Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ hộ giả

Tiểu thuyết gốc · 2555 chữ

Trần Dương lấy từ trong túi áo ra máy rađa dò ngọc, sau khi xác định được vị trí thì nói với lão Gero vài câu rồi chạy đi.

Gero hiện tại không hề quan tâm đến những thứ xung quanh, lão ta chán ghét vẫy tay đuổi hắn đi như sợ rằng sẽ bị cướp mất thành quả tìm được vậy.

Trần Dương phóng đại phạm vị trí lên hết cỡ, hắn nhanh chóng chạy về phía phát sáng trên màn hình, đi được một đoạn dài gần trăm mét, đột nhiên hắn dừng lại.

Nhìn về phía rađa thấy viên ngọc đang nằm ở phía trước, nhưng trước mặt của hắn hiện tại chỉ có một bức tường bịt kín lối đi.

"Xem ra đằng sau bức tường này có một cơ quan khác."

Trần Dương không muốn phí thời gain tìm kiếm lối vào, hắn lấy ra Đoản Thiết Côn, quán chú năng lượng vào trong rồi một gậy tung ra đập cho bức tường thủng một lỗ lớn, sau vài gậy như vậy cuối cùng cũng xuất hiện một thông đạo nhỏ đủ để người đi vào.

Đốt lên một quả cầu sáng, Trần Dương nhanh chóng bước chân vào, bên trong là một dãy hành lang dài uốn lượn nối sâu xuống mặt đất.

Hai bên tường khắc họa rất nhiều hình ảnh và ký tự khác nhau, Trần Dương men theo cầu thang đi xuống, để hắn có cảm giác vi diệu là chiếc cầu thang này giống như không hề có điểm cuối vậy, đi mất gần mấy phút mà những đồ đằng hai bên tường vẫn không hề thay đổi, nhưng viên Ngọc Rồng tiếp theo lại ở dưới này, vì vậy hắn đành cắn răng tiếp tục đi xuống.

Đường đi ngày càng rộng rãi, cuối cùng Trần Dương đã xuất hiện trong một căn phòng rộng lớn.

Ánh sáng chiếu đến, nơi đây liền toát lên vẻ nguy nga tráng lệ khác biệt hoàn toàn với sự đổ nát bên ngoài, mặt đất lát cẩm thạch, hai bên tường trang trí hào nhoáng, ở giũa còn có một tấm thảm đỏ trải dài về phía trước.

"Cuối cùng cũng tìm được!"

Từ phía xa, một viên ngọc to bằng nắm tay nằm lăn lóc dưới mặt đất, bên trong còn có 2 ngôi sao trôi nổi, Trần Dương thấy vậy liền chạy đến thu vào tay.

Đang định rời đi, chợt ánh mắt dừng lại ở vịt rí trung tâm của căn phòng, nơi đó cao hơn hẳn bình thường, những tấm thảm đỏ kia chính là từ trên này trải ra tứ phía, bên trên đặt một bộ ghế uy nghiêm chạm rồng nạm ngọc, nhìn qua không khác gì bảo tọa của hoàng đế.

Thân ghế tỏa ra kim quang chói lọi làm hoàn toàn từ vàng nguyên chất, nhưng những thứ này Trần Dương không hề thiếu, thứ để hắn chân chính có hưng thú là một quyển sách đang lơ lửng bên trên chiếc kệ nhỏ cạnh đó.

Trần Dương nhảy lên, một tay chộp lấy quyển sách kia, nhưng để hắn ngạc nhiên thêm là hệ thống lại không thông báo dịch thứ ngôn ngữ trên đó.

"AI, tại sao không dịch văn tự trên quyển sách này."

- Tinh, đây không phải ngôn ngữ mà là tổ hợp ký tự có khả năng đặc biệt, vì thế không thể dịch ra được.

Tổ hợp ký tự?

Trần Dương hiếu kỳ lật trang đầu tiên của quyển sách, đột nhiên tinh thần của hắn có chút hoảng hốt trong đầu đột nhiên nhiều ra vô số đường vẽ ngang dọc, mí mắt có chút nặng nề, từ trang sách một vệt hào quang lóe sáng bắn thẳng vào trán của hắn nhưng rất nhanh liền vụt tắt, đồng thời cơn chóng mặt của hắn cũng nhanh chóng biến mất.

