Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình An Quận Chúa (7)

Tiểu thuyết gốc · 2243 chữ

Mạnh Kỳ dù gào to hơn Mạnh Quân rất nhiều nhưng theo Nhạc Lệ thấy hắn vẫn bình tĩnh chán. Kiểu như mọi chuyện vốn không phải liên quan đến hắn vậy.

Mạnh Kỳ vẫn thế, vẫn nói nói cười cười, tán gẫu chuyện linh tinh với đám ám vệ. Một là hắn vốn không quan tâm, hai là cái mặt nạ của hắn quá hoàn hảo.

Nhạc Lệ có chút xem xét lại Mạnh Kỳ, có lẽ hắn cũng không phải vô dụng như mọi người vẫn nói. Thử hỏi xem một người bị cả đám sát thủ truy lâu như vậy, lại không xây xát gì, không phải kỳ quái hay sao?

Đi suốt một tháng cuối cùng cũng ra tới biên giới. Thế nhưng trong đoàn này lại có hai người đang bị triều đình truy nã nha.

Vậy là bây giờ bổn quận chúa đem theo một đoàn ám vệ và hai cái tội phạm truy nã. Các ngươi xem xem bổn quận chúa có đủ khí phách không?

Hệ thống:"..."

"Tiểu thư, đã đến biên giới Sở-An, hai người bọn hắn có thể sẽ bị nhận ra"

Nhạc Lệ nhìn nhìn Mạnh Quân,Mạnh Kỳ. Mạnh Kỳ chớp mắt to tròn với nàng. Đúng hình tượng em gái dễ thương xinh xắn.

Con mẹ nó giả bộ nai tơ với bà đây cơ đấy!

Còn Mạnh Quân, lần cuối cùng nàng thấy hắn có sức sống là khi Mạnh Kỳ quay trở lại sau đó liền lâm vào trạng thái u ám, lạnh lùng, tâm không viết trôi dạt nơi nào.

Cũng khá tội cho hắn, bình thường hắn là người liêm chính, thanh cao, nho nhã. Thôi được rồi còn có vẻ hơi nhát nữa, lúc nào cũng văn văn thơ thơ, bây giờ thì hay rồi, bắt đầu hoá đen luôn rồi.

Nhạc Lệ đầu chợt nảy ra một ý tưởng híp mắt cười, Mạnh Kỳ chợt thấy nguy hiểm cận kề.

"Tự cởi hay ta cởi?" Nhạc Lệ nhìn Mạnh Quân đang bị nàng dồn vào góc tường.

Mạnh Quân hơi hoảng. Cái gì cởi cơ?

Mạnh Quân tháng này liền đều chỉ nghĩ đến gia đình hắn, làm sao để trả được thù, việc ăn uống ngủ nghỉ luôn phải có Mạnh Kỳ nhắc nhở một chút. Nay tự dưng bị nàng tiến đến gần cầm thêm bộ váy hoa lệ, lại làm ra cái vẻ mặt lưu manh ấy. Hắn có chút không tiếp thu nổi.

"Quận chúa..." Hắn nhìn Nhạc Lệ, nhỏ giọng gọi nàng một tiếng. Ý tứ là có thể không mặc không? Ánh mắt Mạnh Quân đang tối tăm nay lại có chút chuyển biến.

Nhạc Lệ thấy hắn chậm chạp, cau mày tiến đến lột sạch hắn.

Mạnh Quân mặt đỏ bừng nhưng vẫn để nguyên cho nàng mặc nữ trang cho hắn. Nàng dù hơi bạo lực nhưng hắn biết bây giờ, nàng là đang giúp bọn hắn.

Mạnh Kỳ đã mặc nữ trang xong, còn hí hửng xoay mấy vòng rồi đi hỏi từng ám vệ một hắn có xinh đẹp không?

Nhạc Lệ:"..." con vịt này đang lấy hết hào quang của bà đây rồi!

