Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa đầu

Tiểu thuyết gốc · 2003 chữ

Trước cửa một quán ăn mang tên Ăn Để Bự, một thiếu niên bước ra với vẻ mặt vui vẻ. Đó chính là Duy Nhất, ngay ngày hôm sau hắn đã thức dậy sớm để đi tìm kiếm việc làm thêm, hắn mới có thêm một người em mới nên phải giúp đỡ bố mẹ thêm, thật may mắn chỉ trong vòng 10 quán hắn đã có được việc, ngay tối nay có thể đi làm luôn. Còn bây giờ thì hắn phải đi học.

Ngày hôm nay chính là buổi học chính thức đầu tiên của hắn.

9h buổi học sẽ bắt đầu mà bây giờ đã sắp đến hắn vội vàng chạy đi.

Trong lúc đang đi vội vã, hắn tình cờ nhìn phía bên kia ven đường cò một đám thiếu niên đang tụ tập với nhau, nhìn qua còn ít tuổi hơn cả hắn. Một thể loại đua đòi dù chỉ là học sinh cấp 2. Ăn mặc thì có phần bụi bặm và ngồi  trên những chiếc moto.

Trong đám đó có cả trai lẫn gái, có vẻ đang cãi vã nhau.

Hắn vội nên cũng chẳng để ý làm gì.

Đến lớp gần như muộn giờ, hắn thấy mọi người đã đông đủ trật tự. Lên hắn cũng ngồi vào chỗ của bản thân. Hắn ngồi cạnh một tên thiên phú cũng thuộc loại khá tên Công Chiến, sức mạnh là gì hắn cũng không rõ vì dù gì hôm nọ hắn còn bận quan tâm đến vấn đề của bản thân.

- Chào.

Hai người bắt đầu làm quen với nhau. Tên Công Chiến cũng có vẻ hoà đồng.

Chỉ nói xong lời chào, một người khác đã tiến vào cửa lớp, người này tuổi tác còn trẻ, đang trong thời kỳ sung mãn. Là một mỹ nhân đích thực, khuôn mặt thanh cao, dáng người khoảng 1m7 ba vòng cân đối, mặc một cái áo khoác ngoài áo len với quần bò nhìn rất quyến rũ.

- Xin chào chị tên là Lý Nhã Phương. Là phó chủ nhiệm của lớp ta đồng thời dạy cho các em một vài kiến thức về cuộc đời này.

Cả lớp liền vỗ tay, có một mỹ nhân này cũng tăng động lực đến lớp.

Lý Cô giáo liền dành một tiết ngồi bàn về một số kiến thức cơ bản như việc sử dụng năng lực bừa bãi hay khi đi săn quái thú.

- Quái Thú Chia Ra làm 10 bậc, mỗi mặc vẫn có mạnh yếu lên chúng ta lại chia ra làm 10 bậc nhỏ nữa. Quái thú thường có sẵn năng lực chiến đấu bậc C chưa tính đến phần kỹ năng đặc biệt. Nếu một con quái cấp 1 có không có năng lực chiến đấu mạnh mẽ mà chỉ có kỹ năng thì cũng như con người. Đa số thường có năng lực chiến đấu cơ bản mà không cần kỹ năng như con người cũng có thể một mình cân nhiều người. Trừ trường hợp năng lực mạnh có thể chống lại chúng.

- Nào, chúng ta cùng đến phòng sinh hoạt.

Cả lớp cùng tiến bước theo cô giáo đến một căn phòng phía sau, nhìn bên ngoài có vẻ nhỏ nhưng do nén không gian nên bên trong gần như là một Khu vận động lớn.

Nhìn ở bên trong đã có chia khu sẵn của từng lớp để hoạt động.

Lớp của Duy nhất là năm nhất A-2 nên cũng ở ngay phía ngoài.

Càng vào sâu bên trong phòng càng cao cấp hơn.

Đầu tiên Lý Nhã Phương cho từng người một biểu diễn sức mạnh của bản thân.

Một số vẫn còn ngại ngùng còn một số lại vô tình tự tin, tên ngồi cùng bàn của Duy Nhất lại có năng lực khá bá đạo, khi hắn cất tiếng nói có thể biến thành vật chất và thay đổi hình dạng theo ý nghĩ của hắn, năng lực này rất bá đạo. Ở cấp độ thấp có thể giết người cực mạnh, ví dụ như hắn biến ra lưỡi dao có thể bay đi với vận tốc khá lớn gây ra một lực đủ để chém sâu vào một khúc gỗ.

