Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tồn tại đáng sợ

Tiểu thuyết gốc · 2352 chữ

Ục ục...

Sâu bên trong hang đá, bọt khí từng đợt từng đợt nổi lên, Trần Dương đã tìm kiếm phía dưới được nửa tiếng đồng hồ.

Ào ào...

Cảm giác khó chịu lại truyền đến, Trần Dương đành bất dắc dĩ phải ngoi lên.

"Chậc chậc, không lẽ nên từ bỏ?"

Trần Dương thầm nghĩ, từ góc nhìn của hắn xem ra phía dưới cũng không hề có lối di nào khác, tìm kiếm mát nửa ngày trời mà chỉ thấy toàn đá vụn cùng bùn đất.

Hắn cũng không muốn ở lại trong không gian chật hẹp này lâu, càng như vậy hắn lại càng cảm thấy có một cỗ áp bức vô hình đang đè lên người.

Trần Dương bám vào mép đá, cả người đì lên trên bờ, quan sát lại một lượt thấy không có gì khả nghi rồi đem quần áo mặc vào.

Xạt xạt...

Đúng lúc hắn muốn xoay người quay đi thì từ bên ngoài cửa động đột nhiên truyền đến cực nhiều âm thanh vật bị bị kéo lê trên mặt đất.

Trần Dương nghe vậy hai tai liền dựng đứng, vội vàng xoay đèn về phía đường ra.

Không biết từ lúc nào, những bộ xương khô của dã thú nằm dải rác trên đường đi lại xuất hiện ở đây, không những thế, Trần Dương còn có thể nhìn ra được chúng vần còn chuyển động, tuy là rất chậm rãi nhưng thật sự là đám xương cốt này có thể chuyển động.

Trần Dương chứng kiến cảnh này tê cả da đầu, ta đây là đang gặp ma sao? Việc này cũng quá không chân thực đi!

Xẹt xẹt...

Đám khô lâu ngày càng tiến lại gần Trần Dương, xương cốt mài vào đá vang lên những tiếng ghê tai, chúng cũng không vì có Trần Dương ở đó mà có bất kỳ hành động khác thường nào, cả đám chậm rãi đi về phía hồ nước bên dưới.

Trần Dương thủy chung không dám động đậy, hắn yên lặng quan sát kỳ biến, cũng chính là do cảm thấy mục tiêu của đám khô lâu này không phải là mình nên hắn mới có thể chấn tĩnh như vậy.

Tõm tõm tõm...

Rốt cuộc cũng có một con rơi xuống lòng hồ, sau đó những khô lâu bên cạnh cũng nhảy xuống, mặt nước cũng vì thế mà dao động kịch liệt, Trần Dương đứng nhìn cũng phải tán thán, thời gian khi con đầu tiên tiến vào đến lúc con cuối cùng rơi xuống cũng phải mất đến mấy phút, từng đó cũng đủ để nói lên số lượng khô lâu khủng khiếp đó, đoán chừng là tất cả khô lâu trong động đều đi xuống rồi đi.

Trần Dương trầm ngậm suy nghĩ, việc này không hề đơn giản một chút nào, rõ ràng lúc hắn đi vào hệ thống đã thông báo bên trong không hề có sinh vật sống. Vậy tại sao đám xương này có thể cử động? Chúng đi xuống nên dưới để làm gì?

Chẳng lẽ...

Suy nghĩ chợt lóe lên, Trần Dương liền không do dự nhảy xuống phía dưới.

Hắn cần phải chứng thực suy nghĩ trong lòng, rất có thể đám khô lâu này là chìa khóa để tìm được nơi cuối cùng kia.

Trái với tưởng tượng của hắn, lòng nước lại thoáng đãng dị thường, giống như chưa từng có thứ gì rơi xuống vậy.

Điều này là không thể nào, hắn rõ ràng đã chứng kiến những khô lâu kia rơi xuống dưới này, tại sao bây giờ lại không thấy?

Hay là, tất cả bọn chúng đã tiến vào nơi kia, thảo nào số lượng nhiều như vậy mà hồ nươc này có thể chưa hết được, đám khô lâu rơi xuống như thảy là trâu nước xuống biển biến hành tung biến mất.

"Thấy rồi!"

Rốt cuộc Trần Dương cũng nhìn thấy một con khô lâu mang bộ dáng giống một con chó đang chui rúc xuống mặt bùn cạnh đó, thân hình của nó cũng vì thế mà chìm xuống, chỉ mất vài giây đã biến mất trong tầm mắt của Trần Dương.

Trần Dương tiến lại gần, nơi đây hắn đã từng tìm qua, nhưng chỉ thấy nó hoàn toàn là bùn đất bình thường, nhưng xem ra ở hành động của con khô lâu kia thì tất cả bọn chúng đã chui xuống phía dưới từ chỗ này đi.

Vậy thì bọn chúng biến mất nhanh như vậy hoàn toàn có thể giải thích được.

Trần Dương đưa tay chạm xuống mặt bùn, khẽ ấn nhẹ xuống, khuôn mặt liền trờ nên kinh ngạc.

