Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi đấu tuyển chọn hôn phu

Phiên bản Dịch · 3037 chữ

Những tu sĩ chung quanh đều mang vẻ mặt ước ao nhìn Nhạc Dao, sớm biết rằng trợ giúp Diệp Mặc nói vài lời lại có thể kết giao với một Đan Vương thất phẩm thì mọi người đã sớm làm rồi. Thế nhưng cũng có vài môn phái không nghĩ như vậy, thảm cảnh diệt môn của Kiếm Cốc còn rõ ràng ở đây, còn Nhạc Dao có thể nói giúp cho Diệp Mặc là bởi vì cô là người của tông môn chín sao Thiên Ma Môn, nên cũng không sợ đắc tội với Vô Cực Tông. Thế nhưng các môn phái nhỏ như bọn họ thì không dám làm như vây.

Diệp Mặc sau khi đã cảm tạ Nhạc Dao, thì lại nói tiếp:

- Mười năm sau khi tôi trở thành Đan Vương cửu phẩm, thì có thể giúp Huyền Băng Phái luyện chế hai lò 'Chân linh đan', tôi nghĩ chắc Huyền Băng Phái cũng không thể không chờ nổi mười năm chứ? Đây cũng chỉ là một trong những sính lễ của tôi mà thôi. Thứ hai chính là ta còn có thể đem phương pháp luyện chế 'Chức Thần đan' truyền lại cho đan sư của Huyền Băng Phái, cho dù là Thiên Hoa Đan ta cũng có thể ưu tiên cung cấp cho Huyền Băng Phái, về phần linh mạch, nếu như Huyền Băng Phái muốn, thì ta đi mượn mấy cái tới cũng không phải là chuyện không thể làm được.

Tất cả các tu sĩ xung quanh đều hít một hơi khí lạnh, khẩu khí Diệp Mặc thật là lớn, nếu đây là lời người khác nói ra thì không ai coi đây là thật bởi vì đây căn bản là lời nói hoàn toàn không thực tế.

Thế nhưng Diệp Mặc nói lời này, thì không ai là không tin tưởng cả.

Diệp Mặc chỉ dùng thời gian hơn mười năm đã trở thành Đan Vương thất phẩm, nói cách khác hắn chỉ cần vài chục năm sau thì sẽ có thể trở thành Đan Vương cửu phẩm, khả năng này là rất lớn. Về phần 'Chức Thần đan' thì không cần phải nói, nó vốn là do Diệp Mặc sáng tạo ra,. còn Thiên Hoa Đan thì cũng là do Diệp Mặc phân giải ra được phương thuốc hoàn mỹ. Cuối cùng là linh mạch, thoạt nhìn thì thấy khẩu khí của hắn rất lớn, tùy tiện là nói lấy vài linh mạch, nhưng thực sự thì chuyện này đối với hắn cũng rất đơn giản. Bởi vì phía sau hắn chính là Đan thành, muốn lấy ra vài linh mạch hạ phẩm, thì chỉ là chuyện hít thở vài cái mà thôi.

Có thể nói sính lễ của Diệp Mặc cao hơn vô số lần so với Vô Cực Tông, Vô Cực Tông chỉ là lấy ra một linh mạch, còn Diệp Mặc lại lấy cả phương thuốc của 'Chức Thần đan' ra. Chỉ tính riêng cái phương thuốc này thì Huyền Băng Phái đã vô cùng có lợi rồi. Một đằng là mua cá mà người khác bán, một đằng là tự mình mang cá đi bán, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu như kết hợp với mấy điều kiên khác mà Diệp Mặc nói, thì sính lễ của Diệp Mặc hoàn toàn thắng sính lễ của Vô Cực Tông rồi.

Một trưởng lão của Vô Cực Tông hừ lạnh một tiếng:

- Chỉ là ngắm hoa trong sương mà thôi.

