Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên hỏa quyết đấu

Phiên bản Dịch · 2600 chữ

Không cần nói Diệp Mặc, tất cả mọi người nhìn thấy Cửu Càn lấy ra Nhất Đóa Tử Viêm cũng đều cảm thấy bất ngờ. Thậm chí có người sẽ lấy ra Thiên hỏa Nhất Đóa Tử Viêm, hơn nữa còn là Thiên hỏa đứng thứ hai trong Tu Chân Giới.

Sở dĩ nó có tên là Nhất Đóa Tử Viêm, bởi vì tại Tu Chân Giới, loại mồi lửa này chỉ xuất hiện một lần, không có khả năng lại xuất hiện Nhất Đóa Tử Viêm thứ hai. Loại mồi lửa này bình thường đều sinh ra ở sâu trong lòng đất, rất khó phát hiện. Hơn nữa cho dù bị phát hiện, người không có duyên cũng không lấy được mồi lửa này

Nhất Đóa Tử Viêm và mồi lửa Thanh Như Hiểu Thiên đứng đầu Tu Chân Giới, tại thế giới này đều chỉ xuất hiện một đóa. Bình thường nghe đến cũng khó, đừng nói tới chuyện nhìn thấy.

Nghe đồn, thời điểm mồi lửa Thanh Như Hiểu Thiên đứng đầu Tu Chân Giới xuất hiện, toàn bộ Tu Chân Giới đều biến thành màu xanh. Hơn sau khi mồi lửa này cháy lớn, có thể đốt cháy một thế giới. Mặc dù có chút phóng đại, nhưng cũng đủ để thấy sự nghịch thiên của mồi lửa này.

Nhất Đóa Tử Viên chỉ đứng sau Thanh Như Hiểu Thiên vừa xuất hiện, đã khiến sự kinh ngạc cảm thán và khiếp sợ lập tức bao phủ toàn hiện trường. Thậm chí so với việc Diệp Mặc và Cửu Càn leo lên Đan bậc cấp mười còn phải chấn động hơn.

Thậm chí có rất nhiều tu sĩ đứng lên. Đại hội Đan Vương như vậy thật sự rất khó có thể gặp được. Huống gì trên đại hội Đan Vương còn có thể nhìn thấy Thiên hỏa Nhất Đóa Tử Viêm.

Còn có rất nhiều người nghĩ Cửu Kiền thật sự biết nhẫn nại. Gã còn nhẫn nại hơn cả đối thủ của gã Lạc Tiểu Mặc. Lạc Tiểu Mặc tại bậc Đan Vương thứ tư đã lấy ra Tử Quỳ Hỏa xếp thứ 12 tại Tu Chân Giới. Nhưng Cửu Kiền này tới bậc Đan Vương thứ mười mới lấy ra Thiên hỏa này.

Thiên hỏa luyện đan và Địa hỏa luyện đan căn bản không cùng một cấp bậc. Nếu như trình độ luyện đan của Cửu Kiền và Diệp Mặc gần bằng nhau, rõ ràng Cửu Kiền có Thiên hỏa đã thắng một nửa.

Ngay cả Lục Vô Hổ cũng khiếp sợ đứng phắt dậy. Phải một lát sau, ông ta mới ngồi xuống thở dài nói một tiếng:

- Gặp những tên quỷ này, ta bỗng nhiên cảm giác mình sống tới tuổi này đều sống trên thân chó. Lão tử cả đời góp nhặt mồi lửa. Cao nhất cũng chỉ được Muội Sát Hỏa. Những tên này nếu không phải là Tử Quỳ Hỏa thì chính là Nhất Đóa Tử Viêm. Thế này còn để cho người ta sống nữa hay không?

Lúc này Nguyệt Kỳ Siêu đã bớt chấn động. Anh ta cũng âm thầm kinh ngạc cảm thán. Tuy nhiên nghe thấy Lục Vô Hổ nói vậy, anh ta cười nói:

- Lục tiền bối Muội Sát Hỏa của tiền bối chắc hẳn đã sắp chuyển thành màu tím đúng không. Xem ra ngay cả Thiên hỏa cũng không thể so sánh với Muội Sát Hỏa của tiền bối.

Lục Vô Hổ trừng mắt với Nguyệt Kỳ Siêu một cái.

- Anh không nghĩ xem lão nhân gia ta đã sống bao nhiêu năm.

