Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột với Hạng Danh Vương

Phiên bản Dịch · 2489 chữ

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

-- o --

Chương 470: Xung đột với Hạng Danh Vương

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Hắn biết, nơi này người tu luyện cổ võ đều đem loại đá tên đá cảm ứng tinh thần này thông qua cảm ứng huyền ảo trong đó để tăng thực lực lên, tuy nhiên cũng chỉ là dưới Địa cấp mà thôi, hoặc là đối với Huyền cấp thăng tiến Địa cấp có trợ giúp. Nếu chỉ đơn thuần xét trong phương diện này mà nói giá trị của Không Minh thạch quả thật không bằng Linh đan.

Nhưng những người này đều không biết giá trị đích thực của Không Minh thạch gấp vô số lần giá trị viên Linh đan mà Hạng Danh Vương đưa ra.

- A...

Người đưa ra Không Minh thạch - Tề Sĩ Hằng là một người luyện võ tu vi Địa cấp sơ kỳ, xem ra cũng không phải là đại môn phái gì. Y tựa hồ bị bánh có nhân này nện vào rồi, đoản đao của Diệp Mặc tuy rằng y không cần gấp, nhưng y cũng biết giá trị của này đoản đao so với đá cảm ứng tinh thần của y cao cấp hơn nhiều lắm.

Cho dù là y không cần, y cũng có thể dùng đoản đao này đổi lấy Linh đan của Hạng Danh Vương.

Hội trường mọi người ngơ ngẩn trong chốc lát, lập tức liền phản ứng. Khi bọn họ nghĩ, đây là Diệp Mặc lấy lòng Hạng Danh Vương. Gần như tất cả mọi người khẳng định sau khi Tề Sĩ Hằng dùng đá cảm ứng tinh thần đổi đoản đao về, lập tức sẽ đổi Linh đan với Hạng Danh Vương.

Người trẻ tuổi tên Diệp Mặc kia khẳng định cũng biết điều đấy, cho nên hắn mới đổi đá cảm ứng tinh thần, chỉ có điều hắn tỉnh ngộ quá muộn, không đổi được Linh đan, chỉ đổi một viên đá cảm ứng tinh thần không có bao nhiêu tác dụng, chỉ tốt cho Tề Sĩ Hằng mà thôi, còn đắc tội với Hạng Danh Vương.

Cổ Dương Hòa thấy tình huống của Diệp Mặc, không khỏi thở dài, trong lòng thoáng có chút thất vọng.

Hạng Danh Vương nghe xong lời Diệp Mặc cũng hừ lạnh một tiếng, bây giờ biết lấy lòng cũng đã chậm, chờ sau khi mình lấy được đoản đao, không tán thưởng cũng muốn giáo huấn Diệp Mặc một chút. Bằng không hắn còn không biết trời cao đất dày, người trong ẩn môn dễ bắt nạt như vậy sao? Hạng Danh Vương lão cũng không phải là đồ trứng thối phái Hợp Lưu kia.

Hạng Danh Vương dự tính, Diệp Mặc sở dĩ thay đổi chủ ý, hẳn là có quan hệ với Cổ Dương Hòa. Đại khái là Cổ Dương Hòa nói cho Diệp Mặc sự lợi hại của Hồ Lô cốc, Cổ Dương Hòa này cũng cần dạy dỗ một phen. Bên trong ẩn môn nhốn nháo mâu thuẫn là chuyện nội bộ, một người ngoài như Diệp Mặc bốn phía giết hại người trong ẩn môn, điều này đã mạo phạm đến quyền uy của ẩn môn.

- Cho anh.

Tề Sĩ Hằng sợ Diệp Mặc đổi ý, không chút nghĩ ngợi đem đá cảm ứng tinh thần trong tay mình ném cho Diệp Mặc.

Diệp Mặc âm thầm lắc đầu, giữa người với người như thế nào lại chênh lệch lớn như vậy? Vừa rồi Tăng Chấn Hiệp xấu hổ Hoàng Tinh của anh ta kém đoản đao của Diệp Mặc, hiện tại Tề Sĩ Hằng này biết rõ đồ của y không bằng đoản đao của Diệp Mặc, cũng ước gì chiếm được tiện nghi càng nhanh càng tốt.