Hồi thần, Trần Dương liền biết được chính là do những văn tự phức tạp này giở trò, thời điểm hắn nhìn vào chúng ý thức như thể muốn rời ra khỏi cơ thể vậy, nếu không phải tinh thần hắn vượt xa bình thường thì nói không chừng đã không thể tỉnh lại.

- Tinh, kí chủ thu được phù văn tích trữ năng lượng.

- Tinh, nhiệm vụ khám phá hoàn thành, ban thưởng 2000 điểm thưởng.

Hai đạo âm thanh liên tiếp vang lên.

Trần Dương nhìn lại mặt sách, không biết từ lúc nào trên đó đã xuất hiện một đám phù văn vàng óng liên két chặt chẽ với nhau, cả mặt giấy cũng bị đám phù văn này che phủ toàn bộ, vốn hắn còn định lất trang sau ra thì hệ thống liền cảnh báo:

- Tinh, kí chủ vừa sử dụng lượng lớn năng lượng tinh thần, nếu tiếp tục xem xét rất có thể sẽ bị kiệt sức mà hôn mê. Những phù văn này mỗi ngày chỉ có thể lĩnh ngộ một lần.

Không ngờ được thứ này lại thần kỳ như vậy, nhìn ở tác dụng xem ra so với những bản thiết ké máy móc còn có giá trị to lớn hớn nhiều.

Những văn tự này rất có thể chính là chìa khóa của sự phát triển, nếu hắn đoán không sai thì chỉ cần khắc những văn tự này lên đồ vật nào đó là không khác gi đã lắp cả hệ thống vào nó vậy, gọn nhẹ đơn giản, thậm chí cũng dễ dàng ghi nhớ chứ không giống những bản vẽ kia.

Đây mới chân chính là đại thu hoạch, ngay tại khi hắn cầm quyển sách này lên thì âm thanh hoàn thành nhiệm vụ cũng thông báo, chứng tỏ mục đích của hệ thống chính là cuốn sách nhìn qua không có gì khác biệt này.

Xem ra cơ duyên mà lão Gero đạt được cũng không thể so sánh được với ta!

Phía sau chiếc ghế là một văn bia nhỏ, Trần Dương vừa nhìn đến thì hệ thống liền tự động diễn dịch: "Thần tọa Vua Pharadin Đệ Nhất, Quang Minh Thánh Chủ ban tặng!"

Quang Minh Thánh Chủ? Thánh Chủ!

Trần Dương như bị sét đánh đứng tại chỗ, nơi này vậy mà là nơi ở của nhà vua, di tích này xem ra chính là vương đô của hắn đi. Mà cái người được gọi là Thánh Chủ kia không ngờ đã tồn tại từ mấy trắm ngàn năm trước, một nên văn minh tiên tiến như vậy mà vẫn phải phụ thuộc vào thế lực của vị Thánh Chủ này xem ra lai lịch của Quang Minh Thánh Chủ không phải là lớn bình thường.

Trần Dương rất băn khoăn, hắn không biết thời đại đó có mấy vị Thánh Chủ, vị mà cha khỉ đỏ nhắc đến cùng vị trước mắt này có phải là một hay không còn chưa biết được. Còn nếu cả hai đều là một người thì điều này quá kinh hãi thế tục rồi, nơi hắn gặp được khỉ đỏ chính cách đây cũng phải một nửa vòng thế giới, vậy mà danh tiếng của vị Thánh Chủ kia còn có thể lan rộng đến tận nơi này.

Thực lực này đã đủ để thống trị cả thế giới.

Rất có thể sẽ tìm ra được điều gì đó thú vị hơn, Trần Dương tìm kiếm xung quanh, hắn hiện tại muốn đến nơi lưu trữ thông tin, nơi đó rất có thể đang tồn tại những bí mật mà hắn cần tìm.

Tít! Tít!