Nơi này bùn đất thật mỏng, nhiều nhất cũng chỉ được một đốt ngón tay, Trần Dương dùng tay cào chúng đi thì liền thấy một luồng hắc vụ phu ra rồi nhanh chóng tụ lại nơi hắn vừa mới xem xét.

Trần Dương hiện đã bị những thứ kì lạ kia làm cho rung động thật sâu, làn hắc vụ này quỷ dị xuất hiện cũng làm hắn đề phòng cảnh giác.

Nhưng khi làn hắc vụ vừa ổn định lại, chưa kịp để Trần Dương định thần lui ra xa thì hắn đã cảm thấy một cỗ lực hút từ trên thân nó phát ra.

Hắn, thậm chí là cả dòng nước xung quanh đều không thể chống lại trước sức hút này mà ồ ạt bị cuốn đến, Trần Dương vội vàng bám vào vách đá bên cạnh nhưng do hắn cách nơi đó quá gần nên chỉ mất vài giây sau liền bị hắc vụ nuốt chửng vào trong.

...o0o...

Không biết bao lâu sau, Trần Dương từ trong hôn mê từ từ tỉnh lại.

Đột nhiên hai mắt hắn mở lớn bật người ngồi dậy, hai tay sờ soạng kiểm tra khắp thân thể.

Mọi thứ hoàn toàn khoogn có vấn đề, chợt Trần Dương liền nhíu mày, ánh mắt lướt qua xung quanh.

Để hắn cảm thấy bất ngờ nhất chính là nơi này vậy mà lại có dưỡng khí, hơn nữa từ độ thông thoáng thì nơi hắn đang ngồi đã không còn là trong hồ nước kia nữa.

Hắn chỉ kịp nhớ là bản thân bị một làn hắc vụ nuốt vào thì liền bất tỉnh, sau khi tỉnh lại thì đã xuất hiện ở nơi này, không gian bên trong tối đen như mực không hề có một chút ánh sáng, không khí thậm chí còn khiến cơ thể hắn run lên nhè nhẹ, cả người giống như chui vào hầm băng một dạng vậy.

Là hắc vụ kia đưa ta đến đây? Đây là đâu?

Phừng!

Phừng!

Phừng phừng phừng...

Đột nhiên trong không gian tăm tối bùng lên một ánh lửa, tiếp đến liền liên tiếp xuất hiện, ánh lửa trải dài bao phù cả không gian, chiếu sảng một mảng cảnh vật trước mặt.

"A!"

Ánh sang truyền vào mắt, cảnh tượng phản chiếu vào trong đồng tử khiến Trần Dương giật mình hét lên một tiếng.

Hắn nhìn thấy gì, trước tiên là những ngọn lửa kia đang được đựng trong những khay lớn làm bằng xương cốt của một đám sinh vật khác nhau, xung quang đầy rẫy những mảnh vụn thi hài xưởng xẩu, thậm chí hắn còn nhìn thấy những khô lâu ở bên ngoài đang ngồi dưới mặt đất, nhìn bộ dáng của chúng thì là đang cúi đầu về phía cỗ quan tài ở giữa động phủ.

Dưới mặt đất còn có những đồ án phức tạp giống như đồ đằng, tất cả đều hội tụ về phía cỗ quan tài kia. Trần Dương đưa mắt nhìn tới, nơi đặt cỗ quan tài kia là một tế đàn nhỏ, bên trên có bốn cây đèn, trụ đèn làm hoàn toàn bằng xương cốt cảu sinh vât mà hắn không biết tên, không khí âm u tà dị khiến hắn nổi da gà.

- Tinh, tiến độ thăm dò đạt 100%, ban thưởng 500 điểm, kí chủ đã có thể rời đi!

Đi, đi thế nào chứ!

Cảnh tượng trước mắt quá mức chấn động rồi, nhìn qua không khác gì nghi lễ của ác ma cả.

Vạn yêu triều bái cũng không đủ để hình dung cảnh tượng trước mặt, sự ngột ngạt của nó khiến Trần Dương cảm thấy hơi thờ gấp gáp như có ai bóp cổ đồng dạng vậy, tuy biết đám khô lâu này không thể đánh lại hắn những sự chấn nhiếp vẫn để hắn cảm thấy kinh hãi.

"AI, còn không mau tìm đường ra"

- Tinh, trải qua phân tích, đường ra chính là bên trong cỗ quan tài kia.

Két! Két!

Chưa kịp để Trần Dương có hành động tiếp theo, mặt đất bên trong liền rung động, đồ đằng phía dưới cũng theo đó dần sáng lên hiên ra đủ hình thù kỳ quái sống động như thật, mặt đất cũng theo đó mà nứt nẻ dường như có thể tan võ bất cứ lúc nào.

Đám khô lâu quỳ bái song phương dường như không phát hiện ra động thái này mà vẫn một mực ngồi im tại chỗ quy phục về phía quan tài đồng thau trên tế đàn.

Ngạ quỷ, Atula, Ác ma, Đọa lạc thiên sứ...

