Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm phương pháp khác

Phiên bản Dịch · 2416 chữ

Tác giả: Phương Tưởng

Một đêm không ngủ, Vô Không kiếm môn trên dưới không ai ngủ ngon. Khác với các

sư huynh đệ tụ lại mội chỗ vui vẻ thảo luận, Tả Mạc bị dọa chết khiếp. Hắn hiện tại đang

ngồi cùng một chiếc thuyền với Bồ yêu, khi hắn nhìn tới con tuyết ly , đầu óc như nổ tung.

Hắn trước đó còn lưu lại chút ảo vọng, hiện tại tâm thần hoảng loạn.

Hắn thấp thỏm, nếu không phải rất quyến luyến nơi này , hắn lập tức thu dọn đồ vật,

trốn đi nơi khác.

Kinh hãi mấy ngày , thấy không có việc gì, tim của hắn mới về trong ngực.

Sư huynh Vi Thắng lần này nhất định nổi danh, nghe nói tại Vô Không kiếm môn,

thiên tài ngang trời xuất thế, khi trúc cơ kiếm khí bay đầy trời, cả vùng Đông Phù đều

thảo luận náo nhiệt. Mà quả nhiên, sư huynh Vi Thắng rất nhanh được chưởng môn thu

làm đệ tử, ban cho phi kiếm bậc bốn Liệt Hồng, người phụ trách dạy bảo y lại là sư thúc

Tân Nham. Trước kia đệ tử được thưởng kiếm đều là phi kiếm bậc ba, cho dù là có thiên

phú xuất sắc nhất như sư huynh La Ly , cũng không ngoại lệ.

Tôn sủng như vậy , tại Vô Không kiếm môn là lần đầu, mà người được thưởng kiếm

không ngờ trước kia còn là một đệ tử ngoại môn. Các đệ tử ngoại môn khi nói tới chuyện

này , đều có cảm xúc vinh dự, nhưng cũng không thể che dấu sự hâm mộ không thôi. Một

người là đệ tử ngoại môn làm kiếm bộc, một hơi bay lên, biến thành đệ tử được coi trọng

nhất trong số đệ tử đời thứ hai, việc sư huynh Vi Thắng trải qua, cơ hồ đều là mộng

tưởng của mỗi vị đệ tử ngoại môn.

Tả Mạc ngoài việc tán thán, lại không có nhiều kinh ngạc, hắn tin tưởng, bất kỳ một

người nào nhìn qua ngọc giản kia, đều sẽ không kinh hãi như hắn.

Tuy tán thán, nhưng hắn lại không noi theo sư huynh Vi Thắng. Trong lòng hắn không

có sự chấp nhất kia, về bản chất mà nói, hắn là một kẻ lười biếng, hiện tại nỗ lực như vậy ,

cũng chỉ vì sau này có thể lười biếng.

Bồ yêu tựa hồ khôi phục như thường, vẫn giống như bình thường, ngồi trên bia mộ

nghe âm khuê.

Ý thức hải không có gì biến hóa, trừ hỏa diễm tựa hồ lớn hơn một ít, Tả Mạc không

biết đây có phải là ảo giác của mình hay không, nhưng toàn bộ là đỏ rừng rực.

Náo động tại núi Vô Không cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, sinh hoạt của Tả Mạc

cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, sự hãi hùng khiếp sợ khiến hắn nhớ mãi sinh hoạt trước

kia. Sinh hoạt lại trở về bình thường, trong lòng hắn rất loạn, nhưng, hắn cũng gặp phải

phiền hà.

Linh thực phu cần ba loại pháp quyết đạt tới tầng thứ ba. Tiểu Vân Vũ quyết của Tả

Mạc đạt tới tầng thứ tư, trong mắt hắn, pháp quyết có khả năng đạt tới tầng thứ ba nhất

là Canh Kim quyết.

Hắn thậm chí biết làm cách nào đột phá Canh Kim quyết tầng thứ ba.

Dùng kiếm quyết thúc động Canh Kim khí mang, đó là mấu chốt, nhưng Bồ yêu ngày

đó chỉ điểm cho hắn phương pháp tiêu diệt sâu sừng bạc. Lối đi này cũng chứng thật suy

đoán trước đây của hắn, Canh Kim quyết kỳ thật là một pháp quyết công kích.

