Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi… muốn chết như thế nào?

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Lúc này xe ngựa chở lồng giam Tiểu Hắc và Phương Trung Kiên đi về hướng Đông Thành được mười dặm.

Bọn người áp giải Tiểu Hắc gồm Hoàng Ngân Phong, hai gã hắc y và một đoàn quân lính chừng hai trăm người hừng hực khí thế.

Bọn họ không đi theo đường chính, mà đi đường vòng qua Cát Lâm. Cát Lâm chính là tên gọi một vùng đồi núi, một bên là cồn cát, một bên rừng rậm chằng chịt. Người ta đồn khu vực này thường xuất hiện sói tinh, vô cùng hung hãn. Ý đồ bọn chúng rõ ràng là muốn tiền sát hậu tấu. Muốn giết người trước, chuyện còn lại tính sau. Đây đích xác là thủ đoạn vô cùng độc ác, Chỉ có kẻ tiểu nhân bỉ ổi mới làm như vậy.

Phương Trung Kiên vuốt lấy bộ lông Tiểu Hắc, hắn nói “Lần này ủy khuất cho Tiểu Hắc nhà ta!”

Tiểu Hắc bản tính lương thiện, nó cũng không mấy lo lắng, cứ liếm liếm khuôn mặt Phương Trung Kiên. Nó biết được chủ nhân nó lợi hại cỡ nào, nên nó không cần phải động thủ. Một khi nó động thủ, rất đáng sợ nha.

Đoàn người ngựa đột nhiên dừng lại, hai tên mặc hắc y xuống ngựa. Sau đó đi về phía lồng giam Tiểu Hắc cùng Phương Trung Kiên. Hắn tháo lớp hắc y bên ngoài, lộ ra thân ảnh là gia chủ Tống gia Tống Nhân Trai, còn tên bên cạnh là chấp sự Tống Nghĩa.

Phương Trung Kiên không nhận ra hai người này, nhưng thoáng biết ý đồ đối phương. Hắn nói “Ta đắc tội qua hai vị?”

Tống Nhân Trai nét mặt âm lãnh, cuối cùng vẫn lên tiếng “Con trai ngươi giết chết con trai ta. Đây chính là nợ máu trả máu!”

Phương Trung Kiên vẫn không thay đổi nét mặt, hắn vẫn bình tĩnh đáp trả “Nếu vậy làm phụ thân, ta cũng có trách nhiệm thay thế con trai ta trả nợ ngươi, nhưng Tiểu Hắc không có tội, có thể buông tha nó được không!”

Hoàng Ngân Phong ở xa cười hắc hắc nói “Tiểu Hắc chính là giao dịch của ta, nó đáng giá hơn mạng của ngươi vạn lần!”

Phương Trung Kiên sắc mặt âm trầm, hắn cảm giác đối với bọn người này không thể nói lý được. Hắn thì thầm bên tai Tiểu Hắc “Nếu có gì nguy hiểm, ngươi trước thoát thân không cần lo cho ta!”

Tiểu Hắc chăm chú nhìn Phương Trung Kiên, sau đó nó nhìn về một hướng nào đó. Nó ngẫm nghĩ, rồi lại tiếp tục liếm liếm. Phương Trung Kiên bất đắc dĩ thở dài, trong hiểm cảnh mà tính trẻ con vẫn không thay đổi.

Lúc này, bọn người Tống Nhân Trai đã bắt đầu hành động. Xung quanh hắn thình lình xuất hiện hơn hai mươi tên cung thủ, bọn chúng giương cung lên chờ hiệu lệnh của Tống Nhân Trai.

Tống Nhân Trai cười hắc hắc nói “Ngươi có di ngôn gì cho tiểu tử thối kia không?”

Tiểu Hắc lúc này đã xê dịch thân thể to lớn nó, che chắn cho Phương Trung Kiên. Nó vẫn điềm tĩnh không hề có bất kỳ phản kháng nào.

Tống Nhân Trai không nhẫn nhịn được nữa, hắn phất tay. Hai mươi tên cung thủ phóng tên, những mũi tên phóng đi với tốc độ cực nhanh về phía Tiểu Hắc, nhưng hầu như không có bất kỳ tổn thương nào. Bọn chúng mở to mắt ra nhìn, lại tiếp tục bắn liên tiếp hai phát tên, những mũi tên giống như bắn vào một tấm lá chắn, không làm rụng một sợi lông của Tiểu Hắc.

Bọn chúng lúc này hoảng sợ cực độ, Phương Trung Kiên ở phía sau cũng không tin tưởng vào mắt mình. Tiểu Hắc thật sự lợi hại như vậy.

Bọn cung thủ lúng túng nhìn nhau, không biết phải làm gì tiếp theo. Vì cung tên vô cụng với con quái thú trước mắt.

