Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thợ săn thứ 3

Tiểu thuyết gốc · 953 chữ

Chương 2 : THỢ SĂN THỨ 3 CON QUỶ CỦA SỰ THAM LAM ( QUỶ. NHỆN. )

:::::::::::::::

Tongggg.........

Tiếng của giọt nước rơi xuống, nó tạo nên một âm thanh vang rội trong tầng hầm. Đây là một căn hầm bí mật nằm dưới một nhà thờ. Nơi này nằm cạnh đường thoát nước và bái rác, nên nơi này quanh năm đều vô cùng tăm tối và bốc mùi.

Xoạc... Xoạc....

Trong một góc tối, nơi những dòng nước thải hôi hám chảy qua. Một thân hình nhỏ bé đang cố gắng vươn tay múc lấy uống, mặc kệ thứ nước bẩn thỉu hôi hám mà đưa lên uống.

Oẹ..... Oẹ........

Thân hình đó bỗng dưng lại mà nôn thốc nôn tháo.

- đói..... Đói..... Làm ơn.... Tôi đói quá... Làm ơn..

Cạch.....

Tiếng của chiếc cửa sắt mở ra, một vị linh mục mặc chiếc áo dài đen đang từ cầu thang bước xuống. Trên tay vì linh mục là một chiếc rổ đừng thực phẩm.

Thấy thế đứa bé cố gắng bò tới ngần. Lúc này khi ánh sáng bắt đầu chiếu vào đứa bé, người ta có thể khiếp sợ chước đứa bé đó.

Một đứa bé gái gầy một cách đáng thương, mặc trên mình là một chiếc áo rách nát tả tơi Không đủ che chở. Mái tóc đen dài xoá xuống dối bù. Cả người đứa bé gái đều lắm lem bẩn thỉu, nó bốc lên một mùi khiến người khác phải khó chịu.

- làm ơn..... Đồ ăn.... Làm ơn....

Đứa bé gái bò tới gần vị LINH MỤC, đưa cánh tay gầy gòm lên xin ăn. Vì LINH MỤC thấy vậy liền cố gắng né thứ mùi đang bốc lên từ cô bé . Nhưng chẳng mày cánh tay của nó vô tình chạm vào chiếc áo của LINH MỤC.

- khốn nạnnnn..... Chánh xa tao ra đồ bẩn thỉu....

Ông ta hét lên trong giận giữ ,rồi đưa chân đạp thật mạnh vào đứa bé gái khiến nó phải lăn xa

-muốn ăn hả? ..tới mà ăn.

Nói xong rồi hất hết đống thức ăn trong tay xuống, mặc kệ dưới đất vô cùng bẩn thỉu, nơi mà luôn bị ẩm ướt vì nước thải. Đổ xuống xong ông ta tức giận chèo lên.

Khi vị LINH MỤC đã rời đi, đứa bé gái cố gắng lau đi những giọt máu chảy trên khóe miệng, nó nhanh chóng bò tới đống thức ăn dưới đất.

Nói là thức ăn, không bằng nói là rác đi. Thứ mà vì LINH MỤC kia mang xuống là hoa quá đã thối nát, đồ ăn đã bốc mùi lên men. Nhưng đứa bé vẫn ăn, mặc kệ cái mùi vị ghê tởm khó chịu trong miệng, nó vẫn ăn.

Nó không nhớ rõ là mình đã ở đây bao lâu, nó không biết bên ngoài kia đã xảy ra chuyện gì. Nó chỉ biết một điều là nó đã trong này một thời gian dài. Nhiều lúc nó có cảm mình gần như không hiểu hay không nói được nữa, nó nghĩ là mình đang ngần mất đi tiếng nói gốc của nó.

Hiện tại thứ nó có thể nói giõ dàng là ĐÓI và LÀM ƠN. còn lại nó gần như đã mất.

Oẹ eeeee..........

Nó lại bắt đầu ôn ra, nhưng ngay lập tức nó cố gắng kìm nén lại. Nó không muốn phải nôn ra rồi bị bắt phải ăn lại, nó sợ. Nó sợ vị LINH MỤC đó, khuôn mặt hiền từ bên ngoài đó luôn hạnh phúc khi hành hạ nó. Nó sợ.

::::::::::::::::::

Đã 2 tuần trôi qua , mọi hôm nếu là bình thường thì cứ 3 ngày thì vị LINH MỤC đó sẽ mang thức ăn cho nó. Nhưng đã một thời gian dài, nó đang đói, nó không thể chịu đựng nổi mà bắt đầu tìm kiến những con CHUỘT và DÁN

Thời gian lại trôi đi. Đã 1 tháng rồi, cơn đói của nó càng lúc càng lớn, nó có cảm giác mình không thể kiềm chế nổi được mà chết.

Cạch.....

May thay lúc nó tuyệt vọng nhất thì cánh cửa sắt lại mở ra, vị LINH MỤC bước vào, trên người ông ta có vài chỗ đang băng bó. Có lẽ ông ta bị thương.

- máu..... Mmmáu thịt ...

Không hiểu sao nó ngửi thấy mùi thơm toả ra từ vết thương của vị LINH MỤC.

Tongggg... Tongggg...

Nước dái của nó bắt đầu chảy xuống khóe miệng. Một âm thanh đâu đó trong đầu nó vang lên.

-ĐỒ ĂN..... HẮN LÀ ĐỒ ĂN... HÃY ĂN HẮN ĐI.

Như thể được hưởng ứng , đứa bé gái bắt đầu lặp đi lặp lại một từ.

- thức ăn.... Thức ăn.... Thức ăn.... Thức ăn.... Thức ăn..... Thức ăn..... Thức ăn..... Thức ăn....... Thức ăn........ Thức ăn...... Thức ăn...... Thức ăn........thức ăn......

Một cố sức lực khủng khiếp của nó bống nhiên được bộc phát , như vừa được thoát khỏi xiềng xích . Nó nhảy lên nhào tới vị LINH MỤC.

Bất ngờ chước hành động của đứa bé, vị LINH MỤC cố gắng thoát khỏi đứa bé. Nhưng không.

Khập..... Rắc......

Miệng của đứa bé bỗng chốc rộng lớn đến tận mang tai. Nó cắn đứt cổ của vị LINH MỤC, chỉ chốc lát nó đã ăn thịt vị LINH MỤC.

Xau một lúc ăn uống, đứa bé gái đứng dậy. Nó mở con mắt ra. Ngươi ta có thể khiếp sợ chước khuôn mặt của nó.

Không biết từ lúc nào trên khuôn mặt bê bét máu của nó có thêm 4 con mắt. Nó há cái miệng rộng của mình hét lớn...

- ĐỒ ĂNNNNN......... TA ĐÓI RỒI...... TA MUỐN ĂNNNNN..........

Bạn đang đọc Thiên Thần vs Ác Quỷ sáng tác bởi nóinhiều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nóinhiều
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.