Mạnh Quân lần đầu mặc nữ trang, vô cùng xấu hổ, quay sang nhìn Nhạc Lệ thì thấy nàng vẻ mặt tán thưởng rồi tiếp đến lại thấy Mạnh Kỳ, đệ đệ của hắn đang tung tăng cầm khăn tay che miệng cười, ra dáng yểu điệu thục nữ.

Đột nhiên hắn lại nhớ, hắn chỉ còn mỗi Mạnh Kỳ.

"Nhị ca, ổn rồi ổn rồi." Mạnh Kỳ thấy sắc mặt nhị ca hắn không ổn liền tiến đến chỗ Mạnh Quân, vỗ vỗ lưng hắn, cười cười nói ổn rồi, sẽ ổn thôi. Nhạc Lệ đi chỗ khác để lại không gian cho hai người.

Nhạc Lệ:"..." sao ta cứ cảm thấy Mạnh Quân là thụ nhỉ?

Hệ thống: [Hắn thẳng!]

------------------------

"Xe của ta ngươi còn dám lục xoát?" Binh lính cổng thành nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt đó bất trợn dợn tóc gáy. Tổng thể cảm thấy không nên chọc vào vị kia đang ở trong xe. Thế nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh, bọn hắn phải tìm được hai người kia.

"Ngươi dám vô lễ với tiểu thư nhà ta, cẩn thận cái đầu ngươi" Tử Dạ chặn trước xe, cầm kiếm dí sát vào cổ tay của tên lính đang định vén rèm xe lên.

Tên lính có thể cảm thấy được hơi lạnh tản ra từ kiếm, liền rụt tay lại.

Binh lính muốn lục soát, người ta lại không cho, đây khác nào là đang có gì đó mờ ám? Vậy nên có người đã chạy đi gọi cấp trên của bọn hắn.

"Ai to gan dám chống lại lệnh triều đình?" Một thanh âm hùng hổ vang lên.

Nhạc Lệ khẽ cười, đây hẳn là vị Tôn tướng quân đã giúp đỡ Ngũ hoàng tử đi :"Chỉ sợ ngươi không có gan lục xe của bổn tiểu thư"

"To gan! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Người đâu lục soát cho ta!" Ám vệ thấy thế liền đứng bao quanh xe nàng, xung quanh tản ra sát khí như thể chỉ cần nàng ra lệnh, bọn hắn sẵn sàng động thủ.

Nhạc Lệ nhàn nhạt nói vọng ra :"Có gan làm cũng phải có gan chịu đúng không?"

Tôn tướng quân cảm thấy vô cùng tức giận, từ khi giúp đỡ Ngũ hoàng tử đến nay, chưa ai dám vô lễ với hắn như vậy.

"Lục soát!" Tôn tướng quân không quan tâm lời Nhạc Lệ, cho hắn lục soát. Ám vệ nghe lệnh Nhạc Lệ, mở đường cho bọn hắn tiến gần lại xe.

Tử Dạ từ từ đỡ ra trong xe 3 vị cô nương xinh đẹp.

Người thứ nhất, dù trông bé nhỏ nhất nhưng lại khiến cho bọn hắn thấy được khí thế vương giả. Hai người còn lại hơi cao chút, có vẻ khá xinh đẹp, bọn hắn không nhìn rõ vì cả 3 đều đeo mạng che mặt.

"Đây là hai biểu tỷ họ hàng xa của ta. Sao nào? Còn muốn bọn ta cởi đồ cho lục soát không?" Nhạc Lệ híp mắt cười với Tôn tướng quân.

Binh lính ai đấy cũng đều có chút xấu hổ. Bọn hắn chưa bao giờ gặp vị tiểu thư nào dám nói như thế cả.

Tôn tướng quân không dám tin một vị tiểu thư lại dám ăn nói như thế với mình, hắn thấy vô cùng mất mặt. Tôn tướng quân lại nghĩ đây hẳn là tiểu thư nhà nào đấy, to gan như này chắc chắn cha làm quan trong triểu.

