Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

What is love? Love is pain!

Phiên bản Dịch · 1391 chữ

- Xin hỏi quý khác muốn mua gì?

Cô bán hàng tươi cười hỏi chàng trai trẻ mặc chiếc áo sơ mi trắng. Nguyên nhìn quanh cửa hàng rồi chọn chiếc đầm đen đẹp nhất:

- Phiền cô gói cho tôi cái này!

Cậu đi một vòng

- Cái này!

- Cả cái này nữa!

- À cả cái đó nữa!

Sau khi thanh toán tiền, Nguyên lái xe đến siêu thị và mua khá nhiều đồ ăn.

- Sặc! Anh làm gì mua nhiều thế? – Jay hết nhìn mấy túi đồ ăn rồi đến những bộ quần áo

- Nhóc đừng hỏi nhiều! Mau đến cửa hàng này lấy cho anh cái bánh kem!

Hôm nay là tròn ba tháng Nguyên và Minh chính thức quen nhau nên Nguyên muốn tự tay nấu đãi Minh một bữa thật hoành tráng.

Xong xuôi đâu đó, cậu cẩn trọng đặt gói quà có chiếc đầm đen bên cạnh bó hoa hồng và chai rượu vang, Nguyên bấm số gọi cho Minh…

_

“Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khác vui lòng gọi lại sau!” _

- Sao không nghe điện thoại nhỉ? Jay àh! Em ở nhà nhé, anh đến nhà Minh lát!

- Vâng!

Nguyên phóng ra xe, lái một mạch đến nhà Minh.

Không có ai ở nhà.

Cậu có một dự cảm chẳng lành…

_ “Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khác vui lòng gọi lại sau!” _

Có gì đó mách bảo Nguyên rằng…cậu sắp mất người con gái mình yêu nhất...


- Đã điều tra con bé đó rồi chứ?

Người đàn ông mặc bộ vest đen ngồi trên chiếc ghế lớn trong căn phòng tối, từ tốn hỏi chàng trai đứng trước mặt, sự lạnh lùng tàn nhẫn toả ra từ giọng nói

- Vâng! – Chàng trai trẻ có gương mặt đẹp như tượng tạc, mái tóc đen dài che phủ một bên mắt khẽ trả lời

- Có gì thú vị để thằng Shin phải liều mạng vì nó ba lần bảy lượt không?

- Rất thú vị là đằng khác đấy thưa bác Trần! – Kay nhếch mép

Người đàn ông quay lại, nhíu mày nhìn Kay:

- Thú vị như thế nào?

- Chắc bác muốn biết một chút về quá khứ của cô gái này chứ?

Kay thảy một tập hồ sơ lên bàn, thích thú chờ xem phản ứng của người đứng đầu bang Tử Thần.

- Thì ra là nó! Trái đất tròn thật!

- Ông nghe câu này chưa? Nợ máu phải trả bằng máu! – Kay đột ngột thay đổi thái độ

Hoàng Trần chăm chú nhìn chàng trai, Kay tiếp lời:

- Người ông giết không chỉ có ba Minh!

- Cậu muốn trả thù? Thay đổi thái độ nhanh nhỉ? – Hoàng Trần mỉm cười, bất ngờ rất nhiều nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh kỳ lạ

- Có thể! Để tồn tại, đôi khi con người ta phải tàn nhẫn! Chính ông đã dạy tôi điều đó! Nhờ việc điều tra Minh, tôi đã biết được một số bí mật mà đáng lẽ tôi phải biết từ lâu!

Kay nhẹ nhàng rút khẩu súng trong túi ra, không chút run sợ chĩa thẳng vào đầu Hoàng Trần, hàn khí toả ra khắp không gian.

- Để đứng đầu mafia toàn Châu Á, ông đã tiêu diệt những người anh em của mình trong Tứ Đại Thiên Long, bao gồm ba Minh và cả ba tôi, chỉ trừ mỗi ba của Lệ Băng vì ông ta đã khôn ngoan rút lui trước!

Khẩu súng lạnh lẽo chạm vào da thịt nhưng người đàn ông vẫn không hề sợ hãi, bình tĩnh như đây là trò đùa:

- Tôi đã biết sẽ có ngày này! Vì vậy, tôi đã để cậu điều tra Minh! – Hoàng Trần thở hắt ra, có chút gì đó hối hận

- Ông đã biết trước tất cả?

Trong một chốc, Kay đã không giấu được sự ngạc nhiên

- Đừng thắc mắc, chàng trai trẻ ạ! Nào, kế hoạch của cậu là gì?

Cả hai cùng cười, đơn giản chỉ là cái nhếch mép.

