Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình An Quận Chúa (9)

Tiểu thuyết gốc · 1264 chữ

“Môn chủ, Dạ đại nhân” Đêm hôm khuya khoắt, một giọng nữ vang lên đằng sau lưng Nhạc Lệ.

Nhạc Lệ giật thót:”...” Định hù chết bổn công tử luôn đúng không?

Hệ thống: [Bọn họ là ám vệ, im lặng chính là miếng cơm ăn hàng ngày của bọn họ rồi.] hệ thống khinh thường, thế mà cũng giật mình.

Nhạc Lệ:”...” con hàng này đang khinh bỉ bổn công tử đấy à?

Tử Dạ thấy nàng giật mình hơi mỉm cười rồi lại nhanh chóng cúi đầu xuống.

Nhạc Lệ quay đầu nhìn người đang khom người hành lễ với nàng. Ông đây là Môn chủ, Môn chủ phải bình tĩnh!

“Tiểu Lục.” Nhạc Lệ bình tĩnh thốt ra một cái tên.

“Dạ” Tiểu Lục bình tĩnh đáp lại.

Mọi thứ trầm mặc một lúc.

Tiểu Lục hơi hoảng. Môn chủ đây là thế nào?

Hệ Thống:”...” ngươi cứ bình tĩnh... chủ nhân lại đang quên lời thoại thôi.

“A chuyện đến đâu rồi?” Sau vài giây trầm mặc Nhạc Lệ quyết định phá vỡ sự im lặng.

Ông đây không hỏi chuyện ngươi cũng không tự thông báo sao?

Hệ thống:”...” ngươi có thấy ai đứng trước mặt môn chủ của mình mà dám cướp lời không?

“Mọi chuyện đã đâu vào đấy” Tiểu Lục thành thật khai báo.

Móc trong ống tay áo ra một lọ thuốc nhỏ, Nhạc Lệ hô bắt lấy rồi ném về phía Tiểu Lục.

Mọi người:”...” ngươi có thể đưa mà.

Tiểu Lục nhìn xuống lọ thuốc, lại nhìn Nhạc Lệ.

“Thuốc tránh thai” Nhạc Lệ tuỳ tiện nói.

Tiểu Lục tưởng chừng như đã hiểu được hết nhiệm vụ nhưng không!

“Cho Thân Vương” Nhạc Lệ nói nốt vế còn lại.

Tiểu Lục: ”...” hẳn là phải cho nàng chứ?

Xong việc Nhạc Lệ cũng không nói gì nhiều xuỳ xuỳ đuổi Tiểu Lục về.

Tiểu Lục: ”...” là ám vệ không nên nhiều chuyện. Môn chủ đuổi người như đuổi chó cũng không được nhiều chuyện...

Thoắt cái căn phòng chỉ còn lại Nhạc Lệ với Tử Dạ. Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hôm nay lại không có trăng.

Thanh Lâu Hồng Nhan An Quốc

“Ay yo công tử ngài lại đến sao?” Tú bà híp mắt cười cười giơ tay định chạm lấy người Mạnh Kỳ.

Mạnh Kỳ không nhìn đến tú bà, trực tiếp đi qua.

Tú bà dường như đã quen với hành động này của hắn, gọi người bên cạnh thì thầm một câu rồi đi theo hắn.

“Lão già điên kia đâu?” Mạnh Kỳ không nhanh không chậm hỏi tú bà đằng sau.

Đây là một hành lang dài dẫn ra đằng sau thanh lâu, nơi đây tách biệt hoàn toàn so với cái không khí ám muội náo nhiệt bên ngoài.

Tú bà mỉm cười bí ẩn nói một câu: “Người ngài cần tìm ở phía trước”.

Mạnh Kỳ: ”...” còn định chơi trò bí ẩn với ta?

Đến cuối hành lang, tú bà quay lại đường cũ, một mình Mạnh Kỳ tiến vào sân.

Sân vườn này thực ra cũng không có gì đặc biệt ngoài cái cây to đùng mà hắn cũng chả biết là cây gì.

Dưới gốc cây cũng chả có gì đặc biệt ngoài một người nằm trên bàn đá lấy tay che mắt tựa như hắn ta thực sự ghét ánh sáng.

Con bà nó ông đây đến tìm hắn là ban đêm chứ không phải ban ngày. Hắn làm bộ dạng kia cho ai xem? Ngủ từ trưa à?

Mạnh Kỳ ngứa mắt không nói một lời liền cầm quạt phi ra cái phi tiêu.

Người đàn ông kia khẽ động, tránh phi tiêu, từ từ ngồi dậy.