Diệp Mặc thản nhiên cười, cũng không nói gì cả, có đúng là ngắm hoa trong sương hay không, thì hắn tin tưởng môn chủ của Huyền Băng Phái cũng không phải là tên ngốc mà không nhìn ra được.

Quả nhiên nghe xong lời nói của Diệp Mặc, Ngạn Quan cũng phải hít lấy một hơi khí lạnh, y cũng biết là Diệp Mặc không có nói láo. Cho dù mười năm sau, Diệp Mặc không thể tấn cấp đến Đan Vương cửu phẩm, thế nhưng hiện tại hắn đã có thể luyện chế đan dược dành cho tu sĩ Ngưng Thể tấn cấp lên Thừa Đỉnh là 'Đỉnh Thừa Đan' là không thể nghi ngờ. Chỉ cần Diệp Mặc giúp đỡ Huyền Băng Phái luyện chế một lò 'Đỉnh Thưa Đan' thì cũng đủ rồi.

Một viên 'Chân linh đan' của Vô Cực Tông có thể tấn cấp lên Hóa Chân hay không còn không chắc chắn, nhưng Diệp Mặc thì lại có thể không ngừng luyện chế đan dược, đây chính là điểm mấu chốt để so sánh.

Vừa rồi Diệp Mặc nói giúp luyện đan miễn phí cho Nhạc Dao, Nhạc Dao chả kích động không ngừng đó thôi, được một Đan Vương thất phẩm miễn phí luyện đan có giá trị thế nào thì không cần nói cũng biết.

Một gã trưởng lão của Vô Cực Tông nhìn biểu tình của Ngạn Quan, liền hiểu được là lễ vật của bên y hoàn toàn thua rồi. Y cũng không đợi Ngạn Quan lên tiếng, liền nhanh chóng đứng lên:

- Đã như vậy, chúng ta cùng tổ chức thi đấu tuyển chọn hôn phu cho cả Thái Y và Lạc Tố Tố là được rồi.

Diệp Mặc cười nhạt:

- Văn tiên tử muốn thi đấu để tuyển chọn hôn phu, đó chính là do cô ấy tự mình nói ra, Lạc Tố Tố thì lại không có nói ra yêu cầu như vậy. Ông không có quyền nói lời này, phải đợi Lạc Tố Tố tự mình nói mới có thể quyết đinh.

Hiện tại song phương đều đã đưa ra sính lễ, từ đáy lòng mà nói Nạn Quan thiên về phía sính lễ của Diệp Mặc hơn, bởi vì cho dù là y muốn tu luyện lên tu vi Kiếp Biến đỉnh cũng không phải là ngày một ngày hai có thể làm được. Mà mười năm sau khi Diệp Mặc đưa ra Chân linh đan thì mới là thời gian thích hợp, cho dù là Diệp Mặc không thể luyện chế, nhưng hắn là Phó thành chủ Đan thành, thì cũng có thể cầu một ít Đan Vương tiền bối của Đan thành luyện chế giúp. Đối với điểm này thì Ngạn Quan không có chút hoài nghi.

Thế nhưng Vô Cực Tông dù sao cũng là tông môn chín sao, thậm chí là thực lực còn manh hơn so với Huyền Băng Phái nhiều lắm, đắc tội với Vô Cực Tông thì hiển nhiên cũng không phải là một ý kiến hay.

Ngạn Quan nhìn xung quanh một chút, hiển nhiên là hiểu rõ hiện tại chỉ có y có thể quyết định, nghĩ tới đây, y liền quay sang nhìn Phồn Y Trúc nói:

- Phồn trưởng lão, hay là cô đi đưa Lạc Tố Tố đến đây đi.

Phồn Y Trúc đã gượng gạo nói:

- Tố Tố hiện tại đang bế quan nên không thể gọi tới được. Đệ tử Tố Tố của tôi cũng không thể nào gả cho một hạng người vô năng được, cứ dựa theo đề nghị của Vô Cực Tông đi, thi đấu để chọn ra vị hôn phu cho Tố Tố, Thái Y có thể làm vậy, thì Tố Tố vì sao lại không thể? Tôi tin tương Tố Tố cho dù có xuất quan thì cũng không phản đối ý kiến này của tôi.

