Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Hoa Lầu

Tiểu thuyết gốc · 2431 chữ

Chợ Tây. Tô Lâm đang cười cười với Tú, hôm nay hắn vô cùng vui vẻ. Đã bao lâu rồi hắn chưa được làm loạn, đánh nhau sảng khoái như hôm nay. Hắn nhớ lại thời cấp ba, mặc dù là kẻ có tiếng trong trường nhưng hắn cũng không dám ra tay quá mạnh mẽ ,thô bỉ. Tô lâm luôn bị kìm hãm trong một khuôn khổ nhất định. Như thế cũng đã làm hắn vô cùng thỏa mãn. Tới đây hắn không hề phải kiêng dè ai cả, dù hắn đánh ngất ngời ta, đá bẹp bi cũng không ai ngăn cản. Thật hạnh phúc thật tuyệt. Tô Lâm ngẩng mặt lên trời nở nụ cười vô cùng đê tiện vừa cười hắn vừa liên tục đá vào bi một tăng nhân,vị tăng nhân đau méo mặt. Tăng nhân này đã ngất xỉu tới bốn lần nhưng Tô Lâm vẫn chưa hề có ý định muốn tha cho hắn.

– Đồ khốn dám giỡn mặt với Đại Việt Ta à. Cho người thành thái giám luôn.

Nói rồi hắn đá thêm một cước cú đá cực mạnh khiến cho tăng nhân của thiếu Lâm Tự sùi bọt mép ngã vật ra, cơ thể giật giật hai cái rồi hoàn toàn bất tỉnh. Chân tay hoàn toàn thoát lực không hề cử động được. Toàn trường im lặng cái chết này quá đau đớn,quá dã man. Tên này đúng không phải là người mà hắn là ác. Ác ma cũng không độc ác như hắn. tất cả sứ đoàn minh quốc nghẹn họng nhuốt nước mắt vào tim, sự đau đớn dai dẳng này còn hơn cả chết. Tránh xa tên khốn này càng xa càng tốt rơi vào tay hắn thà chết đi còn hơn. Xa xa cổng tây bụi bay mù mịt, từng đoàn binh mã đang dồn dập chạy thẳng về chợ Tây. Tú nheo mắt phía xa hắn đã nghỉ ngơi đầy đủ cơ thể đã có thể hoạt động lại bình thường. Hắn đã nhận ra quan quân đang tiến tới. Tú phủi phửi quần áo hít một hơi dài:

- Hoét . . . .!

Tú huýt sáo một tiếng, tiếng huýt dài kêu gọi Ô Đỏ tỉnh lại từ trong mộng. Ô Đỏ đang ngửi ngửi đít ngựa cái, nó vô cùng không cam tâm chạy đến phía Tú. Nó vùng vằng dậm chân tỏ vẻ vô cùng bực tức. Tú không hề muốn để ý đến nó cười hà hà nhảy lên lưng Ô đỏ ra hiệu cho Tô Lâm đi theo.

- Té thôi bạn hiền quan quân đến rồi ! chúng ta cần tránh đi trước đã .

- Được đợi ta tý.

Tô lâm chạy thẳng vào xe ngựa. hắn lấy hết sạch bạc cùng vài tờ ngân phiếu nhét đại vào trong người rồi leo nên một con ngựa trắng nhăn nhở muốn rời đi. Thấy Tô Lâm lên ngựa cả đoàn minh quốc dõi theo hắn rồi nhẹ nhõm thở phào. Tô Lâm bất giác quay đầu lại mỉm cười nhảy xuống ngựa . mấy vị đạo sỹ dậm chân tiếc hận , mấy tăng ni nhổ nước bọt khóc không ra tiếng quay mặt đi.

- Các huynh đệ ta chỉ quên bạc thôi đừng lo lắng tiếp tục đánh nhau đi.

Cả đoàn Minh Quốc vô cùng phấn khởi gào lên lao vào khổ chiến. họ không muốn nhìn thấy tên ác ma này thêm một phút nào nữa. thần linh đã hiển linh đuổi tên ác ma này đi.

- Sao ngươi cầm nhiều tiền thế làm gì ?