Trong lớp A-2 này có khá nhiều năng lực mạnh mẽ, nhưng cũng có khá nhiều năng lực theo Duy Nhất hắn thấy khác hẳn lời nói của hiệu trưởng.

Ví dụ như năng lực thôi miên, đâu có sức chiến đấu gì? Vậy nếu nâng cấp gen thì sao? Có thể thôi miên nhiều hơn, làm gì liên quan đến cơ thể, vậy việc nâng cấp gen cũng cải tiến cơ thể có sức mạnh tăng dần nên phải là khái niệm chạy song song với năng lực chứ? Hắn nghĩ vậy mới hỏi giáo viên.

Tất nhiên Lý Nhã Phương không ngại trả lời cho hắn rằng năng lực chỉ là một lợi thế thôi, việc hắn năng cấp gen của bản thân cũng là một cách tu luyện, khi 16 vừa lúc cơ thể đủ lớn, nhưng giai đoạn đầu mà không có lợi thế, trừ khi nhà hắn có quyền lực hoặc cơ duyên mới đi sâu được. Thế nên nhiều người quyết định bỏ đi theo kinh doanh hay gì đó. "Sức mạnh mới là quyền lực thật sự" Lý Nhã Phương đã nói vậy với hắn. Duy Nhất cảm thấy bản thân còn nhiều việc ngu ngốc, hắn trước đây cũng không đi hỏi ai.

Hắn cũng không có việc gì làm chỉ có thể quan sát, vì ai không biết hắn vô năng.

Hắn nhìn sang các lớp bên cạnh, khu năm nhất tách biệt so với năm 2 và 3. Nhưng lại cùng nhau hoạt động.

Nhìn sang bên phải lớp hắn là A-1, chợt hắn thấy trong lớp đó có hai tên bạn hắn mới làm quen, Minh Long và Anh Tuân.

Hiện trường có một kẻ đang phô diễn năng lực, sấm sét từ người hắn toả ra. Đồng thời lại thu hút ánh mắt của đám con gái và sự ghen tị của nhiều người.

Nhìn sang bên phải hắn thấy cách lớp lần lượt A-3 đến A-8 khoảng cách khá rộng lên hắn nhìn A-3 thấy một người con gái đang ngại ngùng đứng trước tất cả mọi người, cô gái này xinh xắn, dáng người gọn gàng, cao tầm 1m6 khá xinh đẹp, cô ta chỉ ngón tay lên trời Nước phóng ra ngoài như dòng sông lớn.

Lại một thiên tài, hắn nhìn khắp nơi đều thấy có thiên tài.

Lớp hắn tất nhiên cũng có. Phương Hoàng rất mạnh, hồi sinh, điều khiển hoả nguyên tố... Có tên Dực Đức năng lực điều khiển ngoại vật sung quanh cũng rất mạnh.

Buổi học hôm nay đối với Duy Nhất chỉ là giúp hắn tự tin nên đồng thời hắn biết cầm phải tìm hiểu thêm về thế giới này.

Tan học, hắn không về cùng Nam Khánh nữa mà đi đến nơi làm thêm mới của bản thân, trên đường hắn đi về vẫn thấy đám thiếu niên hồi sáng, chỉ là bây giờ đã có tiếng cãi vã  qua lại với nhau.

Chẳng mấy chốc hắn đã đến quán, thay đồng phục, hắn bắt đầu làm việc, công việc của hắn là lau dọn đồng thời phục vụ vì vẻ ngoài của hắn khá cao lớn, không đến nỗi tệ.

Trong lúc hắn đang cảm thấy nhàm chán thì thấy một người quen bước vào, một người quen, là một học sinh của lớp A-3, một người con gái đang bước vào cùng một tên ất ơ nào đó.

Cả hai cùng gọi nước uống, Duy Nhất có thể nghe được như tên kia đang tán tỉnh cô gái này.

Một lúc sau bỗng cô gái kia như muốn bỏ đi thì tên kia níu kéo lại.

- Ây ây, trong đây không được làm chuyện láo lếu.

Duy Nhất chạy ra nói.

- Mày là ai? Tên kia hỏi

- Tôi là nhân viên ở đây, bỏ tay cô ấy ra nào.