Mạnh Kỳ tiến đến rút phi tiêu từ thân cây ra cất vào tay áo lại xoè quạt ra phẩy phẩy “Ô ra là Đường chủ, không thấy ngài nha.”

”Ừ” Đường chủ lạnh nhạt một từ.

Mạnh Kỳ: ”...” Ta vừa định giết ngươi đấy ngươi không định nói thêm từ nào à?

Đường chủ xuống khỏi bàn đá chậm chậm ngồi xuống ghế đá, người đến rồi, không thể tuỳ tiện nằm nữa.

Lại quay lại nhìn Mạnh Kỳ mấy cái Đường chủ dường như có gì đó muốn nói nhưng lại thôi.

Mạnh Kỳ thấy thế cũng tỏ ý biết hắn muốn nói gì

“Nếu ngươi muốn nói chuyện nhà ta thì cứ nói, ta không sao” Mạnh Kỳ vẫn phe phẩy cái quạt mặt tỉnh bơ.

Đường chủ khẽ nhíu mày: “Ta có thể giúp ngươi”

Mạnh Kỳ cười ha hả như thể đó là chuyện nực cười nhất trên đời “Chết thì cũng đã chết rồi? Ngươi thì giúp được cái gì nữa?”

Không khí dường như im lặng vô hình tồn đọng lại trong đó chỉ có tiếng cười của hắn, nghe ra có chút thê lương.

Mạnh Kỳ con mắt âm trầm nhìn Đường chủ xong lại vu vơ một câu “Chuyện ta ta tự có cách làm”

Đường chủ cũng biết ý hắn, không nói nữa, đứng dậy đi vào bên trong. Mạnh Kỳ nhún vai, đi theo.

——————-

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại Nhạc Lệ có chút mơ hồ. Kiểu như ta là ai và đây là đâu?

Tử Dạ tiến đến bưng chậu rửa mặt lau mặt cho nàng.

Nhạc Lệ biết hiện tại nàng còn là quận chúa, việc được chăm sóc cũng là bình thường thế nhưng hiện tại nàng đang không còn ở phủ quận chúa... chưa kể đến trước nay nàng không cần người hầu hạ, càng không nói đến cái người như Tử Dạ có lần nào giúp nàng rửa mặt?

Ám vệ của ông đây có âm mưu à?

Ôi mơ rồi, ông đây ngủ tiếp!

Tử Dạ: ”Mặt trời qua sau núi rồi!”

Nhạc Lệ: ”Không phải chỉ mới qua sau núi thôi sao?”

Tử Dạ liếc mắt “Thế có muốn xem chỗ mới của Dạ Môn không? Môn chủ?”

“Có ngươi rồi để làm gì?” Nhạc Lệ không cho việc hắn áp đặt trách nghiệm Môn chủ lên nàng là đúng.

Hệ thống: ”...” ngươi đúng là Môn chủ có được không?

“Ngươi mua ta về làm ám vệ, không phải quản gia.” Tử Dạ từ tốn trả lời.

Nhạc Lệ:”...” thế con bà nó ngươi đang lau mặt cho ông đây là cái gì? Bảo vệ à?

———————

“Ê? Ngươi xem có người mới đến sao?”

“Nghe nói là thương nhân họ Trần thì phải”

“A thật lắm tiền nha! Mua được cái phủ đệ

cạnh phủ Thân Vương”

“Ngươi nói xem hắn bỏ bao nhiêu tiền?” Người nọ chẹp miệng.

“Ai biết được?”

“Ê ngươi đoán xem người kia có phải Trần công tử không? Hay là người kia?”

Mọi người nghe tiếng nói đều hướng về phía Nhạc Lệ và đoàn người đang đi đến trước Trần phủ.

Ở đây không chỉ mỗi Nhạc Lệ mà còn cả Mạnh Quân và Mạnh Kỳ.

Thấy mọi người chỉ trỏ Mạnh Kỳ còn vẫy tay chào như thể hắn mới là Trần công tử trong mồm bọn họ.

Nhạc Lệ: “...” con vịt này lại cướp sân của ông.

Thực ra việc mua phủ đệ cạnh Thân Vương phủ cũng rất tình cờ. Đúng lúc nàng muốn. Ai ngờ nó lại ở đấy. Không mua có phải phí không?

Mà mua rồi thì phí tiền... ai ya đâu có rẻ đâu nha...

Hệ thống khinh bỉ [Ngươi mà biết tiếc tiền?]

Nhạc Lệ ngạc nhiên. Ta mà không biết tiếc tiền?

Bạn đang đọc Làm Nữ Phụ Kiếm Cơm sáng tác bởi kusa192

Truyện Làm Nữ Phụ Kiếm Cơm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kusa192
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.