Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh Minh

Tiểu thuyết gốc · 1420 chữ

-Giám định.

Mẹ của Khả Khả:

Sinh mệnh:700/1000.

Vì trúng độc của Rắn Da Xanh nên sinh mệnh suy giảm 12 điểm/ giờ.

Có thể sử dụng thuật chữa trị để giải độc.

Có thể sử dụng thuốc giải để giải độc.

Có thể uống nước thánh để giải độc.

Món ăn có tác dụng tăng điểm sinh mệnh? Như vậy là có khả năng giải độc cho cô ta. Mình nhận được chuỗi nhiệm vụ khi chỉ lấy 1 đồng Zip tử Khả Khả, vậy thì có thể xung quanh con bé sẽ gì đó liên quan tới nhiệm vụ.

Nếu thế thì…

Nhíu mày nhìn người phụ nữ đang ăn lấy ăn để món ăn của mình. Hắn quyết định sẽ cứu cô ta.

-Nay! Nói cho tôi biết, cô bị rắn cắn ở đâu?

-Ở rừng Ôn Nhu, cậu tính làm gì?

Mặt của mẹ Khả Khả đỏ lên, có vẻ như sau khi ăn món ăn của Hàn làm cho cơ thể của cô có cảm giác không ổn.

Mặc dù hơi khó hiểu về vẻ mặt của cô ta, nhưng Hàn cũng mặc kệ.

-Tôi sẽ tìm mấy con rắn Da Xanh để lấy nọc của nó. Đa phần nọc của nó cũng có tác dụng giải độc.

-Nhưng cũng rất nguy hiểm.

-Chỉ nguy hiểm với người bình thường như cô thôi. Tôi là nhà du hành mà.

-Nhưng mà rắn Da Xanh sống theo đàn, nếu không cẩn thận thì sẽ--

-Không sao đâu, ít nhất là không chết được. Quyết định vậy đi, giờ tôi sẽ đi ra ngoài để tìm tổ đội.

----

Trung tâm của thôn Tân Thủ. Đây là một khu quảng trường khá lớn. Khắp người chơi chưa qua cấp 10 thì vẫn phải tập trung ở đây cho tới khi cấp cao hơn.

Tiếng rao, tiếng đe, tiếng búa ở khắp nơi. NPC với Player hòa quyện với nhau thành một khu vực sầm uất.

-Cần tìm tanker đi phấn hoa Hướng Dương đê.

-Cần mua da Cá Sấu số lượng lớn ây.

-Xung quanh anh toàn là nước êi. Cần tuyển Nhạc Sư đi phó bản Rừng mặt trời nào.

-Lạy ông đi qua, lại bà đi lại….

-.....

Nhìn ngó xung quanh một hồi. Hắn cần thêm nghề nghiệp gì để đi cùng bây giờ. Nếu hắn làm Dps thì cần một Healer, hoặc Tanker. Nhưng hắn cũng kiêm cả Healer rồi nên chọn tanker là tốt nhất.

Nhưng có gì đảm bảo là lượng damage của hắn là đủ, nếu không được thì Tanker sẽ chịu áp lực rất lớn. Vậy nên tìm thêm Dps sao ?

Hay mình sẽ tuyển hai người ? 🤔

Đắn đo suy nghĩ một hồi, Hàn quyết định sẽ tuyển thêm hai người để đi đánh rắn. Một là Dsp và một là Tanker. Hắn sẽ làm Healer và Damage phụ. Đây là một tổ đội tập hợp khá là chuẩn những nghề nghiệp cần thiết trong khi đánh phó bản.

Hắn tìm một chỗ để ngồi. Dù gì thì cũng nên yêu thương bản thân một chút. Mở kênh chat khu vực:

-Cần tìm Tanker và Dps đi đánh rắn ở rừng Ôn Nhu, ai đi thì inbox.

-Ố! Ở rừng Ôn Nhu có 2 loài rắn, không biết bạn trẻ này muốn đó loại rắn nào?

-Rắn da xanh.

-Wtf? Loài đó sống theo đàn đó anh bạn. Mình cậu không đi nổi đâu.

-Thế nên tôi mới tìm người đi cùng nè.

-Hmmm. Thật sự nếu tìm người để đi đánh rắn da xanh ở những cấp độ này thì thật sự rất khó. Tôi nghĩ ông nên đến quán rượu để ban bố nhiệm vụ hoặc tìm người thì hơn.

-Quán rượu?

-Đúng! Ở cạnh nhà của trưởng thôn ấy.

-Được rồi, cảm ơn ông!

Sau khi tắt màn hình chat, Hàn có check qua kênh chat cá nhân. Nhận thấy có một tin nhắn từ người lạ, tên là Chẳng Còn Liêm Sỉ Gì Nữa.

-Này! Tôi muốn đi đánh rắn, ông để tôi vào tổ đội nhé.

Sau khi bấm mở thì đây là dòng tin mà Hàn đọc được. Bèn thuận tay nhắn lại.

-Ông nghề gì vậy?

-Pháp sư Hệ Lửa.

Bên kia trả lời rất nhanh.

-Dps?

-Ừ.

-Có kỹ năng AOE không?

-Có "Mưa nham thạch" này.

