Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Định Hải Thần Trâm

Tiểu thuyết gốc · 2794 chữ

Phủ Đại Tư Đồ. Lê Đại Tư Đồ đang thưởng thức những hương vị béo ngậy của Phở, đôi khi có thêm vị cay cay của ớt làm lão xuýt xoa. Bên cạnh lão chồng bát chất đầy lên bảy tám bát trống to uỵch. Lê Đại Tư Đồ bỏ thêm một bát không xuống lão thở ra một ụm khí vô cùng sảng khoái thầm than: “Thật tuyệt đúng là mỹ vị nhân gian” ! Lê Đại Tư Đồ than thở một tiếng sau đó ngồi xỉa răng nhìn thằng con mắc dịch của mình mặt mày hớn hở bên cạnh đang xì sụp ăn uống. Cạnh đó Ngọc Dao đang mở bung những nụ hoa sen đang e ấp, trà được chứa trong những nụ hoa được thuần dưỡng sau nhiều ngày nhận lấy tinh hoa của sen tỏa ra hương thơm êm rịu. Nàng muốn pha cho cha một ấm trà ngon, nước trà xanh mướt trong vắt tỏa hương nghi ngút. Trà Thừa Tuyên (là Thái Nguyên bây giờ ) chưa bao giờ làm nàng thất vọng. Lê Tư Đồ ghé sát ly trà lên hít hà tấm tắc khen

-À ! Trà ngon quá. Con gái ! con pha trà thật khéo”

lão nhìn ra bầu trời đêm rồi lắc đầu thở dài .

-Lão gia đã tìm thấy Lâm công tử và Tú công tử thưa lão gia.

Lão thành nhỏ nhẹ bước vào cúi người nói. Lê Đại Tư đồ ánh mắt thập phần vui sướng, còn ở kinh thì nó vẫn không bỏ ta đi lão dồn daapjj hỏi lão Thành.

-Chà! hai đứa trẻ ngốc đó đang ở đâu vậy?. Chúng có sống tốt không có bị đói không ?

Tìm được người rồi thật tốt. Hai đứa này làm ta lo lắng quá Đại Tư đồ thầm nghĩ.

Lão thành khúm lúm nhìn xung quanh, nửa định nói nửa không. Bao nhiêu năm sống với nhau hiểu ý Lê Đại Tư Đồ phất tay ra hiệu mọi người lui ra. Đợi khi tất cả lui ra lão thành mới bắt đầu nói nhỏ :

-Lão gia. Haii cậu ấy sống rất tốt hiện đang ở Đông Hoa Lầu.

-Đông hoa lầu ?.Tên nghe rất quen nhưng ta không nhớ ra.

Lê Đại Tư Đồ âm trầm suy nghĩ. Vừa nghe đến đây Lê Anh dừng ăn bật cười khanh khách vỗ đùi đen đét. Hắn nhanh mồm nhanh miệng nói:

-Tú ca thật khí phách. Lão Thành nhanh, nhanh kể đi ta rất tò mò.

Lão Thành hết nhìn Lê Anh lại nhìn Lê Đại Tư Đồ rồi quan sát xung quanh khép cửa lại. Dù gì cao nhân vừa đại phá chợ Tây giờ lại đến thanh lâu hoan lạc cũng có đôi chút mất mặt. Truyện này ít người biết thì càng tốt.

-Công tử không biết đấy thôi, Lâm công tử đúng là hoàn khố loại một. vừa đến Đông hoa lầu liền cùng tú bà sánh vai cười nói rất tự nhiên giống như người tình trăm năm giờ gặp lại. Không những thế hai cậu ấy còn gọi đến mười kỹ nữ thêm hai bồn tắm lớn cùng nhau tắm rửa trong một phòng. Trụy lạc đến cực điểm tạ hạ vô cùng khâm phục. Cách ăn chơi quả không giống hạng nghèo hèn.

Lão Thành vừa nói vừa giơ bàn tay ra ám hiệu là mỗi người năm kỹ nữ, vẻ mặt đỏ bừng vô cùng thích thú. Tuổi trẻ thật dung mãnh.Lê Đại tư đồ hít một ụm khí dài giơ ngón cái lên chuẩn bị khen ngợi.

-Đúng là . . . . .. .

Lão chưa kịp nói hết câu thì một tiếng oanh vàng ngọc phát ra từ sau bức bình phong đang vô cùng phẫn nộ cùng giận dữ.

-Cầm thú, dâm tặc, đê tiện. Ta đã biết bộ mặt thật tên đấy từ lâu rồi. Cha ! Xin phép cha cho ta mang người đi trói hắn lại mang về sử theo vương pháp.