Tú vô cùng tò mò hỏi Tô Lâm.

- Con mẹ ngươi , bỏ đi không có tiền lấy gì mà ăn . huống chi tối nay ta muốn đi thăm mấy vị tỷ tỷ .

Tô Lâm khôg biết nghĩ gì mặt vô cùng dâm tiện chảy nước dãi dòng dòng.

- Tỷ Tỷ nào ? chúng ta có người quen ở đây sao ?

Tú ngơ ngác hỏi Tô Lâm. Phì con mẹ nó tên khốn này Thật hết thuốc với hắn Đôi khi ta cảm thấy hắn đầu óc vô cùng thông minh đôi khi đầu như hũ đậu vậy. Tô Lâm thầm nghĩ rồi cốc đầu Tú một cái.

- Khốn khiếp mẹ bạn. thế này nhé !

Tô lâm nói rất nhỏ chỉ đủ hắn với Tú nghe thấy.

- là đi thanh lâu đó, đến đấy không thưởng thức thứ đặc sản này liệu sinh ra liệu có uổng phí kiếp con người không. Thật hổ hẹn Tú à bạn làm tớ buồn quá.

Tú mặt đỏ nựng lên mồm chảy dãi y hệt trư bát giới. Hắn cười lớn .

- Á . . . . há. . . há. . .. Huynh đệ người hiểu ta chỉ có huynh. Tú ca ta đời này kiếp này làm bạn với huynh là lựa chọn sang xuốt nhất.

Sau đó hắn thấp giọng nói nhỏ

- huynh đệ ta vẫn còn trinh.

Phụt .. . ..!

Tô Lâm và những người xung quanh vô cùng giật mình, khi nghe tin đó hắn ngơ ngác nhìn toàn bộ những người xung quanh rồi lại nhìn Tú. Rung động vô cùng rung động thanh niên hai mươi hai tuổi vẫn còn nguyên trinh. mẹ tên khốn này người ta bảo nhập ngũ xong từ thẳng thành thụ quả không sai. Hắn trừng mắt với tất cả những người đang nhìn Tú như vật thể lạ :

- Con mẹ các ngươi đi thanh lâu thôi nhìn cái gì mà nhìn.

Cả đoàn người vô cùng ngượng ngùng, quay mặt đi tiếng xì xào bàn tán vang lên không ngớt. Con mẹ nó Đi thanh lâu thôi có cần phải nói đại nghĩa thế không. Có lẽ nào ta đã quá ngây thơ. Tô Lâm thở dài vô lực nhảy lên trên lưng ngựa vỗ mông cho ngựa chảy thẳng về phố Đông Hoa . Động lực đi Thanh Lâu cũng làm Tú chở nên vô cùng gấp gáp hắn hít một hơi thật dài quát lên “đi” rồi đánh vào mông Ô đỏ một cái đau điếng. Ô đỏ tức giận lắm giơ hai chân hí cao trong phút chốc phi qua hàng rào tường chắn khuất dần sau mấy dãy phố.

Quan binh, quan binh đến rồi. một lão đạo sỹ khóc rống lên khi nhìn thấy vệ quân đang tràn vào chợ Tây , những thời khắc hắn vừa trải qua là quãng thời gian đau khổ nhất trong cuộc đời hắn. không một lời nói nào có thể diễn tả hết, không một giấy bút nào có thể miêu tả lên. cả đoàn người thở phào như thoát ra khỏi sự tra tấn đằng đẵng. toàn bộ những người tham gia ẩu đả đều nhác nhác chạy trốn. kỳ lạ một chỗ chỉ có Lê Anh, Lê Tuấn , Trịnh Khải bị bắt lại . còn lại dường như quan quân Đại Việt mắt điếc tai ngơ không hề nhìn thấy những người khác mọi người rút đi đều rất quy củ bài bản chỉ thoáng cái chợ tây đã vắng ngắt. lác đác chỉ còn vài gia binh trong phủ Đô Đốc và phủ Đại Tư Đồ. Thấy vậy mấy tăng ni Thiếu Lâm tự gào lên oan ức . Lê Đại Tư Đồ đằng đằng sát khí quát quân lính bắt toàn bộ phái đoàn Minh quốc lại để điều tra vụ ẩu đả. Lão nhìn quanh muốn tìm bong dáng hai tên thô bỉ đã gây ra kết cục này nhưng không thấy. kỳ quái . không nhẽ hắn biết trước ta sẽ đến bắt sao. Hừ trẻ con xấu khó dậy bảo. để rồi xem lão phu sẽ thu phục ngươi như thế nào.