Diệp Mặc thu hồi Không Minh thạch, cũng không lấy ra pháp khí công kích như mọi người đoán trước mà là lấy ra một bình sứ, nói:

- Đây là một viên Bồi khí đan có thể trăm phần trăm cho anh thăng cấp đến Địa cấp trung kỳ, và củng cố cảnh giới mà không có bất kỳ cản trở nào.

Tề Sĩ Hằng không biết làm sao tiếp nhận Bồi khí đan của Diệp Mặc, y vốn định đổi lấy pháp khí đoản đao của Diệp Mặc rồi đổi lấy Linh đan, lại không nghĩ rằng Diệp Mặc trực tiếp cho y một viên Bồi khí đan.

- Đây. . . .

Tề Sĩ Hằng phản ứng lại, cầm bình sứ có chút bận tâm nhìn Diệp Mặc. Cái gì Bồi khí đan, y cho tới bây giờ không có nghe nói qua nha, nếu trở về bị lừa rồi làm sao đây?

“ Bốp “ một tiếng, Hạng Danh Vương sắc mặt xanh mét vỗ bàn một cái, đột nhiên đứng lên,

- Diệp Mặc, hội giao dịch chú ý công bình công chính. Cậu thu đồ của người khác rồi đưa ra viên thuốc vô dụng này, chẳng lẽ cậu cho rằng tôi không dám đối với cậu như vậy sao?

Tề Sĩ Hằng thất kinh nhìn Diệp Mặc và Hạng Danh Vương, sớm biết như vậy y sẽ không mang đá cảm ứng tinh thần ra nữa. Diệp Mặc y không thể trêu vào, Hạng Danh Vương y càng không thể trêu vào. Nếu chỉ có một mình Diệp Mặc y thà rằng nhận thức gặp hạn, viên đá cảm ứng tinh thần này, liền cho Diệp Mặc coi như xong.

Nhưng y biết rõ một khi y nói lời này, thì sẽ không được yên với Hạng Danh Vương. Theo hiện trường xem ra Hạng Danh Vương khẳng định đã sớm muốn tìm cơ hội phát tác Diệp Mặc, một khi y làm như vậy, chính là làm Hạng Danh Vương mất đi một cơ hội.

Người ở chỗ này cũng bắt đầu hưng phấn lên, Hạng Danh Vương chống lại Diệp Mặc, nhìn thật là náo nhiệt. Mặc dù có rất nhiều người muốn kêu gọi ủng hộ Hạng Danh Vương, nhưng lần này và lần vừa nãy bất đồng, vừa rồi Hạng Danh Vương nói công bình công chính không có nói tên, mà lần này cũng là trực tiếp nhắc đến Diệp Mặc. Nếu có người hiện tại đứng lên nói ủng hộ Hạng Danh Vương, thì rõ ràng là không yên với Diệp Mặc. Mà Diệp Mặc quyết đoán sát phạt, người ở đây đều biết rồi.

Nếu chẳng may chọc giận Diệp Mặc, hắn đến môn phái của mình đại sát liền xong một đời.

Nếu Diệp Mặc biết suy nghĩ trong lòng những người này nhất định sẽ cười khổ, hắn chưa bao giờ thích diệt môn, sở dĩ muốn tiêu diệt phái Hợp Lưu, là vì bọn họ muốn đi Yến Kinh tiêu diệt Diệp Gia. Tiêu diệt Điểm Thương, là vì người Điểm Thương xúc phạm hắn.

Cho dù là như vậy, hắn đến bây giờ còn không có diệt một môn phái nào, phái Hợp Lưu không diệt, Điểm Thương cũng không diệt, cho dù là Tống gia hắn cũng chỉ là giết vài nhân vật quan trọng mà thôi. Nếu quả thật muốn tiêu diệt Tống gia, lấy bản lĩnh Diệp Mặc hắn, cho dù Tống gia trốn ở bất kỳ đâu, hắn cũng có thể giết sạch.