- Không thì sao?

Hai bên nói chuyện qua lại, tên kia tay còn lại còn ẩn ẩn hiện lên tia lửa, Duy Nhất liền rơ lắm đấm thật nhanh đấm một phát vào mặt hắn.

Duy Nhất có thể không có năng lực nhưng tầm này tên này cũng tuổi hắn chưa tu ngoại thì Duy Nhất tay to có lợi nếu tấn công trước nên hắn liền đấm một cú. Cô bạn kia thấy vậy liền rời đi.

Còn Duy Nhất hắn cũng chẳng lo gì cả, tên này ngây sự, vả lại vẫn đang ngất xỉu, đợi tỉnh dạy hắn đã về rồi. Duy Nhất hắn còn khá khoẻ, đánh nhau với người thường hắn còn không sợ đâu, tên kia thấy có lửa nhưng chắc gì đã tốt dùng.

Đúng như Duy Nhất hắn tính, tên kia tỉnh dậy cũng là lúc hắn đã rời đi, tức giận tìm thì làn được gì.

Duy Nhất lúc này đã trên đường về nhà, lại đi qua chỗ những tên thiếu niên tụ tập, lúc này trời đã khá tối rồi đám thanh niên đó đã không còn ở chỗ này. Hắn nghĩ vu vơ vài điều thì bỗng thấy phía ngõ hẻm lại chính là đám thiếu niên đó, chỉ khác là tên con trai cầm đầu đang to tiếng với 1 đứa con gái, hắn cũng phải đi ngang qua nên nghe được giọng bọn chúng.

- Sao cơ? Mày muốn rời băng của tao sao?

- Dương à! Tớ gia nhập để doạ bố mẹ thôi, đằng nào chúng ta còn phải học, năng lực thì không có gì, trong hay ngoài băng thì khác gì chứ.

Tên Dương kia tức giận dơ cánh tay lên định tát một cái thì có cánh tay chặn lại. Chính là Duy Nhất, hắn lại thích tham gia mấy cái này, hắn tính rồi, mấy tên này toàn trung học, không có năng lực chống hắn hehe.

- Mày là ai?

- Ô láo nhỉ, hôm nay tao nghe hơi nhiều mày là ai rồi đấy. Tao là hiệp sĩ đường phố được không, thả cô bé ra đi bro.

Tên Dương kia thấy bị cợt nhả lên tức giận, sai " đàn em ":

- Đánh nó.

Chỉ thấy Duy Nhất gầm nên một tiếng:

- Giyyya siêu sayda, xem cú đấm vô địch đây.

Hắn giơ cánh tay nên thì đám " đàn em " kia sợ quá chạy mất để lại mỗi tên Dương. Bọn chúng sợ là có lý do, bọn chúng chỉ là học sinh Trung học chưa có năng lực gì, lỡ động vào ông có năng lực khủng bố thật thì chết, nhìn Duy Nhất diễn cũng cảm giác như thật, hắn lại cao tầm 1m9 nữa dù không có năng lực cũng đủ đập bọn nó. Điều này Duy Nhất tính cả, tên Dương thì thấy thấy giật mình chạy theo nhưng không quên nói:

- Hãy đợi đấy!

Vừa rứt lời, thấy cú tát như trời giáng vào mặt rồi không thấy gì nữa.

Đáng Duy Nhất sẽ để hắn đi nhưng hắn nghe thấy câu này liền đổi theo cho một cú tát. Đang nào cũng bị báo thù, ăn được một đòn là có lời hehe.

- Cám ơn anh.

Cô gái sau đó liền nói với hắn, trời cũng tối nên Duy Nhất không nhìn rõ mặt cô bé nhưng cô bé lại khác, nhìn rất rõ hắn. Hắn coi như việc này không có gì liền tạm biệt cô bé rồi trở về. Hôm nay bắt đầu hắn sẽ phải đối mặt với những người hơn mình, nên bây giờ làm được cái gì oai phong, trang bức thì hắn làm thêm kiếm lời. Liềm vui cuối đồng thời giúp người khi có thể.

Về đến nhà hắn lại phải vệ sinh ăn uống rồi trông trừng các em, một buồi tối nữa lại qua.

Bạn đang đọc Thế Giới Tương Lai sáng tác bởi Cabetron
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cabetron
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.