Đột nhiên chiếc vòng tay mà Gero đưa cho hắn chợt lóe lên ánh sáng đỏ, Trần Dương nhíu mày bấm vào, chỉ thấy một màn hình lập thể hiện lên, bên trên là khủng cảnh phía trên di tích, nhưng hiện tại đám người đang nháo nhác chạy trốn.

"Trần Dương, mau trở về, có biến rồi!"

Gero nhận ra Trần Dương đã bắt máy liền hét vào, vừa nói xong màn hình liền phụt tắt.

"Hừ, lão già chết tiệt, lại phá hỏng chuyện tốt của ta."

Sự việc bên trên phát triển quá nhanh, Trần Dương còn chưa kịp hành động đã nghe được những tiếng ầm ầm từ bên truyền đến, trần nhà cũng vì trận dư chấn mà bắt đầu sụp đổ, Trần Dương vội vàng lấy ra thảm thần rồi bay về phía cầu thang lúc nãy.

Vút!

Vừa đi vào bên trong, một cục đá khổng lồ từ trên rơi xuống bịt kín lối vào tòa đại điện kia, trong mắt Trần Dương có chút tiếc nuối nhưng rất nhanh liền biến mất, hắn toàn lực thúc dục thảm thần bay ra ngoài.

GRAOOO!!!

Vừa ra khỏi cửa, một tiếng gào đinh tai nhức óc liền ập đến, Trần Dương liền biến sắc bay thẳng lên trên cao tìm kiếm vị trí của đám người Gero.

Lão già ông không được chết, ít nhất là bây giờ chưa thể, ta còn cần ông giúp rất nhiều việc a!

Rầm rầm...

Từ phía xa một bóng đen khổng lồ xuất hiện, từ hình dáng chính là một con T-Rex khổng lồ cao ít nhất phải đến hai mươi mét, toàn thân nó đen óng, bên trên còn tỏa ra từng làn hắc vụ nhàn nhạt, hình như nó đang đuổi theo thứ gì đó, hai chân khổng lồ mỗi khi chạy qua đều khiến mặt đất run rẩy, kiến trúc đổ nát.

Tốc độ của nó nhanh cực kỳ, chỉ một bước chân đã đi được cả chục mét, Trần Dương còn nghe thấy được tiếng gào thét cùng hàng loạt tiếng xả súng từ phía đó.

Thấy tình hình không ổn, Trần Dương liền lao về nơi đó, trong lòng thầm câu nguyện lão già Gero không xảy ra chuyện gì.

...o0o...

"Chết tiệt, tại sao tên Trần Dương kia còn chưa trở về, có phải cậu ta muốn lật lọng không?"

Gero lúc này đang được một vị đại hắn cõng đi chạy như bay, lão thấy tình cảnh như vậy không khỏi buồn bực mắng chửi: "Các ngươi sao chậm chạp như vậy, chưa ăn cơm sao, còn không nhanh thì tất cả sẽ thành một đống thịt nát nằm trong bụng nó đấy."

"Giáo sư, con khủng long kia đã đuổi rất sát rồi, e rằng không thể thoát được nữa."

"Mẹ nó, bất cứ giá nào cũng phải rời khỏi nơi này cho ta, ta không thể chết được, sứ mệnh của ta còn chưa hoàn thành. Các ngươi nghe hiểu không, thậm chí nếu dùng cả tính mạng cũng phỉa giúp ta được an toàn!"

Lão Gero trong lòng nóng như kiến bò chảo lửa.

Sau khi tiến vào trong phòng nghiên cứu, những thứ ở đó làm cho lão choáng váng, bên trong đầy rẫy những tổ hợp vi mạch mà lão chưa bao giờ bắt gặp, thâm chí ngay cả những tàn tích còn sót lại cũng có giá trị quá lớn, lão không do dự mà thu toàn bộ vào trong túi. Nhưng do mệt mỏi ngồi xuống nghỉ ngơi lão đã vô tình đè xuống một cái nút đỏ cạnh đó, không ngờ sau mấy trăm ngàn năm cái nút đó còn hoạt động.