Duy nhất có thể coi là diệt môn chỉ có bang Lưỡng Tê, người ở bên trong bang kia đã không được tính là người, bọn họ hoàn toàn là một đám súc sinh, đấy mới làm nổi lên sát khí của Diệp Mặc.

Hạ Trường Thiên lúc này cùng với Vu Thao đều cúi đầu thấp xuống, lúc này bọn họ cũng không dám tỏ một chút bộ dáng quen biết với Diệp Mặc. Tuy rằng bọn họ không mong Diệp Mặc bị Hạng Danh Vương giết chết, tuy nhiên lại không dám cho Diệp Mặc thấy sắc mặt không quen biết gì.

- Hạng Danh Vương, ông thấy Diệp Mặc tôi lấy đan dược vô dụng đưa cho anh bạn kia rồi hả? Đan dược của tôi ông chưa nhìn thấy cũng đã biết là vô dụng rồi. Xem ra ông không phải thần tiên thì chính là người mù coi bói rồi?

Diệp Mặc châm chọc nói, cho dù là Hạng Danh Vương và Ngộ Đạo lợi hại như nhau, hắn cũng sẽ không để ý.

Diệp Mặc vừa dứt lời, hiện trường một mảnh xôn xao, Hạng Danh Vương là ai? Phó cốc chủ Hồ Lô cốc nha, có thể nói ngoại trừ hòa thượng Ngộ Đạo thì thanh danh của y là lớn nhất. Cho dù là ăn tim gấu mật báo đối mặt với y, cũng phải kêu một tiếng Hạng môn chủ.

Nhưng Diệp Mặc này, không ngờ lại gọi thẳng Hạng Danh Vương, không có một tia kính ý. Hơn nữa ý tứ của hắn không ai không biết, không phải thần tiên chính là người mù, đây không phải rõ ràng nói Danh Vương là người mù à. Bởi vì thần tiên là không thể nào rồi, vậy chỉ là người mù được thôi.

Cổ Dương Hòa thầm khen Diệp Mặc có can đảm, tuy nhiên lại không có cách nào đứng lên giúp Diệp Mặc nói chuyện.

- Được, được, lão phu gặp người kiêu ngạo rồi, nhưng hậu bối kiêu ngạo giống như cậu, lão phu chưa thấy bao giờ. Hôm nay lão muốn lĩnh giáo cậu một chút, kẻ hung ác đã giết sáu cao thủ Địa cấp của phái Hợp Lưu, hy vọng thân thủ cậu cũng lợi hại như miệng lưỡi…

Hạng Danh Vương rốt cục không kìm được lửa giận, hét lên một tiếng rồi rút thanh trường kiếm ra, quả thực là một lời không hợp là muốn động thủ.

Ngồi ở bên cạnh Hạng Danh Vương, Phó môn chủ thư viện Cửu Minh Phong Vũ lập tức đứng lên ngăn cản Hạng Danh Vương,

- Anh Hạng bớt giận, hỏi rõ ràng rồi động thủ cũng không muộn. Hơn nữa, nơi này là hội giao lưu, một khi làm loạn lên cũng không tốt. Nếu muốn đánh, cũng không thể ở Tần Quảng Vương điện động thủ, coi như là tôn kính Tần Quảng Vương đi.

- Điều này còn cái gì để hỏi đây, đan dược nâng cao Địa cấp một cấp bậc hắn có thể lấy ra sao? Ngoại trừ Linh đan tôi không biết còn có đan dược gì có thể nâng cao Địa cấp lên một cấp bậc. Mà mức độ quý báu của Linh đan, tôi không nói mọi người cũng hiểu được, đây là có thể gặp được mà không thể cầu được. Hơn nữa người này quá khứ hành vi ác liệt, hắn chắc chắn đang lừa người. Hạng Danh Vương không chút do dự nói, tuy nhiên cũng không lập tức tiến lên động thủ nữa, không biết là câu nào của Phong Vũ tác động lão ta.