Nhưng Tả Mạc không ngốc, hắn cũng phát giác điểm kỳ quặc trong đó. Cứ đi tiếp

theo con đường này , vậy hắn phải tăng cường thần thức. Canh Kim tiểu kiếm cũng không

phải chân chính tiểu kiếm, thần thức không đủ cường đại, không cách nào điều khiển nó.

Lần này tiêu diệt sâu sừng bạc, khiến hắn hiểu rất sâu, nếu như thần thức của hắn mạnh

hơn mấy lần, uy lực của Canh Kim tiểu kiếm tuyệt đối tăng gấp bội. Muốn sao được vậy ,

kiếm quyết mới có thể thi triển như ý.

Tăng lên thần thức, vậy gặp một vấn đề, tu luyện Thai Tức luyện thần!

Khó trách Bồ yêu tốt như vậy , chờ đợi mình làm việc này đi.

Vốn vẫn nghĩ vì không tìm được cách đột phá Canh Kim quyết mà phiền não, hiện tại

Tả Mạc lại vì không thể đột phá mà đau đầu.

Do dự hồi lâu, hắn cuối cùng quyết định, không đột phá Canh Kim quyết.

Linh thực phu không phải chỉ cần ba loại pháp quyết đạt tới tầng thứ ba sao? Bất quá

tuyển hai loại pháp quyết từ ba loại còn lại.

Thảo Mộc quyết, Xích Viêm quyết, Địa Khí quyết, hắn đều đạt tới tầng thứ hai.

Nhưng là, vô luận hai loại nào, chẳng qua hắn mới đạt tới tầng thứ hai, cách đột phá

tầng thứ ba còn xa. Vốn Canh Kim quyết hắn nắm chắc đột phá tầng thứ ba, hiện tại chỉ

có thể để qua bên, hắn rất buồn bực.

May là trên tay ta có tinh thạch.

Hẳn nên tìm xem, có ngọc giản nào bán không. Ngọc giản trước kia hắn mua, chỉ là

hàng phổ thông, năm loại pháp quyết đều chỉ nói qua, nhưng đại bộ phận đều hời hợt,

chỉ miễn cưỡng nhìn ra phương hướng, tuyệt đại bộ phần cần mình tự tìm hiểu. Ngọc

giản trên chợ đại đa số là loại này , tinh phẩm chân chính cơ hồ đều tại trong tay người

của đại môn phái, ngẫu nhiên lưu lạc trên chợ, cũng là giá trên trời.

Tại một vài môn phái đỉnh cấp, mỗi một vị tu giả trước khi tịch diệt, đều dùng thần

thức lưu lại những tâm đắc của mình vào trong ngọc giản, truyền thừa, đây là ngọc giản

cấp cao nhất. Những đệ tử có thiên phú cao nhất trong môn phái được phân những ngọc

giản chứa thể ngộ của các tiền bối.

Các đệ tử trẻ tuổi này thường trong một đêm thoát thai hoán cốt, có thể rút ngắn thật

lớn thời gian tu luyện.

Nhưng đối với tu giả phổ thông, loại chuyện tốt này đừng mơ tưởng, thành thật đi

từng bước một đi. Không những thế, bọn họ như lạc đường đi trên sơn đạo hiểm trở, cẩn

thận leo trèo. Còn việc có đi phải đường vòng hay không, hay là thi cốt vô tồn, phải xem

ngươi có may mắn hay không.

Tính cả 20 viên tinh thạch cấp hai mà Lý Anh Phượng đưa cho, tài sản của Tả Mạc

nhiều chưa từng có, dù rằng Bồ yêu đã tiêu một khoản lớn. Điều này cũng không khiến

Tả Mạc cảm khái một câu, tuy nói người người tu chân, nhưng mấy kẻ nổi bật, có mấy ai

người không gì cả? Sư tỷ Lý Anh Phượng gia cảnh giàu có, tặng đi mấy chục viên tinh

thạch cấp hai, mắt không nháy một cái, phần khí độ này , Tả Mạc hâm mộ chết mất.