- Đáng tiếc cho Diệp Mặc kia. Không ngờ được cuối cùng hắn lại phải thua vì Thiên hỏa.

Bởi vì Diệp Mặc là một đại sư trận pháp, Kỷ Bẩm vẫn rất có thiện cảm đối với Diệp Mặc. Sâu trong lòng ông ta vẫn hy vọng Diệp Mặc không thua. Nhưng Cửu Kiền đã lấy ra Thiên hỏa, cho dù Diệp Mặc không chịu nhận thua cũng không được.

Lần này không có ai phản bác lời Kỷ Bẩm nói. Những giám khảo này từ quá trình luyện đan của hai người Diệp Mặc và Cửu Càn, trên căn bản gần như đã hiểu được trình độ của hai người này. Mà bây giờ Cửu Kiền có Thiên hỏa, còn là Nhất Đóa Tử Viêm xếp thứ hai. Diệp Mặc thua trận cũng là chuyện rất bình thường.

Diệp Mặc thở hắt một hơi. Hắn đã hiểu rõ chỗ dựa của Cửu Kiền là cái gì. Hóa ra là Thiên hỏa Nhất Đóa Tử Viêm.

Không trách được tên này lại nói với mình những lời kiêu ngạo như vậy.

“Khi anh cho rằng có thể thắng ta, anh sẽ phát hiện anh không phải đối mặt với sự thất vọng, mà là tuyệt vọng.”

Đến bây giờ Diệp Mặc mới hiểu được câu nói này.

Nếu như nói là một Đan Vương khác ở vào vị trí của Diệp Mặc bây giờ, anh ta thấy đối phương lấy ra Nhất Đóa Tử Viêm, anh ta sẽ thực sự tuyệt vọng. Một Thiên hỏa đã được thăng cấp đến màu đỏ. Khi luyện hóa dược liệu, bất kể là tốc độ hay độ tinh khiết đều mạnh hơn nhiều so với Địa hỏa. Hơn nữa tốc độ thành đan và dược tính trói buộc của linh dược đều vượt xa so với địa hỏa.

Chính bởi vậy mới nói Đan sư hoặc là Đan Vương nhất định phải có một mồi lửa tốt. Cho dù bản lãnh của anh có ấy đi nữa, không có một mồi lửa mạnh mẽ có lực, cuối cùng vẫn không bằng người khác. Có thể nói sau khi Cửu Kiền lấy ra Thiên hỏa Nhất Đóa Tử Viêm, thực lực luyện đan của gã bỗng nhiên nâng cao lên một cấp bậc.

Tất cả mọi người cho rằng, nếu Cửu Kiền lấy ra Thiên hỏa Nhất Đóa Tử Viêm, Diệp Mặc nhất định phải thua. Dù sao trước đó biểu hiện của hai người đều gần như nhau. Hiện tại có một người có Thiên hỏa, một người khác tuy rằng có mồi lửa kỳ lạ, nhưng khoảng cách giữa Tử Quỳ Hỏa và Thiên hỏa vẫn rất lớn.

Cửu Càn đã bắt đầu luyện hóa dược liệu. Nhưng Diệp Mặc lại ngồi không nhúc nhích. Hắn đang suy nghĩ có nên lấy Vụ Liên Tâm Hỏa ra hay không.

Nếu Diệp Mặc cũng lấy ra, đẳng cấp luyện đan của Cửu Kiền hẳn là gần bằng hắn, thậm chí cao hơn hắn một chút. Điều này vốn chỉ có hạn. Nhưng một khi gã lấy Nhất Đóa Tử Viêm ra, vậy sự chênh lệnh kia đã bị kéo dài ra vô hạn.

Diệp Mặc biết một khi hắn lấy ra Vụ Liên Tâm Hỏa, hiển nhiên sẽ nguy hiểm cực điểm. Hắn không rõ Cửu Kiền có lực lượng thế nào, dám tại 12 bậc Đan Vương lấy Nhất Đóa Tử Viêm ra. So sánh với gã, Vụ Liên Tâm Hỏa của mình cũng không quý hiếm như Nhất Đóa Tử Viêm.

Bỗng nhiên Diệp Mặc nghĩ đến, nếu như hắn thật sự chế luyện ra linh đan thiên cấp thất phẩm, đó chính là Đan Vương thất phẩm. Một Đan Vương thất phẩm nắm giữ 'Vụ Liên Tâm Hỏa’ xếp hạng thứ ba, chắc hẳn sẽ giống như Cảnh Anh Ly nói, không có mấy người dám đánh chủ ý chứ?