Lê Đại Tư Đồ giật lẩy mình, Lê Anh cũng giật thót một cái. Lão Thành mặt mũi cúi gằm xuống, lão đã xấu hổ cực điểm, miệng luôn lẩm bẩm thầm nghĩ : Thật không thể tin được đại tiểu thư vẫn ở trong phòng. Phen này thì toi rồi, chuẩn mực đạo đức của đại tiểu thư thật không giống người thường. Lâm công tử không phải ta hại ngươi đâu là trời hại ngươi. Xin hãy bảo trọng!.

Xong. xong hẳn rồi, Đại Tư đồ từ ngón cái giơ thẳng cũng quay ngược ngón cái lại luôn mồm chửi rủa :

-Đúng ! Tên đó không bằng cầm thú. Con gái nhưng người ta đang hưởng lạc thú hiện giờ con tới bắt liệu có hơi quá đáng không. Mà chỗ đó không sạch sẽ gì, chi bằng để Lê anh đi. Nó đi khuyên nhủ Tô Lâm quay đầu về chính đạo con thấy sao?

Lê Anh nghe thấy vậy gật đầu như bổ củi. Phải cha hắn thật nhanh trí chỉ có cách ấy mới cứu với được tâm hồn bé nhỏ của Lâm ca. không biết lâm ca đã chơi đến đâu rồi có phần ta góc nào hay không. Hắn giả vờ làm bộ mặt vô cùng thiện lương trong đầu bắt đầu tính toán đủ thể loại bất giác miệng chảy dãi nhìn thô bỉ cùng cực.

-Không! không được. Nhất định con phải đi bắt tên hại nước hại dân này. Bề ngoài ra vẻ cao nhân nhưng thật ra lại vô sỉ đến cực điểm. Lão Thành mang theo một trăm hộ vệ đi theo ta bất cứ ai ngăn cản đều bắt hết lại. Ta muốn tối nay san bằng Đông Hoa Lầu.

Vừa nói Ngọc Dao liền bước nhanh ra khỏi cửa khí thế bừng bừng ngút người , lão Thành nhìn Đại Tư đồ lại nhìn Lê anh. Đi chơi thanh lâu thôi sao lại bị quy thành tội hại nước hại dân, dù Lâm công tử đúng hơi âm hiểm nhưng đâu có làm sai chuyện gì. Thật sự phải làm to đến vậy sao? .Lê đại tư đồ triệt để giận rồi, lão giậm chân mắng :

-Còn không mau đi đi nhìn gì ta, nhà này chưa đủ loạn sao?. Lê Anh lại đây đi với Thành quản gia có gì giúp đỡ Tô Lâm. Chúng nó là người lương thiện, hãy hướng về phía chính đạo. Khổ thân không hiểu nó đã làm gì nên tội mà bị đày đọa đến vậy.

Lê Anh gật đầu cùng lão Thành vội vàng chuẩn bị binh mã, cả đoàn người khí thế bừng bừng bước đi rầm rầm tiến thẳng về Đông Hoa Lầu. Chỉ khác là đến bắt người chứ không đến chơi.

Đông Hoa Lầu . . . . Tú đã tỉnh lại hắn nhận ra mình đang được một làn nước thơm bao bọc xung quanh. Dòng nước ấm áp bao phủ toàn thân hắn, khiến các cơ bắp nhức mỏi như được xoa bóp triệt để. Hắn đang ngâm mình trong một bồn tắm đầy thảo dược, xung quanh giọng oanh oanh, yến yến liên tục vang lên. Tiếng cười đùa ríu rít ,những bàn tay nhỏ nhắn mềm mại liên tục vuốt ve trên cơ thể rắn chắc của hắn khiến toàn bộ cơ bắp cứng rắn như mềm nhũn ra. Mùi phấn son ngào ngạt, từng bóng gia nhân thấp thoáng ẩn hiện sau lớp lụa. trong cơn mê hắn nhận ra mình đang ở nơi đây. Đây chính là thiên đường !.

Phía dưới sảnh tầng một. Câu truyện truyền kỳ đại phá chợ Tây đang được bàn tán huyên láo. Người người truyền nhau chỉ có một điểm chung đó là rung động, hâm mộ cùng nhiệt huyết đến cực điểm. Tú như mê ly đi trong những lời ca ngợi hắn, nhưng bàn tay mềm mại đang vuốt ve cơ thể hắn. Những bầu ngực no đủ mệ hoặc làm hắn không muốn thoát ra khỏi giây phút này. Chỉ là một giọng cười dâm tiện vang lên, làm hắn vô cùng khó chịu. Tú nhận ra điệu cười dâm ô của Tô Lâm. Thứ đã đánh thức hắn trở về hiện tại. Tô Lâm đang nằm bên trong bồn tắm gỗ cách chỗ tú nằm khoảng một cái bàn. Hai bên được ngăn cách bằng một tấm lụa mỏng. Hắn đang mân mê ngực của một vị tỷ tỷ tay lại nắm bóp mông của một vị tỷ tỷ khác sau đó thô bỉ cho tay nên mũi ngửi cười hắc hắc.