Hầu bao phồng, tu luyện lại bị xiềng xích, Tả Mạc tự nhiên nghĩ tới việc dùng tinh

thạch giải quyết vấn đề. Mục đích lần này của hắn là mua ngọc giản có đơn nhất pháp

quyết, người đồng thời tu luyện năm loại pháp quyết ít tới thảm thương, nhưng người

tinh thông một hai loại pháp quyết, hẳn nhiều một chút.

Pháp quyết này khẳng định giá không rẻ, lần này mình phải bán máu nha, nhưng hắn

cũng chỉ có thể nhận.

Lại kẽo kẹt cưỡi lên tiểu Hoàng, lại một lần lắc la lắc lư chạy tới Đông Phù.

Là trọng trấn của Thiên Nguyệt giới, quy mô phát triển của Đông Phù khá lớn, bởi thế

cũng hấp dẫn không ít tu giả. Trên cơ bản, nơi này có thể hoàn toàn thỏa mãn nhu cầu

phổ thông, đặc biệt đối với loại tu giả luyên khí kỳ như Tả Mạc.

Một cửa hiệu không lớn, Tả Mạc cơ hồ cúi rạp xuống bàn, mắt không nháy coi chừng

đối phương.

“Ta nói này huynh đệ, ngươi ra ngoài mua một con đi, cũng không đắt. Ngươi muốn

sửa, lần nữa đưa vào linh lực, cũng chẳng rẻ hơn mua một con mới. Vả lại nó không thể

tiến cấp.” Người đó cầm lấy hạc giấy phong hành tiểu Hoàng của Tả Mạc, rất lành nghề

khuyên.

Nhìn vào hạc giấy đã hiện vết rạn, Tả Mạc có mấy phần tiếc rẻ, dù sao cũng là tọa kỵ

đầu tiên. Hắn cắn răng, nói: “Ngươi sửa giúp ta đi, phí dụng bao nhiêu, ta tự nhiên trả

đủ.”

Người đó nhún vai: “Vậy tùy ngươi.”

Chỉ thấy hắn lấy ra các loại công cụ. trước lấy ra vài lạt trúc mỏng, gia cố khung

xương, lại dán lên giấy vàng vào nơi có vân rạn. lấy ra bút lông, dùng chu sa cẩn thận tu

bổ phù trận, sau đó quán thâu linh lực, cho tới khi chu sa màu hồng bị giấy vàng ẩn đi.

Hắn lại bôi lên bề mặt một lớp dược thủy , phù ấn vừa tan biến lại xuất hiện.

“Tốt rồi. Ta hơi cường hóa một chút, cẩn thận chút còn có thể dùng một hồi. Ba viên

tinh thạch cấp hai.”

Quả nhiên bằng với giá mua mới, Tả Mạc đau lòng, nhưng vẫn sảng khoái trả tiền.

Đi ra khỏi cửa hàng nhỏ, hắn đi tới thị trường tự do, lại tìm tới Phó Kim.

Phó Kim thấy Tả Mạc, lập tức tỉnh táo, kêu lên: “Oa, Mạc ca tới, lần này lại muốn thứ

gì đây?” Tròng mắt láo liên như trộm nhìn vào nhẫn đồng trên tay Tả Mạc, lập tức càng

tinh thần càng no đủ. Mắt hắn rất sắc, kia là pháp bảo, tuy phẩm chất không cao, nhưng

cũng nói một vấn đề, trong tay Tả Mạc khẳng định có chút tinh thạch.

Tả Mạc hỏi: “Hgươi có ngọc giản về Thảo Mộc quyết không? liên quan tầng thứ ba.

Hoặc là Xích Viêm quyết, Địa Khí quyết cũng được.”

“Tầng thứ ba?” Phó Kim vẻ mặt đau khổ lắc đầu: “Mạc ca. Ngươi cũng biết đó, pháp

quyết nào tới tầng thứ ba, không dễ dàng kiếm được. Ngay cả kiếm được, giá cả, he he, ít

nhất cũng là hai viên tinh thạch cấp ba.”