- Có nhớ vụ tai nạn ba năm trước đã khiến một chân ông không thể di chuyển không?

- Là cậu?! – Hoàng Trần hỏi, bao hàm một sự khẳng định

- Không sai! Nhưng mà…tôi chưa muốn ông chết dễ dàng như vậy!

Tiếng bóp còi khô khốc, Hoàng Trần ngã xuống, nhưng không có máu.

Súng gây mê.


Minh vẫn bặt tăm. Đã bốn tiếng kể từ lúc Minh không nghe điện thoại, Nguyên thật sự lo lắng, cậu đi đi lại lại trong nhà, không ngừng vò đầu bứt tai:

- Em muốn chơi trốn tìm với tôi sao?

Tiếng điện thoại kêu…

- Kay?

- Muốn gặp ba thì hãy đến bờ sông ở khu ngoại ô! Đi một mình!

- Cậu đang chơi trò gì thế? Tớ muốn điên lên rồi này, Minh biến…

- Black King, cậu đã bao giờ thấy Cold Prince này đùa chưa?

Tiếng gác máy lạnh lẽo trong không gian tĩnh mịch.

Nguyên nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, vậy là sự nghi ngờ của cậu về những hành động kỳ lạ gần đây của Kay giờ sắp có câu trả lời.

Chiếc BMW 335i convertible lao vút trong màn đêm.

Trăng tròn soi tỏ từng bước đi của thủ lĩnh Phong Thần Bang. Tiếng lá xì xầm với gió như muốn cảnh báo cho chàng trai trẻ điều chẳng lành.

Những bí mật kinh hoàng sắp được hé lộ…

- Đến rồi à?

Hoàng Trần bị trói ngồi trên chiếc xe lăn. Nếu chân không bị tổn thương thì không dễ gì ông bị Kay bắt đến đây. Đường đường đứng đầu hệ thống mafia lớn mạnh nhất Châu Á mà nay phải chịu trói bởi một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch, đằng này còn là cánh tay trái đắc lực của mình. Ông chỉ còn biết mỉm cười cay đắng nhìn thằng con độc nhất.

- Có biết trò cò quay Nga không?

- Cậu đang…

Không để Nguyên nói hết câu, Kay thận trọng rút ra khẩu súng, chĩa thẳng vào đầu Hoàng Trần:

- Cây súng này có sáu lỗ đạn, tôi đã bỏ năm viên đạn ra, đúng luật là tôi bắn ông ta rồi đến tôi, người “hưởng” viên đạn cuối cùng sẽ chết! Nhưng mà…như vậy thì người ăn đạn sẽ là tôi, nên…chúng ta phá luật nhé!

Cạch, lần một.

- Đã đến lúc cậu biết tội ác của cha mình! – Giọng nói Kay lạnh không kém khẩu súng cậu đang cầm

Cạch, lần hai.

- 20 năm trước, có một tổ chức mafia rất hùng mạnh, đứng đầu tổ chức đó là Tứ Đại Thiên Long, bao gồm 4 chàng trai trẻ và tài giỏi nhất!

Cạch, lần ba.

- Nhưng để là người duy nhất đứng đầu tổ chức, một trong bốn người đã quyết định hy sinh những người anh em của mình! Hai người chết, một người tự động rút lui để bảo toàn tính mạng. Trong hai người chết, một người còn con trai nhỏ, còn một người thảm hơn, vợ cũng bị giết, chỉ còn cô con gái năm tuổi!

Cạch, lần tư.

- Tên kẻ phản bội là Hoàng Trần, người rút lui có đứa con gái tên Lệ Băng. Người chết để lại đứa con nhỏ là Thái Phong, ba tôi! – Hai tiếng “ba tôi” thốt ra lạnh lùng nhưng tràn ngập đau thương

Cạch, lần năm.

- Và…người cuối cùng tên là Trịnh Nhật Vũ!

- Ba tôi!

Giọng nói quen thuộc vang lên, ẩn chưa thật nhiều đớn đau và thù hận. Một cô gái nhỏ nhắn bước ra từ trong bóng tối, mái tóc nâu xoăn nhẹ bay trong gió, lạnh lùng giơ khẩu súng về phía người đối diện mình – Nguyên.

Đôi mắt sắc lạnh nhìn xoáy vào chàng trai áo trắng, gương mặt lãnh đạm không chút cảm xúc, có chăng đây chính là bản chất thật của cô – một tảng băng đúng nghĩa.

Trịnh Tú Minh.

Bạn đang đọc Thiên Thần Đeo Mặt Nạ của Mery Yoo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.