Hắn muốn báo với Ngũ hoàng tử để Ngũ hoàng tử thay hắn trút giận nên xin tên tuổi Nhạc Lệ ai ngờ Nhạc Lệ ném ngay cho hắn loạt câu câu "Tôn tướng quân mạo phạm bổn quận chúa! Giữa ban ngày ban mặt đòi lục soát thân thể bổn quận chúa cùng với hai biểu tỷ của bổn quận chúa. Tôn tướng quân, ngươi đây là muốn thế nào?"

Tôn tướng quân lúc này có ngu mới không nhận ra! Xưng bổn quận chúa cả cái Sở quốc này cũng chỉ có một mình Bình An quận chúa!

Lúc đầu hắn có chút nghi ngờ Bình An quận chúa giả nhưng nhìn lại chiếc xe ngựa của nàng, bên trên có khắc dấu ấn hoàng thân quốc thích. Dấu ấn kia hắn không nhìn nhầm! Đây đúng là xe của Bình An quận chúa phủ.

Hắn cũng mới nghe nói Bình An quận chúa mới rời kinh thành đi du ngoại. Ai ngờ gặp ngay ở đây, hắn còn đòi lục soát xe nàng.

Cả đầu Tôn tướng quân đổ đầy mồ hôi lạnh. Hắn đã từng nghe đến việc nàng trừng trị mấy cô nương nói xấu nàng, còn tưởng chỉ là phóng đại lên thôi, hôm nay nàng chỉ với hai ba câu nói đã làm hắn cảm thấy lạnh người.

Tôn tướng quân chợt có chút hối hận.

"Vi thần thất lễ, tham kiến Bình An quận chúa!" Tôn tướng quân vừa làm, tất cả mọi người đều ngơ ngác đồng thanh theo "Tham kiến Bình An quận chúa!"

Nhạc Lệ híp mắt cười bảo mọi người đứng lên "Đứng lên đi, ta chỉ đang đi du ngoại chút thôi! Ha ha ai ngờ lại gặp được Tôn tướng quân dũng mãnh chứ?"

Tôn tướng quân thấy nàng cười liền thả lỏng, thở phào nhẹ nhõm "Thần cũng không ngờ lại có thể gặp quận chúa ở đây, ban nãy đã mạo phạm quận chúa, xin quận chúa thứ tội. Thần cũng chỉ đang làm theo chức trách của mình"

Nhạc Lệ vừa ồ lên một tiếng thì bên kia xôn xao, một trong hai vị biểu tỷ của nàng tức giận chạy sang bên này the thé cái giọng "Ngươi có biết thân thể quận chúa có bao nhiêu quí giá không hả? Ngươi còn muốn lục soát thân thể nàng! Đây là chính là mạo phạm hoàng thất! Quận chúa! Người không thể để như thế được!"

Tôn tướng quân giật mình, hắn nào có lục soát thân thể quận chúa?

Nhạc Lệ cười cười:"Đúng vậy nha! Tôn tướng quân có gan làm thì có gan chịu đúng không? Mạo phạm thân thể ta, ngươi có biết là tội gì không?"

"Chém đầu" Tử Dạ tốt bụng nhắc nhở.

Nhạc Lệ gật gù vẻ mặt tán thưởng "Đến thị vệ của ta còn biết nha! Không thể nào Tôn tướng quân không biết được đúng không?"

Tôn tướng quân như bị mắc nghẹn ở cổ, nửa chữ cũng không nói được. Rõ ràng hắn không có.

"Ây dà, ngươi không biết thì bổn quận chúa chỉ có đường đi hỏi hoàng thượng thôi"

Tôn tướng quân làm sao có thể để nàng tâu lên hoàng thượng? Hắn cũng không phải không biết việc hoàng thượng hiện nay vô cùng yêu thích nàng, từng có các quan viên nói nàng nhưng đều bị hoàng thượng mạnh mẽ áp xuống, còn nói là mạo phạm hoàng thất dám có lần sau thì trực tiếp chém đầu.