Nói xong bà ta lại nhìn về phía Diệp Mặc nhàn nhat nói:

- Diệp thành chủ, ngài là người có thân phận, ta nghĩ là sẽ không vì việc ta không muốn Tố Tố gả cho một người vô dụng mà không muốn lên thi đấu chứ.

Ấn tượng của Phồn Y Trúc đối với Diệp Mặc vốn rất bình thường, nhưng sau đó Diệp Mặc lại nói lời của bà ta là "rắm thối" làm cho bà thẹn quá hóa giận. Tu luyện cho tới ngày hôm này, bà vẫn được coi là một thiên tài, cũng là một tồn tại từng tung hoành một phương, coi như là người có tu vi cao hơn bà ta thì thấy mặt cũng phải gọi bà một tiếng trưởng lão. Hiện tại còn là phong chủ của Huyền Vân Phong, vậy mà lại bị Diệp Mặc ngay mặt mả mắng lời bà nói là "rắm thối"? Khiến bà ta không thể nào muốn gả Tố Tố cho một tên tự cho mình là đúng như Diệp Mặc. Huống chi người cầu hôn của Vô Cực Tông lại chính là Dương Phí Thanh.

- Thái Y lần trước đã nói qua, cô cần vị hôn phu là một thiên tài đỉnh thiên lập địa, cho nên mới muốn thi đấu để tuyển chọn. Đệ tử Tố Tố của ta cùng Thái Y đều được xếp hạng nhất song song với nhau trên Thập mỹ Nam An, ta nghĩ Diệp thành chủ cũng sẽ không cho rằng Tố Tố không bằng Thái Y mà không dám thi đấu để tuyển chọn hôn phu chứ.

Sợ Diệp Mặc không đồng ý, Phồn Y Trúc lại bổ sung thêm một câu.

Nói thực lòng, Phồn Y Trúc cũng không dám mạnh bạo, vừa rồi Vô Cực Tông muốn cưỡng ép Diệp Mặc, kết quả là bị "tay sai" của Diệp Mặc là Lục Vô Hổ đánh cho không có lực để mà chống đỡ. Hiện tại bà ta chỉ có thể dùng lời nói để khiến Diệp Mặc phải đồng ý. Bà ta thậm chí đã không dám nói là làm chủ cho Tố Tố nữa rồi, mà chuyển sang khích tướng với Diệp Mặc, trừ khi Diệp Mặc thừa nhận Tố Tố không bằng Văn Thái Y.

Diệp Mặc đương nhiên sẽ không cho rằng Tố Tố không bằng Văn Thái Y, trong lòng hắn cười nhạt, muốn dùng kế khích tướng với mình sao? Diệp Mặc cười lạnh nói:

- Diệp Mặc tôi có phải là kẻ vô dụng hay không tự nhiên sẽ có người khác nói. Ta tự mình nói thì thành ra tự mình khoe mẽ rồi. Cho dù là thi đấu, Diệp Mặc tôi cũng sẽ không sợ hãi gì. Thế nhưng ta chỉ có tu vi Hư Thần tầng một, nhỡ bà lại gọi một lão yêu quái ra thi đấu với ta thì sao?

- Yên tâm, người sẽ thi đấu với cậu chắc chắn sẽ không khác biệt nhiều so với cậu, Tố Tố là đệ tử của tôi, thì tôi cũng sẽ không để cho nó phải gả cho một lão già đâu. Thiên tài ở đại lục Lạc Nguyệt này cũng không phải chỉ có một mình cậu, còn có rất nhiều người khác nữa. Lần này thi đấu lấy quy định giống như của Văn Thái Y, đều là giới hạn trong số các đệ tử thiên tài tuổi tầm một giáp (60 năm).