-Dâm tiện.

Tú gằn giọng chửi bới. Hắn đắp một cái khăn lụa mỏng nên mặt ngửa đầu về sau thưởng thức làn nước ấm. Một bàn tay mềm mại sờ vào ngực hắn làm cơ thể hắn rung mình co rúm lại, giọng nói ngọt ngào như mê hoặc bên tai phát ra.

-Công tử ! các cơ bắp này thật đẹp, thật săn chắc! công tử sẹo này. . . . là do đâu vậy ?.

Một kỹ nữ mặc lụa hồng hở vai, áo lụa thùng thình làm hai bầu ngực no trong lúc ẩn lúc hiện đang sờ những vết sẹo trên cở thể Tú.Tú đỏ bừng mặt, hắn chưa bao giờ được tiếp xúc nữ nhân gần như thế. Bàn tay này, giọng nói này, hương thơm ấy. Tiên tử, ta rất thích nàng. Tú cố lấy lại bình tĩnh giả vờ như không chút ý. giọng nhẹ nhàng đáp lại:

-Tiên tử đây . . . . đây là sẹo do ta đánh nhau với gấu. Tiên tử không biết đó ,con gấu đó nặng gần bốn trăm cân. Ta phải chiến đấu ba trăm hiệp mới đánh bại được nó.

Mấy cô nương trẻ tuổi nghe hắn kể thế thích thú lắm nhao nhao sờ cách vết sẹo hỏi han. Một kỹ nữ tầm mười sáu tuổi mặt rất xinh xắn chỉ vào vết sẹo còn nguyên mới, chỉ mới khép miệng lại của tú tò mò hỏi :

-Tú ca , sẹo này do đâu vậy?.

Tú sờ vào vết thương trên ngực vết thương khá sâu chỉ mới bắt đầu khép miệng, sẹo vẫn chưa kịp liền. Chiều nay mải đánh nhau nên hắn chưa kịp sơ cứu vết thương. Thương thế vì vậy vẫn chưa khỏi hẳn vết thương chỉ mới khép miệng cũng không đáng lo .

-Vết thương này, do chiều nay ta đánh nhau với mấy tên đạo sỹ thối bên phía chợ tây. Chúng quá yếu ớt bị ta đánh thành đầu heo chỉ là chúng lợi dụng ỉ đông muốn chiến bại ta,nhưng không ngờ rằng học đạo chưa đủ liền bị ta đả bại tất cả.

Kỹ nữ này hâm mộ lắm hét nên sung sướng :

-Tú ca huynh có phải người cưỡi con ngựa lớn đánh bại phái đoàn Minh quốc không ?.

-Tiểu yến đừng nói linh tinh .

kỹ nữ áo hồng bầu ngực no đủ lườm cô bé nhỏ tuổi một cái rồi trách móc.

Tú lặng lẽ gật đầu : Phải là ta.

Tiểu Yến vô cùng sung sướng hét lên .: Hồng tỷ là hắn , chính là hắn. tỷ tỷ ta hâm mộ hắn lắm. khi hắn bảo tên là Tú ta cũng đã nghi ngờ rồi , Hồng tỷ . . . . ta ta .

Tiểu yến nhỏ tuổi tâm tình chưa vững mặt đỏ rực bẽn lẽn lùi lại đứng khép sau cái cột lớn, Hồng kỹ nữ cũng vô cùng ngạc nhiên. Nàng ta cũng chỉ nghe nói đến chuyện truyền kỳ chợ Tây nhưng chưa được gặp qua vị Tú đại hiệp mà cả giang hồ đang đồn thổi. Chỉ trong giây lát nàng liền trấn tĩnh lại. Trên đời này người mạo danh nhiều lắm, đây là thanh lâu mà. Không có vị đại hiệp nào lại hạ mình đến thanh lâu như vậy cả. Nơi này không sạch sẽ người như vậy sẽ không đến đây, chỉ là Yến muội còn trẻ tâm tình không hiểu hết truyện này. Dần dà chắc Yến muội sẽ hiểu ra. Nàng mỉm cười ánh mắt hơi buồn, trên khuôn mặt hiện nên nét u sầu.

-Tú huynh Đệ , tỉnh rồi sao ?.

Tô Lâm cười hắc hắc nhìn Tú đang ngượng ngùng không biết sử lý tình huống này. Tên đầu đất này chỉ biết đánh nhau không chịu thấu hiểu tâm lý phụ nữ, thật kém.

-Lâm huynh người còn nhớ tới ta ? .