Đến chập tối đám đông mới được dẹp xong, ước tính đoàn Minh quốc là thiệt hại vô cùng lớn một số người tâm lý vẫn vô cùng hoảng loạn dù đi đứng cũng khép chặt háng. Lấm lép nhìn khắp nơi, cứ khi nghe thấy tiếng cười tự động đứng bật dậy, không muốn nằm lại nghỉ ngơi. Tâm lý đã bị vô cùng ám ảnh.

- Lê Anh. Hai tên mắc dịch kia đâu ?

Lê Đại Tư Đồ gằn giọng hỏi han Lê Anh. Lê Anh vô cùng phấn khởi nhìn quanh Tú và Tô Lâm đã cao chạy xa bay, hai ca ca quả là nhanh chân nhẹ bước . Lê Anh nhận ra Lê Tuấn đang bị cha hắn bạt tai một cái rất nặng. cha hắn vừa bạt tai hắn lại vừa cười cười, nhưng cú tát kia không phải trả vờ. Lê Tuấn vẫy vẫy tay ra hiệu Lê Anh về trước. Trịnh Khải cũng bị đưa đi về. chỉ còn mình hắn đứng lại chịu trận.

- Lâm ca và Tú ca bảo không muốn liên lụy tới cha nên không muốn quay về phủ.

Lê Đại Tư Đồ thở dài , hai đứa ngốc này cũng còn biết suy nghĩ cho ta à. Chân ướt chân ráo mới đến đây tiền bạc lại không có, không biết tối nay chúng ở đâu ăn gì, liệu có ấm bụng không. không được chúng không có tiền không thể để ngủ ngoài đường lạnh được, nghĩ đến đây lão thởi dài sau đó phân phó lão Thành cùng gia nhân trong phủ đi khắp Đông kinh tìm Tú và Tô Lâm.

Sẩm tối bên phía đông dãy phố Đông hoa sầm uất người đi lại mua bán tập lập, mọi người đang truyền nhau về truyền kỳ đại phá sứ đoàn Minh Quốc. xa xa có tiếng lả nơi ong bướm của những kỹ nữ đang mải mê mời khách làng chơi. Tú bà khéo léo mời chào khách vô cùng nhiệt tình. Đông Hoa Lầu thanh lâu lớn nhất kinh thành tọa lạc chính trên dãy phố Đông Hoa sầm uất. trên con phố tấp lập hai thanh niên tuấn tú dảo bước đi trên phố vừa đi vừa bàn luận đôi khi lại phá nên cười rất rất thô bỉ. mùi phấn son nồng đâm trong không khí, hòa với mùi thịt rượu khiến không khí như thêm phần tửu sắc.Tú hít hít hắn muốn hít thật nhiều mùi hương này vào phổi hắn hít hà một hơi dài.

- Chà mùi phần son thật nồng đậm huynh đệ chúng ta tối nay sẽ chơi thế nào đây.

Tô Lâm xòe bàn tay ra nở nụ cười dâm tiện “hắc hắc” cười lớn mà không nói.

- Một tay một bánh bao ?

Tú phấn khích cười hớn hởn nói với Tô Lâm. Tô lâm xua xua tay lắc đầu :

- Huynh đệ à.! chúng ta là người có tiền phải chơi theo các quý tộc. thế này nhé thôi thì ta học tập trong nhân sinh noi gương theo các tiền bối đi trước. lấy gương Nguyễn Trãi lão nhân gia làm biểu tượng đi.

Hắn cười vô cùng thô bỉ nói nhỏ.

- Chính là năm vợ đấy!