Phồn Y Trúc lạnh lùng nói.

Diệp Mặc không phản bác lại, tuy rằng trong mắt Diệp Mặc cho dù là một giáp cũng là lớn rồi, thế nhưng một giáp tuổi ở Tu Chân Giới thì cũng chỉ là đứa trẻ mà thôi. Hơn nữa Diệp Mặc cũng tự tin, nếu như hắn không bằng cả một tu sĩ mới tu luyện chừng sáu muời năm, thì Tam sinh quyết của hắn cũng không đáng được gọi là pháp quyết nghịch thiên rồi.

Hắn không dám khẳng định trong vòng sáu mươi tuổi có tu sĩ nào đạt đến tu vi Ngưng Thể hay không, thế nhưng Hư Thần hậu kỳ nhất định là có. Bởi vì Cảnh Anh Ly mới chưa đến ba mươi tuổi cũng có tu vi Hư Thần tầng một rồi, nếu có tu sĩ nào tư chất giống như Cảnh Anh Ly thì tu luyện đến Hư Thần đỉnh trong vòng sáu mươi tuổi cũng hoàn toàn có khả năng, Vẫn Chân Điên cũng có rất nhiều tu sĩ Hư Thần thiên tài không đi, nhưng không có nghĩa là Nam An Châu không còn tu sĩ Hư Thần thiên tài nữa, bởi vì tỷ lệ tử vong trong Vẫn Chân Điện rất cao nên rất nhiều môn phái không muốn đệ tử thiên tài của mình vào đó rồi toi mạng.

- Được, nếu Diệp thành chủ cũng đồng ý rồi, thì cứ quyết định như vậy đi. Ngạn Quan thấy Diệp Mặc không có phản đối, vội và nói luôn, y bây giờ có chút sợ Diệp Mặc rồi.

Văn Thái Y bỗng nhiên đứng lên chắp tay thi lễ với Dương Phí Thành, sau đó hướng đến Ngạn Quan thành chủ của Huyền Băng Phái thi lễ nói:

- Ngạn tiền bối, tuy rằng vãn bối vốn không có tư cách nói chuyện ở đây. Thế nhưng sự tình quan hệ đến chung thân đại sự của vãn bối, khẩn cầu Ngạn tiền bối chấp nhận một đề nghị của vãn bối.

Văn Thái Y hiển nhiên rất lý trí, tên điên Diệp Mặc này vừa rồi chỉ vì tên trưởng lão của Địa Ma Tông thuận miệng nói một câu, liền bị hắn gọi Lục Vô Hổ ném ra ngoài, mất hết cả mặt mũi. Cô cũng không muốn như vậy, vì thế trước khi nói liền trưng cầu ý kiến của Ngạn Quan.

Ngạn Quan gật đầu cười ha hả:

- Thái Y có lời gì thì cứ nói, cô sau này cũng là người của Huyền Băng Sơn, không nên khách khí.

Văn Thái Y lúc này mới lại khom người nói tiếp:

- Bởi vì Tố Tố sư muội và vãn bối đều là thi đấu để tuyển chọn hôn phu, vậy thì không bằng cùng lúc tổ chức cả hai lần thi đấu gộp lại. Ngày hôm nay cũng vừa lúc các đệ tử thiên tài của các môn phái theo sư môn đi tới Huyền Băng Sơn, cho nên ý của vãn bối chính là thi đấu tuyển chọn hôn phu sẽ không giới hạn đệ tử thiên tài trong một Huyền Băng Phái nữa, mà bất cứ đệ tử thiên tài của môn phái nào cũng có thể tham gia, chỉ cần tuổi tác phù hợp với quy định là được, vãn bối và Tố Tố sư muội nếu nhìn trúng người nào, cũng có thể chủ động đi ra tuyển chọn. Không biết Ngạn tiền bối có thể chấp thuận đề nghị này được không?