Lúc này, từ trên mái nhà một thân ảnh phi thân xuống. Hắn là một thanh niên trẻ, vẻ ngoài thư sinh tuấn mỹ. Hắn chính là Hạc Âm, đệ tử của Hạc Tiên Sinh. Hắn không định xuất hiện, chỉ thị của Ngôn Tử bảo hắn âm thầm quan sát, nhìn tận mắt Tiểu Hắc bị giết. Không ngờ tình huống phát sinh ngoài dự liệu, đó là Tiểu Hắc vô cùng lợi hại, hầu như cung tên không làm tổn hại được nó. Hắn mới xuất hiện, chỉ có hắn mới giải quyết được, dù sai chỉ thị thì như thế nào, chỉ cần kết quả như mong muốn là được.

Lúc này Tống gia chủ ra mặt khom người bái chào hắn. Hạc Âm danh tiếng một phần nhờ vào người của Hắc Độc Y Nhân, nên lão cũng kính nể vài phần.

Hạc Âm cười hắc hắc, hắn giơ bàn tay ra, một quả cầu lửa xuất hiện rồi phóng về phía cái lồng. Lớp sắt bên ngoài lập tức chảy ra, sức phá hoại của đốm lửa rất mạnh, mạnh hơn một ngọn lửa thông thường rất nhiều.

Tiểu Hắc lúc này cảnh giác hơn, ngọn lửa này khả năng nó chống cự không nổi. Nó bắt đầu gầm gừ, nghiêm túc lại. Bọn người Hoàng Ngân Phong, Tống gia thấy phản ứng của Tiểu Hắc, lúc này mới cảm giác an tâm. Chứng tỏ ngọn lửa của Hạc Âm tiên sinh có khả năng đối phó được nó.

Hạc Âm lúc này hai bàn tay giơ lên trời. Hắn dự định sử dụng Tam Hỏa Phong Sát, tất sát kỹ, dự định dùng ba quả cầu lửa không cho Tiểu Hắc cơ hội thoát thân.

Ước chừng mười hô hấp sau, trên đỉnh đầu Hạc Âm xuất hiện ba quả cầu lửa to lớn. Hơi nóng hầu như áp chế không khí xung quanh. Hạc Âm không do dự, phóng liên tiếp ba quả cầu về phía lồng giam. Ba quả cầu lửa nhanh chóng tiếp cận lồng giam, tạo ra âm thanh cực kỳ lớn, đinh tai nhức óc, tiếp đó là ngọn lửa cháy hừng hực, thiêu rụi lồng giam thành một đống tro tàn.

Nét mặt Hoàng Ngân Phong, Tống gia giãn ra, bọn họ thích thú với tràng cảnh trước mắt, trong miệng lẩm bẩm “Đây chính là thần tiên a!”

Sau khi ngọn lửa tắt hẳn, phía sau đống tro tàn xuất hiện ba thân ảnh. Phương Trung Kiên ngồi trên lưng Tiểu Hắc, còn Phương Triết đứng bên cạnh khoanh tay nhìn bọn người Tống gia đang đắc ý.

Nét mặt Phương Triết vô cùng nghiêm trọng, bọn người trước mắt đang cố gắng giết chết Tiểu Hắc và phụ thân hắn. Trong lòng hắn nổi lên một tia căm hận. Hắn không đụng chạm người khác, người khác cũng vô cớ kiếm chuyện hắn. Đây là ý gì, nếu hắn không có bản lĩnh, có phải người nằm xuống là hắn hay không.

Hắn siết chặt ngón tay lại, nhìn chầm chầm vào Hạc Âm. Đây chính là đệ tử Hạc Tiên Sinh, đây chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy gã này. Diện mạo không tồi, nhưng tâm tính thật sự chó tha a.

Hắn chậm rãi nói “Ngươi… muốn chết như thế nào?”

Hạc Âm trong lòng đổ mồ hôi hột, chiêu vừa rồi đã lấy đi hắn hơn phân nửa hỏa khí. Hắn giờ nếu trực diện chống trả, chắc chắn không phải là đối thủ Phương Triết. Hắn lui về sau mười bước, sau đó phóng về phía Phương Triết liên tiếp hơn mười quả cầu lửa để tìm cơ hội rút lui.

Phương Triết không do dự điểm nhẹ ngón tay, Bạch Nhật Phi Kiếm bay ra, sau đó lao về những quả cầu, hình ảnh giống như là đâm bong bóng nước. Ngọn lửa không hề duy trì được lâu. Phi kiếm nhẹ nhàng xuyên qua người Hạc Âm, tốc độ nhanh chỉ có trong một hô hấp. Tốc độ này, Hạc Âm chưa có khả năng đối kháng được. Kiểu như Phương Triết có thể nghiền ép hoàn toàn Hạc Âm.