Hai viên tinh thạch cấp ba. Giá này lập tức khiến Tả Mạc không biết nói thế nào cho

phải. Tuy hiện tại hắn giàu có hơn trước rất nhiều, nhưng giá này , tuyệt đối là giá trên

trời. Một viên tinh thạch cấp ba, cần 100 viên tinh thạch cấp hai. Đây là tinh thạch cấp

thấp, phẩm cấp càng cao, tỷ lệ hoán đổi càng khác xa. Như tinh thạch cấp bốn, ít nhất cần

500 viên tinh thạch cấp ba.

Cấp ba là một đường ranh giới.

Nếu có thể chế tạc pháp quyết vào ngọc giản, Tả Mạc sớm đã đi bán ngọc giản.

Chuyện khác không nói, bằng Tiểu Vân Vũ quyết tầng thứ tư, nếu có thể chế thành ngọc

giản, tuyệt đối có thể bán được giá cao. Đáng tiếc, chế tác ngọc giản kèm pháp quyết

cũng không phải chuyện đơn giản, đừng thấy Tả Mạc đạt tới tầng thứ tư Tiểu Vân Vũ

quyết, nhưng tuyệt đại đa số chỗ huyền diệu chỉ có thể hiểu, không thể dùng lời truyền

đạt.

Giống như ngọc giản mà sư huynh Vi Thắng cho hắn, bên trong chỉ có ghi chép đơn

giản nhất về những kinh nghiệm cùng cảm xúc, không thể gọi là ngọc giản có pháp

quyết.

Có thể chế tác ngọc giản có pháp quyết, thường đều là người có tu vi cao thâm. Bọn

họ có thể đứng ở góc độ cao cao hơn nhiều, càng thâm hiểu thấu triệt hạch tâm của pháp

quyết.

Ngọc giản có pháp quyết do kim đan kỳ tu giả chế tác, so với ngọc giản có pháp quyết

do ngưng mạch kỳ tu giả chế tạo, giá tiền cách nhau xa. Tả Mạc mua tấm linh thực ngọc

giản kia, là một tu giả ngưng mạch kỳ chế tác, bên trong có nhiều chỗ không rõ ràng.

Trên chợ nhiều nhất là ngọc giản của trúc cơ kỳ tu giả chế tạo, chúng nó thường có thể

bán giá vừa phải, rốt cục thăng lên trúc cơ kỳ cũng có chút tài sản. Đây là vì cái gì ngọc

giản có pháp quyết dành cho luyện khí kỳ hiếm như vậy .

Tuyệt đại bộ phận luyện luyện khí kỳ là cùng quỷ.

Vả lại Thiên Nguyệt giới, tiểu giới trực thuộc quản hạt của Côn Luân cảnh, kiếm tu

mới là chủ lưu, các loại pháp quyết khác ít hơn nhiều.

Tả Mạc không khỏi thất vọng.

Tuy Tả Mạc mặt không biểu tình, nhưng Phó Kim vẫn nhạy bén cảm giác thấy sự thất

vọng của hắn, gã suy nghĩ một chút nói: “Mạc Ca không ngại thì đi tới bảng đàn xem

chút.”

Tả Mạc lập tức ảo não vỗ vỗ đầu, mình sao lại quên chỗ này chứ nhỉ?

Mỗi môn phái, luôn sẽ gặp các loại vấn đề. Ví dụ Vô Không kiếm môn lần này , linh

điền gặp quái bệnh, nếu môn phái không cách nào giải quyết, sẽ tới đây dán bảng, hi

vọng có kỳ nhân dị sĩ, có thể trợ giúp họ vượt qua khó khăn. Sau đó mọi người phát hiện

tiện lợi, thế là kiến lập một cái đàn, dùng để phát bảng, được gọi là bảng đàn. Nơi này

cũng trở thành nơi mà không ít tu giả tìm việc, đặc biệt nhiều là luyện khí kỳ cùng trúc

cơ kỳ.

Đương nhiên, phát bảng cần trả phí, mà người cầu trợ cũng sẽ dán thù lao xác thực.

Cảm ơn Phó Kim, Tả Mạc chuyển hướng chạy tới bảng đàn.

๑_๑_๑๑_๑_๑۩۞۩

Bạn đang đọc Thế Giới Tiên Hiệp của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.