Tú nghẹ vậy liền xịt máu mũi máu bắn thành vòi hất ngược hắn ngã năn từ lưng Ô Đỏ xuống đất. cực phẩm a. lạc thú a. thế này mới là hưởng thụ chứ .

- Lâm huynh đệ , hãy để ta gọi ngươi một tiếng ca ca. sắc trời đã không còn sớm chúng ta lên tìm người thân thôi. Các vị tỷ tỷ ca đến với các tỷ đây. Thiên đường thiên đường mà.

Tú cùng hưng phấn nhưng hắn vẫn muốn dùng bộ mặt quân tử nhân nghĩa ngẩng mặt nên trời chắp tay sau lưng. Hắn muốn giữ lại chút ít liêm sỉ cuối cùng. Tô Lâm lắc đầu cười cười sải chân bước vào “Đông Hoa Lầu”. Tú bà lẳng lơ mặc một bộ lụa sặc sỡ nhiều mầu bầu ngực trắng như bạch ngọc lấp ló sau chiếc yếm , đôi đồi núi cao nhu nhú làm bao khách làng chơi quay mặt lại si mê thưởng thức. thấy đôi bạn trẻ tú bà nhanh chân nhẹ bước nhiệt tình ra đón tiếp.

- Ầy dà quý nhân. Xin mời hai quý nhân vào nhà tiểu thiếp chơi. Thật là quý hóa quá, quý nhân có thấy các cô nương có đẹp không?

Giọng Tú bà vô cùng lả lướt lại chớp chớp đôi mắt to tròn đầy gợi cảm, làm Tô Lâm nóng rực người. Hồ ly khá lắm! hắn thuận tay vỗ đét đét vào mông Tú bà liền mất cái sau đó vòng tay qua eo ôm lấy , cười hắc hắc vô cùng thích thú. Tú thấy cảnh ấy hâm mộ lắm. giơ ngón cái lên khen ngợi, bạn hiền rất khí phách. Sau đó hắn tiện tay ném luôn chút bạc vụn cho tiểu nhị. phân phó mua rượu nếp cho Ô Đỏ ăn . Tú bà mắt sáng rực. gà béo a , tối nay gặp phải đại gia rồi, đúng là gà béo. Nàng càng lả lướt Vòng tay ôm lấy eo Tô Lâm cười vô cùng dâm tiện. một đôi trời sinh dâm tiện. Tú bà một mạch dẫn hai người lên lầu hai , đến một căn phòng lớn cười hắc hắc lấy quạt che mặt rồi đóng cửa đi ra. Rượu nữ nhi hồng đã sẵn trên bàn ,chưa kịp rót ra cửa lại mở ra. Tú bà e thẹn kéo theo gần hơn mười Kỹ nữ, tuổi chỉ sấp sỉ hơn mười sáu tất cả e thẹn. nhưng không thiếu nét phát triển trên cơ thể. Mặt Tú đã đỏ bừng hắn chưa từng nghĩ cuộc sống lại có ngày thú vị đến thế mùi phần son làm máu hắn nóng lên kích thích não bộ. xịt máu mũi bắn ra làm Tú ngã năn ra đất chỉ lắp bắp kêu lên hai tiếng Thiên Đường. định lực tên này thật kém a. Tô Lâm cười cợt lắc đầu rút liền hai tờ ngân phiếu một trăm quan đặt trên bàn rồi chỉ một lượt. nàng nàng nàng . . . các nàng ở lại còn người khác đi ra hắn đưa thêm cho Tú bà một tờ ngân phiếu nữa dặn chuẩn bị rượu thịt cùng hai bồn tắm lớn. Tú bà cười hắc hắc dâm tiện vô cùng lại sờ sờ ngực hắn muốn hỏi công tử có muốn gái già này phục vụ không. Hồ Ly đúng là Hồ Ly a. Tô lâm mâm mê tay bóp mạnh mông đẩy Tú bà ra ngoài. Tú bà kêu lên một tiếng vô cùng dâm dục “A” khiến cho tất cả kỹ nữ ngoái lại nhìn. Hai người này đúng là một đôi trời sinh đại dâm tiện.

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.