Mọi người ở đây cũng là từ trên hóa thân phát ra sát khí, chỉ biết lão đã động sát cơ đối với Diệp Mặc.

Phong Vũ gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý lời Hạng Danh Vương, nhưng y nhìn về phía Diệp Mặc lạnh nhạt nói:

- Diệp Mặc, cậu nói Bồi khí đan của cậu có thể nâng cao Địa cấp lên một cấp bậc, hiện tại có thể nói không ai có thể phân biệt là thật hay là giả. Cho dù là sau khi ăn Linh đan, cũng cần sau nửa tháng tu luyện mới có thể nâng cao. Hơn nữa, bây giờ đan dược khó có thể luyện chế, ai cũng đều biết. Cho nên tạm thời, bất luận Bồi khí đan của cậu là thật hay là giả, tôi đề nghị cậu đem đá cảm ứng tinh thần trả lại cho Tề chưởng môn, hoặc là cậu xuất ra một cây đao giống lúc nãy và đổi với anh Hạng lấy một viên Linh đan đưa cho Tề chưởng môn đi.

Diệp Mặc gật gật đầu, mặc dù Phong Vũ của thư viện Cửu Minh này vẫn thiên vị Hạng Danh Vương, tuy nhiên nói tóm lại coi như là công bình. Y nói đan dược khó có thể luyện chế, mặc dù không nói thẳng ra, nhưng cũng gián tiếp chỉ ra Bồi khí đan của hắn là giả rồi.

Diệp Mặc thản nhiên cười nói:

- Bồi khí đan của tôi sao có thể đem ra so sánh với Linh đan, bây giờ cách thời gian hội giao lưu chấm dứt một hai giờ nữa, anh bạn kia, anh bây giờ có thể ăn luôn đan dược của tôi. Nếu trong vòng một canh giờ không có hiệu quả, tôi nhất định đem đá cảm ứng tinh thần trả lại cho anh, đồng thời còn tặng anh một thanh đoản đao giống thanh vừa rồi trao đổi với anh Tăng. Chỉ là, đan dược của tôi bất kể là thật là giả, đối với người khác đều không có quan hệ gì.

Lời Diệp Mặc nói lập tức khiến hiện trường yên tĩnh lại, chẳng lẽ Bồi khí đan này thật sự có loại công hiệu nghịch thiên này? Nếu quả thật có loại đan dược này, tại sao lại chưa từng nghe nói qua. Diệp Mặc nói chắc chắn như vậy, có thể nói một giờ sau thì biết kết quả sự việc, hắn lẽ nào biết sẽ rõ thật giả còn nói dối?

Phải biết rằng coi như là Diệp Mặc hắn rất lợi hại, cũng sẽ không là đối thủ của nhiều người vây đánh như vậy đúng không?

- Tôi cảm thấy nên cho anh Tề thử trước một lần rồi nói sau, dù sao trước khi chưa có kết quả, cũng không ai biết đan dược này là thật hay là giả.

Tăng Chấn Hiệp lúc này bỗng nhiên ngắt lời, nói.

Diệp Mặc âm thầm thở dài, Tăng Chấn Hiệp này quả nhiên là một người đàn ông thật tốt, dưới loại tình huống này dám giúp Diệp Mặc hắn nói chuyện, rõ ràng không có để ý Hạng Danh Vương trả thù. Phải biết rằng bất kể đan dược của hắn là thật hay là giả, lời nói này tương đương trực tiếp trở mặt với Hạng Danh Vương.

Tề Sĩ Hằng chỉ là người chủ của một môn phái nhỏ mà thôi, hiện tại gặp chuyện vì mình mà loạn càng lúc càng lớn, chỉ sắp đánh nhau này, trong lòng càng lo sợ bất an.

Y nghe thấy Diệp Mặc nói chỉ cần một giờ liền biết kết quả, không chút nghĩ ngợi lập tức đã đem đan dược trong bình đổ ra, nuốt xuống, y muốn chuyện này chấm dứt càng sớm càng tốt ! ! !

Bạn đang đọc Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 73
Lượt đọc 7437

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.