Khuyết điểm duy nhất chính là thời điểm sau đó mình phải đơn độc hành động, nhất định phải che giấu bộ dạng. Bằng không cho dù hắn là Đan Vương thiên cấp thất phẩm, cũng có người dám đánh chủ ý. Bề ngoài không có bất kỳ một người nào hay môn phái nào dám làm gì Đan Vương thất phẩm, nhưng lén lút thì ai biết?

Lại nói nữa, cho dù mình không lấy Vụ Liên Tâm Hỏa ra, sẽ không có người tìm hắn gây phiền toái sao? Sau khi mình nổi danh, rất có thể Vô Cực Tông và Lôi Vân Tông sẽ điều tra được lai lịch của mình, thậm chí có thể suy đoán ra mình giết đệ tử nòng cốt của môn phái bọn họ.

Hay là mình lấy Vụ Liên Tâm Hỏa ra, sau khi chế luyện ra đan dược thất phẩm, có thể sẽ an toàn hơn. Bởi vì cứ như vậy, tiếng tăm của hắn lập tức truyền ra. Thậm chí hắn có thể lôi kéo nhiều cao thủ tới bên cạnh. Nhưng điều kiện đầu tiên chính là hắn nhất định phải chế luyện ra đan dược thiên cấp thất phẩm.

Lấy ra Vụ Liên Tâm Hỏa rất đơn giản, nhưng làm sao chế luyện ra đan dược thiên cấp thất phẩm?

Mình lựa chọn đan dược này, nhất định phải nổi bật, khiến mấy vị giám khảo tán thưởng, còn phải có độ khó nhất định, ít nhất phải khó hơn đan dược Cửu Kiền đã lựa chọn.

Diệp Mặc đã thấy Cửu Kiền lựa chọn đan dược. Đó là một trong những đan dược thiên cấp thất phẩm khó chế luyện. Hơn nữa còn là một đan dược rất có ý nghĩa. Gã lựa chọn chính là Côn Thừa Đan, đan dược chủ yếu có thể khiến tu sĩ Ngưng Thể thăng cấp Thừa Đỉnh.

Quý Dương Đan.

Trong đầu Diệp Mặc đột nhiên xuất hiện tên đan dược này. Quý Dương Đan là một linh đan thiên cấp thất phẩm. Không cần nói Đan Vương biết chế luyện, cho dù Đan Vương biết đến nó cũng rất ít. Linh thảo chủ yếu của nó chính là Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn.

Những Đan Vương này không biết Quý Dương Đan, chủ yếu bởi vì bọn họ cho rằng Quý Vô Đàn, Dương Vô Đàn đều là dược liệu của Quý Dương Vô Đàn. Không chỉ vậy, Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn đều có thể chế luyện Hư Lạc Đan. Cho nên cũng không có bất kỳ người nào lưu ý đến nó.

Bởi vì trước đó, tại Vẫn Chân Điện, Diệp Mặc đã lấy được một đôi Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn. Cho nên hiện tại hắn mới nghĩ tới Đan Dược này. ‘Quý Dương Đan' cực kỳ quý hiếm. Giá trị của nó thậm chí còn cao hơn Côn Thừa đan. Bởi vì sau khi đan điền của tu sĩ bị phá hoại muốn chữa trị cần linh dược vô cùng cao cấp. Trên căn bản không tìm được. Nhưng Quý Dương Đan lại có thể giải quyết vấn đề này. Cho nên nói so với Côn Thừa Đan có thể thấy thường xuyên, tuy rằng Quý Dương Đan không phải có giá trị lớn hơn, nhưng không thể nghi ngờ nó lại quý hiếm hơn.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc cảm giác nếu như mình Toàn Đan Pháp của mình lại thêm Thiên hỏa, hắn không hẳn không thể luyện chế ra đan dược thiên cấp thất phẩm Quý Dương đan. Bởi vì Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn thuộc về dược liệu điều hòa âm dương, càng dễ dàng dung nạp với thủ pháp toàn đan uẩn linh của hắn.

Không có ai biết về Toàn Đan Pháp. Chỉ có hắn biết, đây là một môn cần Huyễn Vân Đao Pháp phối hợp thủ pháp luyện đan, hơn nữa tiêu hao thần thức vô cùng lớn.