Dương Phí Thành không nói gì, y xác thực là có suy nghĩ giống như Diệp Mặc suy đoán, chính là để Văn Thái Y gả cho Huyền Băng Phái, còn y thì tuyên bố thành lập liên minh Nam An, tất cả là để đối phó với Diệp Mặc. Dù sao Diệp Mặc không chỉ có một mình mà còn có Đan thành làm chỗ dựa vững chắc. Nếu như Đan thành dù có muốn báo thù thì cũng có liên minh Nam An chống đỡ lại, lúc đó sẽ không phải là chuyện riêng của Vô Cực Tông.

Hiện tại Diệp Mặc lại chủ động tới Huyền Băng Sơn, hơn nữa lại phá hỏng chuyện thành lập Liên minh Nam An. Thành ra hiện giờ dù có gả Văn Thái Y đến Huyền Băng Phái thì cũng không có được hiệu quả như mong muốn nữa rồi, vì thế yêu cầu mà Văn Thái Y vừa nói, y cũng không đứng ra phản đối.

Nếu như lúc trước thì Ngạn Quan ước gì được liên hôn cùng với Vô Cực Tông, thế nhưng hiện tại biết Diệp Mặc và Vô Cực Tông có hiềm khích lớn như vậy, đã sớm đem cách nghĩ này ném đi rồi. Hiện tại Văn Thái Y chủ động nói ra điều mà y đang mong muốn rồi. Nếu không phải là Văn Thái Y là đệ tử của tông môn chín sao Vô Cực Tông, thì y nói không chừng là đã trực tiếp đem Tố Tố giao cho Diệp Mặc rồi.

- Được, được...

Ngạn Quan vội vàng đồng ý:

- Đề nghị Thái Y cô nương rất hay, ngày hôm nay nhiều đệ tử thiên tài tuấn kiệt tới đây như vậy, cũng nên để mọi người được thưởng thức phong thái của người trẻ tuổi một chút, cứ dựa theo lời Thái Y cô nương đề nghị là được rồi, hôm nay tất cả những anh tài có tuổi tác phù hợp với quy đinh hiện đang có mặt tại Huyền Băng Sơn đều có thể tham gia thi đấu. Chỉ cần có thể lọt vào mắt xanh của Thái Y và Tố Tố, thì đều có thể trực tiếp cầu hôn.

Sau khi nghe xong lời Ngạn Quan nói, tất cả các đệ tử thiên tài của các môn phái đều hưng phấn vỗ tay ủng hộ lời Ngạn Quan nói, những đệ tử thiên tài có thể đi cùng sư môn tới đây, thì sao có thể kém cỏi được.

Đối với bọn họ mà nói, thì có thể cùng song tu với loại mỹ nữ như Văn Thái Y, đó chính là kiếp trước đã tu được phúc, về phần Lạc Tố Tố, tuy rằng rất nhiều người đều muốn, nhưng chỉ vừa nhìn thấy tư thế của Diệp Mặc là đã biết điều này căn bản là không hiện thực. Cho dù là bọn họ có thể thắng Diệp Mặc, thì những tiền bối trong môn phái cũng sẽ không để bọn họ cưới Lạc Tố Tố làm vợ. Đùa gì chứ, Lôi Vân Tông và Vô Cực Tông còn có cả Huyền Băng Phái nữa, những tông môn chín sao này cũng không có cách nào đối phó với Diệp Mặc, thì có ai ăn no rửng mõ mà lại vì một cô gái mà đi đắc tội với Diệp Mặc, một tu sĩ có hậu thuẫn hùng mạnh như vậy không? Thậm chí người ta còn là một Đan Vương thất phẩm nữa chứ.

Mà Văn Thái Y thì lại không giống như vậy, đầu tiên là cô còn chưa có vị hôn phu, thứ hai chính là yêu cầu vừa rồi do chính miệng cô nói ra, cho nên bản thân cô sẽ không thể phản đối được.

Bạn đang đọc Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Cẩuca
Lượt thích 41
Lượt đọc 5005

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.