tạo ra, đang tiến về phía của mình Hồ Huy liền nghĩ. "Đêm khuya sao lại không ngủ, ai lại lang thang lúc này". Liền tung mình lên mái nhà ẩn thân tránh phiền phức. Vừa lúc đó bốn kẻ mặc đồ dạ hành bó xát người chạy đến nơi gần Hồ Huy đang ẩn thân. Từ hướng ngược lại Hồ Huy thấy năm gã cũng mặc đồ dạ hành tiến đến hội với bốn người kia, một gã trong nhóm lên tiếng:

- Có Ngũ Hiệp trợ giúp thì Tứ Kiệt sợ gì không báo được mối hận này.

Vì tai rất thính dù khoảng cách rất xa nhưng Hồ Huy vẫn nghe bọn người đó nói chuyện. Hồ Huy nghĩ: "Lại chuyện ân oán trong giang hồ, chẳng có liên quan đến mình" Hồ Huy định bỏ đi thì nghe một gã nói tiếp:

- Phen này Hồ gia trang gặp đại họa rồi mới gây vào chúng ta. Chúng ta đi nhanh lên, phía trước còn các anh em đang đợi.

Hồ Huy nghe thấy ba tiếng Hồ gia trang giật mình nghĩ ngợi: "Sao lại trùng hợp thế này, ở đây sao lại có Hồ gia trang không biết có quan hệ gì với mình không". Liền âm thầm đuổi theo toán người dạ hành đến Hồ gia trang.

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi truyện Thời Thế Tạo Anh Hùng.

Bạn đang đọc Thời Thế Tạo Anh Hùng sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.