Cả bầu không khí viên mãn bị điệu cười dâm ô của Tô Lâm phá vỡ làm Tú vô cùng khó chịu. Tú giơ tay đánh mạnh vào cây cột gỗ bên cạnh cây cột lún sâu vỡ toác ra in hình bàn tay to tướng. Toàn bộ kỹ nữ chứng kiến cảnh này đều giật mình. Chỉ có tiểu Hồng cùng tiểu Yến là ánh mắt vô cùng sùng bái. Đúng đúng thật ! đây là Tú đại hiệp, Đúng là Tú đại hiệp đại phá chợ tây rồi. vị công tử bên kia đáng yếu thì sao chứ. Có mạnh mẽ bằng tú ca ca của ta không ?. Tiểu Hồng thầm nghĩ , truyện tình trai anh hùng gái thuyền quyên là truyện tình khiến bao người hâm mộ. Mặt nàng đỏ rực tính cách nhu mì hơn, giọng nói bàn tay lại thướt tha yển điệu hơn rất nhiều. Tô Lâm quay mặt đi cười hắc hắc, hắn vục đầu vào ngực một kỹ nữ ra bộ vô cùng tủi thân.

-Thanh muội Lâm ca ta bị dọa sợ trái tim ta vô cùng tổn thương. Bảo bối hãy dùng trái tim muội sưởi ấm Lâm ca đi.

Hắn vừa nói tay liên tục thám hiểm khắp nơi khiến Thanh muội của hắn mặt đỏ bừng người như thoát lực khụy hẳn xuống rên rỉ kêu một tiếng A ! đầy dâm dục. Vài kỹ nữ khác mặt đỏ bừng, kỹ nghệ Lâm công tử thật cao, thật xấu hổ chết mất.

Tú như chợt nhận ra điều gì liền mặc kệ Tô Lâm không nói nữa. Tiểu Hồng e thẹn áp bầu ngực no tròn của nàng nên ngực Tú. Nàng nhẹ nhàng thủ thỉ :

-Tú ca lúc huynh đại chiến chợ tây huynh có sợ không.

Tú được bầu ngực mềm mại áp xát vào người, hai đầu hạt đỗ cọ nhẹ lên thân khiến cả người hắn bỗng nóng bừng tất cả máu như dồn tụ lại tất cả vào cây côn bổng to lớn dưới quần, hắn lắp bắp:

-Hồng bảo bối ta lúc ấy sợ lắm, toàn thân ta run rẩy. Vũ khí đều gẫy hết rồi nhưng nghĩ đến các cụ già các đại tỷ, nhất là Hồng muội nghĩ đến muội làm ta thêm dũng khí. Ta đứng dậy tiến về phía trước không sợ hãi đánh bại hoàn toàn tất cả. Nói nhỏ cho muội biết thật ra có một thần khí ta vẫn giấu kín.

Vừa nói Tú vừa chỉ về phía trong quần , làm mặt tiểu Hồng đỏ bừng, ngượng ngùng kêu lên một tiếng xấu xa. Tiểu Yến thấy vậy chạy lại trách móc:

-Hồng tỷ Tú ca là của ta. là của ta mà ?.

-Tỷ tỷ tìm thấy trước là của tỷ. Yến muội muội còn nhỏ đừng tranh với tỷ đi.

Hồng bảo bối không còn tý liêm sỉ nào hào hứng nói . Thanh muội muội cũng từ trong lạc thú mặt đỏ bừng bò dậy ghé sát tai Tô Lâm nhẹ nhàng phả nhẹ hơi vào tai.

- Lâm ca. Thần khí của Lâm ca ở đâu thế .

Tô Lâm rùng mình một cái, yêu tinh đúng là yêu tinh ta rất thích :

-Thần khí của Lâm ca được gọi là Định Hải Thần Trâm, có thể tùy ý biến to thu nhỏ , cứng rắn vô cùng phun mưa gọi gió , lại có thể thu phục được yêu tịnh nhện đó .

Tô Lâm cười hắc hắc , kéo tay tiểu Thanh thẳng vào bồn nước. Trong cơn lạc thú truy hoan đang chuẩn bị bắt đầu. Bỗng nhiên cửa phòng mở toang ra .Rầm ! cánh cửa phòng bị đá bay. khiến hắn hơi mất bình tĩnh một số kỹ nữ hét toáng lên rồi vơ quần áo chạy toán loạn.

-Cầm thú , vô sỉ bại hoại khốn khiếp .

Tiếng mắng chửi mang theo cơn tức giận sộc thẳng đến như một cơn bão . phà vào tiếng oanh yến của thanh lâu.Tô Lâm vô cùng tức giận hắn đứng bật dậy hét lớn:

-Ai . ai . ai chửi ta là cầm thú con mẹ nhà ngươi ra đây đồ khốn .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.