Thi thể Hạc Âm không còn khí tức ngã xuống, khiến bọn người Tống gia đôi chân nhũng lại. Tống Nhân Trai không kiểm soát được khụy xuống. Hắn là gia chủ, chỉ là một phàm nhân bình thường không có khả năng chống cự được thủ đoạn của tiên nhân này. Hắn sợ hãi, quỳ sát xuống mặt đất nói “Lần này Tống mỗ vì thương nhi tử, hành động khi phạm Phương gia, Tống mỗ từ nay về sau sẽ không xuất hiện trong kinh thành nửa bước”

Phương Triết nghiêm túc nói “Ngươi nói xem, giờ ta đốt nhà ngươi, ta xin lỗi ngươi chịu không?”

Tống Nhân Trai run rẩy, hắn nói tiếp “Tống mỗ không có gì ngoài bạch ngân và nhà cửa. Tống mỗ nguyện trích ra một trăm vạn bạc ngân cứu phát dân nghèo, thề rằng từ nay sẽ không làm bất cứ điều gì xúc phạm đến Phương gia, nếu không thiên lôi oanh sát cả gia tộc!”

Nghe hắn thề độc như vậy, tâm tình Phương Triết buông lỏng. Phương Trung Kiên cũng nhảy xuống khỏi Tiểu Hắc, hắn mới nói “Phương mỗ cũng không phải là người hiếu sát, chỉ hi vọng Tống gia chủ giữ lấy lời mình!”

Nói rồi, Phương Trung Kiên vịnh lấy vai Phương Triết, ra hiệu buông tha hắn. Phương Triết gật đầu, đối phương đã lùi bước đến như vậy, hắn không buông tha thì hắn chẳng khác gì ác nhân.

Phương Triết nhìn Tống gia chủ, hắn không nói gì. Nhưng ánh mắt hắn liếc về phía Hoàng Ngân Phong. Bạch Nhật Phi Kiếm nhanh chóng vờn quanh lấy cổ Hoàng Ngân Phong, khiến hắn không dám hô hấp. Hắn sợ hô hấp sẽ bị đối phương hạ sát.

Phương Triết chậm rãi nói “Ngươi có tin, tại chỗ này ta dám giết ngươi không?”

Hoàng Ngân Phong sắc mặt tái nhợt, hắn không dám gật đầu, chỉ cần gật đầu hắn chết chắc. Nhưng hắn vẫn cố gắng gật đầu. Phương Triết thấy vậy, mới thu hồi phi kiếm, sau đó mới gặng hỏi “Ta và ngươi có thù?”

Hắn lắc đầu, sau đó nhìn biểu hiện Phương Triết đang chờ câu trả lời của hắn. Hắn không dám giấu liền nói “Mộc gia bỏ ra một phần ba mỏ vàng ở Liên Sơn trao đổi với ta”

Phương Triết ngạc nhiên hơn, nếu hắn không nhớ nhầm, mỏ vàng ở Liên Sơn của Kim gia a. Hắn liền nói “Đó không phải của Kim gia sao, từ khi nào lại thành của Mộc gia rồi?”

Hắn nghe Phương Triết nói vậy, định trả lời tiếp thì ở phương xa có một đoàn ngựa chạy đến. Đó chính là đoàn quân của Lý Thái cùng phó viện trưởng Lệ Thu Hoa. Lý Thái phải nhờ đến người của Thái Học Viện, mới đối phó được người của hoàng tử.

Lý Thái cùng Lệ Thu Hoa xuống ngựa, nhìn tràn cảnh đã kết thúc. Bọn người Phương Triết không có bất kỳ tổn thương nào khiến bọn hắn âm thầm thở ra. Nếu không, không biết làm sao ăn nói với lão viện trưởng.

Lệ Thu Hoa đứng ra hướng Hoàng Ngân Phong quát lên “Lần này ngươi thật sự quá phận rồi!”

Hoàng Ngân Phong không nói chỉ cúi đầu. Sau đó hắn âm thầm cho binh lính rút lui. Bọn người Lệ Thu Hoa cũng không tiếp tục truy cứu.

Nàng tiến lại gần Phương Triết, biểu lộ ra một nét mặt tiếc nuối “Lần này ta không bảo vệ chu đáo người Phương gia, hy vọng ngươi đừng ghi hận!”

Phương Triết khoát tay nói “Chuyện này không trách được lão sư, do bọn chúng bố trí lên người Phương gia, có lão sư cũng chưa hẳn đã giải quyết được”

Lệ Thu Hoa nghe Phương Triết nói vậy, nhẹ nhàng thở ra, sau đó nàng nói “À! Lão viện trưởng muốn gặp ngươi, sáng mai đến phòng lão nghị sự!”

Phương Triết “a” lên một tiếng, hắn lẩm nhẩm. Ta không truy cứu, ngươi lại tùy tiện hướng ta nhờ vả. Đúng thật là có liêm sỉ a.

Bên ngoài hắn vẫn chắp tay nói “Vâng, lão sư! Mai chắc chắn ta sẽ tới!”

Bạn đang đọc Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.