Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống Ma Thần

Tiểu thuyết gốc · 914 chữ

"Hệ Thống tiến hành kích hoạt".

"Bắt đầu khởi động".

"10".

"9".

...

"2".

"1".

"Năng lượng không đủ, hệ thống không thể khởi động".

...

"Phát hiện năng lượng không rõ, bắt đầu tiến trình tự động hấp thu".

Một loạt thanh âm máy móc không chút cảm xúc quanh quẩn trong đầu đánh thức Trần Tuấn từ trong hôn mê tỉnh dậy, cảm giác đầu đau như búa bổ, hắn hai tay ôm đầu cả người vô lực ngã ngồi ra đất. Không chịu nổi thanh âm còn đang vang vọng trong đầu, Trần Tuấn liền tức giận hét to, hai tay còn không ngừng đánh mạnh vào đầu như muốn trục xuất thứ thanh âm khó chịu kia ra khỏi người mình.

"Im lặng cho ta".

"Năng lượng đã nạp đủ, hệ thống bắt đầu kích hoạt".

"Trong lúc khởi động sẽ có ảnh hưởng nhất định tới người sử dụng, xin hãy chú ý".

Hai giọng nói đứt quãng nối tiếp vang lên, đang lúc Trần Tuần còn ngớ người thì mặt hắn bỗng nhăn lại, một cảm giác đau đớn lan khắp toàn thân, cả cơ thể như có cả ngàn còn trùng đang cắn xé, đau đến mức hắn chỉ còn biết nhe răng trợn mắt cả người co quắp như con tôm, lăn lộn trên mắt đất.

"Đau quá".

Hét lên một tiếng thê lương Trần Tuấn liền triệt để mất đi ý thức, trong đầu thanh âm máy móc kia vần đều đặn tiếp tục

"Tiến độ 10%".

"Tiến độ 15%".

...

"Tiến độ 100%".

"Hệ thống Ma Thần đã kích hoạt, bắt đầu tiến trình quét thân thể chủ ký sinh".

"Tiến độ 10%".

"Tiến độ 20%".

...

Tiến độ 100 %".

"Quét hoàn thành, hệ thống đã tiến hành kết nối".

"Tút" "Tút "Tút".

Sau ba tiếng "Tút" liền không còn thanh âm nào nữa, lúc này cảm giác đau đầu cũng biến mất, Trần Tuấn cũng từ trong mê mang tỉnh dậy, đảo mắt nhìn quanh hắn phát hiện bản thân đang nằm trên đấy, ký ức vẫn còn mờ mịt, đầu óc đều trở nên hỗn loạn, hắn chỉ lờ mờ nhớ ra mình bị thứ gì đó đuổi sát phía sau.

"Chuyện gì thế này, ta không phải bị Địa Tâm hỏa thiêu cháy rồi sao, ... khoan, nơi này sao lại biến thành hình dạng như thế".

Trần Tuấn hoảng sợ phát hiện ngoại trừ một khu vực nhỏ dưới chân hắn còn có chút cỏ xanh đang lay lắc thì toàn bộ mặt đất xung quanh kèo dài đến hết tầm mắt đều hóa thành một vùng đất khô cằn, ngay cả một công cây ngọn cỏ cũng chẳng còn đừng nói tới rừng đây cao lớn khi trước, càng quỷ dị hơn là mặt đất vậy mà đều biến thành màu đen, ẩn ẩn vẫn còn nhiệt lượng phát ra như thể vừa bì thiêu cháy qua.

"Chẳng lẽ là do Địa Tâm Hỏa, nhưng sao ta vẫn còn sống".

Trần Tuấn không tự tin tới mức cơ thể hắn cường đại tới nỗi Địa Tâm hỏa không làm gì được hắn, suy nghĩ chuyển hướng về viên ngọc kỳ lạ kia, lòng chợt động, hắn nhớ rõ từ khi bị mất trí nhớ thì đã luôn mang theo viên ngọc này, nhìn qua vô cùng bình thường lại không có chút linh khí nào, hắn còn tưởng chỉ là đồ trang sức phổ thông, nhiều lần tính bỏ đi lại có cảm giác không nỡ, nay rõ ràng viên ngọc đó chắc chắn không phải là vật phàm.

Thể nhưng mặc hắn tìm kiếm khắp người ra sao vẫn không tìm thấy viên ngọc, ngó nghiêng xung quanh cũng chẳng tìm thấy gì, nên biết hiện giờ tất cả mọi vật xung quanh đều bị Địa Tâm hỏa thiêu đốt không chửa mảnh nào, nếu viên ngọc còn tồn tại hẳn là vô cùng dễ nhận ra, như vậy chỉ còn nguyên nhân viên ngọc hẳn là vì bảo vệ hắn nên đã bị Địa Tâm hỏa thôn phệ không còn.

Nhìn vòng tròn nhỏ dưới chân vẫn còn lộ một ít sinh cơ, Trần Tuấn càng cảm giác chắc chắn suy đoán của bản thân, đang lúc miên man suy nghĩ thì đằng sau bỗng vang lên âm thanh quen thuộc tràn đầy ngạc nhiên:

"Nhóc con ngươi vậy mà vẫn còn sống sao".

Câu nói không chút tình người này Trần Tuần nghe vào liền biết là ai, cảm giác tức giận dâng trào trong lòng, lão già này lại bỏ mặc hắn ở đây, nếu không nhờ có viên ngọc kỳ bí kia thì giờ chắc hắn đã bị đốt đến tro cốt cũng không còn, nghĩ thì như thế nhưng hắn cũng không thể làm gì được đối phương chỉ đành đưa đôi mắt u oán nhìn về phía lão già đang bay tới.

"Hì hì, ặc lần này là ta sai lầm, không nghĩ tới Đại Tâm hỏa lại bạo động dữ dội như vậy".

Đối diện ánh mắt của Trần Tuấn lão cũng đuối lý cố gắng biện giải, trong lòng thì thầm kêu oan ức không thôi, chính lão cũng không nghĩ tới sẽ biến thành tình trạng như vậy, mấy lần trước cũng đâu có như thế này, dù sao đối với Trần Tuấn lão vẫn tương đối ưa thích, đâu lý nào biết nguy hiểm mà vẫn bỏ mặc sống chết của hắn.

Bạn đang đọc Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi haithan115vn

Truyện Thế Giới Tu Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haithan115vn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.