Mẹ nó, nơi này còn là thế giới Dragon Ball sao?

Trần Dương không nhìn được liền mắng một câu, động tĩnh này không bình thường một chút nào, hắn không thể ngồi im chờ đợi được, nghĩ vậy Trần Dương liền nhấc chân dùng hết sức lực chạy về phía quan tài đồng thau.

Phanh phanh phanh...

Những đồ án đồ đằng đột nhiên dựng thẳng lên rồi phá không bay về phía quan tài, tốc độ nhanh đến nỗi Trần Dương chỉ kịp nhìn thấy một đạo tàn ảnh thì chúng đã xuất hiện ở giữa tế đàn, tiếp theo đó liền chìm xuống, nói đúng hơn là toàn bộ dung nhập vào bên trong.

VÙ VÙ!

Không gian đột nhiên nổi gió, cỗ quan tài kia vốn còn nằm dưới mặt đến kế đến liền từ từ bay lên lơ lửng trên không trung, từng đạo từng đạo phù văn mà Trần Dương không hề nhận biết từ hai bên sường bắn ra tạo thành một sợi xích cuốn chặt lấy nắm quan như ngăn không cho thứ bên trong thoát ra ngoài vậy.

Thùng thùng...

Bên trong quan tài đồng thau phát ra tiếng va chạm kịch liệt, có vẻ thứ bên trong đang cực lực muốn phá võ sợi xích bên ngoài.

Trần Dương ngay tại thời điểm cỗ quan tài kia bay lên đã nhìn thấy bên dưới tế dài đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng nhỏ, từ bên trong hắc vụ phun trào liên miên không dứt.

"Đây rồi!" Hắn không hề để ý xung quanh mà chạy thảng về phía làn hắc vụ kia.

Ra ngoài nào, nơi này không thể ở lâu!

Thật kinh khủng, không ngờ trên thế giới vẫn còn có những tồn tại như vậy, hắn có thể sâu sắc cảm giác được cỗ lệ khí trùng thiên từ trong quan tài đồng thau phát ra, nếu thứ bên trong kịp thoát ra bên ngoài thì hắn chết là cái chắc.

Hệ thống đã nói nó khong phỉa là sinh vật, vậy chẳng lẽ một đồ vật lại có thể có được khả năng kinh khủng như vậy, thế giới này quá loạn rồi, mọi việc đến với hắn hoàn toàn không giống với những gì hắn biết.

Crắc crắc...

Âm thanh nứt vỡ truyền đền, Trần Dương nhìn lên thì phát hiện sợi xích vàng óng kia bên trên đã xuất hiện một vì vết nứt, đoán chừng chính nó cũng không thể ngăn cản trùng kích từ thứ bên trong kia.

ẦM!!!

Nắp quan tài bị một chưởng đánh bay, hoàng kim sợi xích cuối cùng đã hoàn toàn vỡ nát.

HỐNGGGGGGGGGGG!!!

Từ bên trong truyền đến tiếng gầm thét kinh trời, động phủ cũng vì đó mà đất đá vỡ vụn, mặt đất ầm ầm sụp đổ. Một bàn tay khô quắt thò ra bám vào thành quan, từ bên trên một sinh vật toàn thân đỏ rực như hỏa diễm từ từ ngôi dậy, nó có bộ dáng giống hệt con người nhưng nhiều là giống loại khỉ, toàn thân lông một màu huyết sắc, trên người còn mặc một bộ giáp óng ánh kim quang.

Kèm với sự xuất hiện của nó, đám khổ lâu bên dưới ngay lập tức hóa thành bụi phấn rồi hướng về phía con khỉ lông đỏ kia bay tới.

"AI chết tiệt, hệ thống chết tiệt, thế mà các ngươi lại bảo nơi này không hề có sinh vật sống! Lần này thì xong rồi!"

- Tinh, không hề phát hiện ra dao động sinh mệnh, sinh vật trước mặt kí chủ chỉ là một khôi lỗi.

"Ta xxx, ngươi từng thấy qua máy móc nào mạnh mẽ như vậy sao?"

- Tinh, không sai, nó thực sự chỉ là một công cụ không có lý trí, người sáng tạo ra nó cũng không phải là tồn tại đơn giản.

Trần Dương vốn chỉ còn cách hắc vụ chưa đến năm mét, cánh cửa chạy thoát khỏi nơi này đã hiện ra trước mắt nhưng lại bị nắp của quan tài thanh đồng rơi xuống bịt kin lại, cho dù hắn dùng toàn bộ sức lực cũng không thể làm nó di chuyển mảy may.

Rốt cuộc con khỉ kia mạnh cỡ nào mới có thể một chưởng đánh bay cái nắp quan này chứ.

Mà hắn còn đang hoài nghi rằng chính nó là đang cố ý bịt kín lối ra hòng không cho hắn chạy thoát sau đó mới từ từ giết chết hắn.

A, tuy ta muốn cuộc sống thêm một chút thú vị nhưng...

Thế này thì kích thích quá rồi, có thể chết người đó, hiện tại xin rút lui có còn kịp không?

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.