Tôn tướng quân vẫn là muốn giữ cái đầu trên cổ, liền quỳ xuống tạ tội với nàng. Nhạc Lệ thở dài một tiếng, mặt trông vô cùng đau khổ:

"Thực ra bổn quận chúa cũng không muốn lấy mạng ngươi làm gì, thế nhưng ngươi xem xem bổn quận chúa bị tổn thương rồi, làm sao còn mặt mũi đi gặp người ta. Còn nữa, hai vị biểu tỷ của ta bị kinh hãi quá độ rồi. Tôn tướng quân xem xem nên bồi thường ta như nào đây?"

Mở mồm ra là nói cả một tràng dài tội lỗi của Tôn tướng quân. Tôn tướng quân biết quận chúa đây là đang cấp cho hắn cái bậc thang đi xuống, hắn liền xuống.

"Quận chúa người muốn thần đền bù như nào?" Tôn tướng quân nuốt nước bọt, lén nhìn nàng.

"Cũng không có gì to tát lắm, cởi chuồng chạy quanh Phong Thành này là được. Cả ngươi và mấy tên binh lính kia, đều phải chạy"

Tôn tướng quân và đám binh lính không tin vào tai mình.

Phong Thành là nơi nào chứ? Là nơi cố thủ gần biên giới Sở-An! Đây là nơi sầm uất nhất nhì Sở Quốc, vô cùng đông người bao gồm cả người Sở Quốc vần Quốc sang đây mua bán. Hơn nữa nơi này tập trung rất đông binh lính ở đây để trấn thủ biên giới.

Hắn không muốn làm nhưng lại bị thị vệ Tử Dạ của quận chúa dí kiếm sát cổ, hắn cũng nhận ra, tên thị vệ này võ công giỏi hơn hắn rất nhiều.

Tôn tướng quân cắn răng trước mặt toàn thành tuyên bố hét to 'Vì mạo phạm Bình An quận chúa, tội đáng chết nhưng quận chúa nhân từ tha thứ cho ta! Nay ta tình nguyện không mặc quần áo chạy quanh thành coi như đền bù cho quận chúa!"

Câu nói trên tất nhiên do Nhạc Lệ tự biên soạn và bắt hắn đọc rồi. Hắn không đọc, nàng lại cho người dí kiếm.

Binh lính:"..." Đủ độc.

Thân là tướng quân, hắn thực sự phải cùng một đám binh lính cởi chuồng chạy quanh thành dưới sự chứng kiến và cười nhạo của bao người! Vô cùng mất mặt. Đám binh lính kia cũng không kém, bọn hắn chỉ làm theo lệnh thôi mà.

Tôn tướng quân và đám binh lính khóc không ra nước mắt.

Từ đấy khắp An Quốc và Sở Quốc đều biết Bình An quận chúa không thể chọc. Ai gặp nàng nên tránh xa là tốt nhất không kẻo rước hoạ vào thân như Tôn tướng quân

-------- Chuyên mục hỏi đáp----------

Độc giả: "Hơn năm nay không hề thấy tác giả đăng truyện sao giờ lại đăng?"

Tác giả: "Thực sự một năm qua ta còn có rất nhiều thứ linh tinh từ cuộc sống bên ngoài nên thực sự xin lỗi những người ủng hộ truyện của ta là một năm qua ta không hề viết chữ nào hết và thực sự cảm ơn mọi người"

Hệ thống: [Ngươi có thể nói thẳng là ngươi quên mật khẩu ở đây...]

Độc giả: "..."

Tác giả: "..."

Bạn đang đọc Làm Nữ Phụ Kiếm Cơm sáng tác bởi kusa192
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kusa192
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.