Diệp Mặc từng dùng Toàn Đan Pháp chế luyện Chức Thần Đan. Hắn hiểu rõ hơn ai hết về điểm mạnh của Toàn Đan Pháp. Bởi vì loại phương pháp luyện đan này phối hợp với đan quyết thần thức, hoàn toàn có thể hạ thấp độ khó của việc chế luyện đan dược, xác suất thành đan tăng lên. Khuyết điểm duy nhất chính là Toàn Đan Pháp sẽ tiêu hao thần thức thật sự quá lớn, tiêu hao đan dược cao cấp lại càng lớn hơn.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Diệp Mặc bình thường rất ít dùng Toàn Đan Pháp để luyện đan dược cao cấp. Bởi vì đến bây giờ hắn vẫn chưa giải quyết được vấn đề tiêu hao thần thức quá lớn này.

Với vấn đề thần thức tiêu hao quá lớn này, những tu sĩ khác căn bản không dám dùng. Bởi vì một lò đan dược còn chưa được chế luyện xong, thần thức đã không đủ dùng. Nhưng Diệp Mặc lại không thèm để ý tới điều này. Hắn có Phục Thần Đan. Tuy rằng Phục Thần Đan trân quý không kém gì Quý Dương Đan, nhưng vì chế luyện thành 'Quý Dương Đan’ đan dược thiên cấp thất phẩm, mấy viên Phục Thần Đan này đã tính là gì?

Nghĩ đến việc mình dùng Thiên hỏa thêm vào Toàn Đan Pháp và đan quyết thần thức, có thể chế luyện ra đan dược Quý Dương Đan thiên cấp thất phẩm, nhất thời trong lòng Diệp Mặc đã cảm thấy yên tâm hơn.

Nếu Cửu Kiền tại bậc Đan Vương thứ mười lấy ra Thiên hỏa, đã chứng tỏ gã không chắc có thể chiến thắng mình. Nói cách khác gã không chắc có thể chế luyện ra đan dược thiên cấp thất phẩm, bởi vậy mới lấy ra Thiên hỏa. Nếu như gã nhất định có thể thắng mình, Diệp Mặc tin tưởng gã tuyệt đối sẽ không lấy Thiên hỏa ra.

Gã nói mạnh miệng, nhưng nói mạnh miệng có hơi sớm. Gã là một kẻ trâu bò. Mình cũng không kém.

Điều duy nhất khiến Diệp Mặc lo lắng chính là, bậc Đan Vương thứ mười có thể sẽ không phân biệt được vị thuốc Quý Dương Đan chính Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn. Nếu chẳng may ở đây cũng xem Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn thành một loại linh dược Quý Dương Vô Đàn, vậy hắn chỉ có thể lựa chọn đan dược còn lại. Nếu như vậy, thành công của hắn sẽ bị mất điểm rất nhiều.

Tuy rằng lo lắng, Diệp Mặc vẫn viết ra Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn bên trong hơn hai mươi loại linh dược. Điều khiến Diệp Mặc mừng rỡ chính là, chỉ một lát sau, linh thảo chuyển tới trước mặt hắn rõ ràng có một đôi Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn. Rõ ràng bậc Đan Vương đã phân biệt được sự khác nhau của Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn.

Diệp Mặc thở ra một hơi, cũng âm thầm cảm thấy buồn cười. Không biết bậc Đan Vương này tồn tại từ lúc nào. Sao có khả năng giống như đan sư bình thường, ngay cả Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn cũng không phân biệt được ư?

- Không ngờ hắn có thể nhận ra Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn?

Nguyệt Kỳ Siêu bỗng đứng lên. Anh ta không thể tưởng tượng được thậm chí có người có thể nhận ra Quý Dương Vô Đàn sớm đã bị Tu Chân Giới nhầm lẫn.

Nhưng lời anh ta nói ra lập tức đã bị chặn lại. Diệp Mặc khiến anh ta kinh ngạc vui mừng căn bản không phải vì hắn nhận ra Quý Vô Đàn và Dương Vô Đàn, mà mồi lửa màu đỏ hắn vừa lấy ra.

- Vụ Liên Tâm Hỏa...

Nguyệt Kỳ Siêu bỗng nhiên cảm giác đầu óc của mình có chút không thông.

Bạn đang đọc Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 40
Lượt đọc 5629

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.