Ngay khi ấn xuống, một đợt sóng não đột nhiên vang vọng toàn bộ di tích, từ phía xa liền xuất hiện một tiếng gầm thét kinh thiên, bức tượng khủng long cao đến hai mươi mét đột nhiên cử động, đất đá trên đó rơi xuống để lộ ra hình dáng của một con hắc long khổng lồ, vừa xuất hiện nó liền lấy lão ta là mục tiêu tiến hành truy đuổi.

Gero thấy vậy khuôn mặt tái nhợt không còn huyết sắc, vốn dĩ lão đã không còn lưu luyến với hiện tại nhưng sau khi lấy được những tư liệu kia đã hoàn toàn thay đổi lão, lão ta muốn sống, lão nhìn ra được con đường đật đến bất tử sinh mệnh, lão không muốn kết thúc tại một nơi như vậy.

Mỗi bước chân của con khủng long như hung hăng tra tấn lão mỗi lần vậy, cảm giác tử vòng ngày càng đậm, thân thể của lão đã ướt đẫm mồ hôi, run rẩy không còn chút sức lực, chỉ còn biết hét lên đến khàn cả giọng: "Chạy đi, không được dừng lại, tất cả mau trở lại điểm xuất phát."

Đế chạy được đến hiện tại không biết có bao nhiêu người đã chết giúp lão chặn hậu, Gero thề bằng bất cứ giá nào cũng phải thoát được khỏi kiếp nạn này.

Còn chuyện con hắc long kia đột nhiên vì sao lại có thể xuất hiện, tại sao trong di tích hơn trăm ngàn năm lại có sinh vật sống đã hoàn toàn bị lão vứt ra sau đầu.

Rầm rầm...

GRAOOOO!

Phía sau truyền đến tiếng đổ vỡ, nơi con khủng long đi qua liền đạp đổ toàn bộ kiến truc còn sát lại, hiện tại nó chỉ còn cách đám người Gero chưa quá mười mét. Con khủng long bước ra thêm một bước, cái mồm máu khổng lồ há rộng muộn nuốt gọn cả đám người trong bụng.

"AAAA, Trần Dương chết tiệt, cậu dám lừa ta, còn không mau xuất hiện, nếu không thì sẽ chết đấy!"

Đồng tử Gero chứng kiến cảnh này co rụt lại, lão sợ hãi hét lên.

"Chậc chậc, chỉ là một con gà có chút lớn đã có thể đem mấy người dọa đến như vậy, Gero, mặt mũi của ông đúng thật là rẻ tiền.

Đột nhiên một thanh niên xuất hiện ở giữa hai bên, chỉ thấy hắn khẽ cười khẩy một tiếng, nắm đấm siết chặt lại hướng thảng về phía cằm còn khủng long đấm tới.

Rầm! Rầm!...

Lực trùng kích khiến cho hàm răng của khủng long lõm xuống một lỗ lớn, hai hàm răng cũng vì thế mà đóng lại, thân hình to lớn nghiêng ngả rồi đổ ầm sang bên cạnh

Con khủng long có đôi mắt đen kịt, một quyền vừa rồi hoàn toàn khog thể hạ gục nó, chỉ thấy nó khẽ lắc mình đứng dậy giống như chưa có chuyện gì xảy ra, đồng tử huyết sắc ẩn ẩn xuất hiện dán chặt vào thân ảnh vừa mới tấn công.

- Tinh, phát hiện "Thủ hộ giả" của di tích còn sót lại, thực lực bị hao tổn nghiêm trọng, theo đánh giá sức mạnh hiện tại tương đương với 43% Sinh mệnh thể bậc 1.

Đồng thời âm thành hệ thống cũng vang lên trong đầu Trần Dương, thanh niên vừa xuất hiện không ai khác chính là hắn.

Ta xxx, rốt cuộc đám người Gero đã làm ra chuyện gì thế này, lại có thể mời được ra cả một tồn tại đáng sợ như vậy.

Thực lực tổn hại gần hết mà còn mạnh mẽ như vậy, quyền vừa rồi của hắn nhìn như đơn giản nhưng đã là dùng toàn lực kích phát, vậy mà nó vẫn có thể khỏe mạnh như chưa có gì xảy ra vậy, không biết trong thời kỳ toàn thịnh thì con khủng long này còn kinh khủng như thế nào.

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.