-Vậy được rồi. Đợi tôi một lúc.

Ting! Bạn và Chẳng Còn Liêm Sỉ Gì Nữa đã chung một đội.

-Alo alo, chim sẻ gọi đại bàng.

Ủa? Là con gái? Nhưng mà cái tên?

-Alo có ai ở đó không?

Đầu bên kia vẫn tiếp tục vang lên giọng nói trong trẻo của thiếu nữ.

-Nah, tôi đây. Cô đang ở đâu vậy? Qua chỗ tôi được không?

-Ồ, là một đại thúc. Mẹ cháu nói là không được nghe lời người lạ đâu?

Đại thúc? Đầu Hàn đầy hắc tuyến. Hắn mới có 20 tuổi thôi mà.

-Này, cô có muốn đi đánh rắn không vậy? Không tập trung sao mà đi.

-À ừ nhỉ! Vậy đại thúc chờ cháu một tý, cháu tới liền đây.

Hàn lắc lắc cái đầu của mình, có vẻ như phải trông trẻ rồi. Trong khi đợi thì hắn đi lấy lại thanh kiếm của mình.

-Kiếm của tôi được chưa vậy? Đây là 200Zip tiền công.

Thấy Hàn đến, lão chủ mới lấy từ trong ngăn tủ ra 2 chiếc hộp gỗ.

Cạch, một chiếc hộp gỗ mở ra. Bên trong là một thanh kiếm có vỏ màu nâu đỏ, không có vách chắn. Chuôi kiếm được bện vào bằng vải trông khá cũ kỹ. Lão chủ rút thanh kiếm ra khỏi bao.

Một làn khí lạnh tỏa ra. Lưỡi đen tuyền tỏa ra một cảm giác kỳ lạ, tuy nhiên thanh kiếm lại không có mũi kiếm. Không cần nói thì hắn cũng đoán được đây là thanh kiếm mẻ ban đầu.

-Thanh kiếm này là thanh mà cậu nhờ sửa, chúng tôi đã rèn lại nó. Nhưng do nó đã bị hỏng quá nhiều nên chúng tôi đành phải lấy thêm răng thỏ để bù đắp vào. Từ giờ tên của nó là Hắc thố.

Chưa đợi Trương Hàn lên tiếng. Lão chủ đã mở chiếc hộp còn lại. Một mùi thơm nhẹ nhàng tỏa ra từ chiếc hộp bay ra. Một thanh kiếm có vỏ màu xanh ngọc bích hiện ra, cũng không có vách chắn nhưng chuôi kiếm lại khá dài.

Keng một tiếng, thanh kiếm được rút khỏi vỏ. Thanh kiếm sở hữu một lưỡi kiếm trong suốt như pha lê. Nhưng lại tỏa ra một cảm giác ấm áp như nắng xuân. Mũi kiếm làm rất chi tiết, nhưng ở giữa thanh kiếm lại bị rỗng.

-Do sau khi sửa thanh Hắc Thố, lượng nguyên liệu còn lại không nhiều. Cho nên chúng tôi quyết định làm thanh kiếm đặc biệt này. Tên của nó là Bạch Thố. Xin trao lại cho cậu 2 thanh kiếm này.

Khẽ sỡ vào hai thanh kiếm. Hàn thầm khen kiếm tốt, tuy vậy là không lập tức đeo mà lại để bên trong túi đồ.

-Cảm ơn lão, hai thanh kiếm kia tôi rất thích, khi vọng sau này có thể hợp tác với ông.

Bước ra khỏi tiệm rèn, một tiếng nói vang lên:

-Chú à, tôi đợi chú mãi.

Hàn bèn nhìn qua, khẽ kinh ngạc.

Trước mặt hắn là một cô gái cỡ 16-17 tuổi, tóc đen tuyền tùy ý thả sau lưng. Cô mặc một bộ quần áo chuyên dụng của pháp sư màu đỏ. Trên đầu có cài một đóa hoa nho nhỏ. Đôi mắt đen láy đi kèm với chiếc cằm nhỏ xinh. Trên tay còn cầm một cái quyền trượng bằng gỗ cao ngang đầu. Trước ngực...à không ngực, nhưng kệ đi. Ở đó có đeo một chiếc vòng cổ nho nhỏ.

-Cô là Chẳng Còn Liêm Sỉ Gì Nữa?

-Vâng, chú cứ gọi cháu là Minh Minh.

-Này, cô bao tuổi rồi mà cứ một câu chú, hai câu chút thế.

-Cháu 18 a.

-Vậy có kém tôi 2 tuổi thôi.

-Gì chứ, nhìn chú hơn 30 á.

-Tôi mới 20 thôi thưa bà nội.

-Mẹ cháu nói là " Không được tin người lạ".

-@)$3("+29@)2.

-Thôi theo tôi tới quán rượu.

-Chú định làm gì.

Minh Minh lấy tay che … ngực, làm ra vẻ mặt không thể tin được.

-Con lạy bà, bà nghĩ gì vậy. Đi tuyển thêm người đó.

Bạn đang đọc Thế Ta Là Mục Sư Hay Kiếm Khách ? sáng tác bởi NhacAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhacAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.